Mối Tình Dễ Thương Của Chanh Chanh
Đăng vào: 12 tháng trước
“Hoa Hoa?” Liễu Chanh Chanh trợn mắt há hốc mồm nhìn An Dao ở bàn bên cạnh như đang muốn đập bàn. Nếu không phải vì cô ấy đã nói nguyên nhân ra, cô thật sự sẽ nghĩ rằng An Dao có mối thù truyền kiếp với cái bàn đó.
Nghe Liễu Chanh Chanh gọi “Hoa Lạc Tần Lăng” là “Hoa Hoa”, An Dao nhướng mày, hỏi: “Em biết anh ta sao?”
“Em biết, người đó ở cùng bang hội với Chước Diễm, trước đây cũng từng chơi với nhau rồi.”
Ôn Đồng khó hiểu: “Nếu là người của Cảnh Giới Tuyệt Đối, lại còn biết cậu, nhìn thấy chị ấy là người của Hội Kỵ Sĩ Mèo Đen, theo lý mà nói sẽ không động thủ với người của bang hội chúng ta chứ?”
“Vậy bây giờ anh ta đang chơi bằng cái gì vậy, chẳng lẽ dùng chân để chơi máy tính sao?” Chế độ độc ác của An Dao được bật lên.
Liễu Chanh Chanh bị bộ dạng này của An Dao dọa sợ, nói: “Để em đi hỏi Chước Diễm.” Sau đó quay đầu lại gõ bàn phím.
Trong thực tế, chuyện này xảy ra cũng hơi đột ngột. Chính xác mà nói, nó có một chút bất ngờ.
Tần Lạc nhìn mục sư bé nhỏ trước mắt vô tình bị chính mình giết, anh ta để lại biểu cảm rơi nước mắt thương tiếc, sau đó nói với Chử Dực bên cạnh: “Người anh em, tao lỡ tay giết tiểu shota mục sư bên bang hội của Bé Bò Sữa rồi.”
“Biết rồi.” Chử Dực thờ ơ trả lời lại.
“Biết? Mày thấy sao?” Tần Lạc cố nhìn trộm màn hình máy tính của Chử Dực từ góc độ của mình, tại sao anh ta lại không nhìn thấy màn hình của anh chứ?
Chử Dực liếc nhìn anh ta, thở dài: “Không, Bé Bò Sữa tới tìm tao để hỏi tội.”
“…” Người anh em, mày đừng có bày ra cái biểu cảm như muốn ăn tươi nuốt sống tao được không! Ông đây rõ ràng lỡ tay, là lỡ tay đó! Mẹ nó, sau này không bao giờ học tập theo Lôi Phong nữa!
Tần Lạc quay lại nhìn màn hình của mình thì thấy trên kênh [Gần đó], [Nạp Ái Tư] đã tự hồi sinh, sau đó gửi tới một câu hỏi với giọng điệu chất vấn: Anh giết tôi để làm gì?
Xong đời rồi! Vừa rồi anh ta chỉ định đi tìm tọa độ của BOSS, nào ngờ tình cờ nhìn thấy [Nạp Ái Tư] một mình chiến đấu với quái vật cấp 40 ‘Vong linh Vu Sư’. Nhìn vào kết quả thấp đến đáng thương của mục sư đó, sau đó lại nhìn vào tên bang hội trên ID.
Là Hội Kỵ Sĩ Mèo Đen, thì ra là cùng hội với Bé Bò Sữa.
Tần Lạc suy nghĩ, coi như là thuận nước đẩy thuyền mà giúp đỡ “anh ta” một chút, kết quả… Lại ấn nhầm kỹ năng, bắn sai kỹ năng ra. Kỹ năng sát thương bắn xuyên qua “Vong linh Vu Sư” sau đó trúng vào [Nạp Ái Tư] vốn không còn nhiều HP.
Đây thực sự là một bi kịch.
Ở bên này, sau khi Liễu Chanh Chanh “gửi lời hỏi thăm” chưa được bao lâu thì Chước Diễm đã đáp lại.
[Tổ đội] Irina: Tiểu Diễm Tử, Hoa Hoa bên hội anh đã giết Kem Đánh Răng Nhỏ rồi.
[Tổ đội] Chước Diễm: _ (: з 」∠) _ Anh biết rồi, tên đó vừa nói với anh, là không cẩn thận thôi.
[Tổ đội] Irina: Không cẩn thận?
[Tổ đội] Chước Diễm: Ừ, chúng ta đi tới chỗ bọn họ trước, có lẽ hai người bọn họ đang đánh nhau túi bụi rồi.
Chử Dực nói quả nhiên không sai, lúc tới bản đồ “Phố Baker” cấp 40, hai người bọn họ liền nhìn thấy màn hình của [Nạp Ái Tư] và [Hoa Lạc Tần Lăng] đầy rẫy những dòng chữ “Tôi không tin” với cả “Cậu nghe tôi nói đã”.
