Chương 11: Vấn đề lưỡng nan

Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ

Đăng vào: 12 tháng trước

.

"Dung Tiểu Kỳ, cậu còn muốn thay mấy bộ y phục a?"
Bạch Ngọc Lan tại phòng thay đồ nhà mình đã ngồi tròn ba giờ, từ sáng sớm chín giờ bắt đầu thì vẫn cùng Dung Tiểu Kỳ thử các loại lễ phục, thuận tiện giúp Dung Tiểu Kỳ phối hợp các loại phụ kiện trang sức. Từ lúc mang thai, Bạch Ngọc Lan đã bị chồng mình cùng mẹ chồng cấm ăn mặc y phục trước đây, toàn bộ đổi thành tơ tằm hoặc là bông vải, sợi hoá học hay chất liệu kim loại đều không được. Ngày hôm nay tuy rằng cùng Dung Tiểu Kỳ thay quần áo rất mệt người, thế nhưng đối Bạch Ngọc Lan mà nói cũng coi như giải thèm rồi.
"Đừng có hối mình, thử một chút nữa thôi, cậu cũng đang rãnh mà." Dung Tiểu Kỳ vừa nói, vừa xoay một vòng, "Bộ này thế nào?"
Bạch Ngọc Lan nhãn thần sáng ngời: "Đẹp đấy, mãi mới có một bộ hợp với thần thái của cậu."
Dung Tiểu Kỳ nhìn bản thân trong gương, váy lụa mỏng bạch sắc phối hợp phục sức hoa nhỏ màu vàng, nhìn qua thanh thuần trang nhã, đuôi chân mày cùng búi tóc rũ xuống rời rạc rồi lại lịch sự tao nhã, cả người nhìn qua như công chúa Châu Âu mới từ vương thất đi ra.
Dung Tiểu Kỳ nhất thời thất thần.
Bản thân dạng này thực sự là cực kỳ xinh đẹp.
Nếu như nàng là đối phương, nhất định sẽ hảo hảo quý trọng nữ hài tử trong gương này, mà sẽ không giống nữ nhân họ Kim kia, đem tình cảm chân thành của nàng giẫm đạp.
Kim Liễm Diễm, căn bản chỉ xem nàng như tế phẩm tùy thời dâng cho địa ngục.
Dung Tiểu Kỳ hít sâu một hơi, lúc này mới chợt phát hiện, gần đây chỉ cần nghĩ đến Kim Liễm Diễm đầu óc của mình sẽ trở nên tà ác, tâm tính như vậy cũng không phải là chính nàng, nàng còn có đường rất dài phải đi, còn có rất nhiều chuyện trọng yếu muốn làm, cũng không muốn lãng phí thời gian thương tâm vì nữ nhân kia.
Bạch Ngọc Lan cười xấu xa nói: "Kỳ thực, mình nghĩ Kim Liễm Diễm nếu thấy được dáng vẻ này của cậu, khẳng định muốn lập tức đem cậu giải quyết tại chỗ."
Dung Tiểu Kỳ trừng nàng một cái: "Mình cùng chị ấy đã không phải là mối quan hệ kia."
Bạch Ngọc Lan thờ ơ nói: "Nữ nhân đi, nảy sinh ác độc mục đích cuối cùng chỉ là muốn được sự quan tâm của đối phương, nắm lấy cơ hội đánh gục đối phương, hoặc chính mình bị đánh gục. Cậu thuộc về loại nào?"
"Loại nào cũng không phải." Dung Tiểu Kỳ mang bông tai, "Đừng đem ý nghĩ sai lệch của cậu áp vào trên người mình, mình là một nữ nhân có chí hướng tân tiến."
Bạch Ngọc Lan phốc cười ra tiếng: "Nhìn cậu ăn mặc xinh đẹp quyến rũ thế này, không biết còn tưởng rằng cậu muốn đi câu dẫn người."
Dung Tiểu Kỳ khó hiểu hỏi: "Câu dẫn? Mình muốn câu dẫn ai?" Tuy rằng ngoài mặt biểu hiện rất lẽ thẳng khí hùng, nhưng lúc nghe đến Bạch Ngọc Lan nói mình muốn đi câu dẫn người khác, tâm Dung Tiểu Kỳ lộp bộp một chút, bởi vì nàng không hề dự liệu nghĩ tới Trạm Hải Lam, nữ nhân cao nhã mỹ lệ, không nhiễm hạt bụi nhỏ kia.
Nữ nhân như vậy sẽ bị câu dẫn sao?

