Chương 85: Phát Triển

Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

Đăng vào: 11 tháng trước

.



"Được biết, giải Grand Prix trượt băng nghệ thuật phân trạm Nga đang diễn ra ở Moscow, Sergei Mikhail là ứng cử viên được yêu thích nhất cho ngôi vị quán quân lần này, khi Ilya phát biểu về việc giành lấy chức vô địch trong buổi phỏng vấn cũng kiên định bày tỏ cũng mong muốn có được tấm huy chương vàng! "
Thẩm Lưu tắt ti vi, cảm thán: "Đến Nga, đâu đâu cũng có âm thanh đạn lưỡi.

"
Tuy nhiên bầu không khí nhiệt liệt của trượt băng nghệ thuật này không cảm nhận được ở những nơi khác, ở các quốc gia có vĩ độ cao, sự phổ biến của các môn thể thao băng tuyết càng cao hơn, đặc biệt là Nga, đôi ngũ nhân tài trượt băng nghệ thuật của họ hùng hậu đến nổi chạy các chương trình tạp kỹ.

Đối với Trương Giác mà nói, lần này ở phân trạm Nga, có thể nói là một trận chiến khốc liệt.

Hắn đứng dậy, mang theo giấy ăn, đồ uống thể thao, khăn mặt các thứ, chậm rãi đi ra khỏi phòng.

Ở cuối hành lang, Trương Giác kéo một chiếc hộp đựng giày trượt băng đứng bên cạnh thang máy, Trương Tuấn Bảo vẫy tay với hắn.

"Nhanh lên, chúng ta đi thôi, Tiểu Ngọc hưng phấn đến nỗi không thèm ngủ trưa, chờ đến lúc xuất phát đó.

"
Thi đấu sắp bắt đầu.

Giữa Moscow và Trung Quốc chênh lệch 5 tiếng đồng hồ, bài thi ngắn đơn nam tại phân trạm Nga bắt đầu vào lúc 6 giờ chiều, cho nên nếu khán giả Trung Quốc muốn xem phát sóng trực tiếp thì phải chờ đến 11 giờ tối.

10 giờ 30, Sát Hãn Bất Hoa lén lút bò ra khỏi giường, khoác một chiếc áo bông thiệt dày, bật TV, chỉnh âm lượng xuống mức thấp nhất, đi mở lò sưởi điện, tuy rằng trong nhà có lò sưởi nhưng vì nguyên nhân lâu năm không tu sửa nên hiệu suất có hạn, đêm khuya tại phương bắc thì phải cần thêm một số biện pháp giữ ấm.

Chờ đến lúc nhóc lấy thảm len bọc hết người lại ngồi trên sô pha thì thấy anh trai mình đứng trong phòng khách trong bộ quần áo dày cộm.

Cậu bạn nhỏ sợ hết hồn, Bạch Âm ngồi xuống cạnh nhóc: "Em nóng lòng muốn xem chương trình phát sóng đúng không, cũng được, anh chỉ là muốn nhắc nhở em, nếu như em ngủ không đủ giấc thì sẽ không cao lên như sư huynh của em, đợi lát nữa trước khi đi ngủ nhớ uống một ly sữa bò.

"
Sát Hãn Bất Hoa nhỏ giọng phản bác: "Em mới học sơ trung, hơn nữa anh đang học lớp 12 đó, lúc này càng cần phải đi ngủ.

"
Nói thì nói như thế, nhưng cặp mông của hai người một chút cũng không cử động.

Một lúc sau, Sát Hãn Bất Hoa hỏi anh nhóc: "Anh sao cũng muốn xem sư huynh thi đấu?"
Bạch Âm thản nhiên trả lời: "Kể từ khi em bắt đầu trượt băng thì anh cũng nghiên cứu môn thể thao này một chút, sư huynh của em rất lợi hại, anh xem trong những vận động viên dùng tốc độ quay đề nhảy, cậu ấy là số một thế giới.

