Post on: 11 tháng ago
Mười tám đạo tàn ảnh hỏa diễm từ bốn phương tám hướng mãnh liệt mà đến, hỏa hệ linh lực cường đại ẩn ẩn phong tỏa khắp không gian, bao phủ quanh thân Kiệt Sâm.
Là đệ nhất thiên tài của Uy Tư vương quốc, Áo Tạp Tác tu luyện công pháp nguyệt giai hạ phẩm. Hỏa ảnh thập bát trảm chỉ có cường giả đạt tới lục giai Tôn Linh Sư mới có thể thi triển.
Nguyệt giai công pháp ở đại lục đã xem như quý hiếm. Với thực lực lục giai trung cấp Tôn Linh Sư của Áo Tạp Tác, khi thi triển ra Hỏa Ảnh thập bát trảm có thể lập tức đánh trọng thương một lục giai cao cấp Tôn Linh Sư.
Bên dưới chứng kiến Áo Tạp Tác thi triển Hỏa Ảnh thập bát trảm thì đều tái mặt.
Mười tám đạo hỏa diễm như mười tám đầu hỏa xà lập tức bắn tới trước người Kiệt Sâm. Text được lấy tại http://truyenfull.vn
Kiệt Sâm không hề lộ vẻ lo lắng, chỉ khẽ lắc đầu rồi nhàn nhã bước tới trước.
Mười tám đạo hỏa xà từ từng góc độ khác nhau bắn về phía Kiệt Sâm. Vào sát na sắp tiếp xúc đến...
- Xùy!
Một đạo ô sắc sáng rọi nhanh chóng bao phủ cả người Kiệt Sâm, tạo thành một viên cầu khép kín.
- Ầm! Ầm! Ầm! ......
Thanh âm dữ dội vang lên liên tiếp trên đài luận võ, chấn động cả hoàng cung.
Hỏa diễm đầy trời nhanh chóng phủ kín Kiệt Sâm. Vào lúc đám Tây Nhĩ Đốn còn kinh nghi…
- Hô!
Một luồng chấn động từ luận võ đài truyền tới, không khí rung động lắc lư, hỏa diễm đầy trời nhanh chóng tiêu tán, cự kiếm trong tay Kiệt Sâm nhắm ngay một đoàn hỏa diễm cách đó không xa bổ tới.
- Ầm!
Tiếng nổ cực lớn lại vang lên, đồng thời là tiếng kêu rên của Áo Tạp Tác. Một bóng người hỏa hồng sắc từ hỏa diễm bắn ra, té ngã trên mặt đất, máu tươi chan hòa.
- Không...... Không có khả năng.
Áo Tạp Tác vốn đang điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt toát lên vẻ sợ hãi lẫn kiêng kị.
Hắn cảm nhận thân thể kịch liệt đau nhức, dù không biết bị thương thế nào nhưng dù cố gắng thế nào cũng không thể đứng lên.
Đám Tây Nhĩ Đốn đại sư bên dưới đều trợn tròn mắt.
Trong lòng bọn họ, Áo Tạp Tác với danh xưng đệ nhất thiên tài Uy Tư vương quốc, một đường khiêu chiến chưa hề thất bại, cuối cùng lại để thua trong tay Kiệt Sâm, điều này thật khó tiếp nhận.
Điều càng làm cho bọn họ khó tin hơn là Kiệt Sâm vẻn vẹn chỉ dùng một chiêu đã lập tức đánh bại Áo Tạp Tác, thực lực như vậy căn bản không phải một thiếu niên năm gần hai mươi mốt tuổi đủ khả năng có được.
Phải biết rằng, Áo Tạp Tác là đệ nhất thiên tài thế Uy Tư vương quốc, được vương quốc cung cấp rất nhiều tài nguyên. Trong điều kiện bình thường, hắn có thể khiêu chiến vượt cấp, dù là một số lục giai cao cấp Tôn Linh Sư cũng chưa hẳn là đối thủ.
- Các hạ, dùng thực lực của ta, có gia nhập dự thi đội ngũ tư cách sao? , luận võ trên trận, Kiệt Sâm đối với nằm ở chỗ đó Áo Tạp Tác cười nhạt lên tiếng.
