Đăng vào: 12 tháng trước
Trở lại Quang Sư Các, Nguyễn ma ma đứng đợi Khương Lộ Dao trước cửa viện, nhỏ giọng thuật lại chuyện mới vừa xảy ra, sau đó Nguyễn ma ma nói:
- Nô tỳ thấy thế tử đối với nàng rất bình thường.
Khương Lộ Dao có chút thất thần, nếu Triệu Đạc Trạch không hỏi, nàng sẽ không nhắc tới chuyện này, đối phó với tình địch, Khương Lộ Dao rất tự tin.
- Dao Dao, rất mệt?
Triệu Đạc Trạch vừa thấy Khương Lộ Dao vào cửa, liền đứng dậy đi tới, hắn cũng biết chuyện mới vừa rồi không thể gạt được Khương Lộ Dao, cẩn thận nhìn sắc mặt của nàng.
- Làm sao vậy? Là tổ mẫu nói gì nàng?
Khương Lộ Dao lắc đầu, Triệu Đạc Trạch cảm giác tức giận, xoay người liền đi ra ngoài.
- Ta đi tìm tổ mẫu…
- Quay lại.
Khương Lộ Dao túm chặt Triệu Đạc Trạch, đem hắn ấn ngồi lên giường, nàng ngồi trong lòng hắn, nhỏ giọng nói:
- A Trạch, tính tình của ngươi nên sửa lại, không đợi ta nói xong, ngươi liền cho rằng thái phi khi dễ ta, cho dù thái phi giáo huấn ta, ngươi chạy tới như vậy, có lý cũng biến thành vô lý.
- Không phải ta sợ nàng bị ủy khuất sao?
Triệu Đạc Trạch nhẹ hôn mặt ái thê, quả nhiên, Dao Dao đau lòng hắn, mới vừa rồi hắn có chút hẹp hòi, không biết nên như thế nào cùng Khương Lộ Dao nói đến chuyện trước kia.
Trực tiếp lao đi, nhất định Dao Dao sẽ ngăn hắn lại, mà hắn cũng tỏ rõ hắn rất coi trọng Dao Dao, có lẽ, Dao Dao sẽ không ghen tị.
- Ngươi bảo hộ ta, ta rất cao hứng, chỉ là, về sau đừng quá xúc động, A Trạch, chúng ta sống ở Tần vương phủ, nơi này luôn có một ít chuyện chúng ta không hề biết, cũng không thể lý giải được, bởi vậy chúng ta phải cẩn thận một ít.
Khương Lộ Dao hôn môi Triệu Đạc Trạch, khẽ nói:
- Sau này, ngươi có thực lực, chúng ta có thể tùy ý làm bậy.
Triệu Đạc Trạch định nói, hiện tại Dao Dao cũng đã có thể tùy ý làm bậy.
- Tổ mẫu tìm nàng có chuyện gì?
- Chuẩn bị ngày giỗ cho mẫu thân...
Khương Lộ Dao trầm ngâm một hồi, thấp giọng nói:
- Ta nghĩ ngươi nên nghe thái phi nói như thế nào, đầu óc ta có chút rối loạn, ngươi giúp ta.
- Làm sao vậy?
Triệu Đạc Trạch siết chặt cánh tay, ôm chặt Khương Lộ Dao:
- Chuyện gì, có thể làm khó được nàng?
Nói là nói như vậy, Triệu Đạc Trạch vẫn rất vui khi Khương Lộ Dao dựa vào hắn, trước kia ái thê quá cường, hắn không có cơ hội biểu hiện.
Nghe Khương Lộ Dao nhẹ giọng thuật lại lời thái phi nói, sắc mặt Triệu Đạc Trạch lúc đỏ lúc trắng, nhìn có vẻ vặn vẹo, hơi thở khó khăn.
- Dao Dao cho rằng tổ mẫu nói đúng?
Chẳng sợ ngoại gia đối với hắn có chút lãnh đạm, nhưng hắn vẫn luôn coi ngoại gia quan trọng hơn Tần vương phủ, trong đầu luôn nghĩ thân mẫu bị Tần vương hại chết, cho rằng Tần vương vô tình vô nghĩa, muốn thoát khỏi Dương gia, mới bức tử thân mẫu ôm hắn tự sát.