Sẽ ở dưới sự thiêu đốt của nàng hiện ra nhan sắc mê người sao?
Dừng! Dừng!
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên tỉnh táo lại, bản thân làm sao hồ đồ như vậy, dù cho Trạm Hải Lam là Tây Thi chuyển thế, Điêu Thuyền xuyên qua, nàng ấy trước sau cũng là người đã cướp đi tình yêu của mình. Dung Tiểu Kỳ bản thân khinh thường nhất là người phá hư cảm tình người khác, mặc kệ vô tình hay cố ý, hết thảy đều khiến nàng ghét cay ghét đắng.
Người kia có là Trạm Hải Lam cũng không ngoài ý muốn.
"Nếu như không muốn câu dẫn người, cậu ăn mặc kinh diễm như thế để làm gì?" Bạch Ngọc Lan khơi mào ngón tay nhìn, mạn bất kinh tâm rồi lại ý vị thâm trường, "Muốn mình nhắc nhở cậu ngày hôm nay đã đổi hơn chục bộ quần áo sao? Từ chức tràng nữ tính đến mỹ nhân ngư, đến thỏ nữ lang, cậu còn có cái gì không thử qua. Bất quá là dự yến hội sinh nhật mà thôi, người ta còn không có mời cậu, cậu hao tốn tâm tư như vậy làm gì?"
Dung Tiểu Kỳ không lên tiếng, sau khi tự đổi xong túi xách hài hòa, bổ màu môi dưới, lúc này mới thần thái sáng láng nói: "Mình chỉ là muốn tùy thời nhắc nhở Kim Liễm Diễm, cô ta mất đi một người yêu chói lọi."
Dung Tiểu Kỳ từ Trần Thực biết được, ngày hôm nay không ít chế tác nổi danh tụ tại vùng ngoại ô biệt thự của Trạm Hải Lam để chúc mừng sinh nhật. Dung Tiểu Kỳ tuy rằng không có thiệp mời, thế nhưng nàng không chút do dự thì đi nhà Trạm Hải Lam. Tại ngã tư đường chờ đèn đỏ gọi điện thoại cho Trạm Hải Lam.
"Hải Lam tỷ?" Thanh âm Dung Tiểu Kỳ trước sau như một thanh linh mềm mại, "Em là Dung Tiểu Kỳ."
"Dung tiểu thư, nhĩ hảo."
Thanh âm Trạm Hải Lam lịch sự tao nhã ôn nhu, Dung Tiểu Kỳ nghe được Trạm Hải Lam gọi tên mình thì tim đập có chút khác thường.
"Chị hiện tại ở nơi nào?" Dung Tiểu Kỳ kiềm chế một chút tim đập mạnh, hỏi Trạm Hải Lam. Nàng đương nhiên biết giao tình của mình cùng Trạm Hải Lam còn không có tốt đến mức này, thế nhưng Trạm Hải Lam là người nhất định không thích quanh co lòng vòng, cho nên nàng có thể thoả thích tự nhiên đi thẳng vào vấn đề.
"Trên đường về nhà." Trạm Hải Lam trả lời ngắn gọn, "Ngày hôm nay có gia yến, Dung tiểu thư thuận tiện đến dự không?"
Dung Tiểu Kỳ vui vẻ, không nghĩ tới thuận lợi như vậy, Trạm Hải Lam dĩ nhiên sẽ chủ động nói ra hành trình, không chút nào bảo lưu mời nàng tham gia.
"Thích hợp sao?" Dung Tiểu Kỳ cũng không khách khí, nói, "Em vừa bị bạn thả bồ câu, đang phiền muộn..."
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Vậy rất hân hạnh được đón tiếp tới nhà tôi dùng cơm tối, đều là bạn bè trong giới giải trí, em chào hỏi một chút cũng tốt."
Dung Tiểu Kỳ biết thời biết thế: "Cung kính không bằng tuân mệnh, thế nhưng hiện tại em mới từ trên xe xuống tới, phải thế nào kêu xe?"
Dung Tiểu Kỳ vừa rồi đã đem xe tấp vào ven đường, lặng yên không một tiếng động xuống xe, đi đến ngoài đường trước dòng xe chạy như nước, hướng Trạm Hải Lam truyền lại tin tức của bản thân.
"Em ở đâu, tôi tới đón em." Trạm Hải Lam rất thẳng thắn.
Dung Tiểu Kỳ câu khóe miệng cười: "Đường Vân Phi, ngã tư đường thứ ba."
