Đăng vào: 12 tháng trước
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Thần Huyền ngũ phẩm, chính là bậc cầu thang đầu tiên để đăng thiên. Tại đệ tứ phẩm làm ra cự đại đột phá, đủ khả năng tấn vị Thần Huyền ngũ phẩm, có thể cảm nhận thiên địa là đã có năng lực khai tông lập phái; mà cũng có lĩnh ngộ năng lực mới của mình, lúc này, mới có thể mơ hồ mượn thiên địa chi lực để dùng; đến tận đây, mới gọi là Chí Tôn cảnh giới! Mà dưới ngũ phẩm, còn chưa lĩnh ngộ đến tầng năng lực mượn thiên địa chi lực để dùng, cho nên, ngay cả tứ phẩm đỉnh phong, cũng chỉ là Thần Huyền mà thôi, chưa phải là Chí Tôn!
- Như vậy, Vân Biệt Trần cùng Lệ Tuyệt Thiên, chắc là Thần Huyền đệ thập nhị phẩm cảnh giới?
Quân Khương Lâm chỉ cảm thấy trước mặt xuất hiện một thế giới mới, không khỏi có một loại cảm giác được mở rộng nhãn giới.
- Chắc chắn không phải!
Ưng Bác Không quả quyết lắc đầu, nhưng không có nói ra lý do. Quân Khương Lâm chờ hắn mãi mà hắn lại không nói lời nào. Sau nửa ngày hắn mới từ từ nói:
- Vân Biệt Trần, cao nhất là Thần Huyền bát phẩm, còn cao hơn nữa là không có khả năng!
- Nói tới Thần Huyền thập nhị phẩm này là phải nói tới một truyền thuyết khá lâu đời, Thần Huyền chi cảnh tương truyền được chia ra mười hai cảnh giới, mỗi bốn cảnh giới lại là một đại giai đoạn, muốn từ tứ phẩm lên ngũ phẩm, bát phẩm lên cửu phẩm, thì giữa đó chính là giai đoạn bình cảnh. Ví dụ như từ tứ phẩm lên ngũ phẩm, tuy chỉ thua nhau có một phẩm mà thôi, nhưng thực lực lại cách nhau một trời một vực, vì thế mới nói Thần Huyền và Chí Tôn khác nhau rất xa!
Những lời này, giống như Ưng Đại chí tôn đã quyết định nói rõ sự bí ẩn về Chí Tôn Thần Huyền, nên hắn giải thích vô cùng kỹ càng cho Quân đại cao nhân biết rõ.
- Nguyên lai là như vậy, vậy phía trên Thần Huyền bát phẩm lại là một cái dạng cảnh giới gì? Một khi cả Vân Biệt Trần cũng chỉ được bát phẩm tạo nghệ, vậy có thể nói là nếu có người từ bát phẩm tấn cấp lên cửu phẩm chính là thiên hạ đệ nhất sao?
Quân đại thiểu đối với điểm ấy là phi thường cao hứng, lấy tốc độ tiến cảnh của Quân đại cao nhân, tin tưởng rằng chỉ cần thời gian ba năm, hắn tuyệt đối có thể tăng lên tới Thần Huyền chi cảnh, đương nhiên vô cùng hứng thú với cảnh giới của Bát Đại Chí Tôn mình chưa đạt được!
- Phía trên Thần Huyền bát phẩm là một cái chân trời mới; mà cảnh giới đấy, ngay cả ta cũng còn không có tư cách biết được, đương kim thế gian cũng chỉ có Vân Biệt Trần, Lệ Tuyệt Thiên, còn có người kia ở Thiên Phạt rừng rậm mới có tư cách bàn luận. Đương nhiên, sư phó kia của ngươi thì không ở trong giới hạn này, lão phu phán đoán, người sư phó kia của ngươi tuyệt đối ở tầng cao hơn ta gấp bội, lão phu cả đời rất ít phục người, mặc dù là Vân Biệt Trần, lão phu cũng có tự tin một ngày nào đó, lão phu có thể đuổi kịp, nhưng đối với cảnh giới của sư phụ ngươi, lão phu không thể không viết một chữ phục!
Ưng Bác Không thở dài đứng lên, vô cùng thuần thục lấy ra một vò rượu trong rương của Quân Khương Lâm, mở nắp, há mồm mà tu ừng ực, giống như đang có chuyện buồn, muốn mượn rượu giải sầu.
- Thì ra lại có cách chia thực lực cổ quái như vậy!
Quân Khương Lâm thở ra một hơi, thì ra tại thế giới này, cấp bậc phân chia thực lực cư nhiên lại cổ quái như thế! Không đến được cái cảnh giới kia, thật đúng là không có tư cách để biết sự tình này.
Đạo lý không nói không rõ, kỳ thật Thần Huyền thập nhị phẩm này tuy rằng phân chia chu đáo chặt chẽ, nhưng hắn lại hiểu rõ vô cùng, chính địa cầu của hắn, tuy nói ai ai cũng ngang hàng như nhau, nhưng nội bộ cấp bậc cũng là cực kỳ nghiêm khắc. Bình thường ở tầng dưới chót, tuyệt đối sẽ không hay biết chuyện tình ở cao tầng, mặc dù nói ra có chút kỳ lại, nhưng thật ra ý nghĩa trong đó là hoàn toàn giống nhau.
Lúc trước hắn nghe gia gia hoặc Tam thúc nói mới biết những chuyện bình thường mà thế tục đồn đãi. Hoặc là so với người khác biết cũng chỉ biết nhiều hơn một chút, nhưng chắc chắn chưa bao giờ nghe nói tới việc chia tần thứ của Thiên Huyền cường giả!
Mà nhờ Ưng Bác Không nói ra những chuyện này nên hắn như được mở ra một chân trời mới. Như vậy, tương lai sau này nếu tiếp xúc với Vân Biệt Trần hoặc là người khác, không chừng hắn lại biết được còn có một cảnh giới mới nào khác thì sao? Bọn họ tuy rằng một cấp độ như Ưng đại chí tôn, nhưng dù sao so với Ưng Bác Không cũng cao hơn hơn vài cấp, cho dù có thể ngộ ra điều mới cũng không kỳ quái!
Như vậy, đỉnh cao thế giới này, rốt cuộc ở nơi nào?
Quân Khương Lâm trầm tư, trong lúc nhất thời đã quên đi mối hận mình mất một vò rượu ngon trị giá một vạn lượn bạch ngân…
- Như vậy, chi tiết về Phong Tuyết Ngân Thành cùng Huyết Hồn Sơn Trang… Ngươi có phải là biết chút gì đó đặc biệt?
Quân Khương Lâm ngẩng đầu, trong mắt tinh quang rạng rỡ.
- Lão phu chỉ có thể nói, Quân gia các ngươi, thật sự là quá lớn gan, vận khí cũng quá tốt!
Ưng Bác Không thở dài, nhắc tới việc này, trong lòng có chút buồn bực, nhịn không được lại trừng mắt nhìn Quân Khương Lâm.