"
Công bằng mà nói, thực ra Bạch Âm rất yêu thích đại sư huynh của Tiểu Bạch Ngưu nhà mình, mặc dù có câu nói rằng bạn đồng hành là oan gia, nhưng Trương Giác đối xử với lão đệ của hắn thực sự đạt đến trình độ nào đó, ra ngoài biểu diễn thương mại mang theo Tiểu Ngưu, lúc chuẩn bị tiết mục thi đấu thì hỗ trợ biên tập nhạc, nếu không phải cho vận động viên ăn sợ xảy ra chuyện, Bạch Âm thật ra rất muốn tặng co Trương Giác một vào chân dê hun khói làm quà.

Không phải nói là ăn gì bổ nấy sao, luyện trượt băng nghệ thuật tổn hại đến đôi chân nhiều lắm, mà chân Trương Giác như vậy, nên bồi bổ cho thật tốt.

Hơn nữa hệ thống tính điểm cho môn trượt băng nghệ thuật vô cùng vi diệu, Trương Giác là người mạnh nhất trong nước, nhất định phải là người đầu tiên đối mặt với những điều đó, có cậu đi ở phía trước, cũng làm gương cho binh sĩ san bằng những con đường đó, những vận động viên khác đi sau đó, bao gồm cả Sát Hãn Bất Hoa đều có thể thoải mái mà đi hơn.

Cho nên đừng nhìn vào thân hình nho nhỏ của Trương Giác, theo cách nhìn của Bạch Âm, cậu thật sự là một người đàn ông.

Thực lực của ba nhóm đầu trong cuộc thi cũng không tính là mạnh, thâm chí một số tuyển thủ đến từ các quốc gia không phát triển môn trượt băng nghệ thuật cũng chỉ thực hiện bước nhảy liên tủ 3+2, 3+3 thì không thực hiện được.

Mãi cho đến khi nhóm cuối cùng chuẩn bị ra trận, hai anh em mới cùng nhau cảm thấy phấn chấn.

Bọn họ biết, Trương Giác sắp lên sân khấu.

Cậu nhất định là người đầu tiên trong nhóm cuối cùng!
Mà Trương Giác cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, bước ra khỏi khu vực chờ lên sân khấu, tháo đồ bảo vệ lưỡi dao ra.

Trương Tuấn Bảo nói với cậu cái gì đó, Trương Giác xoay người lại đưa bàn tay ra ngoài, đỡ lấy tay Thẩm Lưu nhảy lên.

Bạch Âm nghi hoặc: "Có phải cậu nhóc cao lên không? Nhìn hình như là 1 mét 6 đúng không?"
Sát Hãn Bất Hoa trả lời: "Trong một tháng gần đây sư huynh cao nhanh hơn một chút so với lúc trước, nhưng cũng chỉ là 1 mét 59, chắc là do mang giày trượt nên tỷ lệ cơ thể bị kéo dài đi?"
Tất cả mọi người sau khi mang giày trượt băng vào thì chân dài ra rất rõ rệt, người nhìn càng cao hơn, những người có tỷ lệ cân đối sẽ có chiều cao thị giác cao hơn, mà tỷ lệ của Trương Giác thậm chí còn đáp ứng các tiêu chuẩn khắt khe nhất đối với việc chọn các nhân tài vũ công ba lê.

Bạch Âm lắc đầu, vô cùng chắc chắn nói: "Cậu nhóc tuyệt đối là 1 mét 6.

"
Lần cuối cùng hắn và Trương Giác gặp nhau là một tháng trước, lúc này cảm giác Trương Giác không chỉ cao hơn mà dáng người còn gầy hơn trước, dáng dấp của cậu bạn nhỏ rất rõ ràng là dài hơn, Sát Hãn Bất Hoa nói Trương Giác phát triển nhanh hơn so với trước đây, hẳn là bắt đầu trổ mã?
Dưới ống kính thoạt nhìn Trương Giác không khác lúc thường lắm, cậu đập đùi lớn mấy cái, hẳn là muốn kích hoạt thêm việc kính hoạt cơ đùi, mà thoạt nhìn rất dùng sức.

