Chương 81: C81: Thì Ra Đó Là Ái Tình

Chung Cực Đấu La Thế Hệ Mới

Đăng vào: 12 tháng trước

.

" Này! Chỗ này nấu ăn là đỉnh cấp " Lưu Triệt nở một nụ cười vui vẻ mà vẫy tay với tất cả mọi người bọn hắn hiện tại đã đến Tội Ác Chi Cầu bọn họ về Học Viện và được học viện mới dám cho phép đến đây hơn nữa Sử Lai Khắc học viện đối với sự việc này cực kỳ nghiêm trọng đó là sự có mặt của Thiên Hàn - Hải Thần Các Chủ đã hạ mệnh lệnh bằng hết thảy tài nguyên, tinh lực của học viện mà bồi dưỡng Hoắc Thiên Hàn cũng trong điểm bảo hộ hắn

" Chỗ này đi " Thiên Hàn khẽ nở một nụ cười mà đồng ý

Nguyệt Ly cầm lấy gà rừng đi đến bờ sông, vài cái liền bắt bọn nó thanh lý sạch sẽ rồi, sau đó thuần thục mà sinh ra Hỏa, đem gà rừng mặc ở trên nhánh cây, gác ở trên lửa nướng.

Nguyên Ân Huy Huy đi qua, từ trữ vật vòng tay trong lấy ra nguyên một đám bình bình lọ lọ đưa tới, những cái kia hiển nhiên là các loại đồ gia vị.

"Các ngươi chuẩn bị được có thể đủ đầy đủ hết đó a!" Cái này đến phiên Đặng Bác kinh ngạc.

"Khách khách, tất cả mọi người ưa ăn." Lam Hiên Vũ lúng túng nói ra.

Bọn hắn quả thật có cái cùng chung yêu thích —— ăn. Mỗi tuần ngày liên hoan cũng không có người vì bận rộn mà hủy bỏ. Sử Lai Khắc Thành Mỹ Thực phố những cửa hàng kia người cũng đã nhận thức bọn họ, rất nhiều cửa hàng đều cho bọn hắn đánh gãy đây.

Không đầy một lát, mùi thịt liền bay ra rồi. Mùi thơm từ nhạt chuyển thành đậm, rất nhanh khiến cho người nghe thẳng chảy nước miếng.

Ăn hết năm ngày năng lượng bổng cùng áp súc bánh bích quy, tất cả mọi người đối với loại này ăn thịt không có gì sức chống cự.

Hoắc Thiên Hàn đã đưa tới, nhìn xem Nguyệt Ly rất thuần thục mà cuốn bắt tay vào làm trong nhánh cây, lại để cho gà rừng chuyển động, hắn nhịn không được nói: "Ngươi còn biết làm cơm? Ta như thế nào không biết?"

Thiên Hàn liếc mắt nhìn hắn, cười híp mắt nói: "Ngươi không biết nhiều."

"Thơm quá." Thiên Hàn trong mắt tỏa ánh sáng, những người khác cũng đều vây đi qua.

Đặng Bác xem một chút những thứ này chỉ có mười mấy tuổi hài tử, trong nội tâm thầm nghĩ, không nghĩ tới bọn họ sinh tồn năng lực còn rất mạnh mẽ a!

Thịt gà là tương đối dễ dàng nướng chín đấy, chỉ chốc lát sau, ngoài da cũng đã khô vàng rồi. Nguyệt Ly túm tiếp theo đầu đùi gà kín đáo đưa cho Hoắc Thiên Hàn, chính mình tức thì dắt một cái cánh con gà xuống.

Cái này gà rừng tương đối lớn, cùng loại với mẫu tinh gà tây. Tuy rằng bọn hắn không ít người, nhưng hai cái cơ bản đủ phân ra.

Thiên Hàn gặm một cái đùi gà, lập tức sợ ngây người, màu vàng kim óng ánh da gà lại thanh thúy lại tiêu, một cái cắn xuống đi nước thịt tràn đầy, thịt gà tươi mới, hỏa hầu vừa đúng, sắc hương vị đều đủ.

"Oa, A Ly, ngươi nướng đến ăn ngon thật a!" Hắn tự đáy lòng mà tán thán nói.

Nguyệt Ly "Ân" rồi một tiếng: "Thích ăn ngươi liền ăn nhiều một chút." Nói xong, nàng lại giật xuống một cái đùi gà kín đáo đưa cho hắn.

