Tại Sao Loli Lại Thành Nữ Vương
Đăng vào: 12 tháng trước
Ánh mắt Kỷ Sơ ảm đạm, cầm hộp cơm ngồi vào một góc trường quay trầm mặc bắt đầu ăn.
Sở Vãn Nguyệt mặc một kiện váy màu vàng nhạt đẹp đẽ, cầm đồ ăn tiện lợi, cười cùng đoàn kịch chào hỏi, sau đó đi tới bên cạnh Lãnh Hoài An "Cơm của đoàn phim không đủ dinh dưỡng, ta đưa cơm trưa đến cho ngươi."
Nữ vương nhàn nhạt tiếp nhận thức ăn "Không cần được voi đòi tiên."
Sở Vãn Nguyệt che miệng cười khẽ: "Nào có a, tiểu cung nữ ta đến hầu hạ nữ hoàng dùng cơm a, đúng rồi, vị Kỷ tiểu thư kia không phải quan hệ với ngươi không sai sao, đem nàng cũng kêu đến ăn đi."
"Nhiều chuyện." Nữ vương không nhanh không chậm múc lấy cơm, trong lúc vung tay nhấc chân bao hàm lễ nghi quý tộc, xem ra vô cùng vui tai vui mắt.
"Hung dữ cái gì, tháng ngày chúng ta có thể cùng nhau cũng không lâu a, còn không bằng nhân gia khá một chút." Sở Vãn Nguyệt bất mãn mà mân mê miệng, quay mặt sang ý cười dịu dàng quét Kỷ Sơ vài lần.
Xa xa đang ăn cơm Kỷ Sơ cứng một hồi, bên cạnh diễn viên trò chuyện nội dung cũng truyền tới.
"Ta nói rồi, Hạ tổng cùng Tống tổng mới là một đôi đi, Lãnh nữ vương cùng Hạ tổng là quan hệ thân thích, giữa hai người căn bản là không có gì, mà Lãnh nữ vương cùng Sở thiên kim mới là tuyệt phối, nghe nói các nàng ở lần thu ca khúc chủ đề kia lẫn nhau vừa gặp đã thương."
"Lãnh nữ vương scandal thực sự là nhiều a, có điều ai kêu người ta dung mạo xinh đẹp, gia thế lại được, tự nhiên là có rất nhiều người đổ xô tới muốn leo lên cây to này, đáng tiếc ta không có vận may tốt như vậy."
"Nếu ta nói, Lãnh nữ vương vẫn là cùng Sở Nhị thiên kim cùng nhau đi, thân phận rất xứng, dù sao cũng tốt hơn cùng chút tiểu minh tinh dây dưa không rõ, để cho người khác có cơ hội thượng vị."
Những câu nói này rơi vào trong tai Kỷ Sơ thực sự là không nói ra được có bao nhiêu trào phúng, lòng người thực sự so với quỷ thần khủng bố ngàn vạn lần, minh tranh ám đấu, uốn mình theo người, hơi hơi lạc thế liền người người đều đến giẫm một cước, lúc trước còn mỗi người ân cần không ngừng, bây giờ nhìn đến Lãnh nữ vương có tân hoan liền bắt đầu trào phúng.
Các nàng xưa nay sẽ không ghi hận cây to, chỉ có thể nhằm vào rễ cỏ, gia đình giàu có đó là mệnh tốt, mà bình dân làm sao có thể lập tức bay lên đầu cành cây làm phượng hoàng a, cánh phượng hoàng bị bẻ đi, rớt xuống, các nàng liền đặc biệt hài lòng, con người vì chính mình cũng là chim sẻ, đương nhiên hi vọng nhìn thấy đồng bạn để tăng thêm một cái.
Kỷ Sơ lay mấy lần hộp cơm thì có chút mệt mỏi để ở một bên, ngửa đầu nhìn phương xa, đánh đuổi Hoắc Giác Giai sau, quay xong bộ phim truyền hình này tiền đồ của chính mình hẳn là một mảnh quang minh sáng lạn đi.
Còn có thể quay điện ảnh đại chế tác, hướng quốc tế, có điều...!Giới giải trí cũng có loại người nổi tiếng một quãng thời gian lại bị khán giả lãng quên mà mai danh ẩn tích, chính mình không hẳn không thuộc về phạm trù kia.