Liễu Chanh Chanh chớp chớp mắt, rốt cuộc đây là tình huống hài hước gì trong bộ phim đầy sóng gió này đây? Hơn nữa, rõ ràng đây là cuộc đối thoại giữa hai người đàn ông trong trò chơi!
[Gần đó] Nạp Ái Tư: Tôi không tin, nói giúp nhau mà lại như thế này à?
[Gần đó] Hoa Lạc Tần Lăng: Mẹ nó, ông đây thật sự ấn nhầm kỹ năng, được chưa?
[Gần đó] Nạp Ái Tư: Ồ ha ha ha, nếu anh nói anh nhìn nhầm tên thì tôi còn tin một chút.
[Gần đó] Hoa Lạc Tần Lăng: Đại ca, nếu nhìn nhầm tên thì còn giả tạo hơn đấy!
Chử Dực cảm thấy đầu gối mình như bị một mũi tên bắn vào.
Liễu Chanh Chanh cảm thấy đầu gối Chước Diễm không chỉ trúng một mũi tên.
[Tổ đội] Irina: Tiểu Diễm Tử, có vẻ anh nằm không cũng trúng đạn rồi.
[Tổ đội] Chước Diễm: _ (: з 」∠) _ Đúng vậy, em không thấy anh luôn gửi cái biểu cảm này sao…
[Tổ đội] Irina: …
Không lâu sau đó, Ôn Đồng cũng từ thành phố chính chạy tới tọa độ này. Lúc cô ấy tới nơi liền nhìn thấy Liễu Chanh Chanh và Chước Diễm cũng ở đó.
[Gần đó] L’Oréal: Hai người đừng cãi nhau nữa, vừa hay đại thần cũng ở đây, anh mau nói ra câu gì đó đi.
[Gần đó] Hoa Lạc Tần Lăng: Tiểu Diễm Tử, mày cũng nhìn ra mà, tao đâu có cố ý đâu!
[Gần đó] Nạp Ái Tư: Anh đang khóc tang đấy à, một câu mà cứ lặp đi lặp lại mấy lần.
[Gần đó] Hoa Lạc Tần Lăng: Chúng ta giống nhau thôi.
[Gần đó] Irina: Tôi cảm thấy… Tốt hơn là hai người nên bình tĩnh đi.
[Gần đó] Chước Diễm: Hai người bảo tôi tới chủ trì hòa giải, nhưng tôi thật sự không biết phải làm sao bây giờ?
[Gần đó] L’Oréal: Đúng rồi đại thần, không phải trước đây anh gặp được Bé Bò Sữa cũng là do ngộ sát cô ấy sao?
[Gần đó] Chước Diễm: Đúng rồi, Bé Bò Sữa, trước đây chúng ta giải quyết như thế nào ý nhỉ?
Liễu Chanh Chanh lờ mờ nhận ra lời nói này của Chước Diễm không hề có chút ý tốt nào, nhưng vẫn phối hợp đáp lại anh.
[Gần đó] Irina: Anh nói anh muốn lấy thân báo đáp, đem 98% chính mình gói thành bưu phẩm rồi gửi ship miễn phí qua bưu điện cho tôi.
[Gần đó] Chước Diễm: > < Được đó, Hoa Hoa, mày với Kem Đánh Răng Nhỏ cũng làm như vậy đi.
Tần Lạc vốn tưởng mình và Chử Dực vẫn là anh em tốt của nhau, nhưng không ngờ người anh em tốt của anh ta lại chơi anh ta một vố lớn như vậy. Chết tiệt, chết tiệt, mày thật mẹ nó là anh em tốt của tao sao!
“Chử Dực, nếu Hạo Tử và Thư Ngôn ở đây, chắc chắn chúng nó sẽ nói mày chính là cái đồ thê nô!!” Tần Lạc tức giận đập bàn.
“Như vậy không tốt sao?”
“Tốt cái gì mà tốt! Đây là một cái ý kiến hay, nhưng đừng nên áp lên người tao chứ!” Tần Lạc chỉ vào màn hình máy tính của mình: “Nạp Ái Tư này là con trai! Tao không muốn làm loạn đâu!”
“Tao có nói để mày làm loạn đâu.” Chử Dực quay đầu lại tặng cho anh ta ánh mắt trấn an.
“Vậy tao phải làm gì?”
“Đoán xem…”
“…” Tần Lạc câm nín. Tên khốn nạn! Ông đây còn lâu mới muốn chơi cái trò “Bạn đoán, tôi đoán, đoán hay không đoán” với mày!
