Chương 41: Nữ Phụ Ác Độc Chỉ Yêu Tiền (12)

Hàng Trí Nữ Phụ, Online Chờ Chết

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Mặc Uyên phát hiện, so với tưởng tượng của hắn ta Diệp Vi còn có ích hơn nhiều, không những có thể đâm Mặc Vũ bị thương, còn có thể làm Mặc Sĩ Tông tức chết đi được.

Giá trị lợi dụng của cô nhiều hơn mong muốn.

Đồ vật có giá trị, hắn ta tất nhiên sẽ không bạc đãi.

Diệp Vi phát hiện phúc lợi của cô mắt thường cũng có thể thấy biến tốt được, biến hoá rõ ràng nhất chính là chén cháo gạo trắng của cô lại biến thành ba chén lớn, còn tặng kèm Mặc Uyên tri kỷ hỏi thăm: “Không đủ thì nói, vẫn còn.”

Diệp Vi ôm bụng: Đủ rồi đủ rồi, lại ăn muốn căng chết mất mạng hưởng tiền thì sao.

Mặc khác chính là Mặc Uyên bắt đầu mang cô theo tham dự những trường hợp lớn, chỉ cần nơi yêu cầu hắn ta lộ diện, khẳng định không thể thiếu cô, vì thế rất nhanh, trong vòng bọn họ không ít người đều biết bên người Mặc Uyên có một người phụ nữ tên Diệp Vi, xem thái độ kia của Mặc Uyên, Diệp Vi rất có thể chính là chủ mẫu tương lai của nhà họ Mặc. Rốt cuộc nhiều năm như vậy, ai thấy Mặc Uyên quá để bụng với người phụ nữ nào như vậy? Huống chi còn mang theo đối phương tham dự những trường hợp công khai!

Chỉ là lại nghe nói Mặc Sĩ Tông vốn dĩ đã chọn cho Mặc Uyên một người vợ thật tốt, Mặc Sĩ Tông không thích Diệp Vi, ông ta vì muốn Diệp Vi rời khỏi Mặc Uyên, trả cho cô 500 vạn, chỉ là Diệp Vi đối với Mặc Uyên tình so kim kiên (*) không đồng ý……

(*) Tình so kim kiên - 章情比金坚: Một thành ngữ của Trung Quốc, bính âm là mín bù liáo shēng, có nghĩa là người thường không thể sống thiếu nó.

Mặc Uyên trắng trợn táo bạo cho thấy quyết tâm không phải Diệp Vi thì hắn ta không cưới như vậy, chỉ sợ Mặc Sĩ Tông đã sớm tức chết rồi.

Kể từ đó, tự nhiên có không ít người đến chúc mừng cho Mặc Sĩ Tông, khiến cho Mặc Sĩ Tông tức giận đến mức một búng máu nghẹn ở cổ họng, phun không được mà nuốt xuống cũng không xong, càng thêm chán ghét Diệp Vi.

Gút mắt yêu hận giữa Mặc Uyên với Diệp Vi ở bên trong Mặc Thị cũng truyền đến vô cùng sinh động.

Mặc Vũ ngoài ý muốn nghe nói Diệp Vi đối với Mặc Uyên tình so kim kiên:……??!

Thiếu chút nữa hắn đã phun ra một ngụm máu, chỉ cảm thấy ý tưởng của những người này vẫn có chút quá đơn thuần, bọn họ đều xem thường Diệp Vi!

Đừng nói người khác, ngay cả hắn cũng xem thường Diệp Vi, hắn làm sao có thể nghĩ đến Diệp Vi bị 1000 vạn câu dẫn trở về? Nhưng đồng thời hắn cũng nghĩ không rõ, Diệp Vi rõ ràng cầm 500 vạn chạy lấy người, Mặc Uyên vì sao còn nguyện ý lấy 1000 vạn muốn cô trở về, hắn ta không sợ có người cho Diệp Vi nhiều tiền hơn, sau đó lại lần nữa rời bỏ hắn ta sao……

Mặc Uyên thật sự yêu Diệp Vi như vậy, yêu đến mức không có điểm mấu chốt không có nguyên tắc?

