Đăng vào: 12 tháng trước
Chương 29
Tương tự, Trang Ỷ Mộng cũng bị Trang Văn Huệ kéo đến Kim gia để mừng năm mới. Lúc Trang Ỷ Mộng mới hơn 10 tuổi, cha mẹ nàng bị tai nạn xe cộ qua đời, cho nên trên cương vị một người cô, Trang Văn Huệ rất yêu thương Trang Ỷ Mộng. Trang thị đều do bà thay Trang Ỷ Mộng quản lý, dự tính qua hai năm nữa liền đem trả lại cho nàng. Lúc trước Trang Văn Huệ không yên tâm lắm vì bà không yên lòng Mộc Hãn, nữ nhân này có dã tâm rất lớn, lại luôn ở bên cạnh Tiểu Mộng, khiến cho Trang Văn Huệ không thể không lo lắng, cũng may cuối cùng hai người cũng chia tay. Bà biết Trang Ỷ Mộng đồng tính , mối tình đầu của Trang Ỷ Mộng cũng là do bà ngầm phá hoại, lần đó đúng là Kim Linh đã xui xẻo chịu oan thay Trang Văn Huệ. Thế nhưng trong 6 năm trời, dù có giới thiệu cho nàng bao nhiêu anh tài đi chăng nữa, nàng cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn thử một lần, cho đến khi Mộc Hãn xuất hiện. Khi Trang Văn Huệ định chấp nhận thì tự dưng các nàng lại chia tay, điều đó khiến Trang Văn Huệ rất vui vẻ. Tuy rằng Trang Văn Huệ vô cùng sủng Vi Vi, nhưng người chân chính kế thừa sự nghiệp của gia tộc chỉ có thể là Trang Ỷ Mộng. Ở một mức độ nào đó , trong cảm nhận của Trang Văn Huệ thì Trang Ỷ Mộng có phần quan trọng hơn một tý.
Thật ra Trang Văn Huệ không thích Mộc Hãn vì nàng mang theo thứ tình cảm đầy lợi ích để dây dưa với Trang Ỷ Mộng, ngoài điều đó thì Trang Văn Huệ thật sự rất coi trọng Mộc Hãn. Mấy năm nay, tuy rằng bà chưa hẳn tín nhiệm Mộc Hãn nhưng vẫn dạy cho nàng không ít bản lĩnh. Xét về khía cạnh nào đó, Mộc Hãn giống bà hơn tiểu Mộng, không từ thủ đoạn khi chưa đạt được mục đích, càng thích hợp để đấu tranh trên thương trường. Nhưng người do mình đào tạo ra lại không ở công ty mình làm việc, điều này khiến Trang Văn Huệ có chút buồn bực, thế nhưng không ngờ Mộc Hãn lại chạy đến công ty Kim Linh, nhờ vậy mà Trang Văn Huệ cũng thoải mái hơn.
Mấy năm nay, cô cô đều bắt mình đến Kim gia ăn mừng năm mới, cô cô có ý tốt nên nàng cũng không muốn làm trái ý, vậy là không thể tránh gặp phải cái người mà mình cực kỳ căm ghét từng xảy ra tình một đêm – Kim Linh. Cũng không biết nàng ta bị cái gì nữa, gần đây cứ hay quấn lấy mình, nhất là khi nhìn thấy cái dáng vẻ phóng đãng kia càng khiến cho người ta cảm thấy chán ghét.
“Các món ăn đêm nay, một bàn lớn đều là đích thân Kim Linh tự mình xuống bếp đấy.” Cho dù Kim gia đã từng ăn qua vô số sơn hào hải vị, nhưng vẫn thực chờ mong các món ăn Kim Linh làm đêm nay. Phải biết rằng tài nghệ nấu nướng của người này một chút cũng không kém với đầu bếp mà trong nhà mời đến.
Trang Ỷ Mộng nhìn các món ăn được đặt đầy trên bàn có chút kinh ngạc, tất cả đều do một tay Kim Linh làm sao? Thật khó tin! Nàng cứ tưởng Kim Linh chỉ biết chăm sóc móng tay, đùa bỡn tình cảm, sau đó đi spa thôi chứ.
