Chương 28: Bất Giác Nhớ Lại

Tại Sao Loli Lại Thành Nữ Vương

Đăng vào: 12 tháng trước

.



Hạ Di đi vào phòng làm việc của mình, ngồi ở trên ghế da nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính tâm tư dần dần phiêu đến xa, nàng khi còn bé là thư đồng của nữ vương, hầu như là tận mắt xem Lãnh Hoài An từng bước từng bước giẫm ngàn vạn xương khô đi tới long ỷ, quân lâm thiên hạ, có thể nói người hiểu rõ Lãnh Hoài An nhất chính là nàng.

Sinh ở đế vương thế gia, Lãnh Hoài An từ nhỏ chính là một người bạc tình.

Trùng tình tảo yêu, người trong thâm cung đều rõ ràng điểm này, cho nên nàng mới cảm thấy nữ vương có chút đáng thương a, sinh ra liền nhất định mất đi năng lực làm người yêu, tương ứng cũng không có cách nào nắm giữ cơ hội được yêu.

Đối với Lãnh Hoài An mà nói, bất cứ sự vật địa vị gì đều cùng quyền lực bám vào nhau, ái tình quyết định cũng vậy bởi vì nó có thể bị giá trị lợi dụng, mà trong xã hội hiện đại cũng có câu nói Tình thâm không thọ, nhưng so với nơi cung đình một mất một còn mà nói, đám người ở thế kỉ này vẫn tương đối còn nhiều người si tình.

Gặp phải Kỷ Sơ, Lãnh nữ vương nhất định sẽ cảm thấy rất mới mẻ thú vị, dù sao Yến quốc tuyệt đối sẽ không có người như vậy tồn tại, kỳ thực đối mặt phần cảm tình này Lãnh nữ vương nhất định cũng từng có suy nghĩ đi, do dự qua, nghi hoặc qua, nhưng vẫn như cũ đem mình ràng buộc lên, lựa chọn trạng thái an toàn nhất.

Chính mình rất muốn ở bên cạnh giúp Lãnh nữ vương tìm về Kỷ Sơ, nhưng nếu Lãnh nữ vương đã bắt đầu xem kỹ nội tâm chân thực ý nghĩ, thôi thì nàng đành làm khán giả xem xét từng bước một diễn biến của nàng ấy càng thêm có lạc thú a.

Hạ Di chuyển bút máy trong tay tưởng tượng dáng vẻ nữ vương mặc vào áo cưới, không khỏi ý cười càng sâu, xuyên qua đến thời không này, đúng là phúc lợi thật nhiều, nếu như dừng lại ở Yến quốc, Lãnh nữ vương vĩnh viễn là Hoàng Đế, sẽ không phát sinh bất kỳ thay đổi gì.

Năm tháng ở Yến quốc a, chính mình làm sao trở thành Hạ thừa tướng của Lãnh nữ hoàng, rõ ràng mới bắt đầu Hạ gia muốn chống đỡ chính là đại điện hạ...!ánh mắt Hạ Di mất đi tiêu cự, rơi vào trong trí nhớ năm xưa.

Mười lăm tuổi năm ấy nàng theo Lãnh Hoài An cùng đi bãi săn luyện tập ngự xạ, ai biết nhị hoàng tử trong bóng tối giở trò lừa bịp, phân tán mọi người, lại tìm bốn, năm con mãnh hổ đem Lãnh Hoài An cùng Hạ Di vây nhốt, quỷ kế làm kín kẽ không một lỗ hổng, lúc đó nhị hoàng tử từng lôi kéo phụ thân đi nghỉ mát —— Hạ Thượng Thư, nhưng ở Hạ phủ bị trêu chọc đến không thoải mái, vì lẽ đó một kế này cũng là một hòn đá trúng hai con chim.

Ngay lúc đó Lãnh Hoài An chỉ có 14 tuổi, nhưng võ công đã có vài thành công lực, liều mạng chạy trốn có khả năng sẽ rất ít thương đi, mà nàng lại không có vứt bỏ người không biết võ công là Hạ Di, nhảy lên giẫm trên thân cây đem Hạ Di hộ ở giữa liền bắn mấy mũi tên, xuất tiễn như sét đánh, đuôi tiễn ở trong gió vang vọng boong boong, đâm vào mắt phải ác hổ trước mặt.

Mới vừa giải quyết trước mặt một con, phía sau lại bị đánh lén, Lãnh Hoài An một bên thân miễn cưỡng né qua tay hổ, nhưng tay hổ như lưỡi dao lợi hại lập tức ở trên vai nàng lưu lại ba đạo vết máu màu đỏ tươi, nữ vương cấp tốc xoay người, một đôi mắt phượng đón gió híp lại, mười ngón tay như ngọc chụp tiễn đáp cung, xuất tiễn một chốc nhấc lên tung lực, xuất hiện giữa trời, xuyên qua thiên quân vạn mã đến thẳng yết hầu của phe địch.

