Đăng vào: 12 tháng trước
Lâm Thiển Hạ trở về cùng con, vừa về tới nhà cô lập tức kiểm tra tình trạng của con gái mình.
Cô bé vẫn đang rất sôi nổi, chẳng qua là trên mái tóc của cô bé có vết bị cắt không dễ nhận ra.
Những chi tiết như vậy thật sự rất khó nhận thấy.
Lâm Thiển Hạ nghĩ thầm, sau này, chỉ cần ở đó có Sở Trạch Hiên và Lâm Mộng Di thì cô nhất định sẽ không đến.
Ngay cả khi đó là ý định của ba cô, cô cũng sẽ từ chối.
Bởi vì cô thực sự không muốn nhìn thấy hai người đó.
Tới tối Quyền Quân Lâm mới về tới nhà, hơi muộn, nếu không anh rất muốn nhìn thấy hai mẹ con.
Sáng sớm.
Lâm Thiển Hạ đưa con gái xuống lầu đã nhìn thấy Quyền Quân Lâm ở cửa, anh đang đợi họ.
“Tại sao lại đợi chúng em ở đây, không đi công ty sao?” Lâm Thiển Hạ cười hỏi anh.
“ Anh đã lâu không gặp Nhan Nhan, hôm nay anh sẽ cùng em đưa con bé đi học!”
“Ba, mấy ngày nay ba có bận không?”
“Ừ, ba hơi bận.” Quyền Quân Lâm ôm lấy cô bé, mấy ngày không gặp, cô bé nhỏ nhắn lại có da có thịt hơn rồi, trông thật đáng yêu.
“Ba ba, vậy ba cũng không được thích mấy dì khác nha!” Cô bé đột nhiên nghĩ ra câu này.
Lâm Thiển Hạ không khỏi sửng sốt và xấu hổ nhìn con gái.
Lúc này, một giọng nam chắc nịch vang lên: “Ừ! Ba sẽ không bao giờ thích người khác. Ba ba chỉ thích mẹ con thôi.”
Lâm Thiển Hạ đỏ mặt, câu hỏi như vậy mà anh cũng trả lời.
“Thật không?” Nhan Nhan mừng rỡ.
“Thật chứ.” Quyền Quân Lâm nhìn sang, Lâm Thiển Hạ ngượng ngùng né tránh.
Cô bé được gửi đến trường học, sau đó xe bảo mẫu của Lâm Thiển Hạ cũng đến, bây giờ cô sẽ đến đoàn làm phim báo cáo.
“Anh đặt bàn rồi, tối nay cùng ăn cơm đi!” Quyền Quân Lâm muốn đưa bọn họ đi ăn tối.
Lâm Thiển Hạ gật đầu nói: “Được, nếu như em có thể về sớm được thì tính.”
“Đừng lo lắng, anh sẽ chào hỏi bên đó giúp em xin phép về sớm.” Quyền Quân Lâm cười nói.
Anh đúng là có quyền lợi rất lớn.
Lâm Thiển Hạ không khỏi mỉm cười: “Anh đừng có làm vậy thật nhé? Em không muốn được đối xử khác biệt theo cách này.”
Quyền Quân Lâm cong môi cười: “Dù sao cũng không thành vấn đề, chúng ta là quan hệ gì, không phải đoàn phim đều biết hết sao?”
Lâm Thiển Hạ không có ý tứ nhìn vào mắt anh: “Được rồi, anh nên đi làm rồi.”
Trong lòng Quyền Quân Lâm giống như bị một sợi lông tơ quét ngang qua, bây giờ cô giống như một người vợ nhỏ giục chồng đi làm vậy.
“Được! Hẹn gặp vào buổi tối.”
Tâm trạng Quyền Quân Lâm rất tốt.
Nhưng họ không biết rằng khi hai người đang trò chuyện, có một đám paparazzi đã theo dõi suốt chặng đường, và tình cờ chụp lại được các tấm mà họ đứng trò chuyện trước cổng trường.
Ánh mắt của Quyền Quân Lâm dịu dàng như nước, còn Lâm Thiển Hạ thì e ấp mê người, bức ảnh này khiến người ta liên tưởng nhiều chuyện.
