Chương 45: Âm Dương Học Đường (Thượng)

Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Đăng vào: 12 tháng trước

.


Thủy Nhược Hàn nhìn chăm chú vào Cơ Động và Lãnh Nguyệt một chút, rồi mới gật gật đầu, vội vàng quay đi.
Lãnh Nguyệt cũng không để ý tới, vẫn như trước là một tiểu nha đầu ngây thơ, quay đầu nhìn ngắm khắp nơi. Còn Cơ Động thì lại chìm vào suy nghĩ, Tam hệ tổ hợp kỹ? Hơn nữa lại còn thuộc tính tương khắc nữa. Nghe những lời Lãnh Nguyệt kể lại, Cơ Động hiểu rõ, lúc trước tiểu nha đầu này nói là sẽ không cản chân mình tuyệt đối không phải là nói dối. Từ biểu hiện của Thủy Nhược Hàn, Cơ Động có thể khẳng định, Lãnh Gia của Bắc Thủy Đế Quốc kia cũng tuyệt đối không phải là một gia tộc bình thường. Quả thật là càng ngày càng thú vị hơn. Sau khi trải qua chuyện hôm nay, kiến thức của hắn đối với mười hệ ma sư không thể nghi ngờ là đã tăng thêm một chút.
- Lão sư, các ngươi cũng từng tốt nghiệp từ Thiên Can Học Viện à?
Cơ Động hỏi.
Long Thiên cười ha hả:
- Ai nói với ngươi bọn ta là lão sư?
- A?
Cơ Động giật mình:
- Các ngươi không phải là lão sư?
Long Thiên lắc lắc đầu, cười nói:
- Đương nhiên không phải, chúng ta cũng giống như các ngươi, cũng là đệ tử của học viện. Chẳng qua tư cách của chúng ta lớn hơn các ngươi thôi.
Đệ tử? Ngũ quan mà cũng là đệ tử? Cơ Động lập tức nghĩ tới nơi mà trước đây Chúc Thiên đã từng nhắc tới, Âm Dương Học Đường.
Long Thiên nói thêm:
- Tuy nhiên, nếu ngươi nói chúng ta là lão sư, cũng không có gì sai. Đôi khi, chúng ta cũng thực hiện một số công việc thuộc chức trách của lão sư. Trong học viện này, chúng ta có thể coi như một loại người đặc thù đi.
Cơ Động nói:
- Các ngươi chắc là thuộc Âm Dương Học Đường.
Long Thiên sửng sốt:
- Ngươi cũng biết về Âm Dương Học Đường?
Cơ Động nói:
- Lúc trước khi ta tiến hành báo danh, đã từng nghe một vị học trưởng nhắc qua. Hắn cũng là đệ tử chính thức của Thiên Can Học Viện.
Long Thiên mỉm cười:
- Những gì mà hắn biết cũng chỉ là phần bên ngoài mà thôi. Bất quá ngươi nói không sai, chúng ta quả thật là thuộc Âm Dương Học Đường. Ở trong Âm Dương Học Đường, ta đứng thứ năm, còn Nhược Hàn đứng thứ sáu. Âm Dương Học Đường của chúng ta không có hạn chế số năm học cụ thể. Chỉ cần không muốn đi, mà học viện lại cảm thấy ngươi còn có tiềm lực có thể bồi dưỡng thêm, ngươi cũng không cần tốt nghiệp vội. Hơn nữa, ở trong học viện, các đệ tử Âm Dương Học Đường chúng ta rất ít bị quản thúc. Tiểu học đệ, kỳ thi tân sinh khảo hạch của các ngươi phải nói là kinh tâm động phách a! Nói không chừng sẽ được Âm Dương Học Đường đặc cách thu nhận nữa. Nếu chuyện đó là sự thật, các ngươi là những đệ tử có cấp bậc thấp nhất tiến vào Âm Dương Học Đường đó.
Lãnh Nguyệt chớp chớp mắt:
- Gia nhập Âm Dương Học Đường có gì tốt hơn bên ngoài?
Long Thiên cười nói:
- Chuyện tốt dĩ nhiên có rất nhiều. Bất quá, sự cạnh tranh trong Âm Dương Học Đường cũng hết sức kịch liệt. Chúng ta tuy rằng hưởng được những đãi ngộ tốt nhất trong học viện, nhưng đồng thời cũng gặp phải những nguy hiểm mà những đệ tử bình thường vốn không có. Về phần cụ thể là những gì, chỉ khi nào các ngươi thực sự trở thành thành viên chính thức của học đường mới có thể biết được.
Cơ Động nói:
- Học trưởng, trong Âm Dương Học Đường có đệ tử tên là Cơ Dạ Thương phải không. Hắn xếp vị trí thứ mấy?

