Đăng vào: 12 tháng trước
Mộ Cửu thả rèm cửa sổ xuống, cắn răng.
Mấy nữ tử kia quả nhiên không phải dạng hiền lành gì, dội ướt mặt đất là muốn cho Doãn Tuyết Như té ngã sao? Danh môn chính phái cái gì, tiểu nhân thì có!
Mộ Cửu mạnh mẽ trừng về phía đối diện một chút, sau đó mới thu hồi tầm mắt.
Mộ Cửu đang muốn quay lại bàn ăn cơm, bỗng nhiên cửa nhà phía Nam mở ra, Doãn Tuyết Như một thân bạch y bước ra ngoài, nhìn thấy đống nước dưới mặt đất liền hơi nhíu mày, sau đó nhìn về phía cửa sổ che rèm trúc nhà Mộ Cửu, vẻ mặt cứng đờ như gỗ đi ra khỏi sân.
Vẻ mặt như là có người nợ nàng ta mấy triệu vậy, tốt nhất là không nên động đến.
" Đây là canh gì?" Mộ Cửu đang rùng mình sợ hãi, Lục Áp bỗng nhiên bưng chén canh lên tò mò nghiên cứu.
Mộ Cửu cũng không có tâm tư đi giải thích cho hắn, nhanh chóng mở miệng căn dặn: " Thấy không? Ngươi muốn ở đây, phải yên phận cho ta. Tuyệt đối đừng thay ta đi trêu chọc các nàng! Bằng không hại ta thì không nói, ngay cả ngươi cũng phải chịu trận đấy."
Lục Áp liếc ra bên ngoài, lại liếc nhìn nàng, gắp một cái đùi gà để vào bát nàng.
Ba người ngồi trong nhà, yên lặng ăn cơm. Thiện đường ở ngay phía trung tâm hoa viên phía Bắc, mỗi ngày vào đúng giờ đều có cơm, nhưng Mộ Cửu vì có Tiểu Tinh đi lấy cơm hộ, còn nữa, hiện tại nàng không muốn gặp phải người của Mật Dương Tông và Minh Nguyên Tông nên không cần đi. Một bữa cơm có ba chay hai mặn, món mặn là thịt gia súc gia cầm, điều này khiến Mộ Cửu cảm thấy hiếu kì, không biết trên Thiên Đình có nông dân chuyên trồng rau nuôi lợn không?
Có điều ngẫm lại, nếu đến Tôn Hành Giả cũng đã từng làm Bật Mã Ôn thì thật sự nuôi gà, nuôi lợn cũng không qua kì lạ, đúng không?
Theo ước định trước đó, sau khi ăn xong, Lục Áp liền đi vào kết giới của hắn.
Mộ Cửu cũng không để hắn trong lòng, dù sao chỉ cần hắn tuân thủ lời hứa là được. Mà việc cấp bách bây giờ của nàng, chính là làm thế nào để xử lý tốt một đống quan hệ rắc rối mới được tạo ra.
Kiếp trước nàng không giỏi chuyện này, cho dù có giỏi thì qua hai ngàn năm cũng đã sớm quên gần hết rồi. Hơn nữa, đống sách nàng đọc cũng không dạy nàng làm sao dùng thân phận cỏ cây ven đường của mình để gây dựng quan hệ tốt với ba vị quan lớn ngoài kia.
Huống hồ, hiện tại nàng cũng cần cong đuôi vượt thị phi nữa.
Việc làm mờ ám của Dương tiểu thư kia, nàng quyết định sẽ không để ý đến, coi đó là thú vui chỉnh người mà các thiên kim tiểu thư hay có mà thôi. Nếu thật sự muốn tính toán chi li cùng nàng ta, sợ rằng nàng cũng chẳng có nửa chỗ tốt.
Sáng sớm hôm sau, nàng thông báo với Mộ Tiểu Tinh vài câu, đi đến Tuần Sát Ty từ rất sớm.
Chuyện lĩnh thưởng để sau đi, nàng vẫn hiểu, chuyện này quan trọng, hay chuyện ứng phó với Lưu Tuấn quan trọng hơn.
Nói đến chuyện này, vì con Đại Bàng kia mà nàng suýt bị tên bệnh thần kinh Lưu Tuấn trục xuất, cũng vì chuyện đó mà nàng lại chính được được trở lại làm người của Tuần Sát Ty, coi như gặp phúc trong họa.
Đến nha môn, hóa ra nàng lại là người đầu tiên xuất hiện. Nàng vừa ngồi xuống, mấy người theo sau đó đẩy cửa đi vào.
Mộ Cửu dùng tư thái khiêm tốn chào hỏi họ, mấy người kia ngẩn người, sau đó lập tức vây lại: " Ngươi không phải là người hôm trước vừa tới, tên là gì đó Cửu sao? Không phải ngươi bị phái đi Bắc Thiên Môn rồi hả? Tại sao lại quay về?"
" Ta là Quách Mộ Cửu, hân hạnh được gặp các vị." Mộ Cửu ôm quyền cúi người chào hỏi, " Mộ Cửu mới đến, sau này mong các vị chiếu cố nhiều hơn."