Đến cuối cùng, Hạ Di an toàn không việc gì trốn ở phía sau cây, bình tĩnh nhìn Lãnh Hoài An vung lên lông mày phong, đón phong mà đứng trong rừng, tay cầm một cây đàn sắc trường cung, dưới chân nằm thi thể năm con hổ, trên mặt dáng dấp kia thực sự là...!thiên hạ vô song, làm nàng kinh diễm nói không ra lời.

Nhưng khi nàng hướng Lãnh Hoài An đi lại thì nhìn thấy rõ ràng trên lưng người kia ba đạo vết thương thật dài đỏ sẫm, vết thương ngang qua toàn bộ phần lưng còn đang chảy huyết, đặc biệt dữ tợn, sau đó Lãnh Hoài An quay về nàng khẽ mở môi "Hộ ta trở lại." Liền ngã vào trong ngực của chính mình.

Hạ Di tim đập như trống, cõng lấy Lãnh Hoài An dùng đời này tốc độ nhanh nhất hướng bãi săn hành cung chạy đi, ở nàng rốt cục đến hành cung đem Lãnh Hoài An giao cho thái y sau, bản thân nàng cũng hai mắt tối sầm ngất đi.

Lãnh Hoài An hôn mê bốn ngày mới từ Quỷ Môn Quan về tới, mà Hạ Di lao lực tâm huyết tìm tới Thánh Thủ Thần Y cầu xin được ba sinh cơ lộ để có thể làm cho phần lưng của Lãnh Hoài An vẫn bóng loáng như tuyết, nhân duyên ba đạo vết tích kia thực sự giống như là như đâm vào trong lòng Hạ Di vậy, không đem nó diệt trừ, Hạ Di sẽ vẫn làm ác mộng.

Chuyện này qua đi, Hạ gia liền trở thành đảng phái trung thành ủng hộ Lãnh điện hạ, mà Hạ Di cũng đem Lãnh Hoài An làm nữ vương chí cao trong lòng, nhưng nàng thường thường sẽ nhìn bầu trời đêm xuất thần suy nghĩ Lãnh Hoài An tại sao muốn liều mạng cứu mình, tuy rằng thế lực Hạ gia vẫn tính là khổng lồ, nhưng cũng không cần liều lĩnh nguy hiểm đến tính mạng đi đánh cược một tỷ lệ thắng không nắm chắc.

Nàng cùng phụ thân tán gẫu, phụ thân nhưng chỉ là đè lại bờ vai của nàng lẳng lặng nói: "Đi theo bên người nàng, ngươi có một ngày sẽ biết."
Lãnh điện hạ đăng cơ, chính mình ngày này lên làm thừa tướng, nàng quỳ lạy ở Đại Hùng bảo điện thì cuối cùng đã rõ ràng.

Có người gõ cửa phòng làm việc, tổng giám đốc Hạ phục hồi tinh thần lại, trào phúng chính mình lại bắt đầu hồi ức năm xưa, lắc lắc đầu trên mặt nâng lên nụ cười ôn hòa quen dùng: "Vào đi."
Tiểu trợ lý thấp thỏm đẩy cửa nói: "Hạ tổng, ta đã nói ngươi đang nghỉ ngơi, hiện tại mời chớ quấy rối, nhưng Tống tiểu thư nói có chuyện rất trọng yếu tìm ngươi."
Hạ Di vô tình vung vung tay "Ngươi đi ra ngoài trước đi."
Trong phòng chỉ còn dư lại nàng cùng Tống Thư Niên, Tống Thư Niên lười biếng ngồi vào trên ghế xoay da thật, móng tay được sơb cặn kẽ nắm lấy văn kiện trên bàn làm việc "Chiếm lấy Thiên Hoàng, lại lợi dụng Thế Kỷ, Hạ tổng cũng không khỏi quá độc ác một chút đi."
Nụ cười của Hạ Di ôn hoà như gió ấm đã đến mức độ lô hỏa thuần thanh "Tống tổng hiện tại mới biết sao."
Tống Thư Niên trong nháy mắt cứng lại rồi, người đối diện cười đến vô cùng khó coi, nàng phong tình vuốt vuốt tóc che giấu ngọn sóng lớn trong lòng, Hạ Di a, nếu ngươi muốn chọc ta, vậy ta nhất định sẽ phụng bồi.

Vì lẽ đó thời khắc này gọi là ám muội đi, những ngày kế tiếp hai vị tổng giám đốc nhất định phải dây dưa không rõ a.

Mà người cô đơn là Lãnh nữ vương của chúng ta đây đang đứng lặng ở trước cửa sổ như một toà Venus điêu khắc, từ khi Kỷ Sơ rời đi, những hồi ức ở chung bé nhỏ kia đều rất phiền phức hiện ra trong đầu của nàng, không chịu tiêu tan.