Từ những gì Long Thiên đã nói, hắn mơ hồ hiểu được, đệ tử trong Âm Dương Học Đường được sắp xếp theo thứ tự. Hơn nữa, từ thứ tự thứ năm và thứ sáu của Long Thiên và Thủy Nhược Hàn mà xem, thứ tự sắp xếp này khẳng định là dựa theo thực lực mà xét.
Long Thiên kinh ngạc nói:
- Ngươi biết tiểu tử Cơ Dạ Thương à? Chẳng lẽ người cũng là người của Cừu Gia sao? Không đúng. Người của Cừu Gia đều là Thổ Hệ, ngươi lại là Song Hỏa Hệ.
Cơ Động cười nói:
- Ta chỉ biết qua hắn mà thôi.
Long Thiên nói:
- Tiểu tử Cơ Dạ Thương kia đúng là thiên tài kiệt xuất nhất trong vòng mười năm nay. Cuối năm trước, hắn đã lọt vào danh sách mười người đứng đầu học đường. Xếp vị trí thứ mười.
- Trong Âm Dương Học Đường có tổng cộng bao nhiêu đệ tử cả thảy?
Cơ Động hỏi tiếp.
Những chuyện Cơ Động nói đều là chuyện vặt, Long Thiên cũng không có giấu diếm:
- Âm Dương Học Đường hiện tại có bốn mươi tám đệ tử. Nếu các ngươi được đặc cách trúng tuyển, như vậy là vừa chẳn năm mươi người. Đã mấy năm nay không có người mới gia nhập.
o0o
Thủy Nhược Hàn sau khi vội vã rời khỏi thạch thất của hắn, đã đi sâu vào bên trong hành lang bên ngoài, xuyên qua mấy trạm kiểm soát, tới một cánh cửa ngũ sắc cực lớn cao khoảng năm thước mới dừng lại. Kính cẩn cần khối lệnh bài màu đen có khắc số sáu lớn kia vào một chỗ lõm trên cánh cửa.
- Nhược Hàn, các vị đổng sự đại nhân đang họp, nếu không có việc gì gấp, ngươi không nên quấy rầy bọn họ.
Cánh cửa mở ra, từ bên trong, một nữ tử dáng người thon thả, độ tuổi khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu đi ra. Nàng mặc một bộ váy dài màu tím đậm, làm nổi bật thân thể mềm mại động lòng người tràn ngập sắc thái thần bí của nàng. Mái tóc ngắn của nàng có màu tím, hai tròng mắt cũng màu tím, cả người nhìn qua giống như một người thần bí vậy. Thanh âm vừa rồi chính là của nàng.
Thủy Nhược Hàn thấp giọng nói:
- Tam tỷ, nếu không có việc gì ta cũng sẽ không đến đây quấy rầy các vị đổng sự đại nhân. Chuyện là như vầy…
Lập tức hắn tiến đến bên cạnh nàng kia, thấp giọng nói vài câu gì đó.
Vẻ kinh ngạc thoáng hiện lên trên mặt nữ tử được xưng là Tam tỷ kia. Nàng gật gật đầu, nói:
- Ngươi theo ta vào đây.
Thủy Nhược Hàn đi theo nữ tử kia bước vào, xuyên qua một hành lang rộng lớn, đi tới một cái phòng rộng chừng hai trăm thước vuông. Trên khắp bốn vách tường trong phòng này, đều có các hoa văn kỳ dị ngũ sắc. Có thể cảm giác được ma lực không lồ ba động ẩn chứa trên bốn vách tường đó.
Giữa phòng có một cái bàn lớn hình trứng. Bên cạnh bàn, có tổng cộng chín người, tướng mạo khác nhau, nhưng tuổi đều khoảng hơn năm mươi. Duy nhất chỉ có người ngồi ở thượng thủ vị, nhìn qua chỉ hơn ba mươi tuổi mà thôi, nhưng trong cặp mắt đen của hắn, lại tràn ngập vẻ dày dặn từng trải, có chút không hợp với hình dáng bên ngoài.
Chín người này phân biệt ngồi trên chín cái ghế dựa lớn, mỗi cái ghế lại có màu sắc khác nhau. Trên bàn này, cũng không có ghế dựa màu lam. Chín cái ghế này, ngoài việc màu sắc mỗi ghế khác nhau, trên lưng ghế lại còn chạm khắc chín loại biểu tượng khác nhau của các hệ, hơn nữa, chất liệu của chín cái ghế này cũng khác nhau. Nhưng mỗi chiếc ghế này tuyệt đối đều có thể đánh giá bằng hai chữ ‘Trân bảo’.
Thủy Nhược Hàn thân là Ngũ quan Nhâm Thủy Đại Tông Sư, vậy mà khi tiến vào trong phòng này vẫn phải cúi đầu, ngay cả hô hấp cũng không dám thở mạnh, chỉ đứng bên cạnh nữ tử áo tím kia mà thôi.
Trung niên ngồi ở thượng thủ vị khẽ nhíu mày, trong mắt toát ra quang mang nghi hoặc. Nữ tử áo tím kia bước nhanh đến bên cạnh hắn, ghé vào lỗ tai thấp giọng nói vài câu.
- Hả? Có chuyện này sao? Nhược Hàn, ngươi mau kể chi tiết lại cho mọi người cùng nghe đi.
Thanh âm của trung niên khác hẳn so với vẻ ngoài của hắn, già nua mà thâm trầm, hơn nữa còn có một loại khí thế chấn nhiếp hồn phách người khác nữa.
- Vâng.
Thủy Nhược Hàn cung kính tiến lên vài bước, tiến lên cách cái bàn khoảng hơn hai thước mới ngừng lại, khom mình hành lễ, nói:
- Xin chào viện trưởng đại nhân, xin chào các vị đổng sự đại nhân. Sự việc là như vầy…
Sau đó, hắn đem tình huống khảo hạch của Cơ Động và Lãnh Nguyệt, cùng với những phán đoán của hắn, kể lại hết sức tỉ mỉ.
Nghe xong những lời hắn kể, trên mặt những người đang ngồi đều toát ra vài phần kinh ngạc. Một vị lão giả áo đỏ đang ngồi trên cái ghế màu đỏ rực mỉm cười nói:
- Bính Đinh Song Hỏa Hệ, thú vị, thật là thú vị. Khoan nói tới việc Tam hệ Ma kỹ tổ hợp, chỉ riêng việc tiểu tử này có Song Hỏa thuộc tính, vừa nghe nói ta đã muốn gặp hắn một chút rồi.