Chương 67: Trương gia chiêu thân

Nhị Trọng Ảnh

Đăng vào: 5 tháng trước

.

Lúc Khổng Nhiễm trở về thì đã là nửa đêm.

Đẩy cửa căn phòng rách nát ra, đập vào mắt của Khổng Nhiễm chính là Thư Lộng Ảnh đứng trước cửa sổ ngắm trăng, Tần Phong thì ngồi xếp bằng trêи chiếc giường cũ kĩ duy nhất trong phòng luyện công, khung cảnh tương đối hài hòa.

Sau khi hắn tiến vào, ngắm trăng vẫn như cũ ngắm trăng, luyện công vẫn như cũ luyện công, không hề bị ảnh hưởng.

Khổng Nhiễm cũng không ngoài ý muốn. Chẳng để ý hừ một tiếng, Khổng Nhiễm đi đến trước mặt Thư Lộng Ảnh chỉ chỉ mặt mình, sau đó xòe tay ra nói: “Cho ta.”

Khổng Nhiễm ra sức xé rách mặt nạ, chính là hắn phát hiện mặt nạ kéo thế nào cũng không kéo xuống được liền đoán rằng có lẽ phải cần có dung dịch tẩy đặc biệt.

Tần Phong vẫn luôn nhắm mắt luyện công giờ phút này có chút hé mắt, nhưng rất nhanh yên lặng nhắm lại.

Tay Thư Lộng Ảnh run lên, chột dạ nhìn Tần Phong, phát hiện đối phương vẫn như cũ yên lặng nhắm mắt luyện công mới hơi hơi thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Lúc đến Thiên Sơn, tại hạ tự nhiên sẽ giao cho Khổng thành chủ.”

Thư Lộng Ảnh đáp xong, sau đó tiếp tục chuyển mắt thưởng thức ánh trăng không được tròn trịa trêи không trung.

Thư Lộng Ảnh nhìn vào phía không trung, giao diện kỹ năng cầm kỳ thi họa hiện ra trước mắt, các kỹ năng cầm thi họa đều đã mãn cấp, chỉ có kỹ năng đánh cờ là chỉ mới chín mươi lăm mà thôi.

Không sai, y kỳ thật không phải đang ngắm trăng, mà là đang xoát kỹ năng.

Vì muốn bồi dưỡng Tần Phong thành một nhân tài toàn diện nên Thư Lộng Ánh mới điên cuồng xoát tất cả các số liệu trong hệ thống, y bắt đầu xoát một ít tài nghệ a.

Nói đến tài nghệ cổ đại thì đương nhiên sẽ nghĩ ngay đến cầm kỳ thi họa.

Cầm kỹ thì vì y phải sắm vai Thư Mặc nên sớm đã xoát đầy, còn lại ba kỹ năng kia thì Thư Lộng Ảnh không có dùng tới nên trong khoảng thời gian nhàn rỗi này Thư Lộng Ảnh lại bắt đầu xoát kỳ thi họa, hiện giờ, chỉ còn đánh cờ là chưa xoát đầy.

Lúc Khổng Nhiễm về tới thì cũng là lúc Thư Lộng Ảnh đang cùng hệ thống cờ vương đánh tới thời khắc mấu chốt, không thể có nửa điểm phân tâm.

Bị Khổng Nhiễm xen vào làm tay y run lên, hạ cờ sai chỗ, cục diện nguyên bản ngang nhau lập tức bị áp đảo, chỉ chốc lát sau y liền thua, kỹ năng bị lui một chút, biến thành chín mươi bốn.

Vì thế Thư Lộng Ảnh có chút mang thù với người nào đó nên không ôn hòa cũng không phát hỏa cự tuyệt yêu cầu của Khổng Nhiễm.

“Ngươi!!” Khổng Nhiễm đen mặt, châm chọc nói, “Đợi khi đến Thiên Sơn? Nếu chúng ta cứ mãi không tìm được lộ phí vậy chẳng lẽ ngươi sẽ không đưa cho ta luôn?”

“Khổng thành chủ không phải đã tìm được biện pháp giải quyết chuyện lộ phí rồi sao?” Thư Lộng Ảnh không đánh cờ với hệ thống nữa, đôi mắt như mỉm cười nhưng vô cùng khiêm tốn dò hỏi Khổng Nhiễm.

