Tại Sao Loli Lại Thành Nữ Vương
Đăng vào: 12 tháng trước
Tầm mắt nữ vương vẫn dừng lại ngoài cửa sổ "Xem ra ngươi ở trận ác ý lẫn lộn này học tập được rất nhiều thứ."
Ánh mặt trời xuyên thấu qua một bên cửa sổ chiếu vào, phản quang đến mặt nữ vương có vẻ rất mông lung, thậm chí có thể nhìn thấy lông tơ tỉ mỉ đáng yêu.
Từ gò má đến cằm hiện ra một đoạn độ cong rất nhu hòa, tựa hồ xúc tu liền có thể mò đến.
Có điều đây chỉ là biểu tượng giả tạo, lại như trận sự kiện phỉ báng này, hắc thủ cuối cùng Bạch Lam hiện thân, tựa hồ nàng hướng dư luận bày ra toàn bộ, nhưng người thắng chân chính lại là Lãnh Hoài An, rất nhanh nàng sẽ nắm giữ 30% cổ phần Thiên Hoàng, chính thức trở thành Phó tổng tài Thiên Hoàng.
Nàng là con rối để người giật dây, dùng dây dài diễn ra trò hay cho người ta xem.
Thậm chí vừa bắt đầu nữ vương liền đoán được Hoắc Giác Giai sẽ chọn Kỷ Sơ ra tay, nàng chỉ là bất động thanh sắc chờ đợi, chờ mỗi quân cờ dựa theo ý nghĩ của nàng mà tiếp tục đi.
Kỷ Sơ không nói nữa, nàng cũng là người được lợi sau sự kiện rơi xuống nước a, trầm oan đến tuyết hậu, nàng sắp trở thành nữ chính phim truyền hình đầu tiên được quảng bá ở nước Pháp, nàng sẽ đi về phía quốc tế hóa, nàng bước lên con đường siêu sao, nàng sẽ có thông cáo tiếp không ngừng, nàng sẽ kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền, trả giá cũng chính là đối mặt chỉ trích, mờ mịt luống cuống cùng khiếp đảm hoảng loạn.
Trong buồng xe bầu không khí trầm mặc lại, khóe mắt nữ vương liếc nhìn Kỷ Sơ đang cúi đầu đờ ra một chút, môi hơi mở lại tiếp tục mím chặt.
Nếu như đặt ở Yến quốc mà nói, Kỷ Sơ phải không ngừng lạy tạ chính mình đi, dù sao nàng ban tặng cho Kỷ Sơ một cơ hội cực tốt như vậy.
Nữ vương tin tưởng trong lòng Kỷ Sơ khẳng định thực rõ ràng.
Sau khi bắt đầu rồi liền không ngừng bận rộn, một mặt tăng ca đóng phim, một mặt còn muốn tham dự họp các loại hoạt động cùng tuyên truyền, công ty cò môi giới còn cố ý gọi điện thoại lại đây an ủi, cũng sáng tỏ nói cho Kỷ Sơ chuyện trước đó muốn giải ước cùng đóng băng nàng đều là nhân viên loạn truyền ra lời đồn, bọn họ còn sắp xếp cò môi giới mới cùng trợ lý cho nàng.
Kỷ Sơ do dự vài lần mới trả lời: "Cò môi giới liền Tiểu Trần ca thôi, hắn rất tốt.
Tạm thời không cần cho ta trợ lý, còn chuyện giải ước ta cân nhắc xong sẽ cùng Lý tổng ngài liên hệ."
Cúp điện thoại, Kỷ Sơ thở phào một hơi, tháng ngày công tác không rõ sáng tối rốt cục sắp kết thúc, mấy ngày nữa *Chung* liền quay xong, đến lúc đó nàng có thể hảo hảo tĩnh dưỡng một phen.
Này hơn ba tháng, mỗi ngày đều là hướng sân bay, đoàn phim hai đầu chạy, khách sạn cũng rất ít về.
Nữ vương so với nàng càng bận bịu, Vệ Tư Lý cùng Thiên Hoàng còn có Thế Kỷ hùn vốn ở thành phố mở ra một công ty mới, nàng quay xong phim liền bay đi Bắc Kinh, ngoại trừ trường quay, hai người hầu như không nói chuyện nhiều.