"Nguyệt Ly, ngươi cái này không công bằng a! Tổng cộng liền hai cái đùi gà, ngươi đều cho lão đại rồi." Tiền Lỗi cười ha hả nói.

Nguyệt Ly tức giận mà nói: "Ta nướng đấy, ta nguyện ý. Nói nhảm nữa ngươi cũng chỉ có phao câu gà ăn."

"Tỷ, ta sai rồi." Tiền Lỗi nhận sai tốc độ vĩnh viễn so với lật sách tốc độ còn nhanh.

Đặng Bác nhìn xem bảy người bay nhanh phân ra gà nướng, cũng nhịn không được nữa cùng nhau đi lên.

Thiên Hàn cầm hai tay đùi gà nhanh chóng mà ăn lấy ra từ không gian giới chỉ một lon nước hướng đến chỗ của 5 người đang ỉu xìu đằng kia. Hoắc Thiên Hàn ngồi xuống nhẹ nhàng hỏi

" Làm sao vậy? Không khỏe "

Đường Việt mặt mày cau có lại mệt mỏi nói " Thiên Hàn bọn anh thật sụe rất khó chịu sau khi dung hợp với Hung Thú trở thành Hồn Linh cơ thể liền cảm thấy rất mệt mỏi, Hồn Lực lưu thông cũng chậm đi hơn nữa đầu óc bọn anh có chút mơ hồ huyết mạch thậm chí còn có cảm giác bị đàn áp "

Thiên Hàn khẽ cau mày lại nhìn 5 người 5 dung mạo khacd nhau nhưng biểu cảm sắc mặt lại khác nhau. Thiên Hàn rất nhanh xử lý cái đùi gà mà cầm lấy khăn tay lau đi dầu mỡ sau đó mới dám chạm vào người của Đường Việt. Hắn cầm lấy tay của Đường Việt mà cảm nhận, Đường Việt cảm nhận được trong cơ thể của chính mình như sinh ra một con mắt khác lưu thông toàn bộ cơ thể của hắn mà kiểm tra cảm giác vô cùng thoải mái. Thiên Hàn sau khi xem xét liền nói

" Không có xấu, chỉ là dung hợp với Hung Thú khiến cho cơ thể các cậu không thích ứng mà thôi Hồn Lực sỏq dĩ vận chuyển chậm như vậy cũng là vì đó. Huyết mạch của các cậu cần thời gian để dung nhập với huyết mạch của Hung Thú, các Hung Thú này được chủ thượng chính tay nuôi nấng ách đã hấp thụ không ức Thần Lực tản ra xunh quanh của ngài ấy nên huyết mạch sinh ra biến dị cũng là bình thường mà thôi. Khi huyết mạch biến dị dung hợp vào các cậu sẽ cảm thấy tốc độ lưu thông Hồn Lực càng nhanh hơn thậm chí còn nhanh hơn gấp 5 lần, Tinh Thần Lực sẽ đột phá Linh Uyên Cảnh, huyết mạch sẽ tăng lên rất nhiều thậm chí còn có khả năng vượt qua cha mẹ các cậu nhưng kỳ thi nội dung sắp tới trình trạng này không thể tiếp diễn tớ sẽ dẫn dắt một chút ý niệm của mình thúc đẩy quá trình dung hợp các cậu chịu đau một chút "

Thiên Hàn nhẹ nhàng giải thích sau đó liền truyền một chút hỗn độn ý niệm của mình vào bên trong cơ thể của bọn họ điều hòa lại tất cả. Sáu người bọn họ chỉ cảm nhận được một luồng năng lượng thanh mát xâm nhập vào cơ thể của mình một cách mạnh mẽ mà quyết định. Đột nhiên nguồn năng lượng đó biến mất thì Hồn Lực của bọn họ lại vận chuyển với tốc độ cực nhanh

Tấn cấp!