Hơn nữa, bởi vì Lý Oánh vừa lộ ra tin tức mập mờ với nhà đầu tư.
Anh ta suy đoán, người đàn ông lái một chiếc xe hơi sang trọng này chắc hẳn là người đầu tư vào kịch bản lần này của Lâm Thiển Hạ.
Đây là một tin lớn!
Lâm Thiển Hạ lên xe rời đi, Quyền Quân Lâm cũng đi về phía công ty.
Paparazzi đã chụp rất nhiều ảnh và mãn nguyện rời đi, những bức ảnh này đủ để họ thu về một khoản tiền.
Lâm Thiển Hạ đến với đoàn làm phim, rất nhiều cảnh quay đều phải được quay lại, cô cũng không phàn nàn gì, và kết quả còn tốt hơn nữa. Đạo diễn cũng rất vui.
Nhưng vào buổi chiều, trợ lý Tiểu Nguyệt của cô đến và đưa cho cô xem vụ bê bối vừa lan truyền trên mạng.
Đó là cảnh cô trò chuyện với Quyền Quân Lâm vào buổi sáng, Lâm Thiển Hạ không khỏi giật mình. Hiện tại các paparazzi quả thật đang rất lan rộng.
“May là không có viết gì bậy bạ ở đây, chỉ nói về mối quan hệ của hai người.” Tiểu Nguyệt cảm thấy may mắn nói.
Giới truyền thông cũng rất sáng suốt, Quyền Quân Lâm có thể đầu tư nhiều tiền như vậy cho đoàn phim, điều này cho thấy bản thân anh là một người rất giàu có, nếu xúc phạm đến anh, anh nổi giận lên thì không phải là bọn họ tự rước khổ sao!
Do đó, họ viết một số từ có thể thu hút sự chú ý của người đọc mà không đắc tội với người khác.
Bằng cách này, Quyền Quân Lâm sẽ không tức giận, và danh tiếng của Lâm Thiển Hạ sẽ không bị tổn hại, chỉ cần viết thêm vài dòng về mối quan hệ giữa họ là được.
Tuy nhiên, những việc làm của nhà giàu và nữ minh tinh như thế này, dù chỉ là một vài câu nói chuyện phiếm cũng có thể khiến người đọc phải suy nghĩ vô hạn.
Sau khi Lâm Thiển Hạ đọc xong, cô cũng có chút buồn bực, những phương tiện truyền thông này thật sự không có việc gì, bọn họ cũng có thể nghĩ ra loại chuyện này, không lâu sau đã đăng tin.
Rắc rối nhất của loại tin tức này là nếu xóa đi thì sẽ tốn rất nhiều tiền, không xóa thì lúc nào cũng có cảm giác thế giới của mình bị nhòm ngó.
Bên cạnh đó, ngôn ngữ của bài báo này vẫn mô tả một cách mơ hồ về mối quan hệ của cô và Quyền Quân Lâm.
Còn về phía Quyền Quân Lâm bên này, bởi vì bọn họ ít khi để ý đến tất cả mọi thứ nên họ cũng không tìm hiểu tin tức.
Tuy nhiên, có một người lại tình cờ nhìn thấy, người này chính là Tống Cầm, mẹ của Quyền Quân Lâm, bà vốn thích đọc tin tức buổi sáng, hôm nay lật xem lại thấy một đoạn tin tức về các nữ minh tinh và nhà giàu.
Hơn nữa, người đàn ông giàu có này thế mà lại là con trai của bà, điều này khiến cho Tống Cầm cảm thấy khó tin.
Con trai của bà có quan hệ với sao nữ khi nào? Hơn nữa, bài báo cho thấy mối quan hệ giữa con trai và sao nữ này vẫn rất mập mờ.
Chỉ có vậy thôi, tại sao bài báo này lại nói rằng nơi con trai và nữ minh tinh này đang đứng thật ra là cổng của một trường mẫu giáo quý tộc?
Tại sao con trai bà đã đi đến đó từ sáng sớm như vậy? Trong lòng Tống Cầm đầy hoang mang và kinh ngạc.
