Chương 135: Trao đổi

Dược Thần

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hắn biết đám người này chịu ở đây chờ hắn lâu như vậy tuyệt đối không phải vì hắn có thể chữa hết bệnh cho Địch Áo Tư hay trở thành người được Lai Sâm Đặc quan tâm mà tới nịnh nọt tâng bốc hắn mà chỉ bởi vì tạo nghệ ở phương diện Linh dược học của hắn khiến bọn họ bị thuyết phục mà thôi.

Cũng tựa như những Linh dược Đế Sư Bát giai ở kiếp trước tình nguyện ở lại bên cạnh hắn làm trợ thủ mà không muốn ở lại trong Linh Đấu đế quốc đảm nhận chức vụ gì cả. Bởi vì ở bên cạnh hắn bọn họ có thể tiếp nhận được thêm những tri thức mà bọn họ không biết hoặc đang truy cầu a!

Cũng giống như những Linh Sư không ngừng truy cầu lực lượng cực hạn, đám Linh Dược Sư bọn họ cũng đều đang đeo đuổi thành tựu cực hạn về Linh dược học. Đối với bọn họ mà nói thì giải quyết được một nan đề trong Linh dược học còn đáng giá hơn rất nhiều so với một chức vị hay tiền tài gì đó.

Đây chính là pháp tắc trong giới Linh Dược Sư, cho dù lúc đầu bọn họ xem thường tuổi tác của Kiệt Sâm nhưng hiện tại sau khi Kiệt Sâm thể hiện ra tạo nghệ cường đại của hắn thì bọn họ lập tức bỏ qua chênh lệch tuổi tác hướng hắn lãnh giáo để cầu được tiến bộ.

- Vậy là tốt rồi, Đại sư Kiệt Sâm, hay là chúng ta tới Bích Ba Hiên đi, hôm nay để ta mời!

Lỗ Đạo Phu đề nghị.

Bích Ba Hiên là tiệm cơm xa hoa và nổi danh nhất ở tai Vương thành này toạ lạc ngay mặt tiền con đường phồn hoa nhất Vương thành, hơn nữa thức ăn ở đó hương vị cực kỳ ngon, bất quá giả cả cũng tương đương đắt đỏ, là nơi mà các quý tộc Vương thành thích tới nhất.

Kiệt Sâm vừa rồi tuy đã cùng ăn cơm với Lai Sâm Đặc nhưng cũng không từ chối mà đi theo mọi người hướng về Bích Ba Hiên đi tới.

Thường ngày khi đám người Lỗ Đạo Phu ra ngoài đều dùng xe ngựa xa hoa mà đi, nhưng hiện hiện tại nhất thời cũng không thể nào tìm ra nhiều xe ngựa như vậy nên bọn họ đành phải đi bộ tới.

Cũng không bao lâu sau, mọi người đã tới trước của Bích Ba Hiên. Hai hộ vệ của Bích Ba Hiên thấy một đám lão đầu lại cùng với một thiếu niên cười cười nói nói đi tới thì trong lòng mặc dù thấy lạ nhưng thấy vẻ mặt cùng phong cách của đám người này không giống các đại lão gia quý tộc nhưng lại lộ ra khí thế bất phàm, rõ ràng không phải là người bình thường cho nên hai người biểu hiện vô cùng cung kính.

- Mấy lão già này từ đâu ra vậy?

Đoàn người bắt mắt như vậy đi tới lập tức khiến các khách nhân của Bích Ba Hiên chú ý. Những người có thể dùng cơm ở đây thì không phú cũng quý, kiến thức cũng rộng, bất quá đám người Lỗ Đạo Phu đều là Linh Dược Sư của vương quốc, đại bộ phận đều giống như Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ ở trng các thành thị khác làm Linh Dược Sư công hội trưởng hoặc viện trưởng gì đó để một lòng chuyên tâm nghiên cứu Linh dược học, rất ít tham gia các yến hội.

Chính thức nhận biết bọn họ cũng chỉ có mấy quý tộc chính thức của Vương thành như quân vụ đại thần, tài chính đại thần ... bất quá đám đại thần này cũng không dùng cơm ở lầu một, tối thiếu cũng thuê một phòng riêng, do đó đám khách nhân ở đây tuy ngạc nhiên nhưng chỉ nhìn một lúc rồi thôi.

Khách nhân thì vậy nhưng tổng quản Áo Dức của Bích Ba Hiên lại không phải hạng không có mắt, khi thấy mấy người Lỗ Đạo Phu đi vào, trong đó ẩn ẩn còn có người nhìn quen mặt thì trong lòng hắn không khỏi nhảy dựng lên vội vàng bỏ việc đang làm chạy tới cung kính chào hỏi.

- Khách quan, hoan nghênh đến Bích Ba Hiên, xin hỏi các vị cần dùng gì?