Mà khi cậu lướt trên sân băng, trong bối cảnh đâu đâu cũng có người hâm mộ giơ cao biểu ngữ của vận động viên Nga, trên biểu ngữ còn in ảnh tượng nửa người, ảnh chân dung của bọn họ.

Tuy nhiên cũng không ít người đam mê trượt băng mang băng rôn cổ vũ Trương Giác, vẫy vẫy quạt tròn nhỏ, nhìn bằng mắt thường thì ít nhất không ít hơn những người hâm mộ Ilya có mặt ở đây.

Bạch Âm tinh ý phát hiện, có vẻ như Trương Giác đã có những tiểu thư quý tộc và những người hâm mộ thổ hào địa phương, nhữn người sẽ theo chân cậu đi khắp nơi trên thế giới để xem trận đấu trực tiếp.

Sư huynh của thằng em ngốc có năng lực hút fans thật mạnh nha.

Sau khi bắt đầu mùa giải,《 Adiós Nonino 》 vẫn luôn được khen ngợi cũng không bị đứt dây tại phân trạm nước Nga.

Bước nhảy của Trương Giác trong bài thi ngắn vẫn ổn định như mọi khi, hơn nữa sự bi thương trong tiết mục ít hơn, giai điệu tango đậm hơn, còn nhiều thêm một hương vị của điệu jazz.

Piazzolla, người đã sáng tác《 Adiós Nonino 》 là một nhạc sĩ rất giỏi trong việc lồng ghép nhiều yếu tố hơn vào tác phẩm của mình và làm thăng hoa chúng, ví dụ như dùng điệu jazz là "Ngẫu hứng", cũng được ông vận dụng mấy lần trong tác phẩm của mình.

Ông có đôi khi chỉ viết phần "Khung xương" cho bản nhạc, rồi sau đó vào thời điểm diễn tấu sẽ lấp đầy bằng những cảm xúc ngẫu hứng của mình, bởi vậy khi ông diễn tấu ca khúc ở những thời điểm khác nhau đều có thể mang lại những cảm giác khác nhau.


Trương Giác cũng đã thực hiện điều đó trong buổi biểu diễn, ngoại trừ những động tác kỹ thuật như khung xương của tiết mục, các động tác vũ đạo tay, cử chỉ và biểu cảm đều được biến hóa, điều kỳ diệu nhất chính là ngay cả khi cậu dường như cố tính tạo thêm niềm vui, nhiệt tình và thâm thúy của điệu tango nhưng vẫn khiến người khác cảm nhận được cốt lõi của tiết mục này là bi thương.

Ngay cả khi rất nhiều người hâm mộ trượt băng đánh giá như vậy, bài thi ngắn trong mùa giải này của Trương Giác là một tác phẩm tinh tế có thể chịu được hương vị và dư vị.

Ít nhất là khi Frans Miller xem màn trình diễn của Trương Giác thì cảm thấy rằng hắn đối với Trương Giác không thể hài lòng hơn được nữa.

Phân trạm ở Mỹ mới trôi qua có bao lâu đâu, màn trình diễn của đứa nhỏ này đã nhẵn nhụi thêm mấy phần, mức độ hoàn thành càng ngày càng cao.

Nếu như cứ khăng khăng nói rằng tiết mục này có gì đó không tốt thì khả năng chính là khi Trương Giác thực hiện động tác xoay tròn, vấn đề lệch trục tâm của chân trượt càng rõ ràng hơn.

Mà đây là một vấn đề cũ, những người hâm mộ trượt băng cũng hình thành thói quen cũng tán đồng việc xoay tròn này chính là gót chân Achilles của Trương Giác, những người hâm mộ trượt băng trong nước thậm chí còn để lại một tin nhắn dưới trang web chính thức của liên đoàn trượt băng quốc gia, hỏi khi mới đem đứa nhỏ nhà mình đi tập huấn ở Thụy Sĩ.