Nàng hết sức không thích trạng thái hiện tại của chính mình, quá mềm yếu, bị một người không từ mà biệt kéo kéo nắm nắm, liền ngay cả việc luôn luôn coi trọng tranh quyền đoạt lợi bây giờ đều mệt mỏi tiến hành.


Đặc biệt là khi nàng biết Sở Vãn Nguyệt làm ra việc đó, ngày đó nàng cùng Sở Vãn Nguyệt hẹn gặp nhau ở khách sạn bá tước Mary.

Lãnh Hoài An đi vào gian phòng cởi áo gió treo ở một bên, ngồi ở trên giường ngón tay nắm lại cùng nhau "Sở tiểu thư tìm ta để làm gì."
Rõ ràng là nàng ba lần bốn lượt khất nợ cuộc hẹn của chính mình, bây giờ còn có thể bình chân như vại đặt câu hỏi, Sở Vãn Nguyệt lại một lần nữa nổi lên khâm phục nữ vương "Trong lòng thực mong nhớ nữ vương đại nhân a."
Nữ vương: "Há, như vậy sao."
Lãnh Hoài An đi tới trước mặt Sở Vãn Nguyệt, giữa hai người thiếp đến rất gần, trong con ngươi hẹp dài của nàng như là ngưng tụ một tầng băng sương "Nhưng vẻ mặt của Sở tiểu thư nói cho ta biết đêm nay có thể có nhiều bí ẩn."
Cảm nhận được một luồng khí tràng không tên, Sở Vãn Nguyệt có chút muốn lui về sau trốn, nhưng như vậy cũng quá thua khí thế a, nàng trái lại ngẩng đầu lên chóp mũi hầu như đụng vào cằm lạnh nữ vương "Ai bảo Lãnh nữ vương quá mức bạc tình đâu, dùng xong liền bỏ đi như vậy, ta vì là nữ vương đại nhân thần hồn điên đảo cũng chỉ có thể lại khai quật giá trị lợi dụng của bản thân a."
Lãnh Hoài An câu lên một bên khóe môi, chậm rãi đi tới bên cạnh bàn, cầm lấy một bình rượu đỏ rót vào trong cốc thủy tinh, sau đó hai ngón tay kẹp lấy chân ly, "Đi thẳng vào vấn đề đi, ngươi biết cái gì."
Đầu Sở Vãn Nguyệt nghiêng lại đây, cắn vào cái ly trong tay nữ vương, dùng sức đem rượu đỏ uống vào, ngón tay xoa màu đỏ rượu nơi khóe miệng "Thiên Hoàng phá sản, tài chính đã không còn, lại còn cùng MARS hợp tác đại hạng mục, há mồm chờ sung rụng bị Vệ Tư Lý biết được lại không phải chuyện tốt đẹp gì."
Xem ra Sở thị xí nghiệp ở thành phố xác thực có mấy phần bản lĩnh, Lãnh Hoài An để ly rượu trong tay xuống, Thiên Hoàng ở thời điểm Hạ thừa tướng tiếp nhận gần như chỉ là cái trò mèo, chỉ có bề ngoài, bên trong lại bị Hạ Di thật không rành thế sự đầu tư các loại sai lầm đều bại hết.

Tuy rằng Hạ thừa tướng đã làm các loại để nỗ lực, thế nhưng tài chính trống không thực sự là không nhiều, cơ hội cùng MARS hợp tác ngàn năm một thuở, vì lẽ đó Hạ thừa tướng mới sẽ cắn dây của Thế Kỷ, lợi dụng tiền tài của Thế Kỷ giấu diếm được Vệ Tư Lý vượt qua cửa ải khó.

Hạ Di ngoại bộ công tác làm đều cẩn thẩn, bên trong cũng không có để lộ tin tức, Sở Vãn Nguyệt có thể biết tin tức này xem như bản lĩnh không nhỏ, nhưng Lãnh Hoài An không kinh hoảng, nàng trời sinh thì đã không kinh hoảng, huống chi nữ nhân trước mặt còn muốn cầu cạnh nàng.

"Điều kiện của ngươi là cái gì?"
Sở Vãn Nguyệt nở nụ cười, cồn làm cho màu da của nàng biến hồng, sấn đến nụ cười càng thêm kiều mị "Làm tình nhân của ta."
Ánh mắt nữ vương khá là ghét bỏ "Ngươi cảm thấy có khả năng à."
"Đương nhiên là có thời gian hạn chế, không dài, chỉ là một tháng.

Như thế nào, không cảm thấy tương đương có lời sao, một tháng này ta đều phải hầu hạ nữ vương đại nhân a, ngươi còn có thể kiếm được mấy trăm triệu tài sản." Trong mắt Sở Vãn Nguyệt hiện ra tia sáng.