Luận võ trên trận, nằm ở chỗ đó không cách nào nhúc nhích Áo Tạp Tác trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười khổ trong miệng tối nghĩa nói ra ba chữ: - ta phục rồi!
Đang tại Kiệt Sâm này hoàn toàn miểu sát thực lực của hắn trước mặt Áo Tạp Tác trong nội tâm không còn có chút nào kiêu ngạo chi tình, có, chỉ là thật sâu thất bại.
Hắn chưa từng có nghĩ tới chính mình sẽ thua ở Kiệt Sâm cái này năm nay vẻn vẹn hai mươi mốt tuổi thiếu niên trong tay, hơn nữa là bị bại như vậy triệt để, không có một chỗ trống.
Đủ loại vinh quang trước kia vào giờ khắc này chỉ thấy buồn cười.
Thấy biểu lộ thất lạc của Áo Tạp Tác, Kiệt Sâm không khỏi lắc đầu, sau đó đi tới trước mặt đối phương, tay phải vỗ lên đỉnh đầu của hắn.
- Bạch!
Một luồng lực đạo đặc thù lập tức xuyên qua tủy sống của Áo Tạp Tác rồi truyền ra toàn thân. Hắn cảm thấy chấn động, thân thể đang vô lực giờ khôi phục lại bình thường, ngoại chỗ bị trọng kiếm của Kiệt Sâm đánh vào còn mơ hồ đau đớn, nhữn bộ vị khác, thậm chí cả kinh mạch trong cơ thể cũng không hề bị tổn thương.
- Cái này......
Cảm nhận được biến hóa trong thân thể của mình, Áo Tạp Tác sững sờ nhìn qua Kiệt Sâm sau đó vái thật sâu.
- Cảm ơn ngươi đã cho ta biết bản thân quá vô tri. Bất quá ta sẽ không nhận thua, ta nhất định sẽ đại biểu cho vùng Tây Bắc trong lần tuyển bạt thi đấu tinh anh đại lục lần này!
Áo Tạp Tác cắn răng, sau đó nhảy xuống luận võ trường, nói mấy câu với Tây Nhĩ Đốn cùng Lai Sâm Đặc Bệ Hạ rồi một mình đi ra.
Ánh mắt Tư Lí Lan Tạp nhìn qua Kiệt Sâm bên dưới cũng tràn đầy chiến ý.
Trông bóng lưng thẳng tắp của Áo Tạp Tác đi xa dần, Kiệt Sâm lắc đầu:
- Áo Tạp Tác tuy cuồng vọng khoa trương nhưng cũng thật có chí khí!
Chứng kiến cảnh vừa rồi, đám tuyển thủ của Uy Tư vương quốc cùng Áo Lan Đa vương quốc trợn tròn mắt nhìn qua Kiệt Sâm tràn đầy sùng bái, dĩ nhiên không còn ai kêu gảo bảo hắn không đủ tư cách.
Trong buổi dạ tiệc, đám Tây Nhĩ Đốn hiếu kỳ với thực lực của Kiệt Sâm nên ra sức dò hỏi, sau khi biết hắn mới là lục giai cấp thấp Tôn Linh Sư thì đều trợn tròn mắt, lắc đầu bất đắc dĩ.
Dùng thực lực lục giai cấp thấp Tôn Linh Sư lại đánh bại lục giai trung cấp Tôn Linh Sư Áo Tạp Tác một cách đơn giản, tạo nghệ Linh Sư của Kiệt Sâm đại sư so ra cũng không kém tạo nghệ Linh Dược Sư của hắn. Bản thân Kiệt Sâm sau khi biết chuyện thì những ngày tiếp theo tìm đọc rất nhiều tư liệu liên quan về giải đấu của Song Tháp cùng Tứ đại đế quốc cùng nhau liên hợp tổ chức. Hắn đọc mới biết giải đấu này quả thực hoành tráng, chưa nói tới quy mô đại lục, chỉ nói tới thi đấu tuyển bạt giữa liên minh các tiểu quốc cũng đã đòi hỏi thực lực lục giai.