Đó là điều đầu tiên bọn họ nghĩ đến bọn họ tấn cấp rồi có nghĩa là bọn họ đã là Hồn Vương rồi. Niềm vui sướng kéo dài lại thêm một niềm vui sướng khác là Tinh Thần Lực của bọn họ đều tăng mạnh cơ thể trở nên mạnh mẽ hơn trước kia rất nhiều có thể nói sơ qua là gấp 3 lần. Cả bọn phấn khởi mà ngồi dậy nhảy múa


" Tuyệt! Cảm giác cứ như lột xác vậy " Ngôn Hy xoa nắm đấm của mình mà hưng phấn nói lên

Băng Dao dò xét cơ thể của mình một hồi kinh hỉ mà nói " Tốt quá Băng nguyên tố của mình đã gần tiếp cận tầng Hủy Diệt Chi Băng rồi. "

" Thiên Hàn cảm ơn em, chúng ta lại tấn cấp rồi khả năng trở thành Thần cấp cũng không quá xa vời " Đường Việt hưng phấn mà nói thầm tính toán mình cần bao nhiêu năm để lên Thần Giới. Thiên Hàn chỉ thở dài một hơi bọn họ đã là Hồn Vương nhưng hắn chỉ mới có Tam Hoàn cảm giác bị bỏ xa hơi bị lớn a! Thiên Hàn đành thở dài một hơi bọn họ cùng A Ly đều kaf dung nhập Hung Thú sao chỉ có bọn họ bị mà A Ly không bị chứ dù Yêu Mị vô cùng thích hợp với nàng nhưng phải sinh ra một chút tác dụng phụ chứ. Như vậy chứng tỏ huyết mạch của A Ly hơn các cậu ấy rất nhiều và cũng mạnh hơn bọn họ nghĩ đến A Ly hắn bất giác quay qua nhìn nàng sau đó liền ngay ngốc, lon nước trong tay bị bóp nát không hay

" Ách....bình dấm chua này đổ rồi " Tịnh Y giật mình cả đám đều ngửi thấy mùi giấm chua thoang thoảng trong không khí a! Hơn nữa còn rất nồng mà rất chua nữa cả bọn họ không hẹn mà cùng nhau lui ra sau thật xa sau đó quay qua nhìn Nguyệt Ly mà liền biết bởi vì chính là thấy Nguyệt Ly cùng Lam Hiên Vũ đang nói chuyện rất vui vẻ. Hoắc Thiên Hàn cắn chặt hàm răng cảm giác trong lòng vô cùng khó chịu khi nhìn thấy cảnh này, Thiên Hàn cố gắng áp chế lại cảm xúc dở dang của mình mà tự hỏi trong lòng của mình. Rốt cuộc là mình đối với A Ly là gì?

" Papa tại sao con người lại rơi vào ái tình? " Tiểu Thiên Hàn nhíu áo của Hoắc Trạm Dực mà khẽ hỏi hắn không hiểu lý do tại sao Vũ Hạo lại vướng ái tình

Hoắc Trạm Dực hơi ngẩn người sau đó xoa đầu hắn " Con người ai cũng phải vướng vào ái tình đó là qui luật tự nhiên ngay cả Hồn Thú hay Thần cungc không tránh khỏi "

" Vậy ái tình là gì? Tại sao lại khiến cho con người chúng ta đau khổ và ngọt ngào như vậy? "

" Ái tình là thứ sinh ra đã có, nếu con yêu ai đó sẽ cảm thấy người đó mặc cái gì cũng đẹp, làm cái gì cũng đáng yêu thậm chí là nấu ăn dở nhưng vẫn cảm thấy nó rất ngon. Yêu là con muốn 1 lòng bảo vệ người đó là hết mực cung chiều người đó và cực kỳ nghe lời của người đó mà không cần suy nghĩ. Con sẽ cảm thấy khó chịu khi người đó quá thân thiết với người khác đó gọi là yêu khi con lớn và dem lòng yêu ai đó con nhất định sẽ biết. Ái tình có thể khiến cho con người chúng ta rơi vào trầm luân của sự hạnh phúc và đau khổ dù muốn đứt cũng rất khó khăn. Ái tình có thể khiến cho con người chúng ta thay đổi để tốt hơn để xứng bên cạnh người tương lai con sẽ biết ái tình nó như thế nào " Trạm Dực lặng lẽ nói lời nói ẩn chứa một nỗi buồn nhưng ái tình của Hoắc Trạm Dực là những niềm đau

" Vậy papa đã rơi vào ái tình chưa? "

Hoắc Trạm Dực hơi ngạc nhiên cố gắng nhớ lại nhưng đầu lại truyền đến một cơn đau hắn bất đắc dĩ nói " Đã từng đi "

.........................