Tần Phong nghe xong những lời này lại mở mắt, yên lặng từ trêи giường đi xuống, hắn dọn một cái ghế ngồi đối diện với Khổng Nhiễm, bộ dáng tò mò.

Khổng Nhiễm nguyên bản đang chuẩn bị lấy chiến tích của mình ra khoe mẽ một phen, sau đó sẽ châm chọc hai người này, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng nhàn hạ ở đây, hắn cảm thấy nếu mình mở miệng châm chọc thì ngược lại sẽ không được phóng khoáng, một bụng sự tình bị nghẹn về cổ họng, nghẹn đến mức mặt cũng tái đi. Hắn không nói nữa, xoay người bước ra cửa sờ soạng một phen, sau đó từ bên ngoài bị ném vào một người trong miệng bị nhét giẻ lau, cả người bị trói chặt!!

Tập trung nghìn kỹ mới nhận ra đây chính là vị Vương chưởng quầy lúc nãy! Cái bụng tròn trịa bị dây thừng trói chặt chia thành mấy khúc, nhìn ông tựa như một con giun béo không ngừng vặn vẹo trêи mặt đất. Bộ dáng khí khái lúc nãy cũng biến mất, trêи mặt toàn là nước mắt nước mũi, miễn bàn có bao nhiêu chật vật.

“Ngươi đây là bắt cóc tống tiền?!!”Khuôn mặt Tần Phong lập tức nghiêm túc không thôi, lúc trước đã trộm rồi thì thôi, bây giờ lại quang minh chính đại bắt cóc tống tiền!!

“Di! Bổn thành chủ sao có thể là người như vậy?” Khổng Nhiễm hung hăng trừng Tần Phong, “Ta chỉ là lười chính miệng thuật lại, liền xách người qua đây.” Bất quá việc xong rồi hắn liền hối hận, trêи mặt Vương chưởng quầy này toàn là nước mắt nước mũi, Khổng Nhiễm hận không thể một chân đem người này đá bay vào hồ, kêu người giúp chưởng quầy chà lau sạch sẽ!

Bộ dáng Khổng Nhiễm ác ôn nói: “Còn không mau đem chuyện chiêu thân của Trương gia lặp lại một lần nữa!!”

Vương chưởng quầy: “Ngô!! Ngô ngô!!!”

Khổng Nhiễm tức giận, một chân đá vào bụng Vương chưởng quầy bụng: “Ngô cái gì mà ngô?!! Còn không mau nói!!”

Tần Phong và Thư Lộng Ảnh: “……”

Vương chưởng quầy bị nhét giẻ lau, miệng mơ hồ nức nở một tiếng……

QAQ giẻ lau còn ở đây!!!! Kêu hắn nói như thế nào a!?

Cuối cùng vẫn là Tần Phong giúp Vương chưởng quầy lấy giẻ lau ra, trong lúc tới gần Vương chưởng quầy, Tần Phong liền phát hiện dây thường này bó thật sự rất chặt a, vả lại nơi đó của Vương chưởng quầy…… cũng bị bó rất chặt……

Tần Phong yên lặng dời tầm mắt, nghĩ thầm: khó trách lại khóc thành như vậy, Tần Phong nhanh nhẹn mở trói.

Khổng Nhiễm ngạo kiều hừ một tiếng: “Ngươi xem thứ đó lớn lên xấu như vậy, lưu lại làm gì? Phế đi là vừa!”

Nghe Khổng Nhiễm nói những lời này, Vương chưởng quầy lập tức dùng tay bưng kín phía dưới của mình, lớn lên xấu cũng là cái tội sao? Đây là đã tạo cái nghiệt gì a?!!

Khổng Nhiễm lại đạp một đạp nữa, đem người đá lăn đến bên cạnh Thư Lộng Ảnh: “Bảo ngươi nói!!”

