Chương 107: Fan Mẹ

Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

Đăng vào: 12 tháng trước

.



Tiếng tiếp băng thật to vang lên‌, nghe giống như là một sọt khoai tây nện xuống mặt băng, khiến cho ban huấn luyện không khỏi nhíu mày.

"Bây giờ nó đang nặng bao nhiêu?"
"50 kg.

"
Thiếu niên cao cao trên sân băng nhảy lên nhảy xuống, làm những mảnh băng hoa bắn lên trên mặt băng.

Thẩm Lưu cau mày: "Cái tiếp băng y như bào đá vậy‌, động tĩnh quá lớn.

"
Trương Tuấn Bảo viết vài dòng trong ghi chú: "Dù sao thì hình thể cũng lên rồi, không có khả năng nhảy mềm mại giống như trước đây, chỉ dùng thời gian hai tuần lấy về cú nhảy ba vòng, tuần thứ ba bắt đầu khôi phục nhảy bốn vòng, nó có được kết quả như thế này đã là không tệ rồi.

"
Lần này Trương Giác bị thương quá lâu, chưa quen với chiều cao 1 mét 68 thì kết quả lập tức phải ngồi xe lăn, trong thời gian chấn thương thì chiều cao và cân nặng của cậu đã biến hóa một lần nữa, kết quả là cậu thậm chí không thể đứng vững khi trở lại sân băng, vì thế trong tuần đầu tiên tập luyện lại, Trương Tuấn Bảo căn bản không cho cậu tập nhảy nữa, chỉ để cho cậu trước tiên tìm trọng tâm khi trượt và xoay tròn trở về.

Cho đến nay, Trương Giác đã tập luyện được hai mươi này, lúc này là ngày 28 tháng 2, chiều cao của Trương Giác ‌là 173 cm ‌, cân nặng 50 kg, cậu đã tiếp tục tập nhảy bốn vòng trong một tuần.

Mẫn San dựa vào tấm chặn bảng, sầu lo ‌nói: "Kỹ thuật 3lo của sư huynh còn chưa luyện được trở về.

"
Ngoài ra còn có cú nhảy bốn vòng, 4S của Trương sư huynh đã hoàn toàn bị phế bỏ, tỷ lệ thành công hoàn toàn không đáng kể, còn tỷ lệ thành công của 4S dao động trong khoảng 40%.

Ban đầu Mẫn San thích nhất là xem Trương sư huynh ‌nhấc tay‌ nhảy 4S, bây giờ không có khả năng nhìn lại rồi.

Thẩm Lưu chạm tay vào vai cô bé nhẹ nhàng an ủi: "Đối với trượt băng nghệ thuật thì đây là tình huống rất bình thường, thay đổi hình thể, bị chấn thương, đổi giày trượt băng đều sẽ khiến vận động viên mất đi trình độ kỹ thuật của mình.

"
Chẳng hạn như nhất tỷ người Nga Dalia còn đang hoạt động kia, cô được biết đến là thiên tài nhất trong lịch sử đơn nữ Nga trước khi dậy thì, vào lúc 14 tuổi đã luyện được 4S, kết quả sau khi đổi giày trượt mới, 4S lập tức sẽ không còn.

Trương Giác lần này không chỉ cao thêm mà còn tăng thêm từ 43 đến 50 kg, cân nặng thay đổi 7kg có thể nói là một thảm họa kinh hoàng đối với vận động viên trượt băng nghệ thuật.

Bởi vì sự biến hóa hình thể của Trương Giác, cấp trên dường như đã từ bỏ ý định để Trương Giác xuất chiến giải vô địch thế giới, trước mắt đã chuẩn bị kỹ càng để Kim Tử Tuyên tham gia giải đấu này, chỉ cần hắn có thể lấy ra trạng thái tại giải Bốn châu lục, việc liều một phen lọt vào top 10 giải vô địch thế giới không phải là không có hy vọng.

Ầm ‌một tiếng, Trương Giác nhảy xong một cái 4T ‌thì lăn trên sân băng‌, lưng của cậu đạp vào tấm chặn bảng, tạo ra một tiếng động khiến người ta thót tim, mà Trương Giác rất nhanh chóng đứng dậy, tiến hành lần nhảy sau.

Nghị lực của vận động viên là chuyện tốt, nhưng ông cậu nhìn vẫn cứ đau lòng.