[Gần đó] Nạp Ái Tư: Lấy thân báo đáp! Đại thần, anh đừng đùa nữa, cái loại này có cho tôi cũng thấy chướng mắt.
Sau khi nhìn thấy dòng này của An Dao, Liễu Chanh Chanh hảo tâm nhắc nhở: “Chị Dao, xin chị hãy chú ý chị đang chơi nhân vật nam trong trò chơi đó.”
“Vậy thì sao, chị cũng có thể làm một thằng gay.”
Ôn Đồng và Liễu Chanh Chanh đồng thời im lặng.
—— Chị Dao, bọn em thật sự không thể bắt kịp cái suy nghĩ cao cả này của chị đâu!
[Gần đó] Hoa Lạc Tần Lăng: Mẹ nó, mẹ nó! Ông đây cũng chướng mắt với ngươi đó! Còn nữa, ông đây không phải gay!
[Gần đó] Nạp Ái Tư: Ồ, hãy nhìn cái tên hoa hòe hoa sói của ngươi đi, còn không phải sao?
[Gần đó] Hoa Lạc Tần Lăng: Ngươi cũng vậy đó.
[Gần đó] Nạp Ái Tư: Này, tôi đúng vậy mà.
[Gần đó] Hoa Lạc Tần Lăng: …
[Gần đó] Chước Diễm: Hoa Hoa, Kem Đánh Răng Nhỏ, hai người đừng cãi nhau nữa.
[Gần đó] L’Oréal: Tôi cười chết mất thôi! Hai người cãi nhau có cần phải dễ thương như vậy không.
[Gần đó] Irina: Kem Đánh Răng Nhỏ, sao “anh” có thể thừa nhận rằng “anh” là gay chứ? Bao nhiêu cô gái sẽ phải rơi nước mắt vì “anh” đây!
[Gần đó] Hoa Lạc Tần Lăng: Tên mục sư shota này thật sự là gay sao?
[Gần đó] Irina: Đúng vậy, tôi với Tiểu Paris luôn coi “anh ấy” là chị em tốt.
[Gần đó] L’Oréal: Hoa Hoa, anh cứ yên tâm, thật ra Kem Đánh Răng Nhỏ rất tốt.
[Gần đó] Hoa Lạc Tần Lăng: Trời ạ…
[Gần đó] Chước Diễm: Mọi việc đã đến nước này cũng do Hoa Hoa không đúng, nhưng lấy thân báo đáp xem ra không phải ý nguyện của nó rồi.
[Gần đó] Chước Diễm: Như vậy đi, tôi thấy Kem Đánh Răng nhỏ mới cấp 40, vậy để cậu ta nhận mày làm sư phụ đi, mỗi ngày dẫn cậu ta đi thăng cấp, xem như mày vừa hay thiếu một bình sữa.
[Gần đó] Nạp Ái Tư: Cảm giác này thật tuyệt.
[Gần đó] Hoa Lạc Tần Lăng: Tao đâu có thiếu bình sữa đâu…
Anh ta dũng mãnh và tráng kiện như vậy, vừa có thể chống lại vừa có thể xuất chiêu (không tin thì thôi) với sát thủ, lại cần phải có bình sữa sao!! Cần sao!!! Thôi được rồi, đây thật sự là cái yêu cầu ORZ mà. Trước kia em gái Chử Dực ở đây, nếu không có việc gì anh ta đều có thể tìm tới cô ấy. Bây giờ người ta đang học lớp 12, sắp thi đại học thì lại không tìm thấy vú em thích hợp.
[Gần đó] Chước Diễm: _ (: з 」∠) _ Đúng không, mày khác tao với Bé Bò Sữa. Cả hai bọn tao đều là chức nghiệp có vật phẩm cao. Da của sát thủ so với Quỷ Kiếm Sĩ còn giòn hơn, mày còn nói không cần sao?
[Gần đó] Hoa Lạc Tần Lăng: Không có sự lựa chọn khác sao?
[Gần đó] Chước Diễm: Không có.
[Gần đó] Irina: Không có.
[Gần đó] L’Oréal: Không có.
[Gần đó] Nạp Ái Tư: Không có.
[Gần đó] Hoa Lạc Tần Lăng: (Biểu cảm khóc lớn) Tôi ghét các người!
Sự việc được giải quyết tại đây. Một mặt Tần Lạc không thể làm trái được với lương tâm của mình, mặt khác dù trong lòng có một vạn lần không cam tâm tình nguyện, nhưng anh ta cũng khó có thể đánh bại được Chử Dực. Vì vậy, bọn họ kéo theo đoàn đội hùng hậu đến NPC nơi CGO kết giao sư phụ – đồ đệ. Dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, Tần Lạc không còn cách nào khác đành ngoan ngoãn nhấn [Thiết lập quan hệ sư phụ – đồ đệ].
