Chương 236: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (27)

(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Editor: Phong Nguyệt

Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_

Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên truyenwiki1.com để ủng hộ editor.

[Margaret]: Cảm ơn Giáo Hoa đã nhắc nhở, là tôi không suy nghĩ cẩn thận.

[Emmanuelle]: Giáo Hoa, tôi cho cô ta dụng cụ chỉnh dung thì có sao không?

Emmanuelle có chút sợ hãi, hối hận rằng lỡ có chuyện gì xảy ra, dù anh ta không hiểu nhân quả là gì. Nhưng mà một ít khoa học kỹ thuật công nghệ cao mà rơi xuống thế giới lạc hậu hơn có thể sẽ xuất hiện hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Trước kia đã có chuyện này xảy ra rồi. Vị diện lạc hậu phát triển thần tốc, còn vị diện làm rơi đồ bị vị diện lạc hậu kia cắn nuốt, có thể gọi là bi kịch. Vị diện lạc hậu kia đúng là vì thứ đồ công nghệ cao mà phát triển lên, dùng thứ đồ đó để tìm đến vị diện tinh tế.

Nhỡ đâu người ở chỗ Kỷ Tiểu Tư cũng thông minh như thế, không phải anh ta đem nguy hiểm đến vị diện tinh tế của anh ta hay sao?

[Giáo Hoa]: Một cái dụng cụ chỉnh dung thôi, vấn đề không lớn lắm. Về sau đừng cho cô ta đồ khoa học công nghệ cao nữa. Cô ta là người bình thường, không hiểu được nhân quả, đừng cho linh tinh.

Emmanuelle thở phào một hơi. Xem ra nên ít giao lưu với Kỷ Tiểu Tư, cô ta không đáng tin.

Đường Quả thoát nhóm, còn để hệ thống xóa sạch lịch sử trò chuyện. Các thành viên không mấy kinh ngạc, Giáo Hoa là chủ nhóm, đương nhiên có thể xóa lịch sử đúng không?

Đường Quả liếc Kỷ Tiểu Tư, thấy đáy mắt cô ta che dấu kích động cùng hưng phấn, bật cười.

[Kí chủ, cô có đan dược thông minh tuyệt đỉnh bao giờ thế? Không phải lừa cô ta à?]

"Đúng là có một loại đan dược khiến người ta thông minh lên."

[Tôi không nghĩ là cô tốt bụng vậy đâu.]

"Vốn dĩ ta cũng đâu có lòng tốt."

[Kí chủ, thỉnh nói ra.]

"Cứ chờ đi, kịch vui mà spoil trước thì không thú vị."

Hệ thống cạn lời, [Kí chủ, không biết cô có nhận ra hay không, năng lượng của tôi càng ngày càng nhiều. Tôi hi vọng thế giới nào cô cũng vui vẻ, như thế tôi thăng cấp càng nhanh."

Hệ thống không tính không nói bí mật này ra. Đây chẳng phải chuyện xấu gì. Nó cũng đảm bảo kí chủ mà biết được sẽ giúp nó thăng cấp, dù sao thì cả hai cùng là đồng đội.

"Hả? Ta vui vẻ có lợi cho mi?"

[Đúng, đúng. Mấy thế giới gần đây cô rất vui, tôi thăng cấp luôn, năng lượng tăng cực nhanh, về sau có thể trợ giúp cho cô.]

Đường Quả gật đầu, "Bảo sao mi còn biết ra vẻ dễ thương chứ không cảnh cáo xóa bỏ ta nữa."

Hệ thống: Kí chủ hình như tuổi chó.

Buổi sáng trống một tiết cuối, giáo viên chủ nhiệm phát đề thi cho học sinh tự làm. Trước khi hết giờ mười phút, Ngụy Việt lẻn ra ngoài.

Giáo viên trên bục giảng chỉ liếc một cái, không quản, hiển nhiên đã quen với hành vi của Ngụy Việt, chỉ cần cậu không ảnh hưởng đến các bạn khác.

Mười phút sau, tan học.

Kỷ Tiểu Tư đến trước mặt Phó Trác Thư, ngọt ngào cười, "Trác Thư, đi ăn cùng tớ không?"

Phó Trác Thư không trả lời có như ngày thường, mắt lại nhìn về phía Đường Quả ngồi cách đó hai chỗ, "Bạn Đường Quả có muốn đi ăn chung không?"

Cậu ta không để ý đến biểu cảm cứng ngắc của Kỷ Tiểu Tư. Cô ta cúi đầu xuống, vẻ mặt điên cuồng, nhưng khi ngẩng đầu lên vẫn trưng ra nụ cười ngọt ngào như cũ.

"Không, bạn trai tớ đi mua cơm cho tớ rồi." Đường Quả cười cười nhìn ra cửa lớp. Ngụy Việt cầm hai hộp cơm lớn, nghe được hai chữ bạn trai, thiếu chút nữa vấp té.

Cậu trúng ngải thật rồi, không thì tại sao lại trốn học đi mua cơm chứ?

Cậu có bị bệnh không vậy?