Nếu những lời hôm nay thái phi nói là chân thật có thể tin, vậy nhiều năm hắn hận phụ vương như vậy, lại xem như cái gì?
- Dao Dao…Ta…
Nếu hết thảy là chân thật, như vậy hắn…Hắn…Triệu Đạc Trạch thống khổ nhắm mắt.
- Ta không tin, không tin.
- A Trạch, bình tĩnh, bình tĩnh.
Khương Lộ Dao trấn an Triệu Đạc Trạch đang sắp bạo nộ, sắc mặt hắn xanh mét, Khương Lộ Dao rất lo lắng.
- Mẫu thân cũng là bất đắc dĩ, a Trạch, nàng là thân mẫu...
Triệu Đạc Trạch thiếu chút nữa đẩy Khương Lộ Dao ra, không ngừng nhắc nhở chính mình người trong lòng hắn là kiều thê, kiều thê, là người hắn chung tình, miễn cưỡng ngăn chặn khuynh hướng bạo ngược.
- Đúng vậy, nàng đau ta.
- Lời thái phi nói cũng không thể hoàn toàn tin tưởng, không chừng nàng cũng vì chính mình mà biện bạch, bất quá a Trạch, tuy chuyện năm đó rất ít người nhắc tới, nhưng không phải không tìm được người biết chuyện.
Lúc Khương Lộ Dao đang an ủi Triệu Đạc Trạch, nàng có chút linh cảm.
- Nếu không, a Trạch tìm người năm đó dò hỏi một phen, nếu thái hậu chạy về kinh thành, nhất định sẽ có người nhớ rõ.
- Ừ, việc này giao cho ta.
Triệu Đạc Trạch miễn cưỡng tươi cười để Khương Lộ Dao bớt lo lắng,nghiêm túc nói:
- Dao Dao, việc này giao cho ta, đợi ta?
- Được, ta chờ tin tức của ngươi.
Triệu Đạc Trạch đặt Khương Lộ Dao lên giường, hôn môi nàng.
- Ta đi an bài một chút, nàng chờ tin tức của ta.
- Ừ.
Lúc Triệu Đạc Trạch ra cửa, Khương Lộ Dao xoay người đứng lên, mày nhăn lại, Triệu Đạc Trạch không thích hợp, hắn giống như biết nhiều hơn nàng? Hơn nữa mấu chốt nhất chính là, Triệu Đạc Trạch không định nói với nàng!
Nếu nàng sai người đi theo Triệu Đạc Trạch, rất có thể sẽ kích khởi tính tình phản nghịch cực đoan, không chừng sẽ nháo ra hiểu lầm, nhưng hết thảy giao cho Triệu Đạc Trạch xử lý, Khương Lộ Dao có chút không yên tâm.
Nàng luôn có một loại cảm giác, càng tiếp cận đáp án, càng có khả năng xuất hiện biến hóa kinh thiên.
Làm sao bây giờ?
Lúc này Khương Lộ Dao có chút hối hận, không nên nói này đó cùng Triệu Đạc Trạch, nhưng nếu không nói, cứ để Triệu Đạc Trạch tiếp tục cực đoan, tương lai sau này cũng khó đoán trước, nếu chuyện năm đó thực sự có ẩn tình, sớm hay muộn cũng có một ngày bùng nổ.
Nếu bọn họ không chuẩn bị, sẽ bị sóng to gió lớn làm tiêu tán.
- Tiểu thư…
Nguyễn ma ma không hiểu, nhìn Khương Lộ Dao ở trong phòng đi tới đi lui, lại lẩm bẩm tự nói, Nguyễn ma ma nhẹ giọng kiến nghị:
- Hay là người trở về thăm hỏi lão phu nhân?
Khương Lộ Dao lắc đầu, cũng không phải nàng không tin lão phu nhân, mà là lão phu nhân không thích hợp trộn lẫn vào chuyện này.