Không, hắn không làm được.

Hoàn toàn là hắn hiểu rõ Diệp Vi, cô yêu tiền như mạng, ai có tiền liền nghe người đó, không có bất kỳ một nguyên tắc với điểm mấu chốt gì.

Ai ngờ ở ngay thời điểm tai tiếng của Mặc Uyên với Diệp Vi truyền đến hừng hực khí thế, một tin tức khác lại đột ngột xuất hiện.

Mặc Vũ vậy mà là con riêng của Mặc Sĩ Tông??

Tin tức này giống như là một khối cự thạch rơi vào mặt nước tĩnh lặng, lập tức liền nhấc lên sóng to gió lớn!

Tất cả mọi người kinh ngạc, không chỉ có Mặc Vũ kinh ngạc, ngay cả Mặc Sĩ Tông cũng kinh ngạc.

Mặc Sĩ Tông là thật sự kinh ngạc, ông ta vốn là muốn thời điểm tình cảm với Mặc Vũ càng tốt, tự mình nói cho hắn bí mật này, chỉ cần nói chuyện thật tốt, đem nguyên do trong lúc đó nói cho Mặc Vũ nghe, Mặc Vũ sẽ không thể không hiểu, đến lúc đó mâu thuẫn hai cha con bọn họ cũng sẽ ít đi một chút.

Hiện tại đột nhiên bị một tòa soạn báo nhỏ tuôn ra hết là có ý gì?

Tuy rằng tuôn ra tin này là tòa soạn báo nhỏ không chút danh tiếng ở thành phố C, nhưng là đối phương chuẩn bị tư liệu mười phần đầy đủ hết, viết đến sinh động như thật, trực tiếp đem tình cảm hơn hai mươi năm trước của Mặc Sĩ Tông với mẹ Mặc Vũ đều viết ra hết, hơn nữa địa vị của nhà họ Mặc ở thành phố C hết sức quan trọng, cho nên khi tin tức này bị tuôn ra, đã bị một truyền mười mười truyền trăm truyền ra ngoài, xào đến ồn ào huyên náo.

Trên tin nói, tuy rằng Mặc Sĩ Tông thích mẹ Mặc Vũ, cũng muốn kết hôn với bà ấy, nhưng là người trong nhà không đồng ý, còn bắt ông ta lựa chọn, trở về kết hôn kế thừa gia nghiệp, hay là lựa chọn đoạn tuyệt quan hệ với người nhà rồi song túc song phi (*) với tình yêu đích thực chân ái.

(*)Song túc song phi - 双宿双飞: Song túc song phi chỉ cặp nam nữ yêu đương thắm thiết không phân ly. => tương đương với "chung giường chung chiếu", "như hình với bóng".... (Theo Baidu.com)

Mặc Sĩ Tông không chịu nổi áp lực, cuối cùng vẫn là lựa chọn về nhà, nhịn đau chia tay với tình yêu đích thực.

Lúc ấy tình yêu đích thực đã mang thai, nhưng mà bà ấy không đem đứa trẻ xóa sạch, ngược lại sinh nó ra, cũng chính là Mặc Vũ hiện tại.

Những năm gần đây Mặc Sĩ Tông vẫn luôn liên hệ với tình yêu đích thực, ngay cả Mặc Vũ đi làm việc ở Mặc thị cũng là Mặc Sĩ Tông sắp xếp v.v...

Cuối cùng lại đem ảnh chụp Mặc Sĩ Tông với mẹ Mặc Vũ gần đây thường xuyên gặp mặt dán ra, không chỉ có như thế, thậm chí còn có ảnh chụp Mặc Sĩ Tông, Mặc Vũ, mẹ Mặc Vũ ba người đi bộ dưới lầu tiểu khu.

Đó là gần đây mới xảy ra, có lần Mặc Vũ đột nhiên về nhà, ngoài ý muốn thấy được người bác đó ở nhà, hắn kinh hỉ phát hiện, ông bác hắn thích vậy mà là bạn cũ của mẹ hắn! Đây là cái duyên phận gì a! Sau đó ba người ăn với nhau bữa cơm, lại cùng nhau tiễn Mặc Sĩ Tông đến cửa tiểu khu.

