Chương 120: Bỏng rát.

Trọng Sinh HE Với Đối Thủ Một Mất Một Còn

Đăng vào: 10 tháng trước

.

Trình Cẩm Chi mở ảnh chụp ra, tin tức đã chụp lén nàng. Là ảnh nàng vào đồn cảnh sát, nàng đi báo chuyện bị thương năm ngoái. Dù sao chuyện nàng bị thương, cũng gây tiếng vọng trong xã hội. Hôm nay DC cũng nói chuyện này với nàng, nên khi thấy tin này, Trình Cẩm Chi không ngạc nhiên lắm.
Nếu nói trong giới tung tin sốc, cũng chỉ là một cái cớ. Giống như cứ theo lời của ai đó, thì tin đồn này như có được bằng chứng. Mọi người đều tin không có lửa thì làm sao có khói.
Trình Cẩm Chi để điện thoại xuống, sờ sờ xương sườn của mình, xương sườn cũng đã hiện rất rõ. Từ năm trước đến năm nay, Trình Cẩm Chi liên tục giảm cân. Ban đầu cân nặng của nàng đã đạt đến một số giới hạn, đến giới hạn còn phải giảm cân, đó là một điều rất khó. Đã rất lâu rồi nàng không đụng tới cơm.
Khi giảm cân, Trình Cẩm Chi lại nghĩ đến điều Dung Tự nói. Dung Tự đã từng nói, không suy nghĩ, sẽ không đói lắm. Nàng thật hâm mộ Dung Tự, ngay cả không suy nghĩ nàng cũng không làm được.
Trên weibo có rất nhiều bình luận nói trạng thái của Trình Cẩm Chi không tốt, quả thật trạng thái của Trình Cẩm Chi không tốt, từ khi quay "Dị hình", ý thức của nàng thường bị tách rời. Không phân biệt được hiện thực, không phân biệt được hư ảo.
Trình Cẩm Chi cầm điện thoại lên lần nữa, trên màn hình biểu thị cuộc gọi đến của "Dữu Tử".
"Alo, Cẩm Chi?"
"Sao vậy?"
"Cẩm Chi, bình luận weibo của mình sắp nổ tung rồi." Fan của Trình Cẩm Chi đều biết Trình Cẩm Chi và Hạ Dữu thân thiết, Hạ Dữu là bạn học thời đại học của Trình Cẩm Chi: "Hiện giờ cậu không sao chứ?"
"Mình không sao."
"Tin tức nói có bài bản hẳn hoi, Cẩm Chi, cậu không đụng vào cái đó thật chứ?"
"Không có." Trình Cẩm Chi thoải mái nói: "Mình dựa vào mặt để ăn cơm. Đụng nó, mình cũng biết xấu hổ."
"Lần trước mình hỏi cậu, cậu nói ba ngày không ăn cơm, mình còn tưởng cậu nói giỡn." Hạ Dữu nói: "Sao cậu gầy như vậy? Làm mình sợ muốn chết. Giờ mình đang chờ máy bay, đợi mình sang đó thăm cậu."
"Thôi. Cậu làm việc của cậu đi. Cậu qua đây, mình còn phải dành thời gian để chiêu đãi cậu." Trình Cẩm Chi nói: "Hiện giờ nhiệm vụ quay của mình, khá căng thẳng. Hơn nữa..."
Trình Cẩm Chi dừng một hơi, lại tiếp tục nói: "Mỗi ngày mình ăn rất ít, mình phải giữ sức khỏe."
"Đạo diễn của cậu quá điên."
Trình Cẩm Chi nở nụ cười: "Dữu Tử, cậu đừng sợ, mình không có chuyện gì thật."
Hạ Dữu yên lặng nửa buổi, mở miệng lần nữa giọng hơi nghẹn ngào: "Cẩm Chi, mình nói thật. Vừa thấy ảnh của cậu, nước mắt của mình lập tức rớt xuống. Cậu làm mình lo lắm. Lúc trước truyền thông nói thế nào, mình cũng sẽ không tin. Nhưng tình trạng một năm nay của cậu, mình cũng thấy. Giờ truyền thông nói gì, mình cũng sợ. Mình sợ cậu..."