Áo Đức tới trước mặt đám người Kiệt Sâm, thần sắc vô cùng cung kính. Khi chạy tới hắn đã xác thực là bản thân không có nhìn nhầm, một trong những lão đầu này là người ở trong lần tể tướng Cách Lý Tư tổ chức yến hội ở Bích Ba Hiên đã ngồi bên cạnh tể tướng, nhưng lúc đó thần sắc người này cực kỳ cao ngạo, khi đi ra còn sóng vai cùng cười nói với tể tướng mà đi. Nghe nói lão là một Linh Dược Sư của cung đình gọi là Bố Lỗ, nhưng hiện tại ở đây hắn lại lộ ra vẻ một lão giả cực kỳ bình thường a.

- Ồ, mấy lão già này rốt cuộc có địa vị gì đây?

Áo Đức thầm hỏi trong lòng.

- Cần gì à? Ha ha, tới đây tất nhiên là có việc cần, lập tức chuẩn bị cho chúng ta nơi tốt nhất!

Lỗ Đạo Phu đã nhận mời khách nên cười nói.

- Vâng, xin khách quan chờ một lát!

Áo Đức đáp ứng một tiếng rồi nhanh chân mang mọi người lên lầu.

Ở lầu một có khách nhân nhận biết Áo Đức không khỏi cảm thấy nghi hoặc với địa vị của mấy lão già kia phải khiến tổng quản Áo Đức phải tự mình tiếp đãi?

Mấy người Kiệt Sâm dưới sự dẫn đường của Áo Đức không ngừng hướng lên cao, rất nhanh đã đi tới tận cùng lầu hai, vào trong phòng hai mắt mọi người không khỏi toả sáng.

Bích Ba Hiên quả không hổ danh là nơi nổi tiếng đệ nhất xa hoa của Vương thành a. Cả gian phòng này rất rộng rãi như một đại sảnh vậy, dưới mặt đất dùng một loại gạch màu xám lát thành, đi lên cực kỳ thoải mái, bốn phía còn trồng không ít các loại kỳ hoa dị thảo khiến không khí trong phòng tràn ngập mùi hương khí nhàn nhạt, bàn ghế và vật dụng đều được chế tạo từ gỗ mộc đàn vô cùng cao cấp ...

- Khách quan, đây chính là phòng chữ Thiên tốt nhất ở lầu hai Bích Ba Hiên chúng tôi, mấy vị khách quan có thoả mãn không?

- Không tệ! Không tê!

Lỗ Đạo Phu nhìn quanh một vòng mỉm cười gật đầu nói, sau đó mọi người lập tức an toạ.

Mà làm cho Áo Đức giật mình là: chỗ ngồi của các quý tộc cực kỳ chú ý nhưng hiện tại mấy người này khi ngồi xuống, vị trí tôn quý nhất lại dành cho vị thiếu niên duy nhất kia!

Mà lão giả vừa lên tiếng theo quan sát chính là người có địa vị lớn thứ hai, tiếp theo là hai vị lão giả nữa, còn lão giả gọi là Bố Lỗ lần trước ngồi cùng với tể tướng Cách Lý Tư lúc này đang ngồi ở vị trí thứ ba, xem ra là thứ bậc cũng chỉ nằm ở thứ thứ năm thứ sáu mà thôi! Vậy, thiếu niên kia rốt cuộc có địa vị gì?

- Khách quan muốn dùng gì ạ?

Thấy mọi người đã an toạ, Áo Đức cười hỏi.

Tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Kiệt Sâm, Kiệt Sâm khẽ cười nói:

- Các người muốn ăn gì thì cứ gọi đi, mọi người còn chưa ai ăn cơm trưa đúng không? Ta vừa rồi có ăn một chút chỗ bệ hạ rồi!

"Bệ hạ" Mặc dù mặc Áo Đức không đổi sắc nhưng trái tim đã muốn nhảy ra khỏi ngực rồi.

Vừa nghe Kiệt Sâm nói vậy, mấy người Lỗ Đạo Phu không khỏi cảm động bởi vì họ biết Kiệt Sâm chịu tới đây cũng là vì muốn chiếu cố cho họ mà thôi.

Sau một lúc cảm động, Lỗ Đạo Phu gật gật đầu nói với Áo Đức:

- Nơi này có gì ngon cứ tuỳ tiện mang lên, nhớ là phải mang những thứ tốt nhất! Được rồi, ngươi đi ra ngoài đi!

Đợi Áo Đức đã đi ngoài, mọi người liền nói chuyện rôm rã. Rất nhanh đồ ăn đã được các thị nữ mỹ mạo mang lên cùng với vài bình rượu đặc biệt của Bích Ba Hiên.

Lần đầu gặp mặt nên mới đầu đám người Lỗ Đạo Phu cũng cố gắng đè nén các vấn đề muốn hỏi lại một chút, nhưng sau khi trao đổi với Kiệt Sâm một lúc lại nhịn không được lên tiếng hỏi.