Đăng vào: 12 tháng trước
"Vậy bản thân anh thì sao? Năm đó Quan Xán Xán rời đi, vấn đề lớn nhất không phải là do anh hay sao? Nếu như năm đó anh quan tâm cô ấy, không để cô ấy đau lòng, thì chỉ dựa vào vài câu nói của em, sao lại có thể khiến cô ấy rời khỏi anh?"
Tuy nhiên, ngay sau đó, cô biết rằng đã nói ra điều mà cô không nên nói.
Cằm của cô lập tức bị Tư Kiến Ngự nắm lấy.
Ánh mắt anh càng lạnh hơn, "Chiêu Mai, nếu cô còn nói nữa, tôi thật sự sẽ khiến cô vạn kiếp bất phục."
Cô cảm thấy sự ớn lạnh từ sống lưng xộc lên, cằm truyền đến từng đợt đau đớn.
Cô không quan tâm bản thân mình có vạn kiếp bất phục hay không, chỉ cần anh ấy buông tha cho Lương thị, thì cho dù làm bất cứ việc gì, cô cũng gật đầu đồng ý.
Ngay khi đầu óc Lương Chiêu Mai gần như trống rỗng, cánh cửa văn phòng lại bị đẩy ra, nhưng lần này, người bước vào là Quan Xán Xán!
"Ngự, hai người.." Phía sau cô là thư ký Giang lúc này đang tự cầu phúc cho bản thân anh ta.
Bởi vì do đối phương là Quan Xán Xán, nên khi cô đến GK tìm Tư Kiến Ngự thì không cần phải báo cáo, vì vậy thư ký Giang không chú ý đến, sau khi nhìn Quan Xán Xán đẩy cửa bước vào và chứng kiến chủ tịch của mình đang nắm lấy cằm của cô Lương.
Sắc mặt Tư Kiến Ngự có chút biến đổi, anh buông cằm của Lương Chiêu Mai ra, vẻ bình tĩnh thường ngày của anh ta bị thay thế bằng một tia hoảng sợ, "Xán Xán, sao em lại tới đây?"
"Có một ca khúc mới, nên em muốn mượn phòng thu âm của GK, vì vậy em đã đến đây.." cô nói.
Lương Chiêu Mai nhìn Tư Kiến Ngự, và chỉ có Quan Xán Xán mới có thể khiến anh ta lo lắng và hoảng sợ.
"Có lẽ bây giờ không phải là lúc thích hợp nói chuyện, nên em sẽ quay lại vào ngày khác." Lương Chiêu Mai nói, cô lướt ngang qua Quan Xán Xán và đi về phía cửa.
"Đợi đã!" Quan Xán Xán lên tiếng gọi, "Cô không sao chứ." Sắc mặt của Lương Chiêu Mai lúc này rất tệ, trên cằm còn có vết đỏ.
Lương Chiêu Mai thẳng lưng, nhưng đầu không quay lại, "Cô hy vọng tôi sẽ xảy ra chuyện sao?" Nói xong, cô ấy bước ra khỏi phòng.
Quan Xán Xán mím môi, những lời của Lương Chiêu Mai có vẻ mỉa mai.
Còn thư ký Giang thì nhanh chóng đóng cửa lại, không dám quấy rầy hai người bọn họ nữa.
"Em có định sử dụng phòng thu âm không? Anh sẽ cho người sắp xếp.." Nói xong, anh đi về phía bàn làm việc, gọi đến số nội bộ để sắp xếp công việc.
Một lúc sau, anh cúp điện thoại, khẽ cười với cô nói: "Đã sắp xếp xong, anh đi với em, anh rất muốn nghe ca khúc mới của em."
"Ngự, vừa rồi anh và cô Lương có mâu thuẫn gì à?" Quan Xán Xán nhìn chằm chằm Tư Kiến Ngự hỏi.
Anh vẫn cười, tay đặt lên vai cô nói: "Thật ra cũng không phải mâu thuẫn gì, chỉ là chuyện nhỏ, do bất đồng ý kiến thôi."
Chuyện nhỏ? Trực giác cho cô biết rằng đó không phải là chuyện nhỏ.
"Vậy..
Hàn Viêm Hy thì sao, anh ta đột nhiên tuyên bố sau này sẽ phát triển ở nước ngoài, chuyện này có liên quan gì đến anh không?"
Anh bình tĩnh trả lời: "Có liên quan."
Cô giật mình, tuy rằng cô đã sớm nghĩ tới đáp án như vậy, nhưng khi được nói ra từ anh, trong lòng cô vẫn có một cảm giác phức tạp khó diễn đạt.
Một siêu sao nổi tiếng dễ dàng bị chủ tịch tập đoàn GK khống chế như thế sao.
"Là bởi vì tại hôn lễ, anh ta đưa em đến gặp Phương Nhược Lam sao?
" Bởi vì hắn suýt chút nữa làm em bị thương.
"Anh nói." Hắn ta đưa em đi như thế, không quan tâm liệu em có bị thương hay không.
"
" Nhưng..
em cũng không bị thương.
"Cô thực sự có chút cảm ơn vì Hàn Viêm Hy đã đưa cô đến gặp Phương Nhược Lam, giúp cô giải quyết những nghi ngờ trong lòng và khiến cô hiểu rằng cô yêu Ngự bao nhiêu, và Ngự cũng yêu cô bao nhiêu.