Hắn thở dài: "Thực ra cũng không cần phải sốt ruột như vậy.

"
Trương Giác ỷ vào bản thân đang trong kỳ nghỉ đông, mỗi ngày ngâm mình trên băng sáu tiếng đồng hồ, có lúc còn xuống sân băng đi nâng tạ, đến bể bơi tập thể dục nhịp điệu, để khống chế cân nặng, vào ngày Tết nguyên tiêu, cậu một miếng cũng không đụng vào món ức gà, cả ngày chỉ làm bạn với trái cây, rau củ, hạt diêm mạch.

Hiện tại đã khai giảng rồi những cậu vẫn luyện tập trên sân băng ít nhất bốn tiếng mỗi ngày, nghĩ đến thật là không dễ dàng đối với một đứa nhỏ, nhưng có mấy lời vẫn phải nói.

"Trương Giác, có chuyện muốn thảo luận với con.

"
Trương Giác lướt qua, nhìn thẳng ông cậu: "Chuyện gì vậy ạ?"
Trương Tuấn Bảo do dự một lúc rồi nói: "Cậu biết con rất muốn đem bước nhảy luyện trở về, nhưng cậu vẫn mong con từ bỏ cách bó gối và phương phát tiếp băng đó, cậu biết cách này có thể cải thiện khả năng đứng vững của con, cho dù dưới tình huống trục tâm bị cong khí nhảy thì vẫn có thể tiếp băng tốt, nhưng nếu cứ như vậy‌, xương cột sống và đầu gối của con sẽ phải chịu áp lực rất lớn.

"
"Cậu biết rằng việc từ bỏ phương pháp tiếp băng này sẽ khiến sức mạnh trong mùa giải còn lại của con bị giảm mạnh, thậm chí sẽ khiến con cần phải tốn nhiều công sức hơn để lấy lại kỹ thuật, nhưng chúng ta phải nhìn vào sự phát triển lâu dài.

"
Mãi đến khi buổi tập luyện kết thúc, Trương Giác ngủ đến trời đất đen kịt trên xe của Trương Tuấn Bảo, nguyên bản nếu Trương Giác chưa lớn lên thì ông cậu sẽ trực tiếp cõng cậu về nhà, hiện tại lại chỉ có thể đánh thức, để bản thân cậu đi lên ‌.

Nhìn thiếu niên xách túi đồ lỉnh kỉnh đi lên lầu, ông cậu không yên tâm hét lên: "Đi lên lầu thì mở mắt ra, coi chừng bị té.

"
Lời nói còn chưa dứt, Trương Giác dùng hai tay bắt lấy cầu thang, dùng một tư thế lơ lửng thường thấy của các nhân vật chính trong các bộ phim siêu nhiên.

Khi cậu vào, Hứa Nham bưng một bát canh ray, cười ha ha chào hỏi: "Đại Ngọc nhà ta về rồi đó à? Ăn chút bữa ăn khuya không?"
Trương Giác chầm rãi lắc đầu: "Cảm ơn ba, con không ăn đâu, muốn đi ngủ.

"
Cậu phất tay với‌ Trương Thanh Yến và Hứa Đức Lạp đang ngồi trên sô pha xem tivi‌: "Ba mẹ ngủ ngon, Nhị ‌Đức ngủ ngon.

"
Sau đó người này phiêu phiêu vào phòng.


Trương Thanh Yến nhắc nhở: "Trước khi đi ngủ nhớ đánh răng!"
Giọng nói Trương Giác từ trong phòng vọng ra.

"Oh!"
Hứa Nham cầm tô đưa cho Hứa Đức Lạp: "Này, con ăn cơm tối không no đúng không? Cái này cho con.

"
Cậu bạn nhỏ Nhị Đức nhu nhu cái bụng nhão nhão của mình, đang định nói một trận này cậu đang ăn kiêng giảm béo muốn nôn rồi, cả canh rau cũng muốn nôn, nhưng nhóc thật sự ‌ rất đói, đang cầm tô canh lên chuẩn bị ăn, đúng lúc này, một âm thanh vang dội phát ra trong nhà‌.