Vương chưởng quầy cảm thấy cả đời này không có ngày nào đen tối như ngày hôm nay, không những bị quỵt hơn mấy trăm lượng bạc còn bị đánh tới mức muốn thổ huyết, thật vất vả mới đem người nhốt lại, sau đó hắn chạy đi tìm tiểu tâm can Thúy Thúy an ủi tâm hồn bị tổn thương một chút, kết quả vừa mới cởi quần ra thì cái tên la sát kia đã đá văng đại môn, khi nhìn thấy nam căn của hắn thì mặt tên la sát liền đen đi, không nói hai lời đã đem hắn quật ngã rồi trói lại. Một đường xóc nảy cọ tới cọ lui, hắn chỉ có thể khóc tới mức nước mắt nước mũi tèm lem chứ cũng không biết nên làm gì!!

Vương chưởng quầy đáng thương mở miệng nói: “Vâng, vâng vâng……”

“Nghe nói ba vị anh hùng không có đủ lộ phí đi Thiên Sơn, muốn đi tìm một công việc đứng đắn nào đó. Nói thật nếu các ngươi tới sớm hoặc muộn một chút thì ta cũng không có cái biện pháp gì. Nhưng cuộc sống này rất xảo trá, ta có một biện pháp.”

“Vừa vặn gần đây Trương gia tiểu thư muốn tổ chức buổi chiêu thân, nếu các ngươi cũng tham gia vào buổi chiêu thân của Trương tiểu thư, được một thứ hạng nào đó thì nhất định sẽ có thưởng, thậm chí là được tặng trăm ngàn lượng, đi Thiên Sơn khẳng định đủ.”

Thư Lộng Ảnh sờ sờ cằm: “Chiêu thân mà được thưởng trăm ngàn lượng? Chẳng lẽ muốn cưới Trương gia tiểu thư đó là một chuyện rất quý báu sao?”

Nghe thấy Thư Lộng Ảnh dùng ngữ khí đó nói về Trương tiểu thư, vương chưởng quầy đột nhiên nín khóc, rất có thần thái giữ gìn hình tượng nữ thần trong lòng mà nói: “Muốn cưới Trương tiểu thư nào có đơn giản như vậy? Chỉ bằng bộ dạng xấu xí này của ngươi thì chỉ sợ đến tư cách gặp mặt vẫn không có!”

Thư Lộng Ảnh đột nhiên bị niềm phấn khởi của Vương chưởng quầy làm đến nghẹn, xấu hổ sờ sờ mặt mình.

Mặt nạ da người này tuy có bộ dạng bình thường nhưng cũng không xấu mà a?

Vương chưởng quầy khinh bỉ liếc nhìn Thư Lộng Ảnh một cái sau đó bắt đầu khoe mẻ Trương tiểu thư như nữ nhi nhà mình mà nói: “Ngươi không biết đâu, Trương tiểu thư tên là Trương Miễn Nhi, bế nguyệt tu hoa, trầm ngư lạc nhạn, đẹp như tiên tử trêи trời. Lại còn cầm kỳ thi họa không gì không giỏi, hiền lương thục đức,……%¥……”

Tần Phong không cao hứng, nhéo nhéo dây thừng trong tay muốn tiến lên trói tên Vương chưởng quầy này lại, nhưng Thư Lộng Ảnh lại ngăn cản hắn, ra hiệu Vương chưởng quầy tiếp tục nói.

Đủ loại lời hay ý đẹp đều được Vương chưởng quầy miêu tả về vị Trương tiểu thư kia, hơn nữa cái biểu tình chắc chắn đó của Vương chưởng quầy thật sự y như chuyện ông nói vốn dĩ là sự thật.

Thư Lộng Ảnh rối rắm nhìn Tần Phong một cái.

Y nhớ rõ, trong nguyên tác, trong số ba nữ nhân của Tần Phong thì hình như không có ai họ Trương a……

Khổng Nhiễm nghe người ta khen ngợi người khác mà không khen ngợi hắn, trong lòng cực kỳ không kiên nhẫn lại tặng Vương chưởng quầy một đá, ngữ khí nguy hiểm hỏi: “Ta đem ngươi ta đây là để nói những chuyện này sao?”

Vương chưởng quầy lập tức thanh tỉnh, nhìn đến Khổng Nhiễm thì cả người liền run run.

Thư Lộng Ảnh ho khan vài tiếng, đề tài này được dời đi quả thật cũng là công lao của Khổng Nhiễm a, y đời trước chưa từng bị ai chê xấu, đời này lại càng không có ai, bị Vương chưởng quầy nói như vậy y có chút thích nghi không kịp, nghe Khổng Nhiễm lên tiếng mới hoàn hồn lại.