Cho dù đối mặt cơ hội tốt như vậy, nàng cũng không thể nắm chắc tốt được, vì lẽ đó hiện tại còn sẽ có người cười nhạo nàng.
Sau đó người như Hoắc Giác Giai cũng sẽ xuất hiện, đến lúc đó chẳng lẽ lại chịu đến mọi người chỉ trích rồi sau đó giải ước à.
Mỗi thâm tâm chứa thâm trầm không lộ lòng dạ tính toán người khác, tháng ngày như vậy thực sự quá mệt mỏi, trên người cõng lấy gông xiềng cũng quá nặng, sớm muộn sẽ đem người ép vỡ.
Kỷ Sơ lại muốn thở dài, nàng đứng lên hướng phòng nghỉ ngơi đi muốn chợp mắt một hồi, đẩy ra cửa phòng nghỉ, ở bên trong còn không đến một chút, lại xuất hiện khách không mời mà đến.
Sở Vãn Nguyệt dựa lưng vào cửa, giọng nói mang vẻ không dễ phát hiện mùi vị khiêu khích: "Nghe nói ngươi trước đây cùng Lãnh nữ vương ở cùng nhau."
Nhanh như vậy liền đến hạ mã uy, Kỷ Sơ bĩu môi: "Kia đều là lời đồn, ta cùng Lãnh tiểu thư không có bất kỳ quan hệ mập mờ nào, Sở tiểu thư vẫn là mời trở về đi, ta hơi mệt chút, muốn nghỉ ngơi một hồi."
Sở Vãn Nguyệt dương nhướng mày, nghiêm túc nhìn Kỷ Sơ nói: "Lòng tốt khuyên ngươi một câu, sau này vẫn là cách Lãnh nữ vương xa một chút đi, người kia là sắc bén nhọn, người đến gần nàng đều sẽ bị thương." Ngón tay nàng chọt chọt mặt Kỷ Sơ "Ngươi xem ra quá mềm mại, không chịu nổi thương tổn."
Kỷ Sơ bất động thanh sắc đáp lễ nói: "Xem ra Sở tiểu thư mang theo tâm địa bồ tát a, thương tích khắp người còn muốn che chở người khác."
Sở Vãn Nguyệt khanh khách nở nụ cười, nàng ngoẹo cổ nhìn chăm chú Kỷ Sơ: "Nói thật ta cũng không chán ghét ngươi, tuy rằng ngươi ca hát phi thường khó nghe, nhưng ngươi rất thú vị." Dừng một chút lại nói: "Giới giải trí thật sự không thích hợp ngươi."
"Ta biết." Kỷ Sơ vẻ mặt bình thản.
"Sau này ta đổi khẩu vị liền đến tìm ngươi nha." Sở Vãn Nguyệt xinh đẹp quay người lại, góc váy tung bay, rời đi phòng nghỉ.
Kỷ Sơ lắc đầu một cái nở nụ cười một tiếng, cũng mở cửa hướng toilet đi, ở khúc rẽ lại bất ngờ gặp phải nữ vương, nàng khổ não vung vung tay chào hỏi, nữ vương nhưng tiến lên một bước ngăn chặn nàng nói: "Ngươi đang trốn ta."
Phong cách của nữ vương trước sau như một, Kỷ Sơ cười khổ đáp: "Phát sinh chuyện như vậy không né ngươi chẳng lẽ còn quấn quít lấy ngươi à." Nói xong cúi đầu xuống, thùy mi mắt lại nói: "Tối hôm qua, tại sao...rõ ràng ta nói không muốn."
"Ngươi không phải thích ta sao?" Nữ vương hững hờ mà thưởng thức chuế châu liên trước ngực Kỷ Sơ.
Kỷ Sơ có chút á khẩu không trả lời được, nhíu nhíu mày vẫn là nói: "Vậy Sở tiểu thư đâu." Nàng còn muốn hỏi càng nhiều vấn đề, vậy ngươi cũng thích ta sao, lần sau ngươi còn có thể đem ta làm quân cờ lợi dụng à.
Nữ vương thật lâu không có trả lời, bầu không khí trở nên trầm mặc.
Ngón tay Kỷ Sơ nắm chặt, móng tay lại đâm vào vết thương ngày hôm qua lưu lại, nàng giương mắt nhìn Lãnh nữ vương một chút, cảm giác mình đã rõ ràng đáp án.