Mọi người hai mắt nhìn nhau, Nhị Đức nhan chóng xua tay‌: "Không ‌phải con!"
Nhóc không đói bụng đến mức này!
Hứa Nham và Trương Thanh Yến đều không giảm cân‌, Trương nữ sĩ có thể lực tốt, ngày nào cũng kéo Hứa Đức Lạp ra ngoài chạy bộ 10 km, sau đó ăn thức ăn giảm cân cũng hai cậu con trai thêm một tháng nên dễ dàng giảm cân, còn Hứa Nham vẫn luôn là thể chất ăn không mập với vai hẹp eo thon.

Cho nên cái người đói bụng cái dạng này‌, cũng chỉ có người đang nằm ngủ trong phòng kia.

Trương Thanh Yến không khỏi nhìn Hứa Đức Lạp: "Chỉ cần con có một nửa nghị lực như anh mình, con cũng sẽ luyện được một thân thể cân đối.

"
Mặc dù vẫn chưa trở nên cân đối, nhưng‌ Hứa Đức Lạp đã giảm cân cân để trở lại thân hình bình thường, nhóc nhăn khuôn mặt cổ điển nhưng xinh đẹp lại.

"Nhưng con đâu phải là vận động viên, trong rock and roll chỉ cần không quá xấu là được, con đường của tụi con phụ thuộc vào thực lực.

"
"Ở đó mà thực lực, mẹ càng muốn nhìn thành tích của con.

"
Trương Thanh Yến bóp lấy khuôn mặt nhỏ của nhóc: "Ăn xong đi rồi lên máy chạy bộ chạy 3 km, sau đó là có thể đi ngủ, ngày mai con còn tiết tự học sớm đó.

"
Sáng sớm 6:45, Trương Giác ngồi trên chiếc‌ Land Rover của mẹ đến trường học, ở trên xe cậu đẽ ăn xong một chiếc sandwich với trứng, cà chua và thịt gà, cậu tùy ý quệt miệng, cầm lấy cặp sách lao vào sân trường, thành công đến trước cửa lớp học lúc 6:50, trong phòng học từ lâu đã là một tiếng đọc sách chỉnh tề gọn gàng.

Bây giờ Trương Giác không còn ngồi ở hàng đầu tiên nữa, nhưng bởi vì con trai phương Bắc có dáng người tương đối cao, chiều cao 1 mét 73 của cậu cũng không phải là cao nhất trong lớp, cho nên cậu được xếp ngồi vào hàng ghế thứ tư.

Khi cậu đi quang lối đi giữa hai dãy bàn, có một vài cô gái lén lút nhìn cậu, trong một trường trung học trọng điểm mà việc đọc sách là chính‌, có thể khiến cho nhóm học bá bớt một chút thời gian lơ là tinh thần, vậy thực sự phải rất đẹp trai.

Trần Tư Giai nghe bạn cùng bàn nhỏ giọng nói: "Cậu ấy cắt tóc rồi đó, lúc trước là dài đên eo, bây giờ là chỉ đến vai, kiểu tóc cũng được thay đôi sang ngôi giữa.

"
Cô ho khan một tiếng, đáp: "Ừm.

"
Nếu như nói trước đây Trương Giác để tóc dài đến eo và có tóc mái thì còn lưu lại một chút thân tiên, nhưng sau khi cắt tóc thì đã trở thành một tiên quân không chê vào đâu được.

Đặc biệt cổ điển, giống như là nhân vật chính trong một cuốn tiểu thuyết tiên hiệp nào đó bước ra thế giới hiện thực.

Ban đầu trong tam trung có rất nhiều fan mẹ của cá sấu nhỏ, nhưng bây giờ ít nhất là ba phần tư trong số họ đã biến chất tình mẫu tử, trong ngăn kéo của Trương Giác cũng xuất hiện một vài bức thư tình.

Trần Tư Giai khẽ meo meo quay đầu nhìn Trương Giác, phát hiện người này chẳng hề quan tâm đến ánh mắt xung quanh, tự mình lấy sách tiếng Anh ra đọc.

Một lúc sau, nữ sĩ Ứng Đông Mai trên tay cầm một xấp bài kiểm tra, sắc mặt vô cùng khó coi.

Cô gõ lên bàn: "Các anh chị, trong bài kiểm tra đầu năm môn tiếng Anh này, điểm trung bình của anh chị đã giảm xuống còn 132, là mức thấp nhất trong cả năm, tôi không biết các anh chị đang nghĩ gì, nhưng học kỳ tới là học kỳ cuối của lớp 12, hiện tại các anh chị thụt lùi, vậy thì cần có thời gian để bù lại điểm số đã mất, tương ứng với thời gian chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học sẽ ngắn hơn, món nợ này tính trên đầu các anh chị sẽ không có lời! "
Ứng nữ sĩ nói một tràng, vô số sinh cúi cúi đầu, trước đây khi các bài kiểm tra của lớp đạt điểm toàn bài là 150, thì điểm trung bình đều trên 140 điểm.

