Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)
Đăng vào: 12 tháng trước
Đây mới chính xác là pháo đài, bây giờ Hòa Thái Đầu muốn di chuyển đi đâu cũng không thể, tuy nhiên vị trí hắn chọn cũng khá chính xác, ngay ở chính giữa sàn đấu đối mặt với học viện Thiên Linh. Sau khi chân đế hoàn thành, một loạt ống sắt thật lớn từ trên người hắn xuất hiện.
Lúc trước, trên người Tư Đồ Vũ đội trưởng học viện Vân La có thể xuất hiện ba mươi mấy cái ống sắt cũng có thể nói vượt xa phạm trù của một Hồn Đạo Pháo Đài bình thường rồi, bởi vì một Hồn Đạo Pháo Đài bình thường chỉ cần 24 cái là có thể nói tạo nên một lực công kích khủng bố mà lại còn tiết kiệm được hồn lực.
Nhưng nhìn Hòa Thái Đầu xem, khắp người hắn đều là ống sắt, đếm sơ sơ không dưới năm mươi cái.
Hoắc Vũ Hạo nhìn sư huynh của mình mà đổ đầy mồ hôi, lúc này hắn mới biết tại sao các Hồn Đạo Sư đều có thân hình cường tráng, nếu không làm sao có thể trang bị được hàng đống thứ kim loại như kia. Hắn thầm nhủ bản thân phải cố gắng thêm mới được, nếu không mang trên người một đống kim loại như kia không bị đè chết mới là lạ.
Tổng số ống sắt trên người Hòa Thái Đầu là 64 cái, trong đó thứ kinh khủng nhất là một ống pháo to cỡ bắp đùi nằm trên vai của hắn, ống pháo này dài chừng hai thước, đen tuyền một màu. Bất quá ống pháo này không thể sử dụng trong Đấu Hồn Đại Tái được, vì nó chính là một dạng Định Trang Hồn Đạo Khí có lực công kích rất mạnh, Định Trang Hồn Đạo Pháo.
Sao khi xong mọi bước chuẩn bị, mặc dù Hòa Thái Đầu không thể di chuyển nhưng hắn vẫn vừa ngậm xì gà vừa mỉm cười, nụ cười này mang đến một cảm giác hủy diệt đáng sợ. Ngay sau đó, cả người Hòa Thái Đầu cùng lúc phát ra hàng loạt tia sáng.
Lúc này Bối Bối vừa chạm vào vách tường kia, hắn đang định công kích phá vỡ Thuẫn Tường nhưng đột nhiên cảm nhận được sau lưng mình nóng hừng hực, rồi hàng loạt tiếng nổ khủng khiếp vang lên, vụ nổ quá mạnh, mang theo dư chấn cực kỳ mạnh mẽ nên hắn không thể không ngồi sụp xuống đồng thời thúc dục hồn lực bảo vệ cơ thể, ngay cả mấy món Hồn Đạo Khí Phòng Ngự vừa mua hôm qua cũng lấy ra dùng hết.
Sau đó Bối Bối cảm nhận được có một lượng lớn các mảnh nhỏ rơi xuống người mình, còn bức tường trước mặt đã biến mất không còn dấu vết.
- Đờ mờ.
Bối Bối luôn trầm tĩnh tao nhã nhưng lúc này cũng không kềm được mà văng tục.
Hàng đống mảnh nhỏ bay đầy trời kia chính là Linh Tê Thuẫn. Khắp nơi rực sáng ánh pháo, bức màn phòng ngự của sàn đấu dao động kịch liệt, mà hàng loạt ánh sáng kia đa phần tập trung vào một người, người này cũng là đội trưởng của học viện Thiên Linh, Trầm Sách. Nguồn truyện: Truyện FULL
Cả người hắn bị luồng ánh sáng kia bao phủ, năm cái Hồn Hoàn thay nhau nhấp nháy, nhưng hắn vẫn bị luồng năng lượng ấy bao phủ không sao nhúc nhích được.
Mà không chỉ Bối Bối bị cảnh tượng trước mắt làm choáng váng mà những người bên học viện Thiên Linh cũng há hốc mồm. Bốn gã Hồn Sư hệ Phòng Ngự đều bị thương.
Ban nãy, Dương Minh và Tống Hổ đã bị dư chấn của Thiên Kích Mâu làm bị thương, mà lúc này nhìn lại dáng vẻ của Bạch Trần và Diệp Mậu, bọn họ lại âm thầm cảm thấy may mắn vì Thuẫn Tường của mình đã bị phá vỡ.