Tin tức này vừa phát ra, bên trong trên dưới Mặc thị cũng đều sợ ngây người.

“Không phải chứ, lão đại của chúng ta vậy mà là con riêng của chủ tịch?”

“Tuy rằng lão đại với chủ tịch giống nhau đều họ Mặc, nhưng tôi thật sự không thể đem hai người họ liên hệ cùng một chỗ!”

“Trời ạ, vì sao tôi không phải con riêng của nhà có tiền, chuyện tốt như vậy khi nào có thể đến phiên tôi a?”

“Mặc Vũ, Mặc Uyên, không nói, nghe tên đúng là giống hai anh em.”

“Nếu Mặc Vũ là con trai của Mặc Sĩ Tông, vậy Mặc thị chẳng phải cũng có một phần của hắn, từ nay về sau hắn cũng coi như là tiểu Thái Tử thất lạc của Mặc thị? Chúng ta đây có phải cũng dính một chút ánh sáng hay không?”

“Mặc Vũ mẹ nó thật đúng là lợi hại, vậy mà nhịn nhiều năm như vậy.”

“Chẳng lẽ chỉ có tôi nhớ tới Diệp Vi sao? Bạn trai cũ và bạn trai hiện tại là anh em cùng cha khác mẹ, đây cũng quá xấu hổ đi.”

“Cô ta vì tiền vứt bỏ Mặc Vũ, ai ngờ cuối cùng lại phát hiện bản thân Mặc Vũ chính là kẻ có tiền, còn yêu cô ta như vậy, cô ta đi đường vòng có chút xa.”

“Đúng rồi lão đại đâu? Miêu tổ trưởng, chị nhìn thấy lão đại chưa?”

“Không có.”

Từ sau khi nhìn thấy tin tức, cô ta liền gọi điện thoại cho Mặc Vũ, đáng tiếc Mặc Vũ không tiếp, nhắn tin hắn cũng không phản hồi, chỉ sợ tin tức này đánh sâu vào hắn rất nhiều, trong lúc nhất thời không tiếp thu được.

Lúc trước Miêu Thư Nhã từng nghe Mặc Vũ nói, hắn là một đứa trẻ lớn lên từ một gia đình đơn thân, ngay từ nhỏ đã không có cha, dựa vào mẹ cực cực khổ khổ nuôi hắn lớn, ai biết thì không phải, hắn có cha, chỉ là không nhận hắn……

Bên này Mặc Vũ cũng kỳ lạ đây, hắn đã nói vì sao lại mới quen đã thân với ông bác vệ sinh ki, vì sao luôn là ở thời điểm hắn mê mang chần chừ, đối phương đúng lúc liền xuất hiện, thì ra đều là có chuẩn bị mà đến, tính kế tốt!

Hắn trực tiếp chạy về nhà, quả nhiên thấy mẹ hắn vẻ mặt kinh hoảng nhìn hắn, “Tiểu Vũ, con thấy tin tức……”

Mẹ Mặc Vũ là một người phụ nữ an tĩnh ôn nhu, từ nhỏ đến lớn, Mặc Vũ bội phục nhất thích nhất là mẹ hắn, đặc biệt là sau khi hắn hiểu chuyện, hắn càng có thể cảm nhận được mẹ hắn nuôi nấng hắn lớn lên không dễ.

“Mẹ, trên báo chí viết là sự thật sao?”

“……”

“Lúc trước mẹ rõ ràng đã nói cho con, cha con xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đã chết.”

“Tiểu Vũ, mẹ biết, không nên lừa gạt con, nhưng mà mẹ không có biện pháp khác. Con không cần oán hận cha con, ông ấy vẫn luôn không biết con tồn tại, cũng là gần đây mới biết được, ông ấy vẫn luôn muốn bù đắp cho con, muốn nhận con về nhà, là mẹ không đồng ý, cho nên ông ấy mới không thừa nhận qua hệ với con.”