Quả thật như Sở Vãn Nguyệt nói, giao dịch phi thường có lời, không có lý do cự tuyệt, Lãnh nữ vương gật gật đầu, "Tình nhân có yêu cầu gì không."
"Chỉ cần bồi tiếp ta, tình cờ thỏa mãn một ít yêu cầu đặc thù của ta là được." Trên mặt Sở thiên kim đỏ ửng càng sâu.

"Yêu cầu đặc thù?" Nữ vương đè thanh mấy chữ này hỏi.

Sở Vãn Nguyệt lấy ra một cái rương "Chính là một trò chơi tình thú a, quy tắc rất đơn giản."
Nàng mở ra cái rương lấy ra một cái roi da "Ân, mời ngươi quất ta"
Vì lẽ đó, vị Sở tiểu thư này chính là có tiềm chất cuồng M trong truyền thuyết a, mà nguyên nhân nàng vẫn đối với nữ vương dây dưa không ngớt đương nhiên là dáng vẻ khí tràng mười phần có tiềm chất S của nữ vương a, bị quỷ súc nữ vương công ngược nhất định có thể được cả người sung sướng đến đỉnh cao nhất.

[Edit: bạn nào hiểu lầm nữ vương thì nên xin lỗi nữ vương đi nha~~]
Ở trong mắt Sở tiểu thư, Kỷ Sơ cũng coi như thuộc tính M, thế nhưng không quá hợp lệ a, nàng ấy là tài nguyên quá tốt để nữ vương chà đạp, nên nàng mới ở ngày sinh nhật của Kỷ Sơ ác ý bày ra tất cả những thứ này.

Tờ giấy trong quần áo Kỷ Sơ căn bản cùng nữ vương không quan hệ, nữ vương căn bản không rõ ràng sinh nhật của gà con, sinh nhật đối với nữ vương mà nói vẫn là một hồi ức thống khổ.

Bởi vậy chính Sở tiểu thư để Kỷ Sơ trải nghiệm cảm giác từ cực hỉ đến đến cực bi, mục đích nha, là vì có thể kích thích ra tiềm chất M trong nội tâm của Kỷ Sơ...![Edit: có thể nói em này là "giúp người ta dựng lá xây nhà" nhưng lại thành "đốt trụi luôn căn biệt thự nhà lá" của 2 nàng kia]
Khi Kỷ Sơ đi tới cửa, trên cổ Sở Vãn Nguyệt là xích sắt, giống như nô lệ một mực cung kính quỳ ở trên sàn nhà, một đầu dây xích khác chính là nắm tại trong tay nữ vương.

Nữ vương biểu tình hững hờ, cầm roi da đánh Sở thiên kim, sở thiên kim vui vẻ dâm đãng gọi lên.

Nữ vương bĩu môi, vô vị, nàng khá là yêu thích dùng thập đại cực hình ép hỏi những loạn thần tặc tử bị còng lại kia, mà trước mặt người này lại rõ ràng rất là hưởng thụ.

"Nữ vương đại nhân, ngươi quá lợi hại...!A, có thể bị một vị nữ hoàng đánh thực sự là có thể đạt đến cảnh giới tối cao của cuồng M a, xin dùng bàn tay cao quý của ngươi quất roi lên thân thể thấp hèn này của ta đi." Ngược lại Sở tiểu thư chỉ là đơn thuần muốn bị nữ vương đánh mà thôi.

Lãnh Hoài An mím mím môi, thật muốn đem người trước mặt đá đến ngoài cửa sổ ba mươi tầng này a.

Vẫn là gà con được hơn, thỉnh thoảng sẽ ngạo kiều, thỉnh thoảng sẽ xù lông, tình cờ còn có thể rất có can đảm trốn mình...!
Nguyên lai đêm đó gà con chính là hiểu lầm chính mình cùng Sở Vãn Nguyệt phát sinh quan hệ cho nên mới phải uống đến say khướt trở về sao, ngón tay Lãnh Hoài An gõ lên cửa sổ thủy tinh, phát sinh tiếng vang lanh lảnh.

Gặp mặt lại nhất định sẽ đem ngươi chuốc cho quá chén, hắc hắc.

============
Hiện tại còn 6 chương nữa là kết thúc, mình cũng đã edit xong.

Nên bắt đầu từ chương này khi đăng nếu được 15 bình chọn mình sẽ đăng chương tiếp theo, tức là trong 15 phút hay 30 phút (hay là 5 phút hoặc 6,7 tiếng) gì đó mà cứ đủ 15 bình chọn thì mình lập tức đăng liền, (ai muốn đọc nhanh thì chịu khó nhấn nút nha~), nếu k đủ thì mình sẽ đăng 1ngày/1chương như bình thường.