Bắt đầu từ năm ngoái, trạng thái của Trình Cẩm Chi đã không tốt lắm. Mặc dù đang ở liên hoan phim Warner, ngoại hình vẫn giữ vẻ mỹ lệ. Nhưng khi nhìn, càng khiến người ta khó chịu. Khi liên hoan phim Warner đang phát sóng "nữ diễn viên chính xuất sắc nhất", Hạ Dữu cũng cầu khẩn, mong Trình Cẩm Chi có thể đoạt giải. Đối với việc Trình Cẩm Chi phải chịu, người ngoài đều có những phản hồi tốt. Tuy rằng Trình Cẩm Chi không đoạt giải, nhưng cũng được ban giám khảo nhất trí khen ngợi, thậm chí chủ tịch cũng nói đùa rằng: "Năm nay chúng tôi không chọn cô Trình, là để khuyến khích cô Trình mang đến một màn biểu diễn tuyệt vời hơn nữa trong lần tới. Dùng hết thực lực, chinh phục chúng tôi."
Sau khi "Cẩm y vệ" được đề cử, tên của Trình Cẩm Chi cũng nổi tiếng ở nước ngoài. Không biết xảy ra chuyện gì, về trong nước lại biến thành một khoảng trời an ủi. Trông còn như có ý "khoan hồng độ lượng". Rất nhiều khán giả trong nước nói "dù cô dùng chiêu quảng bá được giải, nhưng chúng tôi cũng không trách cô".
Giờ thì khó nghe hơn, nói Trình Cẩm Chi lạm dụng ma túy, nói Trình Cẩm Chi phiền muộn tích tụ hút ma túy, dù sao thì hút ma túy cũng ghim lên trán của nàng.
Sau khi cúp điện thoại của Hạ Dữu, Trình Cẩm Chi lại nghỉ một hơi. Chế độ ăn kiêng khiến nàng cảm thấy sức lực của mỗi ngày đều rất có hạn. Trình Cẩm Chi nghĩ đến lần tham gia liên hoan phim Warner một thời gian trước, lần đầu tiên chủ tịch nói với nàng, nói nàng diễn tĩnh thiếu sức dãn. Lần này chủ tịch không phải người Trung Quốc, cũng nói chuyện với nàng, nhấn mạnh khen ngợi cảnh múa phần quay bổ sung của nàng. Cảnh múa của nàng đã được báo cáo lên, và có khả năng là cảnh triển lãm cho liên hoan phim Warner tiếp theo: "Cô Trình, một số cảnh của cô đều chạm đến chúng tôi. Nhưng ra quyết định này cũng rất khó khăn với chúng tôi. Điện ảnh là phải xem xét tổng thể, chúng tôi không thể quyết định nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của lần này vì một số cảnh diễn ngắn được. Điều này không công bằng với những bình chọn trước đây. Chúng tôi cũng không thể đưa ra ngoại lệ cho những bình chọn sau này. Thực sự rất đáng tiếc, còn có một số giám khảo người Trung Quốc tức giận kháng cáo. Cho rằng chúng tôi chèn ép diễn viên người Trung Quốc."
Chủ tịch tìm nàng nói chuyện này, một mặt là khuyến khích, một mặt khác là để nàng đi vận động các giám khảo người Trung Quốc. Dù sao những giám khảo người Trung Quốc đó cũng có phân lượng nhất định ở quốc tế. Những giám khảo người Trung Quốc này rất ủng hộ nàng: "Hậu sinh khả úy, nhất định phải ổn trung cầu tiến*."
*Ổn trung cầu tiến: Đầu tiên phải ổn định trước, sau đó mới phát triển được.
Đầu tiên công ty của Trình Cẩm Chi trả lời trước, đồng thời gửi thư của các luật sư đến những người tung tin đồn. Không ít truyền thông đã công khai xin lỗi trên các phương tiện truyền thông xã hội. Dù sao ảnh hưởng của việc hút ma túy đối với người nghệ sĩ là rất lớn. Mặc dù như thế, nhiều kênh tin giải trí thị phi vẫn đang đánh bóng sát biên*. Hỏi quan điểm của một số nghệ sĩ về chuyện lần này.
*Đánh bóng sát biên: Chỉ nói bóng nói gió sao cho không bị tội phỉ báng, vu khống.
Một người trong số đó là Cao Y. Cao Y trả lời cũng rất úp mở, như gãi đúng chỗ ngứa của những nhà truyền thông này. Cực kì phối hợp nói: "Cẩm Chi gần đây không vui lắm. Ừ lúc năm ngoái, các bạn cũng chụp được, hôm tôi nói chuyện với cô ấy ở dạ tiệc."
Mặc dù không có kích được bọt nước gì trên mạng, nhưng Trình Cẩm Chi vẫn thấy. Trình Cẩm Chi sắp bị cô người yêu cũ này làm tức chết rồi. Bạn nói nếu dựa theo phim ảnh, khi nhân vật chính bị tổn thương, nhân vật như Cao Y, chắc chắn là phải nhân lúc cháy nhà chạy đến hôi của, an ủi nàng để xin quen lại chứ. Nhưng nàng thấy vẻ vô tâm vô tư của Cao Y, nàng thấy lòng hơi phiền. Khi đó nàng trí não chậm phát triển đến mức nào, mới có thể coi trọng người như Cao Y. Chỉ số thông minh như kiểu của Cao Y, ngay cả trong phim cũng không chiếm được ba tập.