Hiện giờ người duy nhất có thể ảnh hưởng đến Triệu Đạc Trạch được hắn tín nhiệm, chỉ còn lại lão phụ, ở phương diện nào đó, Triệu Đạc Trạch tín nhiệm Khương nhị gia nhất.
Nàng có chút ủ rũ, nhưng dựa vào Khương nhị gia cũng không mất mặt, hơn nữa nàng cũng có việc cần chuẩn bị.
Trước kia nàng muốn mượn việc giả quỷ hù dọa thái phi cùng Tần vương phi, sau hôm nay, nàng thay đổi chủ ý, người nên hù dọa là nhũ mẫu.
Có thể tìm ra người giống quá khứ, nhũ mẫu không giống không để ý tới mọi việc.
Rốt cuộc là ai ở sau lưng duy trì nhũ mẫu?
Có phải nhũ mẫu đã bị Tần vương phi thu mua?
Trong lòng Khương Lộ Dao đầy hoài nghi, nếu nhũ mẫu dám để nha hoàn lắc lư ở trước mặt Triệu Đạc Trạch, nàng cũng không thể không đánh trả.
Mặc kệ nhũ mẫu tốt hay xấu, cũng không thể để nhũ mẫu tiếp tục ảnh hưởng đến Triệu Đạc Trạch.
Dựa vào việc hồi môn sau ba ngày thành thân của Khương Lộ Kỳ, Khương Lộ Dao trở về Vĩnh Ninh hầu phủ, lần này Triệu Đạc Trạch bận việc, không bồi nàng trở về.
Ở Vĩnh Ninh hầu phủ, hai người chạm mặt.
Khương Lộ Kỳ bình tĩnh đoan trang, xử sự tự nhiên hào phóng, rất có vài phần phong phạm nương tử trạng nguyên, cũng không có ý giấu dốt, chuyển lộ tài tình, Khương Lộ Kỳ giống như phá kén thải điệp, làm người khác kinh ngạc.
Mấy ngày gần Khương Lộ Dao có tâm sự nhìn có vẻ tinh lực vô dụng, Khương Lộ Kỳ nhìn thấy, hơi gợi khóe môi, quả nhiên, lúc này vẫn bình thường, nhưng Tần vương phủ là nơi huyền cơ, từng bước mạo hiểm, Tần vương thế tử lại phong lưu vô tình… Khương Lộ Dao phải chịu khổ.
- Nhị tỷ tỷ làm sao vậy? Trong người không thoải mái?
Trong lòng Khương Lộ Kỳ có chút tính toán, ngày Triệu Đạc Trạch đi lên con đường chết chỉ còn vài ngày.
- Trước kia ta thường nghe Nhị tỷ tỷ nói, ngày tháng tân hôn nồng nhiệt, như thế nào? Thế tử không tốt với nhị tỷ tỷ? Nhị tỷ tỷ thông tuệ như vậy, còn không hiểu rõ thế tử sao?
Khương Lộ Dao nhàn nhạt trả lời:
- Chuyện riêng của ta cùng a Trạch không tới phiên tứ muội muội nhiều lời.
- Là ta quan tâm nhị tỷ tỷ.
Khương Lộ Kỳ không ngờ Khương Lộ Dao sẽ bất cận nhân tình, tỏ vẻ một chút cũng không muốn làm, bộc lộ thế mạnh là thế tử phi.
Tuy Khương Lộ Kỳ bất mãn Khương Lộ Dao cường thế ương ngạnh, nhưng nàng biết Khương Lộ Dao làm thế tử phi cũng không được bao lâu.
- Tứ muội muội vẫn nên tự quản gia cho thỏa đáng đi.
Khương Lộ Dao không nhẹ không nặng đâm Khương Lộ Kỳ một câu.
- Nghe nói tứ muội muội định mời Vĩnh Phúc quận chúa vào phủ làm khách?
- Vĩnh Phúc quận chúa cùng ta có quan hệ thân cận, nàng đối với ta rất tốt, nhị tỷ tỷ hâm mộ ta có thể kết giao với Vĩnh Phúc quận chúa?
- Ta khuyên ngươi một câu, tốt nhất đừng có trêu chọc Vĩnh Phúc quận chúa.
Ngày Khương Lộ Kỳ thành thân, Vĩnh Phúc quận chúa có gì bất đồng, Khương Lộ Dao nhìn rõ, tuy người khác cũng biểu hiện chút mê luyến chi sắc( yêu cái đẹp) với Tiêu Duệ Hoa, nhưng biểu hiện của Vĩnh Phúc quận chúa không phải là mê luyến… Có giãy giụa, có vui sướng, cũng có một chút chua xót.
Khương Lộ Dao đối với loại chuyện này vẫn luôn đặc biệt mẫn cảm, tuy Tiêu Duệ Hoa chỉ là muội phu của nàng, nhưng nữ nhân hiểu rõ nữ nhân nhất, Vĩnh Phúc quận chúa cùng Tiêu Duệ Hoa tuyệt đối có nhận thức( quen biết), có lẽ Tiêu Duệ Hoa đã quên, nhưng Vĩnh Phúc quận chúa không quên.
Khương Lộ Kỳ nói:
- Chỉ có nhị tỷ tỷ được quyền lui tới với người quyền quý, ta cùng Vĩnh Phúc quận chúa tương giao liền không được? Không lẽ nhị tỷ tỷ nghĩ rằng ta chỉ có thể hèn mọn nhìn ngươi…
Rốt cuộc tương lai của ngươi không hèn mọn?
Khương Lộ Kỳ hận không thể lập tức phun ra bí mật, khiến Khương Lộ Dao hiểu rõ, cái gì gọi là phú quý gió thổi mây bay.
Khương Lộ Dao lắc đầu nói:
- Nếu Vĩnh Phúc quận chúa vài lần uyển chuyển từ chối lời mời, ngươi hà tất một hai phải nịnh bợ nàng? Nếu ngươi thích phú quý, hậu duệ quý tộc trong kinh thành nhiều đến thế, cũng không phải không mời Vĩnh Phúc quận chúa là không được, huống chi...Tứ muội muội, ngươi biết tứ muội phu hiện giờ đang ở tình trạng nào sao?
- Nhị tỷ tỷ không biết hoàng thượng thường xuyên triệu kiến hắn?
Khương Lộ Kỳ vì chuyện này mà vẫn luôn đắc ý, trên dưới triều dã ai có được sự ủng ái bằng Tiêu Duệ Hoa?
- Mộc tú với lâm, phong tất tồi chi, tứ muội phu căn cơ còn thấp, vô gia vô tộc bảo hộ, lúc này vẫn nên lấy cẩn thận, ổn thỏa làm đầu, ta khuyên ngươi một câu cuối cùng, ngươi muốn cùng hắn thổ lộ tình cảm, ít nhất phải hiểu hắn suy nghĩ cái gì, so với ngươi mà nói, hắn càng hiểu rõ tình cảnh hiện giờ của chính mình, ở trên triều đình, hắn gần như đi trên băng mỏng, ở hậu trạch…… Ngươi đừng tìm thêm phiền toái cho hắn.
( Yul: "mộc tú với lâm, phong tất tồi chi" nghĩa đen: cây cao đón gió, dễ đổ
Nghĩa bóng: người nổi bật dễ bị chú ý, bị ghen tỵ làm hại)
- Ngươi có ý tứ gì?
Mặt Khương Lộ Kỳ lúc đỏ lúc trắng, tiêu chuẩn làm hiền thê, nàng có điểm nào làm không đến?
- Sao ngươi biết chuyện ở trà lâu sẽ không tái hiện, tứ muội muội, ngươi đừng quên, ngươi như thế nào gả cho Tiêu trạng nguyên.
Khương Lộ Dao nói xong lời này, liền đứng dậy rời đi.
Khương nhị gia ở bên ngoài chơi bời cuối cùng cũng hồi phủ, nàng có chính sự cần làm, đương nhiên sẽ không ở lại cùng Khương Lộ Kỳ nói lời vô nghĩa!