Kỷ Sơ ngồi ở phòng tỉ mỉ trang điểm lại khuôn mặt mang theo vài phần anh khí của chính mình, ngày hôm nay muốn quay chính là Chu Khuynh Nghi nữ giả nam trang ra ngoài du ngoạn tình cờ gặp Lâm Hàn Yên, liền nổi lên ác thú vị đùa giỡn Lâm Hàn Yên một phen, sau đó cùng vai nam chính xưng anh em cùng tham gia tái thơ đại hội.
Vì để cho Chu Khuynh Nghi giả nam trang chân thực, chuyên gia trang điểm cho Kỷ Sơ mặc buộc ngực, cũng cẩn thận ở trên mặt của nàng hoá trang thật lâu.
Người trong gương lông mày dài như tấn, mắt như tô sơn, ngọc quan vấn tóc, tóc đen như gấm lụa, thân mang quần áo trường sam màu xanh cách điệu, một luồng khí chất trơn bóng như ngọc làm cho nàng có loại nam thanh nữ tú không rõ ràng, cũng rất có mấy phần mùi vị thế giai công tử.
Kỷ Sơ đi ra phòng hóa trang, vai nam chính nhìn thấy nàng liền nở nụ cười: "Yêu, tiểu thiếu gia tuấn tú ở đâu ra vậy nha."
"Không bằng Cố đại nhân ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng." Kỷ Sơ nâng lên cổ họng quái gở nói.
Bên này đạo diễn lại đây đánh giá vài lần cũng rất là thoả mãn, vội vã xua tay để các diễn viên đi phòng chụp ảnh qua phim.
Nương theo một tiếng action Kỷ Sơ cùng nhóm người vai nam chính đi ở trên đường phố, bừa bãi tiêu sái mà nhẹ lay động quạt giấy, xa xa Lâm Hàn Yên chậm rãi đi tới, nàng lúc này đã vụng trộm phát hiện vai nam chính, vì lẽ đó nhìn thấy hắn liền cười lạnh đi ra.
Nha hoàn bên người Lâm Hàn Yên bất bình chỉ cây dâu mà mắng cây hòe vài câu, nam chính mất mặt mũi nhất thời có chút không cao hứng, mà vẫn cùng Lâm Hàn Yên minh tranh ám đấu Chu Khuynh Nghi liền mượn cơ hội tiến lên, vung tay lên đem quạt mở ra, chặn ở trước mặt Lâm tiểu thư ngả ngớn phe phẩy quạt cười nói: "Nghe nói Lâm tiểu thư diễm tuyệt kinh thành, hôm nay gặp mặt quả nhiên không hề tầm thường."
Nói một đống lời thoại đường hoàng, Chu Khuynh Nghi liền như có như không kề sát ở trên người Lâm Hàn Yên, quạt giấy chọc lấy tơ lụa bên hông của nàng, ám muội đùa giỡn.
Trong mũi quanh quẩn chính là hương vị thanh nhã đã lâu không ngửi, Chu Khuynh Nghi theo tay Lâm Hàn Yên đẩy ra lùi về sau vài bước, phong lưu nở nụ cười liền rời đi Lâm tiểu thư đang phẫn nộ.
Thời gian trong lúc vô tình như mũi tên rời cung nhanh chóng trôi qua, thu công thời điểm bóng đêm đã tối như mực, Kỷ Sơ ở phòng trang phục thay đổi hí phục, đột nhiên ở lòng bàn chụp bay ra một tờ giấy, nàng nghi hoặc mà nhặt lên nhìn, mặt trên viết Tám giờ, khách sạn Bá Tước Mary, đó là chữ của nữ vương.
Kỷ Sơ hơi suy nghĩ một chút có chút manh mối, tờ giấy hẳn là nữ vương đẩy nàng thời điểm nhét vào, nhưng là tại sao không cần tin nhắn hoặc là ngay mặt tự nói với mình đây.
Nàng nắm tóc, lộ ra một nụ cười: Cảm giác rất thú vị, mau mau thu thập trang phục một hồi liền đi đến hẹn đi.
Tám giờ, Kỷ Sơ đúng giờ đứng tại cửa Bá Tước Mary, nhân viên phục vụ đi tới lễ phép khom người "Ngài chính là Kỷ Sơ Kỷ tiểu thư đi, mời theo ta tiến vào khách sạn."
Vào trong đại sảnh Kỷ Sơ mới thấy được cái gì gọi là có cách điệu, toàn bộ khách sạn liền phảng phất không gian hoa viên mỹ lệ rất khác biệt.