Huyết Cấm Sinh Điệt Sâm Lâm 2 vạn năm trước

" Huyết Dạ ngươi nói sau khi ta tu luyện đến 10 vạn năm hoad thành người sẽ lấy thân báo đáp cho ngươi a! Ngươi chịu không? " một con tiểu hồ ly nhỏ nhắn và yêu kiều trên người có từng lớp vảy rồng nhìn rất rõ. Tiểu hồ ly nằm trong lòng một người nam nhân mà cất giọng nũng nịu nói

Nam nhân đó nhấp một ngụm rượu Phỉ Thúy mà rơi vào trầm luân sau đó lạnh lùng nói " Ta không cần, ta còn hận thù cần báo không cần ngươi làm vướng tay chân của ta. Với lại ta cứu ngươi không phải vì muốn ngươi lấy thân báo ơn với lại ta vốn không cần ái tình, ái tính là thứ không đáng có "


" Phải không a! Ngay cả chủ thượng cũng và hiện đang dính vào ái tình ngươi chắc mình sẽ không vướng ái tình với lại ta là thật lòng thỉnh cầu với ngươi. Khi chứng kiến ngươi từ trên cao hạ xuống mà cứu ta thì ta đã yêu thích ngươi mà muốn báo ơn " Tiểu hồ ly có chút không cam tâm mà nói ra tất cả

Nam nhân kia nhíu mày lại không nói gì mà cầm lấy tiểu hồ ly trong lòng mà quăng đi chỗ khác lạnh lùng nói " Vũ Hạo chỉ là muốn thử ái tình ra làm sao mà thôi đừng đánh đồng Vũ Hạo với đám nam nhân dính ái tình ngu ngốc kia Vũ Hạo hoàn toàn khác biệt. Hơn nữa ta không cần ngươi "

" Nhưng ta cần ngươi " Tiểu hồ ly bị quăng đi xa té xuống đất cơ thể rất đau nhưng vẫn không oán hận mà vẫn nhẹ nhàng nói

" Tùy ngươi vậy nhưng ta nói trước ngày trăng máu xuất hiện ta sẽ rời đi, ngươi tụe mà bảo hộ lấy mình "

.........................

Mình rơi vào ái tình sao?

Thiên Hàn có chút sững sờ trước giờ hắn vẫn không cho là như vậy ái tình là thứ mà hắn không cần nhất trước kia nhưng tại sao bây giờ muốn đứt khỏi ái tình làm sao lại khác đến như vậy. Hoắc Thiên Hàn bất giác lùi ra sau vài bước mà ngồi xuống tảng đá dưới chân của mình mà rơi vào trầm ngâm. Năm người kia đều ngạc nhiên mà há mắt ra mà nhìn nếu là bình thường Thiên Hàn sớm đã nắm lấy Nguyệt Ly đi sang chỗ khác nói chuyện rồi nhưng bây giờ sao lại như vậy chứ?

Thật kỳ lạ mà!

Hoắc Thiên Hàn nhớ rõ A Ly thích nhất là làm nũng với hắn cùng hắn quan hệ cực kỳ tốt, hơn nữa nàng còn nói thích nhất là mùi hương trên cơ thể của hắn, món nàng thích ăn nhất là bánh quế hương, nàng lúc nhỏ rất bướng bỉnh thường xuyên đi chọc giận các Hồn Thú khác khiến cho người ta nổi giận, nàng lại thường xuyên đến Thủy Cung nhổ râu Thủy Long Vương khiến cho ông ta nổi điên. A Ly thích nhất là cùng hắn uống trà đặc biệt là trà hắn thường xuyên pha xuống, A Ly, A Ly, A Ly......

Thiên Hàn hoảng hốt nhận ra không biết từ lúc nào hình ảnh của A Ly đã chiếm cứ đầy rẫy trong tâm trí hắn. Dường như mỗi ký ức của hắn đều sẽ xuất hiện bóng dáng của A Ly dù là tương lai hay quá khứ nàng vẫn luôn xuất hiện bên cạnh hắn.

Thì ra đây là yêu sao?

" Tiểu hồ ly ngươi đã từng nói với ta sẽ lấy thân báo đáp ngươi đừng mong rút. Bảo bối ngươi sẽ không thoát khỏi tay của ta " Hoắc Thiên Hàn lẩm bẩm tự nói với chính mình