[Nạp Ái Tư] ngay lập tức có danh hiệu [Đồ đệ của Hoa Lạc Tần Lăng] trên đầu.
[Gần đó] Nạp Ái Tư: Được rồi, vì đã là quan hệ sư phụ và đồ đệ, vậy thì, sư phụ Hoa, nhanh chóng đưa tôi đi thăng cấp đi.
[Gần đó] Hoa Lạc Tần Lăng: Này này, tôi là sư phụ của cậu, cậu đang dùng giọng điệu gì đó hả!
[Gần đó] Nạp Ái Tư: Để tôi nghĩ xem, anh chém tôi một phát khiến tôi mất kinh nghiệm và tiền, tất cả những thứ này đều mất đó!
[Gần đó] Hoa Lạc Tần Lăng: Mẹ nó.
“Mẹ nó, mẹ nó! Chử Dực, ông đây không muốn thu nhận cái loại đồ đệ như này, ông đây sẽ trực tiếp quăng tiền cho tên này!! Quá uất ức mà!” Tần Lạc vò đầu, mái đầu củ hành được vuốt cẩn thận liền biến thành cái ổ gà.
Chử Dực cố gắng an ủi anh ta: “Tần Lạc, mày phải nghĩ như thế này. Đây là đồ đệ của mày, tên đó là do một tay mày dạy dỗ. Trong lúc dạy bảo, mày bảo tên đó đi hướng đông, tên đó cũng không dám đi hướng tây. Mày làm vú em của người ta, mày phải cho người ta uống sữa, nếu không trong hai người cũng không ai lấy được điểm kinh nghiệm cả. Nghĩ như vậy có phải thấy dễ chịu hơn không?”
Tần Lạc lập tức hiểu ra, mẹ nó, Chử Dực, mày đúng là cao thủ! Vì vậy Tần Lạc vui vẻ dẫn [Nạp Ái Tư] đi thăng cấp.
Nhìn thấy sự tương phản lớn như vậy của [Hoa Lạc Tần Lăng], An Dao ngẩn người mất hồi lâu: “Cái tên Hoa Hoa này có phải đã suy nghĩ thông suốt rồi không. Trước đó còn ồn ào, lúc sau đã ngoan ngoãn dẫn chị đi thăng cấp rồi.”
Ôn Đồng nhún vai, thao tác trên bàn phím quay trở lại thành chính, hẹn Khâu Như Tuyết và anh trai cùng nhau đi đánh quái vật. Mà Liễu Chanh Chanh với Chước Diễm cũng rời khỏi tổ đội, tiếp tục đi nâng cấp.
“Chị nói xem nếu Hoa Hoa biết chị là nữ, liệu anh ta có dùng thái độ như này với chị nữa không?” Liễu Chanh Chanh hỏi.
“Đừng!” An Dao lập tức ngăn cản: “Ai biết cũng được, nhưng không thể nói cho tên Hoa Hoa này được. Chị còn chưa chơi đủ đâu.”
“Vậy Chước Diễm thì sao?”
“Miễn là anh ấy không nói với Hoa Hoa là được.”
[Tổ đội] Irina: Anh thật tệ, cứ như vậy mà nhét Kem Đánh Răng Nhỏ cho Hoa Hoa sao?
[Tổ đội] Chước Diễm: Bé Bò Sữa, em nghĩ anh làm điều đó là không công bằng sao?
[Tổ đội] Irina: Đương nhiên là công bằng rồi. Để tôi nói cho anh biết, Kem Đánh Răng Nhỏ không phải loại dễ động vào đâu, tôi nghĩ Hoa Hoa sau này xong đời rồi.
[Tổ đội] Chước Diễm: Sao em lại nói vậy?
[Tổ đội] Irina: Tôi sẽ nói cho anh biết một bí mật, nhưng đừng nói cho Hoa Hoa biết.
[Tổ đội] Chước Diễm: > < Được, anh sẽ không nói.
[Tổ đội] Irina: Thật ra, Kem Đánh Răng Nhỏ là nữ, cô ấy cố tình chơi nhân vật nam.
[Tổ đội] Chước Diễm: …
Chử Dực nhìn chằm chằm màn hình sau đó khẽ cong khóe miệng, rồi quay đầu nhìn Tần Lạc bên cạnh. Cảm nhận được Chử Dực đang nhìn mình bằng ánh mắt kỳ lạ, Tần Lạc hỏi: “Chử Dực, mày có thể đừng nhìn tao bằng ánh mắt xấu xa như vậy được không! Còn nữa, mày cười cái gì hả?”
“Ồ, không có gì.” Chử Dực cười tủm tỉm, nói: “Tao chỉ thấy vui vì mày đã nhận được một bình sữa đặc biệt khi làm vú em bán thời gian thôi.”