(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!
Đăng vào: 12 tháng trước
Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên truyenwiki1.com để ủng hộ editor.
[Margaret]: Chỗ tôi có phù Trớ Chú loại mới.
[Đại tướng quân Billy]: Nếu cô muốn dụng cụ chỉnh dung mới, tôi có thể mua cho cô, không cần xin thằng Emmanuelle.
Đại tướng quân Billy cùng vị diện tinh tế với Emmanuelle, hai người còn là bạn tốt.
Kỷ Tiểu Tư thấy mọi người muốn đổi trứng với mình, càng cảm thấy quả trứng kia là trứng thần thú. Nếu không sao mọi người muốn đổi đồ tốt thế?
Cho nên, nhất định không đổi.
Kỷ Tiểu Tư: "Ngại quá, tôi cũng thích quả trứng này."
Nghe cô ta nói vậy, cũng chẳng ai nói thêm gì nữa.
[Chân nhân Tử Vân]: Các món khác thì sao, đổi không?
Kỷ Tiểu Tư không tiện đắc tội người ta, lại nữa, các món ăn khác vẫn còn một ít, cô ta cũng không để ý lắm, đồng ý ngay.
Giao dịch xong, mấy người mới cảm thấy tâm tình tốt lên một chút. Vẫn phải nói chủ nhóm Giáo Hoa có đồ ăn ngon có lợi cho họ. Giáo Hoa cũng rất tốt, không tính toán chi li, họ cũng thấy mình nên làm bạn với người cùng đẳng cấp như thế này.
Đẳng cấp của người trong nhóm không hề thấp, vị diện nào cũng thế, trừ Kỷ Tiểu Tư.
Kỷ Tiểu Tư vội đi săm soi quả trứng, không để ý nhóm đã có chủ, vội vàng tạm biệt mọi người rời đi.
Lúc này, Đường Quả xông ra.
[Giáo Hoa]: Hình như mọi người rất thích ăn ngon?
Mọi người đáp, rất thích. Bên họ hoặc là đồ ăn tuyệt chủng, hoặc là không có ai nấu ra đồ ngon như thế này.
Đường Quả bật cười.
[Giáo Hoa]: Có thể ở cùng một nhóm chính là duyên phận. Sau này mọi người có thèm cứ tìm tôi. Nói đi nói lại, tôi vẫn là chủ nhóm, nên chăm sóc mọi người.
Người trong nhóm cảm động, nói không thể ăn không của Đường Quả như thế.
[Giáo Hoa]: Thực ra tôi cũng có mục đích khác. Lỡ đâu sau này tôi đến vị diện của mọi người, còn cần mọi người giúp đỡ.
Người trong nhóm yên tĩnh lại, sau đó lại nháo lên. Chân nhân Tử Vân là người giới tu luyện chấn kinh rồi, chẳng lẽ đây là một vị có thể tùy ý xuyên không gian?
Loại người này họ không phải chưa từng nghe nói qua, nhưng cũng chưa được nhìn thấy bao giờ.
Đại tướng quân Billy thì cho rằng, Đường Quả sống ở một vị diện tinh tế còn cao cấp hơn anh, khoa học kĩ thuật phát triển đến mức có thể tùy ý đi xuyên không gian.
Đến mức Margaret còn tưởng trận pháp của vị này đã đạt tới cấp thần, càng thêm sùng kính vị chủ nhóm Giáo Hoa này.
Đường Quả không biết họ bổ não cái gì, cô nói thật thật giả giả, cũng không đoán được mình có thể đến thế giới của họ hay không. Nhưng mà phòng bệnh hơn chữa bệnh, đây cũng là lí do vì sao cô hứng thú với nhóm vị diện này.
Sau đó, cô tạm biệt mọi người, cô còn có việc, không thể ở trong nhóm mãi được.
Đường Quả mở mắt ra. Trời đã tối.
Thế giới này có linh lực, cô bắt đầu tu luyện theo công pháp của một thế giới nào đó, từ từ đưa linh lực lên mặt, chữa trị bên dưới chỗ da bị tổn thương.
Nhưng bên ngoài cô không quản.
Ông Đường bà Đường nghe lời Đường Quả, nhà họ Mã bên kia ra điều kiện, cũng cho chỗ tốt, họ đã đồng ý.
Con gái nói muốn ngủ đông, hiện tại không được, họ phải nghỉ ngơi dưỡng sức chờ một ngày một lưới tóm gọn nhà họ Mã.
Cứ thế, Đường Quả ở lại bệnh viện nửa tháng. Bác sĩ nói cô đã khôi phục tốt, trừ vết sẹo to bằng nửa bàn tay trên mặt không thể xóa đi, mặt khác đều bình thường, có thể xuất viện.