Nhân viên phục vụ dẫn nàng đi tới trước bàn ăn bày ra vải trắng, trên bàn ăn xếp đầy nắp sứ trắng làm bằng bạc.
Nhân viên phục vụ nhấc lên từng cái nắp giới thiệu: "Đây là sô cô la tùng lộ Pháp, này gọi là pho mát lên men Anh quốc...!Trên bàn là điểm tâm ngọt cao cấp đến từ 34 quốc gia, xin mời Kỷ tiểu thư chậm rãi hưởng dụng."
Kỷ Sơ nỗ lực tâm đang xao động trong sự ngột ngạt của kẻ tham ăn, lễ phép nói cám ơn, sau đó rụt rè cầm lấy dao nĩa, ưu nhã thưởng thức bánh ngọt, làm cái thứ nhất điểm tâm vào miệng thì, nàng vùng vẫy một hồi, cuối cùng thống khổ duy trì lễ nghi cao quý, thế nhưng tốc độ so với vừa bắt đầu nhanh hơn gấp đôi.
Điểm tâm ngọt này thực sự là ăn quá ngon! Xúc cảm khi vào miệng như hóa thành tơ lụa a!
Bỏ ra hơn nửa canh giờ, cuối cùng đem điểm tâm của 34 quốc gia đều thử nghiệm một lần, Kỷ Sơ hài lòng dùng khăn lau miệng, bên cạnh người phục vụ đi tới "Kỷ tiểu thư ăn xong, mời theo ta lên tầng cao nhất."
Hiện tại trong lòng Kỷ Sơ vẫn còn có chút buồn bực, nàng mang theo vẻ mặt nghi hoặc mà vào thang máy đi tới thiên đài* trên tầng cao nhất.
*thiên đài: nơi ngắm cảnh, quan sát từ trên cao.
Cảnh đêm trên thiên đài của Bá Tước Mary thật sự rất đẹp, cảnh thành phố mê ly cũng thu hết vào đáy mắt, nhưng còn có thứ so với cảnh đêm càng đẹp hơn.
Bốn phía thiên đài đột nhiên bắn lên pháo hoa, một đóa lại một đóa óng ánh như ngôi sao, trên không trung tận tình tỏa sáng.
Ánh sáng pháo hoa rọi sáng toàn bộ thiên đài, lại như là một hồi nhảy nhót long trọng tuyệt mỹ lưu tinh, Kỷ Sơ không nhịn được giống như đứa bé nhảy nhót liên hồi "Hình tròn a, pháo hoa ngũ giác a, màu đỏ, năm màu, a, nổ tung!"
Một đóa pháo hoa cuối cùng nở đến mức dị thường hoa lệ, trên không trung hình thành bốn đóa yểu điệu sắc vi, sau đó những đóa hoa nhỏ tụ tập lại cùng nhau hình thành bốn chữ —— sinh nhật vui vẻ.
Kỷ Sơ ngẩn người tại đó, đợi được pháo hoa sắp cháy hết mới vội vàng đưa hai tay tạo thành hình chữ thập cầu nguyện.
Tư vị ngọt ngào ở trong lòng lan tràn, nguyên lai hôm nay là sinh nhật của nàng a, chính mình cũng đã quên mất, nữ vương nhưng lại làm cho nàng một bữa tiệc long trọng như vậy.
Đều nói thời gian là thuốc giải tốt nhất, thời gian ba tháng qua đi, vốn là trí nhớ không tốt Kỷ Sơ đã sớm đem tất cả thị phi không tốt quên sạch sành sanh, xem như là đám mây bay đi, hiện tại nữ vương chủ động hướng về nàng lấy lòng, nàng tất nhiên là thuận theo tự nhiên tiếp nhận rồi.
Kỷ Sơ cười hì hì hướng cửa thang máy thiên đài đi, hỏi người phục vụ: "Còn có kinh hỉ gì nữa đây?"
Người phục vụ thân sĩ hướng thang máy khoát tay chặn lại, Kỷ Sơ cong lên đầu gối, khiên góc váy học động tác thục nữ đi vào thang máy.
Sau khi tiến vào nàng quay về mặt kính trong thang máy làm cái mặt quỷ: Chẳng trách muốn lén lút nhét tờ giấy, như vậy mới càng có ý vị, đúng không.
Thang máy dừng ở một tầng lầu nào đó, người phục vụ đưa cho Kỷ Sơ một tấm thẻ phòng "Lãnh tiểu thư đang ở bên trong chờ ngươi."