Cúp điện thoại, Dung Tiểu Kỳ rất nhanh gọi điện cho người đến đem xe lái đi. Cuối cùng lúc này mới vừa vặn đứng ở ven đường chờ Trạm Hải Lam.
Ngày hôm nay thực sự là rất thuận lợi, tiến công chiếm đóng Trạm Hải Lam dĩ nhiên không chút nào cố sức.
Nhưng lại tranh thủ được Trạm Hải Lam tự mình đón nàng dự tiệc, nếu như làm Kim Liễm Diễm thấy, nhất định khí đến sắc mặt trắng xanh.
Dung Tiểu Kỳ lấy ra bổ phấn hoá trang, đợi không lâu sau thì thấy BMW của Trạm Hải Lam tới gần.
Trạm Hải Lam quay cửa kính xe xuống, ánh mắt lúc thấy Dung Tiểu có chút ngưng trệ, lập tức khôi phục tiếu ý dịu dàng: "Chờ thật lâu sao, lên xe đi."
Dung Tiểu Kỳ quen việc dễ làm ngồi ở bên người Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ một chút, nói: "Nên thắt dây an toàn, xe chuẩn bị vào cao tốc."
Dung Tiểu Kỳ dạ một tiếng, Trạm Hải Lam cũng đã khuynh thân đến, cẩn thận giúp Dung Tiểu Kỳ cài lên, Dung Tiểu Kỳ cúi đầu liền ngửi tới mùi tóc thơm ngát của Trạm Hải Lam.
"Cảm tạ." Dung Tiểu Kỳ thong dong nói cám ơn.
Trạm Hải Lam mỉm cười đạp chân ga, dừng một chút nói: "Em hiện tại ăn mặc đẹp như thế, ngược lại cũng hợp với tình hình."
Dung Tiểu Kỳ giả như không biết: "Vì sao?"
Trạm Hải Lam nói: "Kỳ thực yến hội ngày hôm nay là sinh nhật tôi."
Dung Tiểu Kỳ mở to hai mắt nhìn, nói: "Như thế đúng dịp?"
Trạm Hải Lam cười nói: "Đều là người quen tới tham dự, em sẽ không để tâm chứ."
Dung Tiểu Kỳ không biết Trạm Hải Lam những lời này là khách sáo hay cái gì, nàng thật ra chỉ mới có chút giao tình với Trạm Hải Lam, còn chưa tính là người quen, đương nhiên cũng không cần phải... tham dự sinh nhật nàng ấy.
"Dung tiểu thư?" Trạm Hải Lam nghiêng đầu nhìn Dung Tiểu Kỳ một chút, là hồi lâu không có nghe đến Dung Tiểu Kỳ đáp lại.
Không biết vì sao, Trạm Hải Lam thủy chung là dáng dấp đạm nhiên như thường, vân đạm phong khinh nhưng vẫn có thể nhắn nhủ ý tứ hàm xúc tiêm trạc nhân tâm. Dung Tiểu Kỳ nghĩ đáy lòng ngứa, Trạm Hải Lam biết bản thân đã là con mồi của nàng sao?
"Em đang suy nghĩ tặng Trạm đổng lễ vật gì." Dung Tiểu Kỳ hời hợt che giấu cảm xúc của mình, gió ngoài cửa sổ xe thổi bay tóc rối của nàng.
"Ồ?" Trạm Hải Lam cười rộ lên, "Tôi rất chờ mong."
Đang khi nói chuyện, di động Trạm Hải Lam reo, Dung Tiểu Kỳ liếc liếc mắt số di động, là 5502 nàng quen thuộc, quả nhiên là Kim Liễm Diễm. Trạm Hải Lam đối dãy số Kim Liễm Diễm không có thiết trí bất luận ghi chú gì.
Dung Tiểu Kỳ nghiêng đầu ngắm phong cảnh, lưu không gian để Trạm Hải Lam nghe điện thoại, nàng nghe được Trạm Hải Lam bình tĩnh 'Alô' một tiếng.
Sau đó là "Tôi đang lái xe."
Tái sau đó là "Chính em đến."
Một câu tiếp theo một câu, Dung Tiểu Kỳ nghĩ nghe lên thực sự là sảng khoái, thiên hạ có thể cho Kim Liễm Diễm bị sập cửa vào mặt cũng chỉ có Trạm Hải Lam đi.
Dung Tiểu Kỳ đang đợi Trạm Hải Lam nói tiếp, lại nghe thấy tiếng cúp điện thoại, quay đầu lại, Trạm Hải Lam đã không có việc gì tiếp tục lái xe.
Cho nên nói, Kim Liễm Diễm hiện tại chính ngồi xổm nơi nào đó hôi nghiêm mặt oán giận bản thân bị Trạm Hải Lam ném sao?
Đáng đời!
Dung Tiểu Kỳ thật muốn ngưỡng đầu nhìn những đám mây trên trời, hé miệng bày ra một nụ cười thật rạng rỡ.
---------------