Nàng cảm thấy không cần nói tỉ mỉ cho họ vì sao nàng được quay về, nghĩ đến loại người như Lưu Tuấn không biết sẽ xử lí nàng thế nào nếu nàng bép xép sau lưng hắn, nàng vẫn nên thôi đi. Ở nơi làm việc, phỏng đoán tâm ý lãnh đạo là chuyện nhất định phải học được.
Thế nhưng mấy người kia rất thích bát quái: " Ngươi không phải có người nói hộ chứ?"
" Đúng rồi, nghe nói hôm qua Cách Diệu Tinh Quân đến đây, không phải Cách Diệu Tinh Quân thay ngươi ra mặt chứ?"
" Làm sao có khả năng đó? Nàng chỉ là một tiểu tán tu không môn không phái, làm sao có khả năng nhờ được Cách Diệu Tinh Quân?"
" Có gì không thể? Cách Diệu Tinh Quân vốn là người rất hiền lành..."
Họ mồm năm miệng mười liến thoắng, Mộ Cửu cũng không trả lời.
" Không có chuyện gì để làm đúng không?"
Đang bàn luận náo nhiệt, một thanh âm nghiêm khắc truyền đến, một phòng người, ngay cả nhìn cũng không cần nhìn, lập tức lấy tốc độ âm thanh nhảy về vị trí của mình.
Mộ Cửu lẻ loi đứng giữa nuốt một ngụm nước miệng, cũng nhanh chóng quay về chỗ đứng.
Lưu Tuấn trừng nàng một chút, ôm một cuốn sổ ghi chép đi về phía trước, nói: " Còn mấy người chưa đến?"
" Tiểu nhân bái kiến Đô Đốc!"
Lưu Tuấn vừa dứt lời, một người tiến vào cửa. Mộ Cửu nghiêng đầu nhìn sang, chỉ thấy người đi tới là một thiếu niên dáng dấp vô cùng đoan chính tuấn tú, đầu tiên thi lễ với Lưu Tuấn, sau đó đi đến chỗ đứng của mình.
Đi qua Mộ Cửu, hắn khẽ cười với nàng một tiếng, rồi dừng lại tại vị trí bên cạnh nàng.
Đó chính là Lâm Kiến Nho!
Mộ Cửu không nhịn được há hốc miệng.
Sau lần gặp nhau trước đó, Mộ Cửu chưa từng gặp lại hắn, nàng hoàn toàn không nghĩ tới hắn lại được phân đến cùng nha môn với nàng. Dưới tình huống xung quanh đều là người không có ý tốt, có thể gặp được một người chủ động cười nói với nàng quả thực là quá ngoài ý muốn, vì thế, nàng cũng thích thú quay sang gật đầu với hắn.
Lưu Tuấn nhìn thấy, trợn mắt: " Quách Mộ Cửu, ngươi hết nhìn đông lại nhìn tây làm cái gì? Coi lão tử là không khí à?"
" Không có!" Mộ Cửu lập tức đứng nghiêm.
Lưu Tuấn trừng nàng, sau đó nhìn vào cuốn sổ, nói: " Từ hôm nay trở đi, ngươi và Lý Giáp đi theo Trần Anh phụ trách tuần tra ba con phố từ phường Đông Hoa đến phường Khứ La Y. Lâm Kiến Nho và Đổng Tuyên hộ tống Hồ Nham phụ trách tuần tra ba con phố từ phường Thoa Tử đến phường Kim Ô. Những người còn lại vẫn làm việc theo phạm vi nhiệm vụ được chỉ định trước kia."
Bàn giao xong xuôi, hắn đặt cuốn sổ ghi chép xuống, nói tiếp: " Ngày trước Lão Quân có cho người truyền tin, nói gần đây Thiên giới xuất hiện một luồng linh khí dị thường, vô cùng hiếm thấy. Mấy ngày nay, luồng linh khí đó có vẻ đã xuất hiện ngay gần Thiên Đình chúng ta, nhưng không thể tìm thấy. Hiện nay chưa biết nguyên do, cũng không biết là thiện hay hung, các ngươi hãy làm việc cẩn thận. Đặc biệt là ngươi..."
Hắn nhếch môi liếc Mộ Cửu: " Phường Đông Hoa là một vùng vô cùng trọng yếu, Tiên quan sống ở đó đều có lai lịch không nhỏ, ngươi dám tuần tra không cẩn thận, mang đến rắc rối cho lão tử thử xem!"
Mộ Cửu nào dám hé răng. Nếu như được lựa chọn, nàng cũng không muốn lưu lại nơi xui xẻo này đâu!
Lại nói, khi nàng nghe thấy hắn nói đến câu "luồng linh khí kì lạ đã xuất hiện ngay gần Thiên Đình", trong lòng bỗng nhiên rơi bộp một cái! Linh lực mà Thái Thượng Lão Quân phát giác ra, sẽ không phải là thứ trên người Lục Nhai chứ? Nếu như đúng như thế, vậy thì điều hắn nói không phải là giả rồi, mà vị sư huynh của hắn... chẳng phải sớm muộn gì cũng tìm được hắn sao?
Trong chốc lát, nàng có chút mất tập trung.
" Ngươi nghĩ cái gì đấy?" Cuốn sổ ghi chép to đùng đập thẳng vào đầu nàng, Lưu Tuấn không biết từ lúc nào đã lù lù xuất hiện ngay trước mặt.