Dương Linh Hi sờ sờ đầu Mặc Vũ, ôn nhu nói: “Tiểu Vũ, khi con còn nhỏ vẫn luôn hỏi mẹ muốn cha, hiện tại có cha rồi, không vui sao? Mẹ nghe Sĩ Tông nói, hai người ở chung cũng không tồi.”

Mặc Vũ hừ một tiếng quay đầu đi: “Đó là bởi vì con không biết ông ta là cha con.”

“Hiện tại đã biết, con không vui sao.”

“Không vui.”

Dương Linh Hi cười nói: “Được rồi, không vui. Nếu con không muốn nhận ông ấy, vậy không nhận, mẹ đều nghe con, sẽ không ép con.”

Mặc Vũ cắn chặt răng, vẫn là cảm thấy tức giận.

Hắn nghĩ đến bộ dáng khi ở chung với ông bác kia, nghĩ đến thái độ ông ta đối với hắn, cuối cùng là gì cũng hiểu rõ, lúc trước hắn cảm thấy ông ta đối hắn dị thường tốt, ông ta còn nói là hắn quá hiền lành, thì ra là bởi vì vốn dĩ họ là cha con, mà ông ta đã sớm biết được mọi việc! Cho nên mới sẽ giả dạng thành người vệ sinh tới tiếp cận hắn, đáng giận hắn còn tưởng rằng bản thân có một người bạn vong niên.(*)

(*)Vong niên: Không phân biệt tuổi tác.

Nhưng lại không thể phủ nhận, tuy rằng hắn tức giận, cảm giác bản thân chẳng hay biết gì, bị lừa, nhưng trong lòng hắn vẫn như cũ có chút mừng thầm nhỏ.

Hắn có cha, rốt cuộc hắn cha……

Về sau không còn có người có thể mắng hắn con hoang không có cha.

……

Bên kia thời điểm Diệp Vi nhìn thấy tin tức này, liền biết là Mặc Uyên giở trò trong đó.

Mặc Sĩ Tông không có khả năng ngu ngốc như vậy, càng không thể dùng phương thức này nhận Mặc Vũ về nhà, có thể làm ra loại chuyện như vậy, cũng chỉ có thể là Mặc Uyên.

Bởi vì Mặc Sĩ Tông không có khả năng không nhận Mặc Vũ, chuyện này không thể tránh được, khẳng định cuối cùng Mặc Vũ sẽ trở lại nhà họ Mặc, kia còn không bằng tiên hạ thủ vi cường.

Trước tiên đem danh nghĩa con riêng ấn lên người Mặc Vũ, lại nói xấu Dương Linh Hi là tiểu tam phá hư gia đình người khác, trực tiếp đánh Mặc Sĩ Tông một cái trở tay không kịp.

Chuyện này làm thật hay a, có vài phần giống phong cách cô.

“Mặc tiên sinh, chú ấy thật quá đáng, anh đừng khổ sở, lần sau nhìn thấy chú ấy, em nhất định đòi lại công đạo cho ngài!” Diệp Vi dựa vào trên vai Mặc Uyên lòng đầy căm phẫn nói.

Trên tay Mặc Uyên còn cầm tờ báo, hắn ta mặt không chút thay đổi lật xem, kéo kéo khóe miệng: “Viết cũng không tồi.”

Diệp Vi: “Xác thật rất xuất sắc.”

Mặc Uyên nhìn về phía Diệp Vi, đầu ngón tay lạnh băng của hắn ta vén tóc mái bên má của cô, kẹp lên tai của cô.

Diệp Vi chớp chớp đôi mắt.

“Hối hận sao, nếu em không có từ bỏ Mặc Vũ, như vậy hiện tại, liền có thể danh chính ngôn thuận làm con dâu nhà họ Mặc, cũng không bị cha tôi làm khó dễ, nhục nhã. Hơn nữa cha tôi, ông ta chán ghét tôi, thích Mặc Vũ.”

“Mặc tiên sinh, em không hối hận, thật sự, ngài tin tưởng em.” Làm nữ phụ ác độc làm sao có thể không hối hận chứ?

Mặc Uyên nhìn cô cười: “Ngoan.”

Diệp Vi: “Ừm ừm!”

Ngoan đó là không có khả năng ngoan, Mặc Uyên cố ý nói với cô những lời này, hiển nhiên cũng không phải muốn cô ngoan ngoãn.

Nguyên cốt truyện chính là như vậy, Mặc Uyên không thích nguyên chủ, đối với cô chỉ là lợi dụng, nguyên chủ tự nhiên cũng là biết điều này, cô biết, cô sẽ không ở bên cạnh Mặc Uyên lâu dài. Cho nên sau khi thân phận Mặc Vũ bị tuôn ra, cô nghĩ muốn qua đầu lại, đi tìm Mặc Vũ hợp lại, nhưng mà lúc ấy bên cạnh Mặc Vũ đã có Miêu Thư Nhã, tự nhiên sẽ làm không ít việc khiến người ta hận, sau đó bị Mặc Vũ hoàn toàn ghét bỏ.

Đến lúc đó, cô giỏ tre múc nước, hai đầu không.

―― vừa vặn là kết cục cô muốn.

Lúc này cũng không cần Mặc Uyên nói gì, cô liền biết nên làm như thế nào.

Cô lấy di động ra, nhìn Mặc Uyên nhắm mắt lại không biết nghĩ gì, gấp không chờ nổi bắt đầu nhắn tin cho Mặc Vũ.

Diệp Vi: A Vũ, chuyện của anh em đã nghe nói, không nghĩ tới anh có thân thế chua xót như vậy, nhất định từng thật sự vất vả đi, anh có khỏe không?

Diệp Vi: Không cần để ý người khác nói cái gì, đây cũng là việc của đời trước, không liên quan đến anh.

Diệp Vi: A Vũ?

Diệp Vi: A Vũ anh thấy được thì phản hồi lại a, đừng làm cho em lo lắng.

Diệp Vi ở trên vai Mặc Uyên cọ cọ, cũng sắp bị bản thân làm cho cảm động.

Mặc Uyên nhắm mắt dựa vào ghế, ngón tay có cũng được không có cũng chẳng sao vòng qua sợi tóc mềm mại tinh tế của cô.

Một vòng tròn, hai vòng, ba vòng……

……

Mà bên kia, Mặc Vũ thu được tin tức:…… Ha hả:)

Từ sau khi tin tức bị tuôn ra, hắn nhận được không ít tin nhắn, mấy cái này của Diệp Vi là bắt mắt nhất, hắn nghiến răng nghiến lợi, nhìn một lần lại một lần, lại lướt lên phía trên, chính là cô nói thu 1000 vạn của Mặc Uyên, hắn không khỏi càng tức giận.

Hắn tình nguyện để cho Diệp Vi từ trước đến giờ chưa từng gửi tin nhắn cho hắn!

Mặc Vũ cười lạnh một tiếng ném di động, rõ ràng thời điểm lúc trước nhắn tin cho cô, cô đều hờ hững lạnh nhạt, giống như nói nhiều với hắn một lời cũng ngại phiền thêm, hiện tại rất tốt, tin tức hắn là con riêng của Mặc Sĩ Tông vừa tuôn ra, cô xoay người, cũng không cần hắn nói cái gì, ngay cả tin nhắn cũng chủ động gửi lại đây, còn nói lo lắng cho hắn?

Ha hả.

Hắn sẽ tin?

Cô quan tâm hơn, vẫn là thân phận của hắn có thể mang đến cho cô cái gì!

Mặc Vũ tức giận đến không chịu được, Diệp Vi lại gửi tin nhắn qua đây.

Diệp Vi: A Vũ, hẳn là anh đang trách em đi, em không oán anh.

Diệp Vi: Phản hồi cho em một cái tin nhắn đi, để em biết anh còn ổn, em cũng an tâm.

Mặc Vũ rốt cuộc nhịn không được, trả lời: Cảm ơn quan tâm, tôi rất tốt.

Diệp Vi: Vậy là tốt rồi, lúc trước không phải anh muốn nói chuyện với em sao? Anh xem khi nào có thời gian?

Mặc Vũ:…… Không, không nói chuyện, tôi không có thời gian.:)

Còn nói cái gì mà gì, cô đã không cứu được!!!