Chương 87: Xóa tên

Hầu Môn Kiêu Nữ

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Ở đình viện, lão phu nhân Gia Mẫn quận chúa, vô cùng khí thế giáo huấn Vĩnh Ninh hầu:

- Đầu của ngươi có óc không? Chuyện đơn giản như cũng không làm được? Hoa đều bị ngươi tưới úng…

Vĩnh Ninh hầu cúi đầu, trong tay vẫn cầm ấm nước, thả cũng không được, cầm cũng không xong.

Vì hắn muốn nhìn Gia Mẫn quận chúa nhiều hơn một chút, cho nên không khống chế được nước, ai ngờ cây hải đường này lại khó hầu hạ đến như vậy?

Khương Lộ Dao cầm lồng anh vũ đang treo ở hành lang gấp khúc, đưa anh vũ ra trước mặt, học theo tiếng anh vũ:

- Phu nhân, ta sai rồi, phu nhân, đừng không để ý tới ta.

Gia Mẫn quận chúa đỏ mặt, Vĩnh Ninh hầu thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên, ai? Ai thông minh như vậy?

Hai người cùng quay đầu lại, Khương Lộ Dao thè lưỡi, chỉ vào anh vũ nói:

- Đều là nó nói, anh vũ này thường xuyên nói thật.

- Quỷ nha đầu.

Gia Mẫn quận chúa tiến lên hung hăng gõ trán Khương Lộ Dao:

- Cũng sắp làm nương rồi, vẫn còn hồ nháo như vậy? Sau này để tiểu tử của ngươi biết nương của nó cũng rất nghịch ngợm.

- Dù ta làm nương, ở trước mặt người vẫn là tôn nữ của người.

Khương Lộ Dao vòng tay Gia Mẫn quận chúa, cẩn thận quan sát:

- Tổ phụ chiếu cố người tốt lắm, tinh thần so với trước kia còn tốt hơn nhiều.

- Hắn không chọc tức ta là may rồi.

- Hắc hắc, chọc tức cũng là một loại yêu quý.

- Ngươi vất vả trở về một chuyến, cũng vì chọc tức ta?

- Không dám, không dám.

Khương Lộ Dao vội vàng xin tha, kinh sợ nói:

- Tổ mẫu, đừng giận ta, ta thật ngoan ngoãn.

- Bớt dẻo miệng, đột nhiên từ Tần vương phủ về ngoại gia, là có sở cầu.

Gia Mẫn quận chúa bước chân vào trong phòng, quay đầu lại nhìn thoáng qua Vĩnh Ninh hầu còn cầm ấm nước ngây ngốc đứng nhìn, liền chướng mắt nói:

- Nhị nha đầu là tôn nữ của Khương gia các ngươi, nàng có chuyện khó xử, ngươi cứ đứng như vậy?

- A.

Vĩnh Ninh Hầu vội buông ấm nước, dùng nước trong rửa tay, ngoan ngoãn đi theo Gia Mẫn quận chúa vào phòng.

Khương Lộ Dao chớp mắt nhìn Gia Mẫn quận chúa, ý bảo tổ mẫu thật uy vũ! Dạy dỗ Vĩnh Ninh hầu thành công.

Gia Mẫn quận chúa lại gõ trán Khương Lộ Dao, nhị nha đầu đầu óc linh hoạt, tính tình hoạt bát, chổ nào cũng tốt, chỉ là tình tính nghịch ngợm  thích trêu đùa người, Gia Mẫn quận chúa không trấn trụ được nàng.

Nhưng Gia Mẫn quận chúa thực lòng để ý Khương Lộ Dao.

Là nàng giúp mình giải khai khúc mắc, Gia Mẫn quận chúa cùng Vĩnh Ninh hầu không còn hiểu lầm nữa, sống chung cả đời.

Sau khi nói rõ mọi chuyện, hai người đã qua tuổi năm mươi, đầu tóc hoa râm nhìn nhau cười khổ, vì một chuyện vô cùng đơn giản lại hiểu lầm, tra tấn lẫn nhau hơn ba mươi năm.

Sau đó Gia Mẫn quận chúa mới biết hoàng thượng ở sau lưng nàng nói gì đó với Vĩnh Ninh hầu.

Cũng may bọn họ còn có cơ hội gắn bó đi đến cuối đời, này đã là trong bất hạnh có cái may.

Hiểu lầm cũng không thể oán trách một mình hoàng thượng, cũng vì tính tình của bọn họ quá quật, Gia Mẫn quận chúa không chịu giải thích chuyện mình không thể có thai, thật ra Vĩnh Ninh hầu cũng không để ý nhi nữ có phải huyết mạch của nàng cùng hắn không.

Cuối cùng Gia Mẫn quận chúa mới hiểu lời Khương Lộ Dao nói, tính tình quá quật cường, không chịu giáp mặt nói rõ ràng, không phải đạo phu thê, thẳng thắn thành khẩn một chút, không tốt sao?

Khương Lộ Dao đỡ Gia Mẫn quận chúa ngồi xuống, Gia Mẫn quận chúa quan sát Khương Lộ Dao một lúc lâu, khóe miệng hơi giơ lên.

Nhị nha đầu càng có khí phái, khuôn mặt tươi đẹp tràn đầy hạnh phúc tự tin, nàng cùng Tần vương thế tử trôi qua cũng tốt lắm.

Sau khi hòa hảo, Vĩnh Ninh hầu đem thân thế của Triệu Đạc Trạch nói cho Gia Mẫn quận chúa nghe.

Lúc ấy Gia Mẫn quận chúa sửng sốt một lúc lâu, muốn vào trong cung tìm hoàng thượng nói rõ lí lẽ, Vĩnh Ninh Hầu oán hận nói hoàng thượng cái gì cũng không biết, nói nhăn nói cuội, ngăn cản Gia Mẫn quận chúa.

Cũng vì những lời này, Gia Mẫn quận chúa không ít lần cãi cọ với Vĩnh Ninh hầu.

Vĩnh Ninh hầu ngồi bên cạnh Gia Mẫn quận chúa.

Khương Lộ Dao rót trà cho hai vị lão nhân, nàng ngồi trước mặt lão phu nhân:

- Hôm nay tứ muội muội tới Tần vương phủ gặp ta.

- Ừ.

- Trên đường đi tới Quan Sư Các, tứ muội muội bị Tần vương nhị công tử Triệu Đạc Dật hấp dẫn.

- Hả?

Gia Mẫn quận chúa cùng Vĩnh Ninh Hầu nhìn nhau một cái, Vĩnh Ninh hầu trầm mặt nói:

- Ngươi không nhìn lầm?

- Ngay cả Tần vương phi cùng vị tiểu thư có ý muốn chọn cho Triệu Đạc Dật cũng nhìn ra, sao ta có thể nhìn lầm? Nếu không phải ta đuổi tới, chết sống túm đi tứ muội muội, không biết nàng sẽ làm ra chuyện gì, lúc nàng còn chưa có gả cho Tiêu đại nhân, ta nhìn thấy tứ muội muội tránh sau bức tường Ảnh Bích nhìn lén Triệu Đạc Dật, lúc ấy ta từng khuyên nàng, nhưng nàng giống như trốn tránh ôn dịch, trốn tránh người ở Tần vương phủ, lúc ấy ta cảm thấy rất kỳ quái.

- Có phải nàng nói gì đó với ngươi?

Lão phu nhân hỏi.

Khương Lộ Dao nhìn thoáng qua hạ nhân xung quanh, lão phu nhân sáng tỏ liền xua tay, hạ nhân hành lễ lui ra ngoài.

- Tứ muội muội thật có bản lĩnh, không biết từ nơi nào có được tin tức, nàng nói Triệu Đạc Dật mới là nhi tử của Dương phi.

Đầu Vĩnh Ninh hầu giống như nổ tung, chuyện hoán tử, hắn biết, nhưng một khi chuyện hoán tử từ trong miệng Khương Lộ Kỳ lộ ra ngoài, hoàng thượng sẽ thấy thế nào?

Khương gia làm sao biết được? Hiện giờ hoàng thượng rõ ràng không muốn bất luận kẻ nào công bố chuyện hoán tử này ra, ít nhất hiện tại không phải là thời cơ tốt nhất.

Ai để lộ tin tức, liền chờ hoàng thượng thu thập đi.

Gia Mẫn quận chúa hỏi:

- Nàng còn nói cái gì?

- Nói ta cùng A Trạch nên thoái vị nhường hiền, nhường chổ cho Triệu Đạc Dật, đỡ phải đến lúc đó gà bay trứng vỡ, áo cơm không còn, giống như tứ muội muội còn hiểu biết trượng phu của ta hơn chính bản thân ta.

- Ngươi nói với nàng?

Gia Mẫn quận chúa trừng mắt nhìn Vĩnh Ninh hầu:

- Ngươi là lão hồ đồ sao? Chuyện như vậy giấu diếm còn không kịp, ngươi có thể nào nói với nàng?

- Không phải ta!

Vĩnh Ninh hầu vội vàng phủ nhận:

- Từ lúc nàng gả phu, ta cũng không gặp nàng, sao có thể đem chuyện này nói với nàng? Ta cũng không phải ngốc tử, chuyện này có thể nói sao?

Hai người đồng thời nói:

- Vậy ai nói với nàng?

Khương Lộ Dao ở bên cạnh xen mồm:

- Mặc kệ là ai nói cho nàng biết, ta cho rằng nàng không thích hợp lưu lại gia phả Khương gia.

- Nhị nha đầu, ngươi nói là?

Gia Mẫn quận chúa hơi giật mình.

Khương Lộ Dao gật đầu nói:

- Cục diện trong triều đình đã rất phức tạp, lúc này một bước đi sai có thể sẽ liên lụy rất nhiều người. Tiêu đại nhân bận tâm hầu phủ, không dám mạnh tay quản giáo tứ muội muội, tuy tứ muội muội đầu óc không thể nào dùng được, cố tình tự cho là đúng, cho rằng người khác đều là đồ ngốc phải nghe nàng bài bố. Tiêu đại nhân càng ngày càng thăng quan tiến chức, thân là phu nhân của hắn, sao tứ muội muội có thể luôn bị nhốt ở trong phủ? Một khi nàng ra ngoài xã giao, sẽ dẫn ra tai họa, liên lụy đến Tiêu đại nhân không nói, còn có thể ảnh hưởng tới hầu phủ.

- Không cần nói đâu xa, chỉ nói hôm nay, Tần vương phi mơ hồ nhìn ra tứ muội muội chung tình với Triệu Đạc Dật, nàng có thể mượn cơ hội này, dùng tứ muội muội huỷ hoại Triệu Đạc Dật? Hiện tại Tần vương phi không cần làm như thế, nhưng một khi chân tướng bại lộ, hoàng thượng bất đắc dĩ phải nâng Triệu Đạc Dật làm thế tử, Tần vương phi sẽ trơ mắt nhìn vị trí thế tử rơi lên người hắn?

- Tần vương phi mưu hoa nhiều năm như vậy, ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, nếu nói nàng không thèm để ý đến vị trí thế tử, ta không tin.

Vĩnh Ninh hầu vuốt đầu tóc thưa thớt, ấp úng nói:

- Nhị nha đầu có phải nói chuyện quá giật gân? Tuy tứ nha đầu không thông minh, nhưng cũng không đến mức ngu đến nổi biết là bẫy rập còn nhảy xuống.

- Ta không cảm thấy nhị nha đầu nói chuyện giật gân.

Gia Mẫn quận chúa nói:

- Dù là lúc bình thường cũng thế, cục diện trước mắt, ngươi dám cho tứ nha đầu xuất môn? Tôn tử, tôn nữ Khương gia không phải chỉ có một mình tứ nha đầu, một khi nàng làm ra chuyện không thể vãn hồi, liên lụy toàn bộ Khương gia, làm sao bây giờ?

- Hầu gia không hiểu, trước kia có nữ tử hồng hạnh xuất tường bị hưu trở về ngoại gia, khiến cho tỷ muội ngoại gia trôi qua ngày tháng thật sự gian nan, không phải các nàng sai, cũng thành các nàng sai, cuối cùng gia tộc kia không ít nữ nhi không gả được.

Khương Lộ Dao nói:

- Ta biết tổ phụ thương tiếc tứ muội muội, nhưng người cũng nên vì ta, vì Khương gia mà suy nghĩ, nếu tứ muội muội chịu nghe khuyên giải, trải qua chuyện ở bãi săn, nàng ít nhất nên thông minh một chút, cho dù không thông minh cũng phải cẩn thận một chút. Nhưng người xem nàng hôm nay……Có thể là nghe nói Triệu Đạc Dật bị chút ủy khuất, hoặc là nghe nói Tần vương phi lựa chọn Hưng Vinh hầu nhị tiểu thư làm hôn thê cho Triệu Đạc Dật, nàng liền vội vội vàng vàng chạy tới, còn để Tần vương phi nhìn ra manh mối, tương lai Tần vương phi dùng Triệu Đạc Dật làm mồi, ai có thể bảo đảm tứ muội muội không mắc câu?

Đồng đội ngu như heo so với đối thủ mạnh như thần càng đáng sợ hơn.

Khương Lộ Dao không thể để Tần vương phi lợi dụng, có cơ hội công kích, huống chi nàng đối với Khương Lộ Kỳ thật sự không có cái gì thương hại, hay đồng tình.

Khương Lộ Kỳ không có ngày lành, cũng hy vọng người khác giống nàng, không được như ý liền oán thiên oán địa, giống như toàn thế giới này đều có lỗi với nàng, là người khác sai, cũng không nghĩ lại chính mình.

Tuy Tiêu Duệ Hoa là nam nhân có dã tâm, nhưng Tiêu Duệ Hoa cũng là người coi trọng mặt mũi, sẽ không làm ra chuyện hưu thê.

Nữ tử gả cho Tiêu Duệ Hoa chỉ cần không quá xuẩn, ngày tháng trôi qua thật sự an ổn.

Tiêu Duệ Hoa cũng hy vọng thê tử có tinh thần giao lưu, cùng thê tử thương lượng như thế nào thăng quan tiến chức, ý nghĩ của thê tử cũng ảnh hưởng ít nhiều tới Tiêu Duệ Hoa, chỉ cần không gây phiền cho hắn là có thể.

Tiêu Duệ Hoa là một nam nhân một lòng muốn thăng quan tiến chức, sẽ nhìn hoa nguyệt bên ngoài rất đạm, đối với hắn mà nói, nếu có nữ tử xuất hiện bên người, hắn sẽ rất cảnh giác, sợ đối thủ đưa tới viên đạn bọc đường, cũng sợ vì si mê sắc đẹp, mà bị ngự sử buộc tội tổn hại danh vọng sĩ lâm.

- Nói thẳng một câu, tứ muội muội không xứng với Tiêu đại nhân, một khi vì tứ muội muội phạm xuẩn, tiền đồ của Tiêu đại nhân chịu chắc trở, lúc chán ngán thất vọng, chưa chắc Tiêu đại nhân sẽ không có tâm tư trả thù Khương gia.

- Mặc kệ là phụ thân của ta, hay là bá phụ thúc thúc, đều không là gì với Tiêu Duệ Hoa, tẩu tử của ta là muội muội duy nhất của Tiêu Duệ Hoa, Tiêu Duệ Hoa còn có thể bỏ qua, nhưng đối với những người khác…Hắn sẽ không hạ thủ lưu tình.

Sắc mặt Vĩnh Ninh hầu có chút khó coi.

Khương Lộ Dao chắc chắn nói:

- Ta đều nói những câu thật lòng, tổ phụ, người không thể gánh Vĩnh Ninh hầu phủ cả đời, người cũng không thể vì một mình tứ muội muội mà làm hỏng thanh danh của Khương gia. Thật ra ta cũng không cần nói những lời này, vì A Trạch toàn tâm toàn ý với ta, nói câu mạnh miệng, nếu ta rời khỏi A Trạch, A Trạch sẽ buồn bã mất mát, sẽ  truy bắt ta trở về, ta có phần tự tin này, phụ thân ta cùng ca ca cũng có tẩu tử chiếu cố, nhị phòng sẽ sống rất tốt. Dù tứ muội muội lại lăn lộn, liên lụy tới nhị phòng cũng không nhiều.

P/s: Chương tặng nha, 😘😘😘😘