Đúng là không muốn thấy cái gì, thì sẽ thấy cái đó. Trình Cẩm Chi mới lướt lần nữa, đã thấy được video của Dung Tự trên bảng xếp hạng tìm kiếm. Truyền thông đang đuổi theo hỏi Dung Tự: "Xin hỏi cô Dung thấy thế nào về chuyện lần này?"
Dung Tự đeo khẩu trang, rất gầy, khẩu trang sắp che cả khuôn mặt của Dung Tự. Truyền thông đuổi theo không tha, đuổi theo hơn mười mét. Phóng viên tuôn ra càng nhiều hơn. Hiện giờ lịch trình của Dung Tự khá thất thường, thấy cô như nhặt được vàng. Các vệ sĩ xung quanh Dung Tự cũng không để tâm lắm, micro sắp dồn lên đến mặt Dung Tự.
"Cô Dung? Cô không trả lời một chút về vấn đề của cô Trình sao?"
Đến cửa, Dung Tự kéo khẩu trang xuống. Khi Dung Tự kéo khẩu trang xuống, hô hấp của Trình Cẩm Chi ngừng lại. Dung Tự nhìn ống kính, Trình Cẩm Chi lại nghĩ Dung Tự đang nhìn nàng.
"Cô ấy sẽ không như vậy."
Đây là người đầu tiên trong những sao hạng A trả lời vấn đề này.
"Cô Dung có bằng chứng không? Trong thông tin mà chúng tôi thu thập được, có người đưa ra ý kiến khác về cô Trình."
"Bạn có phải công dân không?" Dung Tự đột nhiên nói.
"Hả?"
Dung Tự ngừng một lúc: "Điều hai trăm bốn mươi sáu trong bộ luật hình sự của nước chúng ta quy định, công khai xúc phạm người khác hay bịa đặt sự thật để vu khống người khác, nếu tình tiết nghiêm trọng, phạt tù từ ba năm trở xuống, tạm giam hình sự, quản chế hoặc tước quyền chính trị."
Dung Tự nhìn lướt qua logo của truyền thông. Cô đọc từng tên của các nhà truyền thông, tốc độ đọc rất nhanh nhưng rất rõ ràng: "Mong các bạn phóng viên có thể đưa những thông tin xác thực nhất đến với công chúng, câu trả lời của công ty của cô Trình là nguồn thông tin xác thực duy nhất. Cám ơn."
Dung Tự nói xong, lập tức lên xe.
"Cô, cô Dung..." Đến khi các phóng viên phản ứng, lại đuổi theo.
Video kết thúc. Video này rất hot, khi Trình Cẩm Chi xem, lượt chia sẻ lại thêm mười nghìn.
Động thái của Dung Tự, lại khiến những hồi ức về Dung Tự mà Trình Cẩm Chi đã khóa chặt bị thả ra.
Cả thế giới, chỉ có một Trình Cẩm Chi.
Cẩm Chi, em cho chị.
Vậy em phải chuẩn bị một chút, em phải mua nhẫn.
"Cẩm Chi, mình chia tay đi."
Nàng không thu phóng tự như* được như Dung Tự, nàng cũng không tuyệt vời như Dung Tự, nói không suy nghĩ thì sẽ không suy nghĩ. Khi đói bụng nàng sẽ đói, khi buồn nàng sẽ buồn.
*Thu phóng tự như: Dùng để miêu tả diễn xuất xuất sắc của diễn viên. Muốn khóc là khóc, muốn cười là cười.
Hai người yêu cũ, đều rất đáng ghét. Không, đáng ghét nhất là Dung Tự, Dung Tự đáng ghét hơn Cao Y nhiều. Động thái của Cao Y, phản ứng của nàng là giận, sau đó là hơi buồn cười. Mà đối với Dung Tự, lúc nàng xem thì buồn cười, nhưng càng xem càng buồn hơn. Truyền thông không thể tổn thương nàng, nhưng chỉ cần một biểu cảm, Dung Tự có thể phủ nhận mọi thứ nàng có. Trình Cẩm Chi chạm vào ngực mình, vết sẹo của nàng đã hồi phục. Nhưng nàng thường xuyên cảm thấy ngực có một cơn đau bỏng rát.
"Cô Trình? Lớp trang điểm dậm xong rồi, có thể quay." Trợ lý đạo diễn nói.