Ngoại trừ Tây Bắc, toàn bộ các nơi trong đại lục, chỉ cần chỗ thuộc ảnh hưởng của Song Tháp và công hội Linh Dược Sư và Linh Sư thì đều căn cứ vào thế lực sở tại để tiến hành tuyển bạt.
Đương nhiên, cũng có vài địa phương không tham gia, ví dụ như Hỗn Loạn Chi Lĩnh, nơi đây hoàn toàn là một mảnh hỗn loạn, căn bản không có công hội Linh Dược Sư cùng Linh Sư nên dĩ nhiên không được mời.
Còn Tây Bắc lần này, ở hướng Khai La đế quốc thì chỗ thi đấu tuyển bạt ở Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc nằm vào đông nam vùng Tây Bắc.
Đồng dạng là vương quốc nhưng Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc cường đại hơn nhiều so với các tiểu vương quốc như Áo Lan Đa vương quốc cùng Uy Tư vương quốc, thực lực đủ ngang bằng với cả liên minh Tây Bắc.
Đến lúc đó, các nước Tây Bắc như Lý Duy đồng minh, Tát Đức liên minh, Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, bộ lạc Tây Hoang và nhiều tiểu quốc liên minh sẽ tiến hành một cuộc thi đấu tuyển bạt, cuối cùng chọn người xuất sắc nhất trong đó mới có thể tiến về Song Tháp tiến hành đấu đối kháng.
Thời gian trôi qua từng ngày, rốt cục đã tới lúc xuất phát tham gia thi đấu tuyển bạt tinh anh đại lục. Bởi vì Áo Lan Đa vương quốc nằm ở phía đông Tây Bắc, cách Hoành Đoạn sơn mạch khá gần, bởi vậy không ít tuyển thủ dự thi đều tụ tập ở đây.
Kiệt Sâm cũng biết qua các nhân vật lĩnh đội của một số vương quốc từng tham gia đại hội Linh Dược Sư năm đó.
Trước buổi tối lên đường, Lai Sâm Đặc cử hành yến tiệc long trọng ở vương cung, đám tuyển thủ của các quốc gia Tây Bắc tham dự tuyển bạt đều tham gia.
Sáng sớm ngày hôm sau, một đoàn xe rầm rộ tập hợp trước cửa thành Nam, sau khi Lai Sâm Đặc Bệ Hạ cùng với chư vị đại thần tiến hành xong nghi thức đưa tiễn thì nhanh chóng lên đường về thành thị nơi biên giới Hoành Đoạn sơn mạch. Tại đó đã có các tuyển thủ khác cùng liên minh chờ sẵn để cùng nhau đi Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc.
Đó là một đoàn xe hoành tráng, trong mỗi xe đều là tinh anh tuyển chọn ra từ từng quốc gia.
Người phụ trách của Áo Lan Đa vương quốc vẫn là Đế Lâm, hôm nay đã đạt đến thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư cảnh giới Đế Lâm, có thể nói là tối cường giả trong toàn đoàn.
Ngoại trừ Đế Lâm thì thực lực các tuyển thủ tham gia kém cỏi nhất cũng là ngũ giai Tông Linh Sư.
Lần này xuất hành, Kiệt Sâm mang cả Khắc Lôi Nhã bên cạnh. Theo yêu cầu của nàng nên hiện giờ nàng cũng là một thành viên của đoàn tuyển thủ của Áo Lan Đa vương quốc, điều này khiến trong lòng Kiệt Sâm có cảm giác hơi lạ lẫm.
Lôi Nặc dĩ nhiên cũng đi theo trong đội ngũ, tuy ông không đảm nhiệm chức vụ gì, chỉ đi theo Kiệt Sâm nhưng các cường giả khác đều không dám coi nhẹ.
Hơn một nghìn năm qua, các nước Tây Bắc chỉ có duy nhất một bát giai Đế Linh Sư, danh xưng này đủ làm lu mờ hết thảy.
Toàn bộ đội ngũ cùng nhau đi về phía trước, tốc độ tự nhiên chậm rất nhiều. Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc toàn lực phi hành qua mấy thời thần đã có thể đến Hoành Đoạn sơn mạch. Toàn bộ đội ngũ đi suốt ba ngày, mới tới chỗ thành thị biên giới, nơi tụ hợp đội ngũ.