“Đừng coi thường Kim Linh, nó được xem là đứa nhỏ thông minh nhất ở Kim gia, sức sống còn cứng cỏi hơn cả cỏ dại. Rõ ràng làm gì cũng đều có thể vô cùng xuất sắc, vậy mà bình thường cứ luôn bày ra bộ dáng ham ăn làm biếng, chỉ thích hưởng thụ Để sửa được tính cách này của nàng, e rằng chúng ta còn phải tốn không ít công phu. Mười lăm tuổi buộc nàng ra ngoài làm công, nó thà chết cũng không chịu đi, ôm đùi cô của con giả bộ đáng thương, làm chúng ta phải hạ quyết tâm, một xu cũng không cho nàng, cứ thế mà đuổi nàng ra khỏi nhà, nếu không thì nàng làm gì có tài nấu ăn hạng nhất như thế này. Đáng tiếc trừ khi nàng ngứa tay có hứng thì mới tự tay nấu cơm, ngoài ra dường như nó không hề vào bếp. Rõ ràng có năng lực, nhưng lại không….” Kim Phong nhớ lại vẻ mặt khóc lóc thảm thương ôm đùi vợ mình của Kim Linh năm đó liền cỡ nào xúc động a, khi đó Vi Vi còn tưởng rằng mình cùng vợ ngược đãi biểu tỷ của nàng, còn khóc theo nữa cơ, tóm lại cảnh tượng đó vô cùng tức cười.
“Cậu, người đang nói xấu con hả?” Nãy giờ Kim Linh ở phòng bếp cho nên phải cột tóc cao lên, tay đang bưng một dĩa cá đi ra.
“Cậu con đang nói sao bỗng nhiên hôm nay con lại nổi hứng xuống bếp vậy, bộ mặt trời mọc đằng tây hay sao thế?” Trang Văn Huệ trêu chọc nói.
“Còn không phải là vì đây là bữa cơm tất niên sao, muốn cho mọi người ăn ngon một chút thôi mà.” Kim Linh cười hì hì .
Trong trí nhớ của Kim Vi Vi, đây là lần thứ ba nàng ăn đồ ăn do chị nấu. Lần đầu tiên là làm cho ông bà nội ăn, chính mình đúng lúc cũng ở đó, hình như là muốn gạt bảo vật gia truyền gì đó của bà nội. Còn lần thứ hai ăn xong rồi bắt mình làm chuyện gì đó, nàng đã quên mất tiêu, nàng chỉ nhớ sau chuyện đó lại bị Nhiễm Nhiễm mắng, sao nàng có cảm giác mỗi lần chị nấu cơm cho ai đó ăn giống như đều có âm mưu gì đó. Đúng thế. bằng cách nào đó, Kim Vi Vi đã vô tình nhận ra được chân tướng.
“Tiểu Mộng thích ăn món nào?” Trên bàn cơm, Kim Linh nhiệt tình hỏi Trang Ỷ Mộng.
Thật sự mà nói, Trang Ỷ Mộng rất muốn lơ Kim Linh, nhưng mà ở trước mặt nhà họ Kim, Trang Ỷ Mộng vẫn phải giữ lại một ít thể diện cho Kim Linh.
“Gì cũng được.” Trang Ỷ Mộng lãnh đạm nói.
“Vậy cá được chứ?” Kim Linh nói xong liền gắp miếng thịt cá bỏ vào trong chén Trang Ỷ Mộng. Kim gia không có thói quen gắp thức ăn cho người khác, cho nên hành động này của Kim Linh có chút đột ngột, nhưng mà dù sao thân phận của Trang Ỷ Mộng vừa là khách vừa là người thân, nên mọi người cũng không có nghĩ nhiều.
Trang Ỷ Mộng không hề muốn ăn nước miếng của Kim Linh chút nào, đáng ghét nhất là thứ Kim Linh gắp cho chính là cá, nàng không thích ăn cá, nàng cũng không thích mùi cá. Nhưng dưới cái nhìn chăm chú của một đám người, Trang Ỷ Mộng nhẫn nại không phát cáu, nhìn miếng cá trong chén, nàng không thể không ăn miếng cá này. Để chứng minh cho mọi người thấy mình thật sự có giữ thể diện cho Kim Linh liền cắn một miếng nhỏ, sau đó phát hiện thế nhưng không có mùi cá. Có chút ngoài ý muốn, chẳng lẽ tài nấu ăn của Kim Linh giỏi đến trình độ này ?
“Đó là cá được làm từ bột mì, thấy sao, ngon phải không.” Kim Linh cười lộ ra hàm răng trắng đều nói với Trang Ỷ Mộng, bày ra vẻ mặt 'mau khen ta đi'.
Đương nhiên Trang Ỷ Mộng sẽ không thỏa mãn mong muốn của nàng, không hé răng.
Ngược lại hình như Trang Văn Huệ mơ hồ phát hiện giữa Kim Linh và Trang Ỷ Mộng có gì đó khác thường, nếu như Tiểu Mộng thật sự muốn chọn nữ nhân, vậy thì con bé Kim Linh này, có lẽ……
Ăn cơm tất niên xong, Trang Ỷ Mộng ở lại Kim gia, mà năm nay Kim Linh cũng bất thường, không giống như mọi năm ăn cơm xong liền rời đi, mà lại ngoan ngoãn ở lại khiến người của Kim gia tưởng Kim Linh đổi tính. Tóm lại năm nay Kim Linh có chút khác thường.
