Chương 539: Chết!

Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Đăng vào: 11 tháng trước

.


Tu vi của Lạc Vũ tăng lên cấp tốc, chỉ thoáng chốc đã chạm đến Độ Kiếp Viên Mãn và chưa có dấu hiệu dừng lại…
Lạc Phá Lôi là con bài tẩy mà hắn bồi dưỡng, rốt cuộc phải đem ra vận dụng để lật ngược tình thế.

“Vương Anh Đại Pháp vốn có hai quyển “Thượng” và “Hạ”, người tu luyện quyển Hạ tính mạng sẽ luôn lệ thuộc vào kẻ tu luyện quyển Thượng, khi quyển Thượng cắn nuốt quyển Hạ, Vương Anh Đại Pháp sẽ trở nên hoàn chỉnh, thực lực kẻ tu luyện sẽ đại tăng theo cấp số nhân!”
“Chính vì thế mà Lạc Vũ có thể dễ dàng nuốt sạch sinh mệnh của Lạc Phá Lôi để trị liệu cơ thể cũng như gia tăng tu vi, cũng may Lạc Phá Lôi chỉ mới là Hợp Thể Kỳ, Lạc Vũ không nhận được quá nhiều năng lượng từ hắn, có thể trở thành Bán Tiên đã là cực hạn!”
Kim Nhi nhìn chằm chằm Lạc Vũ bên trên không trung, nhanh chóng giải thích.

Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, trong lòng dần lấy lại bình tĩnh, kết cục bi thảm của Lạc Phá Lôi chỉ khiến hắn cảm thán một câu nhân quả tuần hoàn, cái gọi là báo ứng vẫn luôn tồn tại.

Từ xưa hổ dữ không ăn thịt con, Lạc Phá Lôi có thể tàn nhẫn hơn cả hổ móc mắt “Lạc Nam” cho Lạc Vũ sử dụng, không ngờ cái chết của hắn lại do chính đứa con của mình ban tặng.

Chỉ là sự tàn nhẫn của Lạc Vũ đã vượt xa Lạc Nam và tất cả mọi người dự kiến, chọn chính Lạc Phá Lôi làm người tu luyện quyển Hạ Vương Anh Đại Pháp, điều đó chứng tỏ hắn đã lên kế hoạch cắn nuốt Lạc Phá Lôi từ rất lâu rồi.

Bằng không cũng sẽ không giao quyển Hạ cho Lạc Phá Lôi tu luyện…
“Khốn kiếp thật!” Lạc Nam âm thầm mắng chửi một tiếng, Lạc Vũ một khi thành công đột phá Bán Tiên, Thiên Kiếp giáng xuống rất có thể sẽ làm tổn hại Tứ Phương Vô Phá Trận.

Mà nếu Lạc Vũ thành công tiến vào Bán Tiên, hắn sẽ phi thăng Tiên giới…
Khi đó Vũ Trụ bao la, Lạc Nam làm sao tìm ra và gi.ết ch.ết Lạc Vũ?
Chưa kể hiện tại theo lời Kim Nhi nói thì Lạc Vũ vẫn còn chưa hoàn chỉnh trí nhớ, hoặc không có kiến thức về Nghịch Long Lực, Thiên Đế Biến các loại bài tẩy Lạc Nam sử dụng.

Nhưng nếu để Lạc Vũ tiến vào Tiên giới, một ngày nào đó chẳng may hắn đủ hiểu biết để nhận ra lai lịch của Nghịch Long, lai lịch của Thiên Đế Biến…và đem bí mật của Lạc Nam hắn truyền khắp Tiên giới, như vậy tương lai hắn và Hậu Cung sẽ phải đối diện với tình cảnh nào?
Long Tộc khắp nơi truy sát?
Hay chủ nhân của Thiên Đế Biến là vị Thiên Đế kia đứng ra diệt sát vì dám tu luyện Bí Thuật của hắn?
Thậm chí rất nhiều cường giả Tiên giới sẽ ham mu.ốn bí mật trên người Lạc Nam mà toàn lực săn giết hắn…nhắm vào thê tử của hắn, nhắm vào người thân của hắn để ép buộc hắn phải ra mặt.

Tất cả đều có khả năng…
Lạc Nam không dám chắc được những hậu quả kinh khủng đó có diễn ra hay không, hắn chỉ biết rằng mình không thể đánh cược! cần phải đem Lạc Vũ chôn tại Việt Long Tinh, nhất quyết không để hắn đặt chân vào Tiên giới.