Chỉ có Trương Giác là hoàn toàn không‌ hoảng loạn, chủ yếu là bắt đầu từ sơ trung, cậu sẽ là người kéo điểm trung bình môn tiếng Anh của cả lớp xuống, nhưng những môn khác, ví dụ nư toán, sinh, hóa v.

v ‌, cậu chính là người nâng điểm trung bình lên.

"Trương Giác!"
Người nào đó bị gọi tên rầm một tiếng đứng lên‌: "Có!"
Ứng nữ sĩ cầm bài thi đưa tới: "141 điểm‌, lần đầu tiên phần nghe không bị trừ điểm‌, cao nhất cả lớp, có tiến bộ.

"
Lớp học náo động, Trương Giác vui cười hớn hở ‌trong thanh âm "Giác ca trâu bò" ‌ bước lên bục giảng, trên đường còn có mấy bạn học vỗ tay.

Khi nhận bài thi thì cười khà khà với giáo viên: "Cảm ơn cô, em có thể có được ngày hôm nay cũng là nhờ sự chỉ bảo tận tình của cô ạ.

"
Nữ sĩ Ứng Đông Mai phì cười đánh yêu một cái: "Phải cố gắng ổn định được số điểm này đó, đừng có để trong lần thi tiếp theo bị đánh cho hiện nguyên hình, tôi nghe chủ nhiệm nói, trong kỳ thì kiểm tra chất lượng đầu năm này em là người ổn định nhất, một năm nay hãy tiến hành chạy nước rút, đại học Bắc Kinh thủy mộc đang chờ em.

"
Dĩ nhiên, những lời cô nói, trong lòng không phải là mong đợi Trương Giác sẽ dành nhiều thời gian hơn cho việc học, dù sao thì người ta cũng là vận động viên đẳng cấp thế giới, để duy trì trạng thái thi đấu cần phải tiêu tốn rất nhiều sức lực, nhìn thấy miếng băng gạc trên trán và mùi thuốc cao khắp người, dưới tình huống duy trì thành tích học tập hiện tại cũng như huấn luyện là đã khiến cho cậu đã rất cực khổ rồi đi.

Nữ sĩ Ứng Đông Mai vốn là giáo viên ăn nói chua ngoa nhưng nội tâm mềm yếu, dạy cậu học trò này gần hai năm‌, chứng kiến cậu không chỉ một lần vật lộ trên sân đấu, mang theo những chấn thương để chiến đấu vì vinh quang, làm sao có khả năng không đau lòng.

Cô chính là fan mẹ rắn rỏi nhất của cá sấu nhỏ trong trường tam trung.

Nhưng chính bản thân Trương Giác đã cảm động.

Hiện tại trọng tâm môn trượt băng của cậu đã mất đi rất nhiều, 4S bị phế bỏ, cuộc chiến quan trọng nhất của mùa giải này —— giải vô địch thế giới cũng không tham gia được, ông cậu còn không cho phép cậu tiếp tục sử dụng phương pháp mà cậu nghĩ ra để nâng cao tỷ lệ thành công khi tiếp băng, nếu cứ như thế này, còn không dồn nhiều sức lực cho việc học.

Đời trước cậu đã chán chường hai năm, lớp 11‌ mới bắt đầu hăng hái, cuối cùng cũng thi đậu 985, đời này muốn đem toàn bộ tinh lực đặt vào việc học tập, nói không ‌chừng cậu có thể chạm vào giấy báo nhập học của hai trường đại học top 1 đúng không?
Không ngờ khi tan học, Trương Giác liền nhận được cú điện thoại từ Tống Thành.

"Trương Giác, con tan học chưa?"
Trương Giác thu dọn cặp sách: "Sắp rồi ạ‌, con đang chuẩn bị tan học, có chuyện gì vậy?"
Tống Thành gấp gáp ‌nói: "Xin chủ nhiệm lớp nghỉ học ba ngày, ta dẫn con đi đến thủ đô một chuyến, nhanh lên!"