Bà chưa bao giờ hỏi về đời tư gần đây của con trai, không ngờ con trai lại có quan hệ với nữ minh tinh mà không nói cho bà ta biết?
Tống Cầm không khỏi nhíu chặt lông mày, nói thật ra, bà thật sự không thích con trai mình có quan hệ với bất kỳ minh tinh nào, vợ tương lai của con trai bà chắc chắn không thể ở trong giới giải trí.
Bởi vì bà biết quan hệ cá nhân của những người trong giới này rất lộn xộn, Tống Cầm không khỏi thở dài.
Bà quyết định gọi trực tiếp vào điện thoại của con trai mình.
“Này Quân Lâm, buổi tối về nhà đi, mẹ có chuyện muốn nói với con.”
“Mẹ, tối nay con có thể không rảnh, con có hẹn với một người bạn.”
“Bạn gì?”
“Chỉ là bạn, bạn tốt khiến mình vui vẻ.” Quyền Quân Lâm không nói thật với mẹ.
“Vậy mẹ hỏi con, con có phải cùng một chỗ với một nữ minh tinh?” Tống Cầm trực tiếp hỏi.
Ở đầu bên kia, Quyền Quân Lâm sốc: “Mẹ, ai nói với mẹ?”
“Còn cần người khác nói sao? Hôm nay mẹ từ trên mạng biết được con cùng một nữ minh tinh có mối quan hệ tình cảm. Nếu mẹ không thấy được tin này, con định giấu mẹ tới khi nào?” Trong giọng nói của Tống Cầm đã thể hiện được sự tức giận của bà.
Chương 313: Kế hoạch của Sở Trạch Hiên
Quyền Quân Lâm cầm ống nghe, thần kinh không khỏi căng thẳng hơn. Vốn anh còn định giấu giếm người nhà, nhưng không nghĩ tới mẹ mình sẽ nhìn thấy tin tức về anh và Lâm Thiển Hạ trên báo.
“Mẹ, mọi chuyện không phải như mẹ suy nghĩ đâu.”
“Không phải sao? Đừng có giấu mẹ nữa, con trai. Mẹ cho con biết, mẹ chỉ có mỗi một đứa con trai là con, con không thể tùy tiện kết hôn với người khác, còn lại thì mẹ có thể cho phép con chơi một chút.”
“Mẹ, con không chơi. Nếu thật sự thích một người, con sẽ nghiêm túc.” Quyền Quân Lâm kiên định trả lời mẹ mình.
Tống Cầm nghe thấy lời này của con trai thì vẫn thấy vui mừng: “Được, coi như con là một kẻ si tình. Về sau mà xảy ra chuyện như này thì không cần đăng báo đâu, hơi mất thể diện.”
“Mẹ, vậy con làm việc trước đây.” Quyền Quân Lâm nói với mẹ.
“Ừ!” Tống Cầm cúp điện thoại. Sở dĩ bà không nói nhiều trong điện thoại bởi vì bà đã có một quyết định.
Bà muốn tự mình đi gặp cô gái Lâm Thiển Hạ này, muốn dò xét một vài tình huống từ chỗ cô ấy, xem xem con trai có thật sự phải đến với cô gái ấy không.
Vừa đúng lúc trên báo nhắc đến kịch bản mà Lâm Thiển Hạ đang quay phim, cho nên, nếu Tống Cầm muốn tìm ra đoàn làm phim này cũng không khó, hơn nữa, phía dưới bà ta còn có mấy người tương đối được việc.
Tống Cầm gọi điện thoại cho một trợ lý, ra một mệnh lệnh cho anh ta: “Thay tôi tìm hiểu địa điểm quay chụp của đoàn làm phim này.”
Tống Cầm giao việc xong liền kiên nhẫn chờ đợi. Bà nhìn cô gái trên báo, vừa có thể làm minh tinh lại vừa có thể diễn vai nữ chính, hiển nhiên mặt mũi sẽ không quá kém.
Tập đoàn Sở thị.
Hiện tại, ngay cả tâm trạng quản lý công ty Sở Trạch Hiên cũng không có, giờ phút này, anh ta đang suy nghĩ xem làm cách nào để lấy được DNA từ trên người Quyền Quân Lâm. Đàn ông giống Quyền Quân Lâm không hề dễ dàng tiếp cận.