“Toàn diện tru sát Lạc Vũ, không để hắn tiến vào Bán Tiên!” Lạc Nam phá không lao vụt mà ra, đồng thời đem âm thanh bao trùm Linh Lực của mình lan truyền vào tai chúng nữ.

Lúc này đây, hắn phải bất chấp mọi giá diệt sát Lạc Vũ! bằng không, phúc họa thật sự khó lường.

Chúng nữ cũng nhanh chóng phản ứng kịp, trong khoảnh khắc đó mặc kệ đám đối thủ Dạ Lang Tiên Tinh, toàn lực thi triển công kích đổ dồn về phía Lạc Vũ…
“Ha hả, đã không còn kịp rồi…đợi ta thành công vượt qua Lôi Kiếp phi thăng Tiên giới, các ngươi trơ mắt nhìn theo đi!” Lạc Vũ ngửa đầu lên trời cười khoái trá.

Nếu hắn đạt đến Bán Tiên, Thiên Kiếp sẽ đánh xuống, người khác nếu tự động can thiệp vào sẽ chọc giận Lôi Kiếp, nếu là trước đây Lạc Nam và đám nữ nhân Hậu Cung có thể bất chấp Lôi Kiếp đánh xuống mà diệt sát hắn.

Nhưng với trạng thái yếu nhược sau vô vàn trận chiến của Việt Long Tinh, một khi Lôi Kiếp mở rộng và gia tăng uy lực, khả năng rất lớn toàn bộ Tinh Cầu sẽ phá diệt, như vậy chẳng khác nào có vô số sinh mệnh bồi tiếp Lạc Vũ hắn.

U Nguyên, Hải Châu, Hoàng Sa ba đại lục hiện tại đã toàn diện băng liệt rồi, quang cảnh của ngày tận thế, chỉ còn duy nhất Băng Thiên Đại Lục làm không gian sinh tồn cho Tu Chân Giới mà thôi.

Lạc Nam và chúng nữ hiểu rất rõ đạo lý này, vì lẽ đó bằng mọi giá cũng muốn giết Lạc Vũ.

Đáng tiếc tốc độ tăng trưởng tu vi sau khi hoàn chỉnh Vương Anh Đại Pháp của Lạc Vũ thật sự quá nhanh, mọi thứ nói thì dài dòng nhưng chỉ diễn ra trong chớp nhoáng.

Lạc Nam và chúng nữ chưa kịp tiếp cận, thì Lạc Vũ đã chạm đến cánh cửa Bán Tiên cảnh rồi…
Thậm chí bên trên bầu trời đã có mây đen dần dần hội tụ, hiển nhiên thiên địa cảm ứng được có kẻ sắp tiến vào Bán Tiên cảnh, cần phải đào thải hắn.

“Khốn kiếp…chẳng lẽ phải đánh liều đặt cược an nguy của Băng Thiên Đại Lục sao?” Lạc Nam sắc mặt thập phần khó coi.

Bất quá rất nhanh, hai mắt hắn mở to, tràn ngập kinh hỉ…
Không biết từ bao giờ, trong lúc Lạc Vũ mãi mê tiêu hóa nguồn năng lượng khổng lồ bên trong cơ thể, một thân ảnh mặc áo choàng đen kịch đã thần bí từ hư không bước ra xuất hiện sau lưng hắn…
“Ma Đế Biến – Quân Lâm Thiên Hạ!”
Một cổ khí thế uy nghiêm vô thượng đè mạnh lên người Lạc Vũ, ngăn cản tốc độ tăng tiến tu vi của hắn một chút…
“Là Ma Lực? Kẻ nào?” Lạc Vũ toàn thân nhảy dựng, một cảm giác bất an lan tràn khắp cõi lòng, không nhịn được quay phắt người lại.

“Tôn Cấp Vũ Kỹ - Thôn Thiên Ma Chưởng!”
Đáp lại hắn là một chưởng pháp đen kịch như vực sâu vô tận, Ma Lực cuồn cuộn mà ra, đánh thẳng vào đầu Lạc Vũ.