Thực sự là buồn cười, rõ ràng đầu óc có chút ngu ngốc vào giờ phút này nhưng lại có thể hiểu được, chính mình tương đương là một vị phi tử của hậu cung Yến quốc, nữ hoàng tự nhiên có thể sủng hạnh nàng, cũng có thể sủng hạnh người khác, cho dù Lãnh Hoài An đi tới hiện đại, nhưng có thể trong thế giới của nàng, nàng vẫn cứ là nữ hoàng vô địch.
Một vị nữ vương vô tình, bị cung đình đấu tranh điêu khắc ra nữ vương, rõ ràng nắm giữ tất cả, nhưng đối với ái tình nhân gian cơ bản nhất cũng không hiểu.
Qua rất lâu, Kỷ Sơ mới nghe thấy âm thanh của mình "Sở Vãn Nguyệt đi cùng với ngươi, đúng không."
"Ừm." Ngón tay nữ vương nắm lấy một tia tóc đen của Kỷ Sơ "Dây chuyền không thích sao, làm sao không đeo."
Kỷ Sơ: "Phải đóng phim, làm sao có thể đeo thứ đó."
Nữ vương lại trầm mặc một hồi, cuối cùng vỗ vỗ vai Kỷ Sơ nói: "Ta đi tìm đạo diễn có một số việc, đi trước."
"Được."
Trước khi đi Lãnh Hoài An lại xoay người lại nâng lên cằm Kỷ Sơ nói: "Tuy nói ngươi cười lên có chút ngu xuẩn, thế nhưng cười lên trẫm nhìn cũng thư thái, thành phi tử của trẫm, vậy phải hảo hảo chọc trẫm vui có biết không?"
Hai bên khóe miệng Kỷ Sơ nhếch lên, con ngươi cũng cong thành mặt trăng, cười đến như ánh mặt trời trong ngày đông phi thường ấm áp.
Lãnh Hoài An cúi đầu hôn khuôn mặt Kỷ Sơ một hồi, tiếp theo buông tay ra đi đến hành lang uốn khúc.
Sờ sờ nơi bị hôn qua, Kỷ Sơ đi vào toilet hứng nước hất lên mặt mình.
Kim đồng hồ chỉ tám giờ, đạo diễn hài lòng hô thu công.
Lãnh Hoài An hướng Kỷ Sơ đang tháo trang sức nói: "Phân cảnh của ta đã hết, ta đi Bắc Kinh xử lý chút công vụ, qua mấy ngày Bắc Kinh tuyên truyền xong, gặp lại."
Kỷ Sơ ừ một tiếng, ở Lãnh nữ vương đứng dậy thời điểm nhẹ nhàng nắm lấy bờ vai của nàng, cầm lấy bút vẽ lông mày động tác ôn nhu quét một vòng lông mày phong của Lãnh nữ vương, một lát sau liền thả nàng ra.
[Edit: có ai biết động tác này của Kỷ Sơ là gì không ta??? (Ở mấy chương giữa nữ vương có nhắc đến)]
Lãnh Hoài An nhíu nhíu mày: "Vẽ có đẹp mắt không, tay nghề của ngươi chắc chắn sẽ không tốt đi nơi nào.
Không nói nữa, còn muốn ra sân bay, tạm biệt."
"Tạm biệt."
Lãnh Hoài An nhanh chân đi về nơi đỗ xe, ngồi vào trong xe đi tới sân bay, nàng chống cằm nhìn cảnh sắc ngoài cửa xe, đột nhiên nhớ tới khi còn bé mẫu thân đã dạy nàng một câu nói: Ái tình a, là chuyện kiêng kỵ nhất của đế vương gia.
Bởi vì động tâm sẽ phải chăm sóc, mà quân vương một khi giấu trong lòng lo lắng, đó là nhất định không thể xưng bá thiên hạ.
Hiện tại chính mình lại động tâm.
Nàng thấp lông mày cười cười, lần sau gặp lại gà con nhất định phải hảo hảo thưởng thức một phen, nhìn một cái có thể hay không làm dậy sóng toàn bộ ham muốn của nàng, hoàn toàn phóng túng tình cảm.
Cảm giác cùng gà con cùng nhau vẫn rấ tốt, có lúc sẽ sản sinh rất nhiều ý nghĩ a, nghĩ đến dáng dấp Kỷ Sơ đêm qua bị cao triều dằn vặt đến bất lực động tình, Lãnh Hoài An lại đỡ trán cười lên, lần sau Bắc Kinh gặp lại...!Còn bao lâu a, đại khái chừng một tuần lễ đi.