Trừ phi dùng kế nào đó. Sở Trạch Hiên quay đầu, nhìn thấy nữ trợ lý Tống Liên của anh ta. Tống Liên là một cô gái hết sức có phong cách, lại khá xinh đẹp.
Anh ta nghĩ, thời điểm có thể khiến cho Quyền Quân Lâm hạ xuống chút phòng bị có lẽ chính là lúc bị một cô gái tiếp cận.
Đương nhiên, anh ta không muốn để Tống Liên đi quyến rũ Quyền Quân Lâm, mà đây cũng là chuyện không thể. Bây giờ, tất cả suy nghĩ của Quyền Quân Lâm đều đặt trên người Lâm Thiển Hạ.
Đại khái ngay cả nhìn, anh cũng sẽ không nhìn những cô gái khác!
Sở Trạch Hiên lại nghĩ ra cách khác, chỉ cần tìm được Quyền Quân Lâm, rồi trong lúc vô ý để Tống Liên vạch lên mu bàn tay của anh ta một cái, sau đó lập tức cầm khăn thay anh ta lau đi vết máu thì có thể có được DNA của anh ta.
Mặc dù cơ hội này tương đối mong manh nhưng ít nhất còn có thể làm được.
“Tiểu Liên, cô qua đây, tôi có chuyện cần cô làm.”
“Tổng giám đốc Sở, có chuyện gì ạ?” Tống Liên lập tức đi đến trước mặt anh ta chờ nhận lệnh.
Sở Trạch Hiên giải thích rõ ràng với cô ta. Tống Liên là một cô gái có gan khá lớn, cô ta nghĩ thầm, có thể dốc sức vì Tổng giám đốc Sở thì sau này cô ta nhất định sẽ nhận được không ít lợi ích.
“Được, tôi đồng ý giúp ngài.” Tống Liên trả lời.
Sở Trạch Hiên thấy cô ta đồng ý, ngay lập tức liền muốn nắm bắt được những nơi Quyền Quân Lâm ra vào.
Mà chuyện này thì chỉ cần anh ta liên hệ với một vài bạn làm ăn là có thể có manh mối.
Cũng xem như anh ta khá may mắn, rất nhanh anh ta đã nghe ngóng được từ chỗ một người bạn rằng ngày mai, Quyền Quân Lâm sẽ hẹn đánh gôn với một vị tai to mặt lớn trong giới kinh doanh.
Cho nên, chỉ cần cài Tống Liên vào đó là có thể có cơ hội tiếp xúc với Quyền Quân Lâm, Sở Trạch Hiên lập tức nói với Tống Liên: “Cô đến đây với tôi.”
Tốn một chút thời gian, Tống Cầm cũng nhận được địa chỉ chính xác của sân bãi nơi Lâm Thiển Hạ đang quay, bà cũng quyết định ngày mai sẽ đến đó xem một chút.
Buổi tối, con trai vẫn chưa về, Tống Cầm cũng thấy hơi lo lắng. Bà bắt đầu nghĩ đến việc vì sao con trai lại muốn ở trong khu nhà kia dù có đủ tiền mua khu vực tốt hơn chứ?
Chẳng lẽ là có nguyên nhân gì khác sao? Hay là bởi vì Lâm Thiển Hạ?
Tống Cầm cảm thấy mọi chuyện dường như nghiêm trọng hơn nhiều so với trong tưởng tượng của bà, sẽ không phải là con trai bà bị vây hãm ở bên cô gái này đến không thể tự kiềm chế đi!
Nếu là như vậy thì bà nhất định phải sớm tham gia mới được, nếu không, nhỡ con trai thực sự động chân tình với cô gái Lâm Thiển Hạ này, sau này sẽ khó mà tách ra. Bà chỉ có mỗi một đứa con trai như vậy, đương nhiên hy vọng trong tương lai, một nửa kia của con trai cũng sẽ là người ưu tú, có thể giúp đỡ con trai trên phương diện kinh doanh.
Buổi tối, Lâm Thiển Hạ nhận được điện thoại của Quyền Quân Lâm.