Kim Linh giống như một thợ săn kiên nhẫn, ánh mắt lúc nào cũng hèn hạ đảo khắp người Trang Ỷ Mộng. Trang Ỷ Mộng vẫn luôn được Kim Húc yêu thích. Cô cô hiển nhiên hi vọng Trang Ỷ Mộng có thể thành duyên với nam nhân Kim gia, mục đích là để đã thân càng thân hơn. Nhưng mà rõ ràng thẩm thẩm đã tính sai, Trang Ỷ Mộng không có hứng thú với nam nhân. Không những thế, ngay cả nàng cũng nhìn ra được thái độ có lệ của Trang Ỷ Mộng đối với Kim Húc.
Kỳ thật đối với Kim Húc mà nói, Trang thị sau lưng Trang Ỷ Mộng mới là thứ có lực hấp dẫn nhất, hơn nữa bộ dạng Trang Ỷ Mộng cũng xinh đẹp, cuộc hôn nhân mua bán này là lựa chọn chính xác. Hắn rất muốn bắt chước Kim Phong và Trang Văn Huệ hai vợ chồng cường cường cùng liên hợp. Mà đây cũng là nguyện vọng của cô cô, nếu Trang Ỷ Mộng thật sự không thích, hắn cũng không cưỡng cầu làm gì, cho nên lúc em gái lôi Trang Ỷ Mộng đi, Kim Húc không có ý kiến.
“Cô tới phòng tôi, tôi có việc muốn hỏi.” Kim Linh giải thích rồi kéo tay Trang Ỷ Mộng, Trang Ỷ Mộng gở tay Kim Linh ra nhưng Kim Linh lại giữ rất chặt.
“Lẽ nào cô thật sự thích anh của ta sao? Đến quỷ cũng nhìn ra được, cô của cô cũng chính là dì của tôi muốn tác hợp cho cô với anh ta.” Kim Linh nhướng mày hỏi.
“Ai cần cô lo.” Trang Ỷ Mộng lạnh lùng nói, nàng đương nhiên nhìn thấu ý đồ của cô cô, nhưng cũng đâu liên quan gì đến Kim Linh.
“Mọi người đều nói một ngày vợ chồng trăm năm ân ái, Tiểu Mộng lạnh nhạt với người ta như thế, người ta sẽ đau lòng.” Kim Linh khoa trương nói.
“Từ trước đến giờ không phải đều do cô tổn thương người khác hay sao?” Trang Ỷ Mộng châm chọc hỏi ngược lại, nếu Kim Linh thật sự có tim, nàng là người thứ nhất cười ra tiếng, nàng dám chắc Kim Linh hiện tại có hứng thú với mình là xuất phát từ lòng hiếu kì đối với nữ nhân, hứng thú xấu xa muốn chinh phục mình trước.
“Nhiều lần trải qua mới hiểu được, thì ra người ta thích nhất chính là Mộng Mộng.” Kim Linh không hổ danh cao thủ tình trường, mỗi lời nói ra đều có thể viết thành văn.
“Mời cô hãy rút lại mấy lời nói buồn nôn đó giùm, cô không phải chỉ muốn lên giường với tôi sao? Hưởng thụ qua một lần hương vị nữ nhân, nên giờ nghiện rồi sao?” Trang Ỷ Mộng xoay người, đặt Kim Linh lên trên tường, vẻ mặt khinh rẻ hỏi. Nàng thật muốn nhìn một chút, rốt cục là ai chinh phục ai, nàng cảm thấy Kim Linh rất thích hợp bị người ta giết chết ở trên giường, vừa nhìn đã thấy dáng vẻ tai họa.
“Ừ, đúng là hương vị khó quên.” Kim Linh chẳng biết xấu hổ nói, cô đã rút kinh nghiệm từ lần trước bị Trang Ỷ Mộng đùa bỡn, đã muốn biết cách đối đáp Trang Ỷ Mộng.
“Dâm-đãng!” Trang Ỷ Mộng khinh thường hừ lạnh.
“Tôi không ngại dâm-đãng với cô.” Kim Linh nhún vai, cô thích chọc Trang Ỷ Mộng để nhìn thấy bộ dáng nói không ra lời của nàng, thật sự là khiến cho người ta muốn đặt dưới thân mà chà chà đạp đạp.
Trang Ỷ Mộng nghe thấy lời nói vô sỉ của Kim Linh, đột nhiên thả Kim Linh xuống. Nữ nhân này chỉ sợ ngươi không đi trêu chọc nàng.
Hết chương 29