Đáp án sai rồi, lần sau gặp lại không phải một tuần, mà là rất nhiều, rất nhiều năm sau.
Trong phòng làm việc sắc mặt Lãnh Hoài An có chút tối tăm nhìn phương xa, Hạ Di đẩy cửa ra đi tới ôn hòa cười nói: "Kỷ Sơ cùng công ty cò môi giới giải ước, thuê nhà cũng bị trả lại, chuẩn bị tốt không biết đi quốc gia nào."
Lãnh Hoài An duy trì trầm mặc.
Hạ Di: "Không nhìn ra Kỷ tiểu thư làm việc rất quyết tuyệt nha, liền cấp tốc lặng yên không một tiếng động biến mất, cùng tác phong làm việc lúc trước của nàng hoàn toàn không giống, không đúng, không thể nói không giống, từ bối cảnh thân phận của nàng phân tích, Kỷ tiểu thư nên là loại người có thể vứt bỏ tất cả."
"Gia cảnh giống như vậy, mẫu thân bị tai nạn xe cộ, phụ thân bị chứng hậm hực mê mẩn đánh bạc sau cũng bất ngờ bỏ mình, thiếu nợ người khác một số tiền lớn, đang học trung học nàng liền làm công kiếm tiền trả nợ, bởi vì chủ nợ thấy nàng có mấy phần sắc đẹp, cũng mang theo đồng tình liền đem nàng đưa đi làm diễn viên, lần trước thù lao của *Cuộc Sống Xa Hoa*, vừa vặn đem tiền nợ thuận lợi trả xong cùng công ty cò môi giới hiệp ước cũng đến kỳ, nàng liền thực hiện giấc mơ du lịch thế giới khi còn bé, nghe tới rất là cố gắng a."
Mặc dù biết chính mình đang động đến đuôi cọp hung mãnh, thế nhưng sự kích thích kia lại làm cho Hạ Di tiếp tục trêu chọc Lãnh nữ vương: "Thiên Hoàng hiện tại do phá sản nên rớt đến hạng năm mươi, nghe tới cũng rất cố gắng hướng lên trên a.
Đúng rồi, hối hận để cho cừu nhỏ chạy khỏi miệng sao?"
Lãnh Hoài An lạnh lùng nhìn kỹ Hạ Di "Người chỉ biết trốn tránh giống như đào binh trên chiến trường, giết không tha."
Hạ Di mặt như gió xuân, nhưng con ngươi không có ý cười "Ví dụ không quá thỏa đáng, nàng ấy không phải đang trốn tránh, là đang bỏ qua, hơn nữa nàng bỏ qua vẫn là đồ vật phiền phức."
"Ở trên cái thế giới này giá trị mỗi người đều quan trọng, nhân sinh quan trọng sẽ không giống nhau, chúng ta cũng không thể tùy tiện phê phán người khác ba quan, nhìn chung sách sử, mỗi đại đế vương tôn trọng phương pháp thống trị đều không giống nhau, gia pháp cường quyền cùng gia đạo vô vi đều từng là tư tưởng của quân vương dùng để thống trị."
Ánh mắt Hạ Di chuyển qua đám mây ngoài cửa sổ "Với ta mà nói nhưng là thực thưởng thức cách làm của Kỷ Sơ, từ bỏ sinh hoạt náo động vội vàng cùng công danh lợi lộc, tuần hoàn tâm linh tinh khiết đi theo đuổi giấc mơ, nhân sinh cỡ nào nhàn nhã vui vẻ a."
Hạ Di nghiêng đầu đánh giá vẻ mặt nữ vương, xem ra nhanh có vẻ tức giận a, chính mình mau rời đi nha~.
Nàng đóng cửa lại ở khe hở nhìn về phía Lãnh nữ vương đang đứng ở dưới ánh mặt trời, ánh mắt bị lông mi bao trùm mà có chút đen tối, sâu sắc cảm thán một hơi, nữ vương có chút đáng thương a~.
===========
Đọc chương này mà cảm thấy đau lòng dùm Kỷ Sơ ghê luôn.
Có một người yêu quá lạnh lùng cũng chẳng tốt gì a:((((