Xoay tròn ở Thụy Sĩ là một thương hiệu nổi tiếng quốc tế, được quần thể người hâm mộ trượt băng đánh giá rất cao.

Mà thói xấu vặt của việc trục tâm xoay tròn bị lệch cũng không tính là lật xe, Trương Giác vẫn chơi bài thi ngắn của mình và ghi được 90.

95 điểm.

Đây là một con số rất đẹp, kỷ lục thế giới cho bài thi ngắn trước mắt là do McQueen tạo ra với 96.

75 điểm tại giải vô địch thế giới năm ngoái với tác phẩm《 dạ khúc 》.

Trương Giác khi nhìn số điểm thì hết sức hài lòng, Trương Tuấn Bảo cũng thế.

Khi lấy được bảng điểm sau trận đấu, Thẩm Lưu nhu nhu đầu nhỏ Trương Giác, nói với ông cậu: "Lần này điểm kỹ thuật thấp hơn 1 điểm so với phân trạm Mỹ, nhưng GOE nhảy là bình thường, nho thấy lần này trọng tài bắt rất chặt, nhưng điểm biểu diễn đã tăng lên một chút, đều là 39.

"
Bị trọng tài dùng thái độ nghiêm khắc nhất mà chèn ép cũng không có gì, vận động viên Châu Á đã quen với việc này rồi, chỉ cần trọng tài cho bọn họ số điểm mà họ nên có, đừng có ép điểm bọn họ là được.

Nghĩ như vậy, các trọng tài ở phân trạm Nga có tính kỷ luật cao hơn phân trạm Mỹ.

Lúc này, Trương Giác ôm bụng: "Con đói.

"
"Sao lại đói bụng? Không phải con ăn cơm tối rồi mới đến thi đấu sao?"
Trương Tuấn Bảo thành thục sờ bụng cậu, phát hiện bụng của nhóc con này thực sự xẹp lép.

Năng lực tiêu hóa này khiến khóe miệng ông cậu giật giật, hắn lấy ra một miếng sô cô la đen đưa cho Trương Giác: "Con ăn cái này trước đi, chút nữa về cậu luộc bắp cải cho.

Những thứ khác không thể cho con ăn, nếu không lượng tiêu thụ của con hôm nay sẽ vượt quá giới hạn.

"
Trương Giác nắm sô cô la, buồn bã ỉu xìu cùng với ông cậu đi kiểm tra nước tiểu.

Ông cậu không rõ vì sao, ôm bờ vai cậu: "Làm sao vậy? Ngoài miệng nói đói bụng, cho con đồ thì con lại không ăn, không phải mới vừa rồi rất tốt sao? Vui vẻ lên đi.

"
Một lúc sau, Trương Giác ngồi xổm xuống, đỡ lấy đầu gối, cẩn thận từng li từng tí nói: "Đầu gối con đau.

"
Thực ra bắt đầu từ hai ngày trước, lúc màn đêm buông xuống là Trương Giác sinh ra tật xấu đau sau khớp, nhưng cơn đau này không nghiêm trọng, hơn nữa có lúc luyện nhảy bốn vòng hơi quá, nếu không phải hai chân hoặc đầu gối không thoải mái thì chính là xương hông không thoải mái, hoặc là mắt cá chân không thoải mái, dù sao thì không có lúc nào lành lặn được.

Cho tới hôm lúc mà ngủ trưa, Trương Giác trực tiếp bị đau tỉnh, sau đó cậu bưng đầu gối suy nghĩ thật lâu, mới phát hiện này chắc là đau do phát triển.

Cho nên lúc đứa nhỏ so sánh với bài thi ngắn, trong lòng cũng đã có chút xoắn xuýt, sau khi so xong thì do dự một hồi lâu, Trương Giác mới nói cho ông cậu biết sự thật.

Trương Tuấn Bảo và Thẩm Lưu liếc mắt nhìn nhau, lập tức đồng thanh hô lên một cái tên.

"Dương Chí Viễn!"
Trương Giác là người đầu tiên ra trận trong nhóm cuối cùng, sau cậu là Ilya, cho nên lúc bọn họ kiểm tra chân sau đài thì vẫn có thể nghe thấy từng tràng vỗ tay từ sân vận động truyền tới, cũng như nhạc nền của bài thi ngắn《 mắt đen 》của Ilya.

"Không có bị thương, chỗ bị đau là cơ chứ không phải xương.

"
Dương Chí Viễn khẽ cau mày, kéo Trương Giác đứng lên, lấy thước dây đo chiều cao cho đứa nhỏ.

"160.

9 cm, gần 161.

"
Trương Tuấn Bảo nhanh chóng mở sổ ghi chú của mình ghi lại dữ liệu cơ thể của Trương Giác.

"Trước khi tham gia phân trạm Mỹ có đo chiều cao, khi đó mới 159.

3 cm! Lúc này mới qua hai tuần thôi, sao mà có thể phát triển nhanh tới vậy?"
Đứa nhỏ đang bắt đầu trổ mã, hai huấn luyện viên và bác sĩ của đội đều ý thức được điều này.

Dương Chí Viễn thuần thục lấy ra miếng dán bảo bảo áp dán vào đầu gối đứa nhó, đồng thời căn dặn huấn luyện viên phải bổ xung canxi cho nó, giảm thời lượng huấn luyện một cách hợp lý, chờ Trương Giác lớn xong rồi lại nói.

"Lúc trước khi Thẩm Lưu phát triển tôi còn trong đội tuyển quốc gia, lúc mà con trai phát triển thì chúng sẽ lớn nhanh rất dữ dội trong một khoảng thời gian, mà cái khoảng thời gian này sẽ không quá dài, đặc biệt là trượt băng nghệ thuật sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển chiều cao của đứa nhỏ, tôi đoán Trương Giác cao lên khoảng 7, 8 cm rồi dừng lại.

"
Thẩm Lưu cũng an ủi lão cậu: "Không có chuyện gì đâu, Tiểu Ngọc có thể bắt đầu phát triển trước mùa giải Thế vận hội cũng là chuyện tốt, năm nay có thể cao lên 1 mét 68 hay là 1 mét 7, sang năm cậu nhóc sẽ có thể thích nghi với trọng tâm vật lý mới ở Sochi, nếu như mà nhóc con phát triển đột ngột lúc giữa mùa Thế vận hội thì! "
Nghĩ tới đây, ba người lớn có mặt ở đây cùng nhau rùng mình.

Sau đó bọn họ bắt đầu thảo luận về cách sửa đổi lịch trình huấn luyện cho Trương Giác, để dưới tình huống cậu cao thêm vài cm thì thực lực của cậu cũng sẽ không giảm quá nhiều, cũng may tại giải vô địch thế giới có thành tích khá tốt, để đơn nam Trung Quốc giàn ít nhất hai suất dự Thế vận hội mùa đông Sochi.

Trương Giác cầm sô cô la, nhìn như ngoan ngoãn ngồi trên ghế, cũng không tiện nói các người còn chưa nhận ra được mức độ nghiêm trọng của vấn đề đâu.

Ông cậu, huấn luyện viên và bác sĩ ơi, nếu như ký ức kiếp trước của Trương Tiểu Ngọc không sai, cậu không chỉ cao thêm 7 8 cm thôi đâu.

Hơn nữa có thể là kỹ thuật chăm heo của dì tại căn tin tỉnh H quá tốt, đời trước khi cậu phát triển chỉ cao có 1 mét 58, lần này chiều cao khởi điểm của cậu đã cao hơn 2 cm so với đời trước.