Chương 313: Nữ diễn viên tai tiếng (33)

(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!

Đăng vào: 12 tháng trước

.

"Đường Quả, đừng tùy hứng, cô không nghĩ ảnh đế Lương cũng phải cân nhắc cho cô à?"

Đúng, Bạch Văn Văn thuyết phục Đường Quả cũng có mục đích.

Ả tham gia chương trình này là vì chinh phục Lương Triều, đạt được giá trị yêu thích.

Ở đây còn có thể xúc tiến tình cảm của ả với Tô Hòa, đã lâu lắm rồi mức độ yêu thích không tăng lên.

"Văn Văn hiền thật, đối xử với tình địch cũng rất hiền."

"Đúng á. Tui nghe đâu Văn Văn còn là học sinh giỏi, cũng rất tài năng, người ta tinh thông cầm kì thi họa luôn ấy, bình hoa Đường Quả làm sao mà so."

Bạch Văn Văn và Tô Hòa chờ Đường Quả tức giận, nhưng đợi hơn một phút rồi, sắc mặt cô không biến hóa chút nào.

"Ảnh đế Lương, anh khuyên cô ấy một chút đi."

"Rừng rậm không phải thành phố, tùy hứng sẽ xảy ra rất nhiều phiền toái. Lại nữa, phía trước có đủ loại nguy hiểm, là một tập thể phải hiểu cho nhau, đừng chỉ nghĩ cho mình."

Có thể nói lời của Bạch Văn Văn lại bôi đen Đường Quả thêm nữa.

Nếu không phải Lương Triều biết rõ Đường Quả, có lẽ cũng bị châm ngòi li gián.

Trong suy nghĩ của Lương Triều, mạng của anh là Đường Quả cho. Anh cũng không thiếu mớ tiền kia, đi để chơi là chính thôi.

Đường Quả muốn mang vali đi, anh cứ để cô thoải mái, dù sao cũng chẳng phải chuyện lớn gì.

Bạch Văn Văn cố tình bôi đen Đường Quả khiến anh có chút không vui. Bạch Văn Văn là cái thá gì mà dám chửi em gái Đường Quả của anh?

[Đinh! -5 giá trị yêu thích, mức độ yêu thích -95. Cảnh cáo! Cảnh cáo! Mức độ yêu thích lên đến -100, nhiệm vụ chinh phục thất bại, kí chủ sẽ bị trừng phạt nghiêm trọng.]

Mặt mũi Bạch Văn Văn tối sầm, ả đã làm cái gì???

Lương Triều này bị điên à???

Có thế thôi cũng giảm giá trị yêu thích??? Ả nói xấu anh ta chắc?

Editor: Phong Nguyệt

Chỉ đăng trên watt-pad _phongnguyetnguyet_

Đường Quả chân đi bốt, mặc áo dài tay, tóc buộc cao lên; nếu như không phải cô mang theo một cái vali lớn, có lẽ người ta sẽ cho rằng đây là một nhân viên chuyên đi sinh tồn nơi hoang dã.

Mức độ yêu thích bị trừ đi, Bạch Văn Văn không dám lên tiếng nữa. Trừng phạt vì nhiệm vụ thất bại rất đau, ả không muốn trải qua chút nào.

Đường Quả thấy Bạch Văn Văn đi xa, khóe môi cong lên một nụ cười, "Thống tử, mi nói xem Bạch Văn Văn sẽ bị trừng phạt thế nào?"

[Kí chủ đại đại, cái này tôi cũng chịu. Nếu cô muốn biết, có thể để Lương Triều tiếp tục chán ghét cô ta, bên 875 sẽ trừng phạt cô ta.]

"Thống tử, mi càng ngày càng thông minh."

"Giúp ta quét một chút xem phía trước có bẫy hay không."

Hệ thống có thể quét trong phạm vi nhất định, dọc đường đi này, nhờ có hệ thống hỗ trợ, Đường Quả vòng qua không ít lối khó đi, khiến tổ của cô cứ như đang đi dạo trong vườn hoa.

[Kí chủ đại đại, trước Bạch Văn Văn có một cái hố to, bên trong toàn bùn.]

"Lương Triều, đi chỗ này đi." Đường Quả chỉ vào chỗ hố to.

Lương Triều hoàn toàn không có ý kiến, dù sao anh cũng cảm thấy mình đang lợi dụng người khác. Các tổ còn lại gặp được không ít thì cũng nhiều bẫy, hai người bọn họ lại đi một đường thuận lợi, chẳng có cái gì.

Bạch Văn Văn thấy Đường Quả với Lương Triều đi càng ngày càng gần, sợ tới mức chạy vội.

[Kí chủ, tôi kiến nghị cô đi theo hướng Đường Quả chỉ, hẳn là vận khí của Lương Triều rất tốt nên bọn họ đi rất thuận lợi.]

Bạch Văn Văn nhìn quần mình chỉ toàn cỏ dại với bùn, kéo Tô Hòa đi về phía Đường Quả chỉ, "A Hòa, chúng ta đi chỗ này đi."

"Thống tử, 875 sinh ra đế hố Bạch Văn Văn à?"

Không thì sao Bạch Văn Văn lại đi thẳng về chỗ cái hố kia chứ?