“Nằm mơ đi! Tà Anh Chưởng!” Lạc Vũ vừa sợ vừa giận, cùng lúc hướng người kia chưởng đến…
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Trong khoảnh khắc hai chưởng chạm nhau, sắc mặt Lạc Vũ cấp tốc đại biến, hoảng sợ quát:
“Làm sao có thể?”
Lạc Vũ cảm giác được thông qua chưởng pháp va chạm, vô số Tà Lực của mình đang bị đối thủ hấp thu một cách dữ dội, thậm chí Tà Lực của hắn còn chuyển hóa thành Ma Lực cho đối thủ…
Bên trong lớp áo choàng, đôi mắt Lãnh Nguyệt Tâm không một chút cảm xúc, cắn chặt cánh môi rỉ máu của mình, nỗ lực luyện hóa luồng năng lượng khổng lồ đang hấp thu vào cơ thể.

Hiển nhiên thôn phệ Tà Lực của đối phương và chuyển hóa thành Ma Lực cho chính mình không phải quá trình dễ chịu, đau đớn toàn thân không cách nào để hình dung.

“Khốn kiếp! ta xxx ngươi, mau thả chưởng ra!” Lạc Vũ sắc mặt tái mét muốn rút chưởng lại.

Nhưng Thôn Thiên Ma Chưởng như có lực hút vô cùng vô tận dính chặt lấy, Lạc Vũ bằng cách nào cũng không thể rút tay.

Bên trên bầu trời, mây đen tản đi…bởi vì thiên địa đã không cảm ứng được có người đột phá Bán Tiên nữa.

“Nguyệt Tâm làm tốt lắm!” Lạc Nam trong lòng sướng như điên vừa lúc lao vọt tới, trực tiếp thi triển Định Hồn vào thân thể Lạc Vũ, không cho hắn động đậy.

Lãnh Nguyệt Tâm nhân cơ hội khó được, càng thêm ra sức hấp thụ Tà Lực, tu vi trên thân thể nàng đang không ngừng gia tăng…
Độ Kiếp Trung Kỳ…Độ Kiếp Hậu Kỳ…
“Phốc!”
Mãi đến khi sắp chạm đến Độ Kiếp Viên Mãn, cơ thể Lãnh Nguyệt Tâm không thể thích ứng được nữa, môi đỏ phun ra một ngụm máu tươi, bắt đầu thu tay lại.

Với tu vi hiện tại của nàng, thi triển Thôn Thiên Ma Chưởng thật sự tiêu hao quá mức kinh khủng.

“Nữ nhân này không đơn giản…Ma lực tinh thuần không chút tạp chất, lại thi triển Thôn Thiên Ma Chưởng chính là Tôn Cấp Vũ Kỹ, xem ra thân phận tại Ma giới không hề nhỏ!” Kim Nhi đánh giá Lãnh Nguyệt Tâm, trong lòng thầm nghĩ.

Mắt thấy Lãnh Nguyệt Tâm mặc dù tu vi tiến bộ nhưng cơ thể suy nhược, Lạc Nam vội vàng đỡ lấy nàng vào trong ngực, nhất thời một cổ hương thơm nồng nàn thấm đẫm ruột gan, hương vị quyến rũ nhưng lại ẩn chứa nguy hiểm chết người.

Không có quá nhiều thời gian suy nghĩ, Lạc Nam vội vàng ôm Lãnh Nguyệt Tâm thi triển Tốc Biến di chuyển đến nơi khác…
ĐÙNG…ĐÙNG ĐÙNG…
Bởi vì vô số công kích cường đại của chúng nữ đã nện thẳng đến, đem Lạc Vũ nện thành tro bụi, chết đến không thể chết lại…
Một trận đại chiến, rốt cuộc định ra kết quả, Lạc Vũ chết oan ức không kém gì ai…
Hắn dù có vô vàn thủ đoạn, nhưng lại quên mất một nhân vật sở hữu Ma Lực tên Lãnh Nguyệt Tâm, người có đủ khả năng uy hiếp đến Tà Lực.

“Trốn!”
Một đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh nhìn thấy tình cảnh này, vãi cả ra quần, điên cuồng phân chia tứ tán…
Không ít tên trực tiếp ném ra Hồn Bài trên người, muốn truyền tống về Dạ Lang Tiên Tinh ngay và luôn.

Nhưng lần này…lại có tình huống ngoài ý muốn phát sinh.

Đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh dù đã vứt bỏ Hồn Bài, nhưng Đại Trận treo cao trên không trung giường như không phát hiện ra chúng, không đem chúng hút về.

