Chương 12: 12: Nổi Tiếng Rồi

Cám Dỗ Khó Cưỡng

Đăng vào: 12 tháng trước

.


Đối với người vừa về nước mới được mấy ngày là Patrick, sự tồn tại của Nam Cung gia có ý nghĩa như thế nào ở khu vực này hắn thật sự không rõ lắm, càng không để tâm.

Dù gì cha hắn cũng là một trong những chính trị gia, thương nhân có tiếng ở nước ngoài, gia sản phân bố khắp nơi, chẳng thua kém bất kỳ kẻ nào.

Hắn chưa từng bị ai đè ra đánh như hôm nay, mặt mũi đâu mà gặp người khác nữa?
Hắn nói với thám tử:
“Tiếp tục theo dõi cô ta, tôi cần nhiều thông tin hơn.

À phải, cô ta đã từng có bạn trai chưa?”
Patrick nảy ra một ý nghĩ hết sức điên rồ, đó là tán đổ Yến Thư rồi đá cô ta, đến lúc đó chắc chắn cô ta sẽ quỳ xuống ôm chân hắn cầu xin đừng chia tay.
Thám tử là một người chuyên nghiệp, đôi mắt nhìn qua vô số người, vừa liếc thấy Patrick cười ha ha một mình liền biết cái tên này đang ảo tưởng chuyện gì.

Vì nể tình cha của Patrick quen biết với mình, thám tử dặn dò:
“Tôi sẽ giúp cậu điều tra nhiều hơn, nhưng nói thật, tôi cảnh cáo cậu rồi đó, đừng để đến lúc bị người ta trả đũa rồi khóc lóc ăn vạ.”
Một thằng nhóc nhà giàu được cưng chiều và hống hách quen thói, đối đầu với tiểu công chúa của gia đình mafia.

Chỉ nghĩ thôi tới chuyện này thôi, thám tử đã hưng phấn rung người.

Khuyên cũng khuyên xong rồi, Patrick làm thế nào thì là việc của cậu ta.
Patrick Doãn, con trai của một thương nhân vô cùng nổi tiếng ở Mỹ, mẹ là diễn viên nổi tiếng.

Với vẻ ngoài xuất sắc cùng gia thế không phải dạng vừa, hắn được xếp vào top những chàng trai hot mà nhiều người biết đến, nhưng Yến Thư không biết hắn, còn đánh hắn mấy bạt tai.

Cục tức này, hắn nuốt không trôi!

Sự kiện đánh nhau của Yến Thư ở trường chưa đến một ngày đã trở thành chủ đề được bàn tán sôi nổi, càng khiến đám con gái thích thú hơn là… anh chàng đẹp trai nào đó dùng một tay ôm bạn gái lên xe!
“Mọi người mọi người, mau xem cái này đi!”
“Cái gì thế?”
Mấy nữ sinh ở cùng ký túc xá đang làm việc riêng nghe thấy bạn mình phấn khích thì đều bỏ ngang thứ trên tay, tò mò ngó qua.
Cô nàng nào đó phóng to ảnh trong điện thoại lên, vừa quan sát cơ bắp của Dịch Phàm vừa chậc chậc chậc mấy tiếng liền và nói:
“Anh chàng này đẹp trai và ngầu quá à! Không biết là ai chụp được bức ảnh anh ấy bế bạn gái bằng một tay nè, bên dưới bình luận còn nói hai người họ cãi nhau gì đó, bạn gái tức giận định gọi taxi nhưng bị anh ấy bế ngược về!”
Đối với những thiếu nữ mới lớn, hành động cởi áo trùm chân bạn gái rồi ôm về xe như thế này vừa bá đạo vừa tinh tế, lãng mạn, họ kích động đến nỗi quên cả việc đang làm, túm tụm lên xem.
Diễn đàn của trường luôn có những bài viết nổi tiếng như thế, sau một hồi dạo quanh trên đó, một vài người nhận ra Yến Thư.
“Giống hoa khôi của khoa kinh doanh thế nhỉ?”
Mới giữa kỳ một mà các khoa đã bình chọn ra danh hiệu hoa khôi, Yến Thư nhà vừa giàu vừa xinh đẹp, học cũng giỏi, nghiễm nhiên trở nên nổi tiếng.

Chuyện cô đánh tên nào đó ở sân trường cũng bị mọi người kéo vào bàn luận, kết quả là Patrick bị người ta mắng cho không ngóc đầu lên được.

Hắn nhìn chằm chặp vào mấy bình luận đang nhảy tưng tưng trên màn hình, nghiến răng nghiến lợi tức giận.
Đến tận tối, Yến Thư mới nhận được tin nhắn từ bạn học.
“Này, Yến Thư, hôm nay cậu lại thêm nổi tiếng rồi nhé!”
“Gì thế?” Yến Thư khó hiểu.
“Dạo trước vừa nhập học đã cùng mấy chị gái hoa khôi khác bay lên trang đầu của trường ngồi, lọt top mấy sinh viên vừa giàu vừa đẹp, nay lại tiếp tục được người ta chú ý kia kìa.

Không chỉ một bài, tận hai bài nhá!”
Yến Thư ôm gối, tò mò mở ra xem.

Một là cảnh cô đánh Patrick ở giữa trường, hai là cảnh Dịch Phàm nâng cả người cô bằng một tay.

Khi nhìn thấy tấm ảnh của Dịch Phàm, cô không nhịn được, “phụt” một tiếng phun cả ngụm nước trong miệng ra màn hình máy tính.
Họ chụp ảnh Dịch Phàm thì cũng thôi đi, còn đặc biệt phóng to và tập trung vào phần cơ bắp phía sau lớp áo sơ mi của anh! Bình thường anh cũng đưa cô đến trường, sao không thấy họ điên cuồng thế nhỉ?
Yến Thư không biết rằng trai đẹp chưa chắc đã gây sự chú ý, mà vừa đẹp vừa có hành động gây đốn tim như Dịch Phàm thì khác, hiệu ứng thật sự rất kinh khủng.

Cô cắn răng lướt thêm một lát, phát hiện thì ra không chỉ hình ảnh của họ, mà ngay cả video được chỉnh sửa cũng lên top rồi.
“Ối chà, mấy người này dám dòm ngó anh ấy? Cái gì đây, khen đẹp trai được rồi sao còn gọi anh ấy là chồng chứ?”
“Ai mà chụp ảnh rõ nét thế này, lộ hết cơ bắp rồi, ư… Tấm này thật là được, tải về tải về!”
Miệng thì lẩm bà lẩm bẩm mắng đám con gái trong trường quá u mê, nhưng tay lại thành thật nhấp chuột lưu ảnh vào máy, còn đặc biệt cài làm hình nền.

Bởi vì trong bài viết có người nhận xét rằng cô và Dịch Phàm rất đẹp đôi, nên cô vừa buồn bực khi bị chụp trộm, vừa vui vẻ.
Nghĩ thế nào, Yến Thư lại gửi cái bài viết kia qua cho Dịch Phàm và nói:
“Anh Phàm, anh nổi tiếng rồi nè.”
Mấy phút sau, cô nhìn thấy một tài khoản không có ảnh đại diện, lấy cái tên Dịch Phàm xuất hiện trong những bài viết ấy, chỉ gõn gọn để lại dòng chữ:
“Tôi là vệ sĩ của cô ấy, không phải bạn trai, đừng đồn thổi lung tung.”
Dịch Phàm nghĩ giải thích như vậy có thể dẹp được tin đồn bậy bạ về Yến Thư, trả lại trong sạch cho cô, nào ngờ gặp phải phản ứng dữ dội hơn...