Trình Cẩm Chi gật đầu.
Vai Trình Cẩm Chi đóng chính là một kẻ giết người, nàng truy kích tất cả các tên tội phạm tránh được tù tội. Ban ngày nàng là một luật sư giúp những kẻ có tiền thoát khỏi sự trừng phạt pháp lý, đến tối, nàng cầm kim tiêm, xuất hiện trong bóng đêm sâu thẳm, giết hết những người cảm tạ ân đức của nàng vào ban ngày. Nhân vật chính là một kẻ giết người ngụy chính nghĩa. Trong lòng tồn tại quan miện đường hoàng*, nàng thích nghe tiếng khóc nức nở và tiếng van xin tha của người khác trước khi chết, thích ngự trị trên bất kì sinh mạng nào. Lột ra trái tim giả nhân giả nghĩa, máu của nàng tàn độc và lãnh khốc.
*Quan miện đường hoàng: Chỉ người thể hiện bề ngoài danh giá, nghiêm túc, có khí khái nhưng thực tế không phải vậy. Mang nghĩa xấu.
Hoàn toàn là nhân vật phản diện, không có bất kì sự ấm áp nào của con người. Dị hình.
Trước máy quay, nàng giơ cánh tay lên, ngón tay nàng thon dài, vạch ra màn đêm sâu thẳm. Hình như nghe được âm thanh gì đó, Trình Cẩm Chi liếm ngón trỏ của mình, đội mũ trùm của áo lên. Nhịp điệu của Trình Cẩm Chi rất chậm, như một con rắn cẩn thận tiếp cận con mồi của mình. Kim tiêm như răng nanh của con rắn. Trình Cẩm Chi đâm "răng nanh" vào mạch máu của con mồi. Cổ họng của con mồi tràn ra một tiếng nghẹn, không còn tiếng động nữa. Trình Cẩm Chi phát ra tiếng thở dài thoải mái.
"Cẩm Chi, mình chia tay đi."
Trước máy quay, trong đôi mắt của Trình Cẩm Chi chợt hiện lên một sự tàn nhẫn.
"Cắt." Lúc này đạo diễn cũng đi đến, hắn đỡ cánh tay của Trình Cẩm Chi: "Cô Trình, quay đầy đủ."
"Cô, cô Trình... Cô sắp siết chết tôi..." Mặt diễn viên bị Trình Cẩm Chi siết cổ nghẹn đến đỏ bừng.
"A xin lỗi." Trình Cẩm Chi lấy lại tinh thần, vội vàng xin lỗi trước.
Hình như diễn viên hơi sợ Trình Cẩm Chi: "Cô Trình, cô cởi nón của cô xuống trước đi. Tôi thấy, hơi sợ."
Trình Cẩm Chi hơi ngượng ngùng, nàng cởi nón trùm đầu xuống: "Do tôi nhập vai."
"Cô Trình đúng là chuyên nghiệp, không hổ danh là diễn viên được đề cử của liên hoan phim Warner." Diễn viên vuốt cổ mình, cũng cười làm lành. Diễn viên thấy Trình Cẩm Chi như vậy, cũng hơi xấu hổ về phản ứng của mình. Chẳng qua Trình Cẩm Chi chỉ nhập vai thôi, ngược lại phản ứng của hắn hơi quá. Nhưng chạm vào cổ, diễn viên lại nghĩ đến cảnh diễn vừa rồi. Hắn cảm thấy Trình Cẩm Chi thực sự muốn lấy mạng của hắn.
Si diễn à? Đúng là chưa từng gặp.
Hứa Tắc Anh chỉ là một trong những đạo diễn, sau khi quay phim, còn một đạo diễn nữa. Tên là Thẩm Thuyên. Rất nhiều cảnh đều do Thẩm Thuyên chỉ đạo. So với Hứa Tắc Anh, Thẩm Thuyên u ám hơn rất nhiều. Trước kia Trình Cẩm Chi không thích hợp tác với những đạo diễn như vậy, nhưng lần này, nàng và Thẩm Thuyên phối hợp rất tốt.
"Cô Trình, cảnh này rất tốt." Cho dù Thẩm Thuyên cười, cũng u ám lạnh lẽo. Hắn nắm tay Trình Cẩm Chi, tay Thẩm Thuyên hơi ướt. Thật ra không chỉ Thẩm Thuyên, toàn bộ bầu không khí của "Dị hình" đều như vậy.
Đè nén, u ám. Mỗi lần Trình Cẩm Chi quay xong, đều phải mất một thời gian rất dài để tiêu hóa cảm xúc của mình. Giảm xóc trong lúc xuất vai nhập vai.