RĂNG RẮC…
Vô số ánh mắt nhìn lên Cự Đại Trận, chỉ thấy rất nhiều Trận Văn rạn nứt, sau đó ầm ầm nổ tung…
Truyền Tống Trận về Dạ Lang Tiên Tinh chính thức hỏng rồi…
“Ông trời muốn diệt chúng ta hay sao?” Đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh sắc mặt xám trắng, chỉ có thể chạy trốn như chó nhà có tang.

Cự Đại Trận Pháp kia nối liền giữa Việt Long Tinh và Dạ Lang Tiên Tinh, để bố trí ra nó cần có thủ đoạn thông thiên chỉ Tiên giới mới sở hữu, ít nhất Hoa Ngọc Phượng hay Bách Vô Sinh cũng không thể nào làm được.

Nhưng suy cho cùng, nó chỉ là Truyền Tống Trận mà không phải Phòng Ngự Trận…

Trước đại chiến kinh thiên động địa liên tục diễn ra, nhất là khi Lạc Nam và Lạc Vũ toàn lực xuất chiến, Nghịch Long Lực và Tà Lực va chạm, dư ba công kích đã ảnh hưởng đến Truyền Tống Trận rồi…
Nó lúc này đã hư hỏng một số trận văn quan trọng, không còn cảm ứng được đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh nữa.

Chúng nữ Hậu Cung thấy tình cảnh này có chút sững sờ trong thoáng chốc, nhưng rất nhanh đã thay vào đó là vô tận hưng phấn, chiến ý dâng trào, kiêu ngạo quát lớn:
“Toàn lực truy sát, giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu!”
Trong lúc nhất thời, gà bay chó chạy…Dạ Lang Tiên Tinh mất đi đường lui, như chó nhà có tang hoảng loạn chạy trốn.

Chính thức trở thành con mồi thật thụ.

“Ha hả, trời cũng giúp ta? chẳng lẽ bổn công tử thật là Thiên Đạo Chi Tử trong truyền thuyết?” Lạc Nam không nhịn được ngửa đầu cười to, sau đó dùng giọng điệu ôn nhu nhìn xuống thân ảnh bên trong lòng ngực chân thành nói:
“Cảm ơn nàng rất nhiều!”
Lãnh Nguyệt Tâm thân thể cứng đờ trong thoáng chốc, cố gắng giãy dụa rời khỏi lòng nam nhân, lạnh lùng nói: “Ta đã nhắm vào Tà Lực đã lâu, ngươi không cần cảm tạ!”
“Ta thật sự nợ nàng!” Lạc Nam lắc đầu phủ nhận, bất kể là Lãnh Nguyệt Tâm đưa cho hắn Lưu Ảnh Ngọc để vạch trần bộ mặt của Bách Vô Sinh hay ngăn chặn Lạc Vũ đột phá Bán Tiên trong thời khắc mấu chốt.

Tất cả đều có tầm ảnh hưởng quá mức quan trọng trong trận chiến lần này.

Nói thẳng ra, nếu không có Lãnh Nguyệt Tâm…Lạc Nam hắn và Hậu Cung phải bỏ một cái giá lớn.

“Buông ra được chưa?” Lãnh Nguyệt Tâm ánh mắt lạnh lẽo.

Lạc Nam cười xấu xa, thả nàng ra khỏi lòng ngực, không quên trêu chọc một câu:
“Mềm và thơm quá, nhất thời không nỡ!”
Lãnh Nguyệt Tâm không thèm để ý đến hắn, khoanh chân ngồi xuống giữa không trung bắt đầu thích ứng với luồng năng lượng khổng lồ vừa đạt đến, củng cố tu vi.

“Nữ nhân này…” Lạc Nam trong lòng hứng thú đại thịnh, một cảm giác muốn chinh phục dâng tràn cuồn cuộn, nhưng bị hắn tạm thời áp chế xuống.

Hắn thản nhiên đứng cạnh Lãnh Nguyệt Tâm, vì nàng làm hộ vệ.

Không lâu sau đó, chúng nữ trở về…
Liếc nhìn Lãnh Nguyệt Tâm một cái, Liễu Ngọc Thanh mở miệng nói:
“Bọn chúng quá đông lại điên cuồng chạy trốn, cá lọt lưới còn rất nhiều!”
“Không cần lo ngại, vai trò thợ săn và con mồi đã thay đổi, từ từ truy sát cũng được!” Lạc Nam gật đầu nói.

