(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Đăng vào: 12 tháng trước
Edit: Thuần An
Vô Dược lẳng lặng nghe lời hắn nói, sau đó chậm rãi lâm vào trầm tư. Vì sao Nhạc Sanh biết mạt thế sẽ đến? Giữa hai bên rốt cuộc có quan hệ gì? Nhạc Sanh có phải biết chút gì đó hay không?
Cuối cùng Lãnh Minh Hoa nhẹ nhàng hỏi ra, giống như có vẻ thăm dò: "Tiểu Tịch... Cậu có nghe nói đến siêu không gian không?"
Vô Dược có vẻ đoán ra được một chút, lộ ra biểu tình nghi hoặc, sau đó hỏi: "Siêu không gian? Đó là cái gì?"
Lãnh Minh Hoa đáy mắt xẹt qua một tia thất vọng, tuy rằng rất nhanh nhưng vẫn bị Vô Dược nhìn thấy.
Lãnh Minh Hoa làm bộ dường như không có việc gì trả lời: "Nó là một không gian rất lớn có thể cất giữ bất cứ thứ gì. Là tác phẩm ưu tú nhất của mẹ cậu."
Vô Dược nga một tiếng sau đó nhàn nhạt nói: "Mẹ tôi chưa bao giờ nói với tôi và cha về thảo luận công tác hay việc nghiên cứu."
Thời điểm Lãnh Minh Hoa còn tính toán muốn hỏi thêm gì đó, bên ngoài đã vang lên tiếng đập cửa. Âm thanh trợ thủ truyền vào: "Tiến sĩ, Giản tiểu thư đã trở lại, cô ấy có việc muốn nói với anh và viện trưởng."
Lãnh Minh Hoa không tiếp tục hỏi Vô Dược, nhàn nhạt đáp lại: "Bảo cô ta vào."
Được cho phép, Giản Tư Tình đẩy cửa bước vào, khi thấy Vô Dược giống như mười phần không thể tin được, nhưng rất nhanh đã lộ ra biểu tình vô vùng kinh hỉ. Lại tỏ vẻ rất vui vẻ nói: "Tịnh Tịch, thật sự là cậu sao? Cậu không có việc gì đi? Thật sự quá tốt! Cậu cũng không biết bọn tớ có bao nhiêu lo lắng cho cậu đâu."
Vô Dược câu môi một chút, lãnh đạm nói: "Nga, phải không?"
Ngữ khí này bất cứ ai nghe xong đều biết là tuyệt đối không tin.
Bộ dạng Giản Tư Tình giống như có chút ủy khuất, sau đó trả lời: "Đúng vậy, sau đó chúng tớ còn quay lại tìm cậu, đáng tiếc cậu đã rời đi."
"Giả." Bạch Cẩn Mộ nhàn nhạt mà phun ra một chữ.
"Cái gì?" Vô Dược bộ dạng giống như không nghe rõ. Cô không phải không nghe rõ, chỉ là hoài nghi mình nghe nhầm.
Bộ dạng Bạch Cẩn Mộ rất kiên nhẫn, đối với Vô Dược giải thích lại một lần: "Anh nói, cô ta nói chuyện rất giả."
Phụt ~ Vô Dược thiếu chút nữa không nhịn được bật cười, nam nhân của cô quả nhiên chính là bàn tay vàng của cô. Đây không phải chính là sống sờ sờ mà đánh vào mặt nữ chủ sao?
Bộ dạng này của Tiểu Mộ Mộ, thật sự rất rất đáng yêu nha. Cô rất thích, cô cảm giác bộ dạng này của người yêu có thể giữ thêm mấy đời.
"Cậu..." Bộ dạng Giản Tư Tình giống như sắp khóc ra tới nơi: "Cậu sao có thể nói như vậy... Tôi..."
Bạch Cẩn Mộ bình thường lười phản ứng lại không hiểu sao hôm nay như thế nào, vậy mà lại đáp trở về một câu: "Tôi tương đối thích nói thật."
Vô Dược biết trước mình không nhịn được, vội vàng bịt miệng lại sợ giây tiếp theo không nhịn được mà bật cười.
Cô nghĩ bình thường Giản Tư Tình đều như vậy, bây giờ quang minh chính đại bị vả mặt, khẳng định rất đau đi.
Vô Dược căn cứ vào biểu hiện của cô ta có thể cảm thấy, đây tuyệt đối là nữ chủ mà cô nhận thức nhất trong ba thế giới.
Giản Tư Tình nhìn nam nhân khuynh quốc khuynh thành trước mắt, tựa hồ hoàn toàn không thể tin được: "Cậu.. Cậu sao lại có thể nói như vậy..."
Nếu không phải Lãnh Minh Hoa kịp thời mở miệng, Vô Dược đều cảm thấy giây tiếp theo Giản Tư Tình có thể khóc ra tới: "Được rồi, Tiểu Tình tìm tôi có chuyện gì? Là có phát hiện cái gì sao?"
Giản Tư Tình cũng rốt cuộc nhớ tới việc chính mình tới đây: "Vân tiến sĩ bảo tôi thông báo cho anh, bọn họ hình như có phát hiện mới bên trong máu dị năng giả. Khả năng lớn là bởi vì cái này nên khi bọn họ bị cắn đều không bị biến thành tang thi. Vân tiến sĩ bảo tôi mời anh qua xem một lát."
28/11/2020