“Tiếp tục, theo như lời ngươi nói thì không phải là chỉ có thể tham gia chiêu thân của Trương tiểu thư mới có tiền sao?”

“Không sai không sai!” Vương chưởng quầy vâng vâng dạ dạ nhìn Khổng Nhiễm một cái, sau đó đối Thư Lộng Ảnh gật gật đầu, Emma, vẫn là cái tên diện mạo bình thường này không đáng sợ, “Lần chiêu thân này không phải chỉ tìm một vị hôn phu cho Trương tiểu thư mà cũng là tìm một bằng hữu văn võ song toàn. Trương gia mở tiệc chiêu đãi không ít người trong giang hồ đến tham gia tủ thí chiêu thân, chỉ cần trong lần tỷ thí đứng trong tốp năm mươi người thắng trận thì đều sẽ có tiền thưởng, nghe nói nhiều nhất có tới năm ngàn lượng bạc!”

Thư Lộng Ảnh, Tần Phong cùng Khổng Nhiễm nghe tới năm ngàn lượng bạc thì hai mắt đồng loạt lóe sáng.

Ba người liếc nhau, đồng loạt gật đầu tỏ ý đồng ý kiến.

Tần Phong lúc này mở miệng: “Tham gia luận võ chiêu thân thì cần có yêu cầu gì?”

Vương chưởng quầy đối với người cởi trói cho mình rất có cảm kϊƈɦ, hỏi ngược lại: “Có, có thể hỏi tiểu huynh đệ năm nay bao nhiêu tuổi tuổi?”

Tần Phong nhíu mày trả lời: “Mười lăm.”

Vương chưởng quầy vừa nghe, tiếc nuối nói: “Yêu cầu quan trọng nhất chính là số tuổi, hơn nữa còn phải là nam tử từ hai mươi đến hai mươi lăm, tiểu huynh đệ, tuy tiểu huynh đệ ngươi thực sự không tồi, nhưng không thể dự thi được, Trương tiểu thư đó so với ngươi lớn hơn một tuổi!”

Tần Phong: “……”

Thư Lộng Ảnh mỉm cười nhìn Tần Phong, sau đó hướng Vương chưởng quầy tiếp tục hỏi: “Trừ bỏ yêu cầu về tuổi tác ra còn có yêu cầu gì? Toàn bộ nói ra hết đi, còn nữa quy luật thi đấu là gì?”

Vương chưởng quầy cứ như vậy đem hết những gì mình biết nói ra.

Lần chiêu thân này có quy mô cực lớn, vòng thứ nhất chính là tuyển chọn.

Tuyển chọn cũng tương đối đơn giản, xếp hàng để người Trương gia lần lượt xem qua, tuổi quá lớn hoặc quá nhỏ hoặc là dưa vẹo táo nứt đều lập tức bị loại.

Sau đó là đại bỉ có ba lần so đấu, mỗi lần so đấu có ba vòng đấu nhỏ, hạng mục thi đấu rất đa dạng, ngâm thơ vẽ tranh thì không thể không có, cưỡi ngựa bắn cung cũng có trong danh sác, nói là chiêu thân còn không bằng nói là tuyển chọn nhân tài đi!

Tần Phong và Khổng Nhiễm nghe xong, đôi mày nhíu lại.

Trương gia này thật là quái dị, một người bình thường thì đương nhiên sẽ có chỗ tốt có chỗ xấu, vượt trội chỗ này thì không khỏi sẽ khuyết thiếu chỗ kia, một người luyện võ có lẽ sẽ dốt đặc cán mai, một người văn thành có lẽ tay trói gà không chặt. Một nhân tài toàn diện như vậy chỉ sợ là hiếm trong vạn hiếm, ngay cả Khổng Nhiễm từ trước đến nay kiêu ngạo cũng không nghĩ sẽ có người đoạt giải quán quân với chỉ tiêu quá mức cao của Trương gia đâu…

Thư Lộng Ảnh nghe thế, theo bản năng mở giao diện ra nhìn một cái.

Năm ngàn lượng này, y nhất định phải lấy được……

==============================

Tác giả có lời muốn nói: Bắt đầu rồi QAQ