“Tiểu Nam, Lạc Vũ thật sự bị chúng ta giết rồi sao?” Võ Tam Nương bất chợt lên tiếng.

Chúng nữ nghe vậy có chút trầm mặc.

Biểu hiện trước đó của Lạc Vũ quá mức kinh khủng, đến tận khi các nàng tự tay diệt sát hắn, vẫn cảm thấy khó có thể thích ứng.

Bởi vì thủ đoạn giữ mạng của Lạc Vũ thật sự quá nhiều, nhiều đến mức dù đã giết hắn xong chúng nữ vẫn vô thức cho rằng biết đâu Lạc Vũ lại dùng thủ đoạn nào đó qua mặt các nàng?
“Haha!” Lạc Nam bật cười, vươn tay đem Võ Tam Nương ôm vào trong ngực, vuố.t ve mồ hôi trên trán nàng, cúi đầu hôn một ngụm lên đôi môi đỏ thắm.

“Chàng cười cái gì?” Chúng nữ trừng mắt nhìn, tên này không thể nghiêm chỉnh một chút sao?
Lạc Nam thản nhiên, chỉ vào Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn trên mặt mình cười nói:
“Khai Môn và mắt của ta quan sát rất rõ, Lạc Vũ thật sự đã bị các vợ yêu của ta g.iết c.ết, xem như các nàng vì phu quân trút giận! huống hồ ngoài ta ra còn có Nguyệt Ánh, chẳng lẽ cả hai đều lầm?”
“Chàng nói vậy bọn thiếp an tâm!” Diễm Nguyệt Kỳ cùng Hoa Thanh Trúc gật đầu nói.

Lạc Nam phất lấy óng tay áo, hào hùng vạn trượng nói:
“Hậu Cung chúng ta sử dụng đều là Huyết Mạch khủng, Thể Chất vượt trội…ánh mắt các nàng nên nhìn xa hơn, kẻ thù của chúng ta sau này sẽ ngày càng mạnh, ngàng càng kh.ủng bố…một tên Lạc Vũ tính là thứ đồ gì? giết thì giết!”
Chúng nữ nghe vậy nhất thời máu huyết sục sôi, đúng vậy…các nàng được phu quân trang bị toàn hàng khủng, dù Lạc Vũ còn sống thì sao? sợ hắn cái rắm a…
Từng đôi mắt đẹp hướng lên bầu trời, như muốn xuyên thấu vô tận không gian để chứng kiến cảnh tượng phồn hoa ngoài Vũ Trụ.

Lời nói của Lạc Nam đã cảnh tỉnh các nàng, tầm mắt chúng nữ đã vượt xa hơn, Việt Long Tinh đã quá nhỏ bé đối với Hậu Cung.

“Hậu Cung Chi Chủ…chúng ta…” Thiên Vạn Bảo mang theo đám người có chút ngại ngùng đứng ở phía xa.

Một trận chiến này bọn hắn không giúp được gì, toàn là Hậu Cung xuất lực.

“Bá phụ không cần khách khí, cứ gọi ta Tiểu Nam là được!” Lạc Nam hướng Thiên Vạn Bảo chắp tay nói.

Hắn rất tôn trọng những con người này, dù biết thực lực không mạnh vẫn sẳn sàng xả thân vì Tu Chân Giới.

Thiên Diệp Dao thấy Lạc Nam lễ độ với phụ thân mình, khóe miệng cười tươi như hoa, xinh đẹp tuyệt mỹ…
“Các vị trước hết trở về Băng Thiên Đại Lục tụ hợp, ta sẽ nói sau!” Lạc Nam phất phất tay.

Thiên Vạn Bảo đám người nghe vậy gật đầu, đối với chuyện sắp diễn ra bọn hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý…
Bảy ngày sau, Lãnh Nguyệt Tâm thành công củng cố tu vi, Hợp Thể Hậu Kỳ tiếp cận Viên Mãn ngưng thực đến cực hạn, tùy thời có thể đột phá.

Mở ra đôi mắt u lạnh, Lãnh Nguyệt Tâm hướng mắt nhìn Lạc Nam và chúng nữ, câu đầu tiên nói ra chính là:
“Các vị không giết ta?”

Chúc mọi người ngủ ngon! Cuối tuần vui vẻ bên người thân ^^
!

E mới lập được cái tài khoản Paypal, bác nào có lòng ủng hộ e thì e cảm ơn ạ: [email protected]

Com
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ.

(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn