Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele
Đăng vào: 11 tháng trước
Tình yêu là thứ tình đáng tin tưởng, chỉ là đừng đánh mất vốn liếng của chính mình. Tôi mang tất cả vốn liếng ra để yêu một người, cuối cùng mới phát hiện, chỉ trái tim này có người ấy thôi là chưa đủ, người mà ngay cả trái tim cũng đánh mất thì không đáng có được tình yêu. (Ngải Niệm)
:
Việc mời mọc ngôi sao giữa Mỹ Á và Đức Mã nảy sinh bất đồng, thậm chí bắt đầu giằng co.
Trang Noãn Thần sau khi xem qua một số hoạt động tuyên truyền mà Lăng Phi tham gia, thì cho rằng hình tượng của cô ấy không phù hợp với Mỹ Á.
Nhưng Mỹ Á lại cho rằng, Lăng Phi hội tụ đầy đủ sự hấp dẫn của phụ nữ Á Đông, là lựa chọn thích hợp nhất.
Vì thế, Trang Noãn Thần vắt óc suy nghĩ, Cao Doanh lần lượt bị người đại diện của Lăng Phi từ chối, rõ ràng thái độ khá cứng rắn.
Bước vào tháng ba, không gian bắt đầu có chút hương vị ngọt ngào.
Hai mùa đẹp nhất ở Bắc Kinh là xuân và thu, cứ như vậy, mùa xuân đã tới.
Không khí se lạnh pha lẫn chút ấm áp, cửa hàng trên đường bắt đầu tân trang lại cho quy mô lớn vào mùa xuân.
Mùa xuân thật ngắn, nhưng lại đẹp đến rung động lòng người.
Trang Noãn Thần lại không thèm quan tâm đến sự thay đổi của bốn mùa, cường độ công việc ở công ty quảng cáo sẽ kéo dài liên tục từ đầu năm đến cuối năm, mỗi ngày tinh thần đều bị bủa vây trong sự tập trung và khẩn trương cao độ, đây chính là cuộc sống của người trong ngành quảng cáo.
Trong tiệm cà phê Starbuck.
Sau giờ trưa, người uống cà phê không ít, tất cả đều là công nhân viên chức ở mấy công ty xung quanh trốn việc, hoặc bàn bạc công việc.
Ăn mấy miếng lót dạ, căng thẳng giảm đi không ít.
Lúc chị Mai ngồi xuống trước mặt cô, trước mắt liền sáng ngời.
“Thần sắc tốt hơn nhiều.” Trang Noãn Thần nhìn chị mỉm cười.
Chị Mai đánh giá cô một hồi, “Đây chính là sự khác biệt của làm chủ và làm công, cho dù vị trí làm cho Trình Thiếu Tiên kia cũng được xem là người làm công cao cấp.” Nói xong, nhấp ngụm cà phê, “Mới mấy ngày không gặp sao lại ốm thế này rồi? Trình Thiếu Tiên bóc lột em à? Hay là chồng em?”
“Chị Mai, trước kia chị đâu thích nói đùa.” Trang Noãn Thần ra vẻ không vui, nhíu mày.
Chị Mai lại cười sảng lãng.
“Lần sau hẹn chị thì tìm một tiệm cà phê đẳng cấp hơn chút nhé, đường đường là một tổng giám đốc đi bàn chuyện với một nữ giám đốc của công ty khác ít ra cũng phải đến Lam Sơn chứ?”
“Đợi chừng nào em làm chủ rồi sẽ mời chị đến Lam Sơn uống.” Trang Noãn Thần giễu cợt.
“Trông em cũng có tương lai lắm.” Chị Mai cố làm ra vẻ thất vọng.
Hai người lại nhìn nhau cười.
Rồi sau đó, Trang Noãn Thần kể hết tình cảnh trước mắt với chị Mai, chị Mai là thầy giỏi của cô, lại đầy kinh nghiệm trong ngành quảng cáo, nói vậy chắc gặp phải chuyện thế này cũng không đếm hết.
Chị Mai nghiêm túc lắng nghe rồi sau đó gật đầu, ra vẻ đăm chiêu nói, “Đầu tiên, em phải tiếp xúc được với Lăng Phi này, nói thật càng là nghệ sĩ HOT thì yêu cầu cô ta lúc nào cũng giữ đạo đức nghề nghiệp là chuyện tuyệt đối không có khả năng, tiếp theo, em phải thỏa mãn nhu cầu của khách hàng nữa, đây là nguyên tắc của ngành quảng cáo.”
“Chị Mai, chị cũng biết hình tượng thương hiệu của Mỹ Á mà, sao ngay cả chị cũng cho rằng Lăng Phi thích hợp?” Trang Noãn Thần thở dài hỏi lại.
“Không hợp, nhưng khách hàng thích.” Chị Mai ôm ly cà phê, nhìn cô cười, “Còn nhớ câu chuyện khi huấn luyện người mới, chị đã kể cho các em nghe không?”
Trang Noãn Thần cụp mắt, bất đắc dĩ cười, lắc đầu: “Đương nhiên, câu chuyện này rất thích hợp với công ty quảng cáo mà. Có một ông chủ giàu có muốn tuyển thư ký, người đến ứng tuyển đồng thời có ba người. Ông chủ phát cho mỗi người ứng tuyển 100 tệ, xem các cô ấy ai có thể dùng số tiền ít nhất làm đầy cả căn phòng. Người đầu tiên dùng tiền mua hoa, đáng tiếc chỉ làm đầy được một phần ba căn phòng; người thứ hai dùng tiền mua bong bóng, đáng tiếc cũng chỉ làm đầy được hai phần ba căn phòng; còn người thứ ba chỉ dùng một số tiền ít ỏi mua vài cây nến, trong phòng liền được thắp sáng lên. Kết quả, người cuối cùng ông chủ tuyển dụng là cô gái có bộ ngực lớn hơn những cô kia.”
Chị Mai cười khẽ, khuấy cà phê, “Đúng vậy, câu chuyện này chính là nói về ngàng quảng cáo, nắm bắt được nhu cầu của khách hàng mới là điều quan trọng nhất.”
“Thật sự khi em nghe xong câu chuyện này cho đến tận bây giờ em vẫn thường xuyên nghĩ, vì cái gì lại không tuyển người có lợi cho mình, ngược lại đi tuyển người chỉ để thỏa mãn dục vọng bản thân?” Trang Noãn Thần lắc đầu.
“Vậy làm sao em biết người thỏa mãn dục vọng kia không phải là người có lợi cho mình? Hoặc là nói, ở đây, bên cạnh ông chủ hoàn toàn không thiếu người có năng lực, cái thiếu chính là người có thể cho ông ta thời gian tiêu khiển.”
Trang Noãn Thần trầm tư.
“Chị biết sự kiên trì của em, Noãn Thần.” Chị Mai nhìn cô, “Hơn nữa, với năng lực của em bây giờ muốn gặp gỡ Lăng Phi nói chuyện tuyệt đối dễ như trở bàn tay, mấu chốt chính là em không vượt qua được tâm lý của mình. Thực tế thì lòng trách nhiệm của em đang quấy phá, nhưng không phải tất cả mọi người đều có thể lý giải được lòng trách nhiệm của em. Nói một câu khó nghe, nếu công ty Đức Mã là của em, sự kiên trì của em chính là cá tính, nhưng hiện tại em là người làm công, thành tích làm ra sẽ do cấp trên trực tiếp của em nhìn nhận, sự kiên trì của em ngược lại sẽ ảnh hưởng đến thành tích của em.”
Trang Noãn Thần im lặng không nói.
“Không phải khách hàng nào cũng biết thưởng thức lòng kiên trì này đâu, thực tế thì đại đa số khách hàng cũng sẽ không cho em cơ hội để kiên trì, còn nữa, Lăng Phỉ đúng là còn quá trẻ, nhưng người ta đang HOT mà, nghệ sĩ HOT thì rất giá trị, có lẽ Mỹ Á nhìn trúng điểm này.”
Trang Noãn Thần có chút đăm chiêu, gật đầu.
Thấy thế, chị Mai cũng biết là cô đã hiểu, cô luôn tán thưởng lòng kiên trì cùng trí tuệ của Trang Noãn Thần trong công việc, thực tế thì đây lại là tiềm chất của sự thành công.
“Thế nào? Nói nhiều như vậy có nghĩ tới chuyện nhảy qua công ty khác làm không? Chị cuối cùng cảm thấy hai chúng ta mới là một cặp ăn ý, Trình Thiếu Tiên dù sao vẫn là đàn ông, mà quan trọng là, vẫn là người đàn ông luôn có ý với em.” Chị Mai nói trúng trọng tâm, “Đối với người đã kết hôn như em mà nói thì rất là nguy hiểm.”
Dòng suy nghĩ của Trang Noãn Thần còn chưa hoàn toàn thoát ra, nghe vậy lúc đầu là ngơ ngác một lúc, hồi lâu sau mới có phản ứng, bất đắc dĩ nhìn chị Mai, “Vì cướp người, chị không tiếc bôi đen cả Trình Thiếu Tiên?”
“Trình Thiếu Tiên có ý với em, đừng nói là em không biết?”
“Em cảm thấy anh ấy như là một người bạn trong công việc.” Nói đến đây, Trang Noãn Thần lại yếu ớt lắc đầu, “Bạn hay không phải bạn em nói thì tính là gì, lòng người khó dò, còn không biết tiếp theo sẽ thế nào, thuận theo tự nhiên đi.” Cô lại nhớ tới Giang Mạc Viễn, người ấy cũng từng thề thốt sẽ bảo vệ cô như một người bạn…
Chị Mai dường như nghe ra điều gì trong đó, cười cười, “Nào, vậy chúng ta nói đến chuyện nhảy công ty đi.”
“Tiện thể nẫng luôn cả Tiêu Duy và Mỹ Á qua nhé?” Trang Noãn Thần vô cùng thông minh, cười khẽ hỏi lại.
“Đây chính là nguyên nhân chị thích nói chuyện với người thông minh, Tiêu Duy chị nghĩ chắc không có vấn đề quá lớn, cho dù không thể nắm toàn bộ thương hiệu đang hoạt động, nắm một trong số các hoạt động hợp tác đó cũng được rồi. Hợp tác với Mỹ Á là do em tiếp nhận, muốn chuyển qua cũng không phải chuyện không có khả năng.” Chị Mai nhìn cô.
“Vậy thì Trình Thiếu Tiến sẽ oan ức lắm.”
“Nhưng em sẽ cách cánh cửa thành công ngày càng gần, phải biết rằng một mình em gánh hai hạng mục này, vậy số tiền em thu được không thể không hơn số tiền hiện tại em có được.”
Trang Noãn Thần nghịch cái muỗng trong tay, nhìn chị Mai, “Nếu em thật sự làm vậy, chị vẫn dám nhận em sao?”
Chị Mai hứng thú nhìn cô, đối diện với đôi mắt thấu đáo kia của cô, nhịn không được, mỉm cười thừa nhận, “Noãn Thần à Noãn Thần, quả nhiên chị không nhìn lầm em.”
“Chỉ có thể nói học hỏi người nào đó mà thôi.” Trang Noãn Thần cũng bật cười.
Chị Mai vui mừng nói, “Noãn Thần, em phải tin chị, em nhất định sẽ làm rất tốt, thật đó. Trên đời này có nhiều cám dỗ lắm, trong đó cửa ải lợi ích là khó qua nhất, nhiều người có thể vì lợi ích mà bán đứng những gì mình sở hữu, nhưng em thì không, đây chính là phẩm chất hiếm có. Thương trường như chiến trường, lại như trận chém giết, mặc dù không đao không kiếm và máu chảy thành sông, nhưng mức độ giông tố không thua gì đổ máu. Có thể giữ vững được lòng tin này, có nguyên tắc để theo đuổi, lúc này mới có thể đạt được thành công trên thương trường chém giết này.”
“Cám ơn chị Mai, em sẽ ghi nhớ.” Trang Noãn Thần gật đầu, chân thành nói.
Chị Mai cười nhẹ, “Không cần cám ơn, chị chỉ hy vọng phụ nữ chúng ta có thể được thoải mái một chút trong trận chém giết này thôi.”
Ánh mắt Trang Noãn Thần nhìn chị Mai thêm phần kính nể.
Lúc tạm biệt, cô lại nhìn thấy người đàn ông đó.
Nam Bách Khôn.
Ngoài tiệm Starbuck, xe của Nam Bách Khôn trực tiếp chặn đầu xe của chị Mai, hai người đang giằng co.
Vẻ mặt chị Mai hờ hững, còn Nam Bách Khôn lại nôn nóng.
Trang Noãn Thần nhìn ra được, Nam Bách Khôn vẫn còn yêu chị Mai nhiều lắm.
Nhưng mà, phản bội chính là phản bội, có một số chuyện cho dù muốn tha thứ cũng cần phải có thời gian.
Uống xong tách cà phê, lại quay đầu nhìn xem, chị Mai đã lái xe đi khỏi, còn nam Bách Khôn vẫn đứng ở đó, bóng dáng cao lớn có vẻ cô đơn.
Thở dài một hơi.
Có lẽ không phải ngẫu nhiên mà phụ nữ lại trở thành nữ cường nhân, không có phụ nữ nào muốn như vậy, chính như chị Mai, sự mạnh mẽ của chị làm sao không phải là bị xã hội này thậm chí là nói bị đàn ông ép thành như thế?…
***
Trở về công ty đã gần đến giờ tan ca, trên đường Trang Noãn Thần đã gọi điện thoại cho quản lý truyền thông, muốn hỏi số điện thoại của một tổng biên tập.
Nói như vậy, nếu thực sự bạn muốn tìm một người, thông qua bốn năm người là có thể tìm được, đây chính là quan hệ nhân tế, đương nhiên, đối mặt với một người xa lạ không hề có qua lại với mình, khi tìm kiếm nhất định phát triển theo hướng ngang.
Chính như cô muốn trực tiếp nói chuyện với Lăng Phi, như vậy có thông qua người đại diện nữa thì chắc chắn vẫn không được.
Vì thế, cô tìm quản lý truyền thông hỗ trợ, cô ấy có chắp nối giao tình với rất nhiều tổng biên tập, thông qua tổng biên tập đó tìm ra bạn tốt nhất của Lăng Phi trong giới nghệ sĩ, kể từ đó, lần theo tuyến quan hệ này, ít nhất có thể mặt đối mặt nói chuyện với Lăng Phi.
Làm xong chuyện này, nhân viên công ty bắt đầu lục tục tan ca.
Người ở lại cơ bản đều là người cần tăng ca.
Trang Noãn Thần vừa mới bước vào khu làm việc của bộ phận một, một trong hai cô gái còn đang thử việc đi tới, trực tiếp hỏi: “Giám đốc Trang, em và Từ Hiểu Kỳ cùng nộp bản thảo, tại sao của bạn ấy có thể sử dụng còn của em thì không? Em không cảm thấy bản thảo của bạn ấy tốt hơn của em ở chỗ nào?”