“Em không cần phải quản chuyện ở trên báo! Chỉ cần truyền thông không chạm đến những chuyện gây bất lợi cho em thì em đừng để ở trong lòng.” Quyền Quân Lâm an ủi cô.
Tất nhiên Lâm Thiển Hạ cũng nghĩ như vậy. Hôm nay, đạo diễn còn trò chuyện với cô, người ta thì tìm đủ mọi cách để mua hot search, mà cô thì ngược lại, không cần bỏ tiền ra cũng thu hút được cực nhiều tiếng tăm, coi như là làm một chút tuyên truyền cho tác phẩm đầu tay của cô đi!
“Rồi, em hiểu mà.” Lâm Thiển Hạ nhẹ giọng trả lời.
“Nhan Nhan đâu? Con bé ngủ chưa vậy?”
“Vẫn chưa, còn đang nằm lì ở trên giường xem phim hoạt hình kia kìa!”
“Đừng để con xem lâu quá, không tốt cho mắt đâu.”
“Em biết mà, bây giờ em đi ngủ với con đây.”
Quyền Quân Lâm thấy cô nói muốn ngủ liền không làm phiền cô nữa.
“Được, vậy em đi nghỉ đi! Mai nói chuyện tiếp.”
Cúp điện thoại, Lâm Thiển Hạ nhẹ thở phào, nhìn con gái cũng dụi mắt buồn ngủ.
Cô mỉm cười đi đến, lấy iPad ra: “Nhan Nhan, không cho phép xem nữa, chúng ta đi ngủ thôi.”
Cô bé lập tức quấn lấy cô, làm nũng muốn cô ấy ôm”Mẹ, ngủ cùng với con đi.”
Lâm Thiển Hạ hôn xuống khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé: “Được, mẹ cũng ngủ đây.”
Sáng sớm.
Xe của Sở Trạch Hiên dừng lại ngay trước cửa của một câu lạc bộ, ở bên cạnh anh ta, Tiểu Liên được gài vào đã thay quần áo của nữ nhân viên trong câu lạc bộ.
“Đi thôi! Cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, tôi nhất định sẽ không đối xử tệ với cô.” Sở Trạch Hiên nói với cô ta.
Tiểu Liên lập tức trả lời: “Dạ, Sở tổng. Tôi nhất định sẽ không để anh thất vọng.”
Sở Trạch Hiên không khỏi nhìn cô ta nhiều một cái, song, bây giờ anh ta không có hứng thú gì đối với phụ nữ, nếu không có lẽ anh ta sẽ không từ chối sự lấy lòng của Tiểu Liên.
Tiểu Liên đương nhiên cũng muốn trèo lên đầu cành, nhưng mà, trước mắt, cô ta vẫn phải hoàn thành chuyện trong tay đã.
Tối hôm qua, Sở Trạch Hiên và cô ta đã diễn luyện/tập luyện qua mấy lần, làm thế nào mới có thể quẹt bị thương mu bàn tay của Quyền Quân Lâm, lấy được vết máu của anh ta.
Lâm Thiển Hạ đến trường quay, gần đây cảnh quay của cô được xếp rất sát, cho nên vừa đến đoàn làm phim, cô liền lập tức tập trung vào quay.
Tống Cầm gọi xe xong thì đi ra ngoài. Bà còn chưa kịp bàn bạc chuyện này với chồng mình, bởi vì bà biết, đối với chuyện của con trai, chồng bà vẫn luôn mặc kệ, không có yêu cầu gì cả. Nhưng bà không giống thế.
Đối với con dâu tương lai, bà chọn lựa vô cùng cẩn thận.
Nhất định phải chọn đến khi nào bà hài lòng mới thôi.
Xe của Tống Cầm đi thẳng đến đoàn làm phim nơi Lâm Thiển Hạ đang quay, bà đến đó vào lúc chín giờ rưỡi. Tống Cầm dùng lí do thăm ban đi vào, một thân trang phục đẹp đẽ của bà khiến nhân viên công tác cho rằng bà là người nào đó của Lâm Thiển Hạ, nên đã đưa bà đi về phía Lâm Thiển Hạ đang đóng phim.