Vừa rồi chính là lực công kích từ ba mươi sáu trong sáu mươi bốn cái ống sắt trên người Hòa Thái Đầu, bây giờ cả người hắn đã đỏ rực như một mặt trời giữa ban trưa. Lực công kích của hắn mạnh đến nỗi chẳng những phá hỏng được Thuẫn Tường mà còn đánh thẳng vào Trầm Sách vừa tỉnh lại sau choáng váng từ Linh Hồn Trùng Kích. Mà đối mặt với đòn công kích này, Trầm Sách chỉ còn cách ra sức phòng ngự, nhưng sau khi đỡ lấy lực công kích đó, cả người hắn bị đánh bay thẳng ra mép sàn đấu.
Lực công kích khủng bố này mạnh đến mức nào đây? Cho dù Thuẫn Tường đã bị phá hỏng một phần nhưng nó vẫn được tạo thành từ hai Hồn Tông hệ Phòng Ngự. Vậy mà đối mặt với Hòa Thái Đầu, nó không khác một mảnh giấy là bao.
Cùng sửng sốt như Bối Bối là Từ Tam Thạch đang đứng cách đó không xa, cả hai liếc mắt nhìn nhau liền thấy rõ sự khiếp sợ trong mắt đối phương. Hóa ra người còn ẩn giấu thực lực không phải chỉ có hai người bọn hắn, mà Hòa Thái Đầu cũng thế. Hơn nữa, thực lực mà Hòa Thái Đầu còn che giấu không phải là ít. Một kích vừa rồi đổi lại là Từ Tam Thạch e là hắn cũng không chắc chắn có thể đỡ được.
Xét dưới cấp bậc Hồn Thánh, Hồn Đạo Sư đối mặt với Hồn Sư tuyệt đối chiếm ưu thế, mà Hòa Thái Đầu còn không phải là một Hồn Đạo Sư bình thường nữa. Nếu không có Hoắc Vũ Hạo, hắn là niềm hi vọng duy nhất của hệ Hồn Đại ở học viện Sử Lai Khắc, hơn nữa hắn còn là người duy nhất được đề cử thử nghiệm kế hoạch Cực hạn Đan Binh. Cho nên nếu xét về phương diện Hồn Đạo Khí, hắn là Hồn Đạo Sư có thể sử dụng Hồn Đạo Pháo Đài phát ra uy lực lớn nhất.
Chiến thuật của học viện Thiên Linh không tồi nhưng điểm yếu nhất của bọn họ chính là bị động, không thể mang đến áp lực cho đối thủ.
Từ khi Hòa Thái Đầu lắp ráp Hồn Đạo Pháo Đài đến khi sử dụng chỉ tốn ba giây, tốc độ này khiến học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư đang ngồi xem bên dưới cũng phải khiếp sợ đứng bật dậy. Bởi vì trong đội bọn họ chưa có ai có thể lắp ráp Hồn Đạo Pháo Đài trong một thời gian ngắn như thế, huống chi đây còn là Hồn Đạo Pháo Đài cấp bốn vô cùng phức tạp.
Có thể nói, Hòa Thái Đầu dựa vào số lương Hồn Đạo Khí mà chiếm ưu thế, hắn gần như dùng Hồn Đạo Pháo Đài cấp bốn mà phát ra uy lực của Hồn Đạo Pháo Đài cấp năm, bởi vì lực công kích quá khủng bố cho nên khi luận bàn với đồng đội của mình hắn chưa từng sử dụng đến.
Bối Bối và Từ Tam Thạch vốn định hợp lực bùng nổ toàn lực mà bị tình cảnh trước mặt làm ngẩng người, mãi một lúc sau mới có phản ứng, mà hàng loạt các tia sáng từ Hồn Đạo Khí phát ra cũng ảm đạm xuống.
Nhờ ánh sáng dần mờ xuống mà Trầm Sách mới miễn cưỡng đứng dậy được, hắn nhờ có bức màn phòng hộ phía sau nên mới miễn cưỡng đứng dậy và bước trở lại sàn đấu, nhưng quần áo rách nát tan tành lộ ra bộ áo giáp ở bên trong.