Kỷ Sơ tiếp nhận thẻ phòng bắt đầu suy đoán chờ mở cửa ra sẽ xuất hiện cảnh tượng gì, một đám bạn tốt của nàng đầu đội mũ giơ pháo hoa cùng bánh sinh nhật hướng nàng hoan hô? Có chút vô căn cứ, nữ vương sẽ không mời nhiều người nàng không quen biết a.
Vẫn là nữ vương mặc lễ phục gợi cảm cầm một cái roi da nửa quỳ xuống kính cẩn đưa cho Kỷ Sơ nói: "Chủ nhân, mời trừng phạt ta." Ân, cái này có chút đáng tin.
Kỳ thực cảnh tượng phù hợp nhất hẳn là nữ vương lạnh lùng liếc nàng một chút, chỉ chỉ trên bàn bánh gatô cùng rượu và thức ăn: "Để ta chờ lâu như vậy, còn không mau ăn xong những thứ đồ này đi." Sau đó hai người sẽ lần đầu tiên mở rộng cửa lòng cẩn thận mà tiến hành một chuỗi dài nói chuyện, để che ở trên đường mù mịt đều biến mất đi, Kỷ Sơ khẽ hát bước đi nhẹ nhàng hướng cửa gian phòng, nhếch miệng lên muốn ngăn cũng không nổi.
Tiếp theo bước chân của Kỷ Sơ dừng ở cửa, chìa khoá trong tay rơi xuống sàn nhà phát sinh tiếng vang lanh lảnh, toàn bộ suy đoán trước đó đều là sai, cảnh tượng chân chính xa xa nằm ngoài dự đoán của nàng, vượt qua giới hạn chịu đựng của nàng.
Khe hở cửa phòng thỉnh thoảng truyền ra vài tiếng thở gấp cùng thân ngâm dâm mỹ đến cực điểm, cẩn thận phân biệt liền có thể nghe ra đó là Sở Vãn Nguyệt, âm thanh do Sở nhị thiên kim phát sinh.
"Không muốn...!Ân...!A...!Nữ vương, ngươi chậm một chút...!Không chịu được..." Những âm thanh khó nghe đứt quãng tiến vào trong tai Kỷ Sơ, nàng cả người cứng đờ duy trì một tư thế, khi nghe đến âm thanh của nữ vương sau một đạo phòng tuyến cuối cùng cũng bị hủy diệt, cụt hứng quỳ ngồi dưới đất.
Nguyên lai khoảng cách từ thiên đường đến địa ngục chỉ ngắn như thế, cửa thang máy đến cửa phòng, khoảng cách chỉ hai mươi ba bước, nhưng từ cuồng hoan lại biến thành thê lương, Kỷ Sơ giơ tay che ngực quặn đau, ngơ ngác mà co quắp ngồi một hồi lại xả ra một nụ cười, nhỏ giọng thầm nói: "Khổ sở cái gì a, hoàng đế tam thê tứ thiếp khắp nơi lưu tình không phải là rất bình thường sao, lại nói ngươi cùng nàng lại không phải là quan hệ người yêu, nàng nguyện ý cùng ai lên giường mắc mớ gì đến ngươi"
Nghĩ như thế Kỷ Sơ liền nhặt lên thẻ phòng chống tường đứng lên, từng bước từng bước rời xa cái phòng kia, tay nàng run run đem thẻ phòng ném vào trong thùng rác, nỗ lực duy trì bình thường mỉm cười đi ra khách sạn.
Đẩy mở cửa khách sạn một khắc đó Kỷ Sơ trong nháy mắt rất muốn khóc, nhưng nàng gắt gao cắn môi đem nước mắt ép trở lại, nàng lung tung không có mục đích ở trên đường du đãng một hồi, ở mây đen che khuất mặt trăng sau, bóng đêm càng thâm trầm thời điểm, đi vào một quán bar huyên náo.
Tiếng nhạc đinh tai nhức óc trong quán bar truyền ra: Bóng đêm quá đẹp khiến người ta trầm luân, thành trì của ngươi đã mất, thế giới của ngươi đã thành tro tàn.
===========
Hụhụ, bộ Cao Cân Hài không biết mình làm sao mà mất cả 10 chương đã edit sẵn rồi.
Đắng lòng:((((, cho nên mình không edit bộ đó nữa, lát mình sẽ xóa nha.
Thông cảm!!!