Nó như một phép thử cho tình yêu của họ.
Tư Kiến Ngự giơ tay, nhẹ nhàng vuốt nhẹ sợi tóc trên trán cô," Nếu như hắn thật sự làm cho em bị thương, thì em nghĩ hắn hiện tại có thể bình yên vô sự ra nước ngoài sao? "
Cô nhìn anh, thực ra những gì anh làm đều là vì cô.
Anh đang bảo vệ cô theo cách của anh, mặc dù kiểu bảo vệ này đôi khi gần như tàn nhẫn với người khác.
Anh cúi xuống hôn lên trán cô:" Xán Xán, có anh ở đây, không ai có thể làm tổn thương em.
"Kể cả chính anh.
" Xán Xán, em có biết anh yêu em nhiều thế nào không? "Anh khẽ hôn lên môi cô.
" Em biết.
"Cô chủ động hôn lên môi anh.
* * *
Quan Xán Xán đưa con gái đi cùng Tô Viên đến một nhà hàng để dùng bữa.
" Cảm ơn cậu vì lần trước đã giúp mình! Cho nên, bữa ăn hôm nay mình sẽ mời.
"Tô Viên nói, mặc dù thu nhập của cô không nhiều, nhưng cô vẫn có thể chi trả được," Còn nữa, mình cũng đã hứa với Tiếu Tiếu, sẽ mời bé con ăn kem, cho nên hôm nay cậu không được tranh giành mới mình nhé.
"
Quan Xán Xán đáp lại bằng một nụ cười, trong khi bé Tiếu Tiếu hét lên" Cảm ơn dì Tô "rất ngọt ngào, cô bé còn vòng tay qua cổ Tô Viên và hôn lên gò má cô hai lần, khiến cô thực sự muốn bản thân cũng có một cô con gái đáng yêu như thế.
Đứa con tương lai của cô sẽ như thế nào? Giống cô, hay giống Mục Ngạn? Nếu như là giống Mục Ngạn thì hẳn là con của cô sẽ rất xinh đẹp.
Trời ạ, cô đang nghĩ cái gì vậy, hiện tại cô và Mục Ngạn chỉ mới nắm tay nhau thôi, ngay cả việc anh có thể yêu cô hay không cũng không biết, vậy mà giờ cô đã nghĩ đến việc sinh con rồi.
Tô Viên vội lắc đầu.
Quan Xán Xán ngược lại nhìn khuôn mặt đột nhiên đỏ bừng có chút kỳ quái của Tô Viên, không khỏi hỏi:" Làm sao vậy, cậu đang nghĩ tới chuyện gì mà mặt lại đỏ như thế? "
" Không có gì.
"
Quan Xán Xán mỉm cười," Cậu có biết với bộ dạng hiện giờ của cậu nên dùng câu gì để hình dung không? "
" Câu gì chứ? "
" Giấu đầu hở đuôi.
"
Tô Viên xấu hổ, đang định nói thêm gì đó, thì Tiếu Tiếu"...!"
Lên một tiếng sau đó trèo xuống người cô.
" Này, Tiếu Tiếu, con định đi đâu thế? "Tô Viên và Quan Xán Xán nhanh chóng đuổi theo bé con.
Kết quả, cô bé đang kéo một cậu bé trạc tuổi cô bé, dường như đang nói chuyện gì đó.
Tô Viên sững người trong giây lát, còn cậu bé kia đang nắm tay một người phụ nữ khác, mà người phụ nữ đó cô biết, chính là Lương Chiêu Mai, đại tiểu thư của Lương thị.
Quan Xán Xán nhìn thấy cũng sửng sốt, mấy ngày trước cô có gặp lại cô ta ở GK, nhưng hôm nay, không ngờ lại gặp ở đây.
Lương Chiêu Mai là người mở miệng trước," Xem ra thật là trùng hợp.
"
Bé con Tiếu Tiếu ngẩng đầu nhìn Quan Xán Xán nói:" Mẹ, chúng ta cùng mẹ Tiểu Hào và Tiểu Hào ăn cơm được không? Con muốn cùng Tiểu Hào làm bạn! "
Quan Xán Xán liếc nhìn cậu bé đang bị bé con nhà cô nắm tay, kể từ khi cô bé gặp cậu bé ở khu mua sắm, đã mong muốn được làm bạn với cậu bé.
Lần này gặp lại cậu bé, bé con nhà cô sẽ không dễ dàng buông tha như vậy.
Trái ngược với sự nhiệt tình của bé con thì cậu bé có chút rụt rè.
Quan Xán Xán bước tới và nói với Lương Chiêu Mai," Con gái tôi có vẻ rất thích con trai của cô, cô sẽ không ngại khi dùng bữa cùng chúng tôi chứ? "
Lương Chiêu Mai theo bản năng muốn từ chối, nhưng những gì Lục Lễ Phương nói với cô ấy trước đó đột nhiên hiện lên trong đầu," Chiêu Mai, có lẽ người quyết định số phận tập đoàn của Lương thị trong tương lai sẽ là Quan Xán Xán, bởi vì người duy nhất khiến Tư Kiến Ngự thay đổi quyết định chỉ có cô ta mà thôi.".