Rầm
Bộ áo giáp đột nhiên rã ra rơi xuống đất, Trầm Sách mệt mỏi thở hổn hển, hắn phải dựa vào Thiên Kích Mâu mới miễn không ngã xuống.
Hòa Thái Đầu vứt điếu xì gà xuống, bĩu môi nói:
- Không tệ, chỉ tiếc cho cái Hồn Đạo Khí Phòng Ngự cấp năm này, khó trách có thể đỡ được công kích của ta, ngươi là Hồn Vương đầu tiên có thể đỡ một kích toàn lực từ Hồn Đạo Pháo Đài của ta mà có thể đứng vững, đến đây.
Nói xong, cái chân đế lại giật giật một cái, toàn bộ 64 ống sắt trên người hắn bắt đầu chuyển động, Hồn Đạo Pháo Đài trên người hắn lúc này có thể xoay một vòng 360 độ, bất quá hắn điều chỉnh họng pháo một chút rồi nhắm thẳng vào Phi Vũ Diễm, không, nói chính xác là vũ hồn Sí Hổ của Phi Vũ Diễm.
- Các huynh đệ còn chờ gì nữa?
Hòa Thái Đầu hét lớn một tiếng, sau đó hàng loạt quầng sáng từ Hồn Đạo Pháo Đài kinh khủng kia lại sáng lên.
Phi Vũ Diễm bị dọa sợ đến mức nhào đến vũ hồn Sí Hổ của mình, cô và vũ hồn của mình ba chân bốn cẳng bỏ chạy, trên người nàng không có Hồn Đạo Khí phòng ngự cấp năm đâu nha.
- Đừng hoảng, hắn không có khả năng công kích hai lần liên tục đâu!
Trầm Sách là đội trưởng nên trước tình thế này vẫn có thể bình tĩnh suy đoán.
Đúng vậy, bất kể thế nào, Hòa Thái Đầu chỉ là một gã Hồn Tông, cho dù năng lực của hắn rất mạnh thậm chí có thể áp chế một gã Hồn Vương nhưng làm sao có thể liên tục sử dụng đòn công kích khủng bố như kia?
Tuy vậy, sợ chết là bản tính của con người, mặc dù Trầm Sách nhắc nhở đúng lúc nhưng uy lực từ Hồn Đạo Pháo Đài quá khủng khiếp, nhất thời khiến các học viên học viện Thiên Linh sợ hãi hoảng loạn.
Đúng lúc này, một bóng người cao ráo lặng lẽ xuất hiện phía sau Dương Minh.
Dương Minh đột nhiên cảm thấy cả người nặng xuống, cơ thể trở nên cứng ngắc không thể di chuyển được, sau đó một đôi chân dài kẹp lấy cổ hắn, tiếp theo mọi người liền thấy cả người Dương Minh đột nhiên bay lên văng khỏi sàn đấu.
Giang Nam Nam đã ra tay, Hồn Kỹ thứ hai, Khống Chế Trọng Lực, và Hồn Kỹ thứ nhất, Yêu Cung.
Hai hồn kỹ này kết hợp lại cho dù khi Dương Minh bình thường cũng chưa chắc đỡ được huống chi lúc này hắn đã bị thương.
- Ta tới đây.
Một tiếng kêu khẽ vang lên, sau đó một bóng người đi ra từ đội ngũ Thiên Linh đang hoảng loạn. Nàng cũng bị một màn ban nãy làm giật mình nhưng nàng là đội phó của cả đội, lúc này đội ngũ cần người xung phong, cho nên nàng phải ra tay, sử dụng vũ hồn Băng Sương Hùng của mình, An Lãnh Dạ.
An Lãnh Dạ triệu hồi ra Băng Sương Hùng rồi vọt thẳng về trước, sau đó đỡ lấy Dương Minh, người mà lẽ ra phải bị rớt xuống đài sau đòn công kích của Giang Nam Nam. Không chỉ thế, Hồn Hoàn thứ tư trên người nàng cũng sáng lên. Băng Sương Hùng đột nhiên gầm lên giận dữ, một luồng khí lạnh xuất hiện. Mái tóc màu xanh của nàng cũng hóa thành màu trắng, ngay cả hai tròng mắt cũng vậy. Luồng khí lạnh đó quét thẳng về trước, cuốn lấy Bối Bối, Từ Tam Thạch và Giang Nam Nam, sau đó tiếp tục bay thẳng về phía Hòa Thái Đầu.