Vắng Em Không Vui || VĂN ÁN ||
1.Nói tới Chu Độ, cả cái Ổ thành này đều biết hắn mắc chứng thiếu hụt tình cảm.
Hắn cứng nhắc, vô cùng ngạo mạn, còn đặc biệt vô nhân tính, lạnh nhạt.
Người đàn ông này, trong một ngày hè nắng gắt nào đó, cưới Đàm Anh về nhà.
Toàn bộ Ổ thành đều đang chờ đợi.
Đoán xem cô vợ nhỏ của hắn có thể kiên trì được mấy ngày.
2.Thời niên thiếu Đàm Anh thích một người, đem trái tim mình dâng cho hắn, bị hắn chà đạp tới máu chảy đầm đìa.
Sáu năm sau, cô vì cứu người quay về, bản thân rơi vào ngục tù, ngước mắt lên chẳng ai giúp đỡ, người nào người nấy tránh cô còn không kịp, nhưng người kia lại bình tĩnh đăng ký kết hôn với cô.
Cô cảm thấy sợ rằng hắn lại phát bệnh rồi.
3.Rất lâu trước kia, con phố dưới ánh hoàng hôn, cô gái lưng đeo đàn cello, cong môi cười nói: Chu Độ, em mong anh không tai không nạn, vắng em không vui.
Ánh nắng ngày đó ấm áp, gió cũng dịu dàng. Lúc đó hắn chẳng để bụng, lạnh lùng như thế, chẳng hề xúc động.
Rất lâu về sau, hắn mới hiểu được. Đó là chúc phúc, càng giống nguyền rủa hơn.
[Nữ chủ có đầy đủ kỹ năng ghẹo giai&Đối tác công ty luật tâm lý không được bình thường]
——————