(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Đăng vào: 12 tháng trước
Edit: Thuần An
Trải qua một đêm đại chiến, Vô Dược rốt cuộc biết cái gì gọi là không làm sẽ không chết.
Nếu không có nước linh tuyền chữa đau nhức, về sau Vô Dược thật sự không có khả năng cùng Bạch Cẩn Mộ đùa giỡn.
——
Cùng lúc đó, Lãnh Minh Hoa ngồi bên cạnh Tiêu Điều, sau đó mở miệng: "Ngày hôm qua Phong Tịch đi tìm, sau đó vẫn không phát hiện ra cái gì."
Tiêu Điều nhíu mày: "Sao có thể! Tôi không tin Nhạc Sanh sẽ không đem siêu không gian cho con của mình!"
Lãnh Minh Hoa cũng mở miệng: "Tôi cũng cảm thấy cậu ta tựa hồ biết gì đó, chỉ là biểu hiện quá tự nhiên."
Tiêu Điều lạnh lùng mở miệng: "Mặc kệ như thế nào, chúng ta nhất định phải có được siêu không gian."
'Lộp bộp' ngoài cửa vang lên từng tiếng kinh động tới hai người.
Lãnh Minh Hoa đứng dậy mở cửa, nhìn bóng người rời đi. Khoé miệng gợi lên một tia cười lạnh nhạt: "Là khu trường khu mười ba."
"A!" Tiêu Điều cũng lạnh nhạt mở miệng: "Nếu hắn đã biết, vậy không thể tiếp tục sống sót."
——
Thời điểm Vô Dược tỉnh ngủ, trời đã tối rồi. Cô ngẩng đầu nhìn gương mặt tinh xảo xinh đẹp của Bạch Cẩn Mộ, khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành.
Nhịn không được vươn tay sờ sờ: "Mộ Mộ của em càng ngày càng đẹp."
Bạch Cẩn Mộ cúi đầu, hôn môi đỏ ướt át kiều diễm của cô: "Không đẹp bằng Tịch Tịch."
...
Thanh tỉnh một chút Vô Dược, rốt cuộc nhớ tới chính sự: "Đúng rồi, Mộ Mộ, em muốn đi tới khu thực nghiệm số 11 nhìn xem."
Bạch Cẩn Mộ khó hiểu hỏi: "Tịch Tịch không phải đã lấy được đồ vật muốn rồi sao?"
"Không." Vô Dược lắc lắc đầu, trả lời nói: "Thứ em muốn không chỉ là chìa khoá siêu không gian, mà còn có bí mật của mạt thế, bí mật L thị không chịu ảnh hưởng."
Bạch Cẩn Mộ chỉ nhẹ nhàng nhíu mi một chút, không nói thêm cái gì, liền ôm Vô Dược thuấn di đến khu thực nghiệm số 11.
Khu thực nghiệm số 11 đóng cửa, nhưng Bạch Cẩn Mộ đương nhiên là trực tiếp thuấn di vào bên trong.
Khu thực nghiệm số 11 so với khu thực nghiệm chủ hoàn toàn bất đồng, khu thực nghiệm số 11 tối tăm lãnh lẽo, tựa hồ thường thường có thể nghe được tang thi rống lên một tiếng.
Tuy rằng nơi này gọi là khu thực nghiệm số 11, nhưng nơi này càng giống như ngục giam hơn. Mỗi một căn phòng nhỏ đều khoá lại chỉ vừa đến hai tang thi.
Trong con mắt Vô Dược xẹt qua một tia kinh ngạc, sau đó càng có thêm nhiều phần hiểu rõ, tựa hồ đã biết cái gì.
Chỉ chốc lát, một con tang thi khiến cho Vô Dược chú ý. Bạch Cẩn Mộ theo ánh mắt cô nhìn qua, không có tức giận, dù sao anh cảm thấy thứ tàn phẩm xấu xí như vậy sao có thể so với anh.
Anh nhẹ nhàng mở miệng hỏi: "Làm sao vậy?"
"Đó là Liễu Càng..." Vô Dược biểu tình phức tạp, không biết suy nghĩ cái gì.
Bạch Cẩn Mộ nghĩ nghĩ, sau đó thành công nhớ tới: "Nhân loại kia?"
"Ân." Vô Dược gật gật đầu, cô cảm thấy Liễu Càng nhất định biết cái gì, cho nên mới bị biến thành như vậy: "Có phương pháp gì có thể giúp hắn khôi phục ý thức không?"
Bạch Cẩn Mộ biết cô nhất định có nguyên nhân của mình, cũng không hỏi nhiều, trực tiếp trả lời: "Anh có thể đồng hóa hắn."
Vô Dược thiếu chút nữa đã quên việc này, cô giống như còn có một cái nhiệm vụ che giấu: "... Được, vậy đem hắn đồng hóa đi."
Thời điểm Bạch Cẩn Mộ đồng hóa Liễu Càng, cách đó không xa truyền đến một giọng nữ: "Cô ở chỗ này làm cái gì?"
Môi Vô Dược gợi lên, hơi hơi mỉm cười, khinh thường trả lời: "Cô cảm thấy tôi có thể làm gì?"
Có lẽ là Vô Dược chặn tầm mắt của Giản Tư Tình, cho nên Giản Tư Tình cũng không có phát hiện sự tồn tại của Bạch Cẩn Mộ.
Cho rằng Vô Dược chỉ có một người, Giản Tư Tình trực tiếp bại lộ bản tính: "A! Phong Tịch, cô có biết người vào khu thực nghiệm số 11 đều không thể đi ra ngoài nữa không?"
30/11/2020