Chương 48: Giải cứu!

[Chiến Long Xạ Thủ] Tình Bạn Và Giấc Mơ! Hẹn Gặp Ở Tương Lai!

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Sáng hôm sau tất cả nhờ Chiến Long Thần Băng và Chiến Long Thần Lửa đưa tới cánh cổng dẫn vào nơi Cấm địa nguy hiểm

"Hỏa Hoả, các ngươi có chắc không?"

"Dù biết hơi nguy hiểm nhưng chúng tôi phải thử"

"Được thôi! Ta tin vào linh cảm của ngươi"

Nói rồi Chiến Long Thần Lửa và Chiến Long Thần Băng đập cánh bay lên cao, khuất sau những đám mây trắng muốt kia (liên quan Vl???), nhóm Hoả Hoả đặt chân vào bên trong cổng và dịch chuyển tơi Cấm địa nguy hiểm

"Thứ này dịch chuyển chúng ta tới thẳng Cấm địa nguy hiểm sao?"

Lâm Lâm gạc nhiên nhìn xung quanh

"Một khi đã vào tay Phong Tuyết không gì là không thể"

Song Nguyệt bình thản nói

"Nhắc mới nhớ, đồng đội của cậu đâu Song Nguyệt?"

"Ai?"

"Thì chị Tiểu Vi với bé Phong Tuyết ấy, hai người đó không đi cùng cậu à?"

"Từ lúc bước chân ra khỏi nhà là mất tích tăm hơi"

Song Nguyệt chán nản, đúng là cô cũng thấy lạ khi chị Tiểu Vi và Phong Tuyết lại không đi cùng với cô, từ lúc đặt chân ra khỏi nhà là cả hai biến mất như bị bốc hơi vậy, tưởng rằng hai người họ sẽ đi cứu anh La Luân chứ, hay là ở nhà chăm sóc Bọ cạp đế vương rồi?

<Bọn họ tính làm gì?>

Song Nguyệt chìm đắm trong suy nghĩ thì bị vấp trúng cái gì đó té đập mặt xuống dưới đất, nụ hôn đầu đã đi về với đất mẹ thiêng liêng

"Ai da!"

"Song Nguyệt, cậu không sao chứ?"

Lâm Lâm lo lắng đỡ Song Nguyệt dậy, dập cái bản mặt hỏi có sao không? Có sao đó

"Thứ này là"

Hỏa Hoả cúi xuống nhặt thứ đã khiến Song Nguyệt té dập mặt kia lên xem thử, thì nhận ra đó chính là một chiến luân màu đen rất dỗi quen thuộc, nhìn kỹ một hồi tất cả mới nhận ra đó là chiến luân của La Luân

Nhưng sao nó lại ở đây? Câu hỏi chung của cả đám trong tình hình hiện giờ, Song Nguyệt nhìn về phía trước thì thấy chiến luân của La Luân nằm vương vãi khắp nơi liền chạy lại nhặt một chiến luân lên xem thử, có thể là anh La Luân đã chiến đấu với một ai đó

"Hỏa Hoả! Cậu mau lấy Limh thần rực lửa ra đi, nhờ nó ta mới biết được Linh thần băng giá đang ở đâu, lúc đó ta mới có thể kiếm thấy Hàn Hàn, Rồng xanh băng giá và anh La Luân"

"Được!"

Hỏa Hoả gật đầu rồi lấy trong túi ra chiến luân màu đỏ có chứa Linh thần rực lửa đưa về phía trước, bỗng nhiên chiến luân phát sáng và cả người Rồng đỏ bão lửa cũng vậy, đột nhiên Rồng đỏ bão lửa cảm nhận được một nguồn sức mạnh quen thuộc liền tiến lên phía trước

"Rồng đỏ bão lửa!"

"Cậu ấy bị sao vậy?"

"Còn đứng đó hỏi, mau đuổi theo"

"Rồng đỏ bão lửa đợi bọn tớ với!"

Tất cả cùng chạy theo Rồng đỏ bão lửa đi sâu hơn vào Cấm địa nguy hiểm, bất ngờ Hoả Hoả bị trượt chân do ở đây quá trơn, cậu túm lấy tay của Bảo Bảo để giữ thăng bằng, nhưng do bị túm bất ngờ Bảo Bảo cũng không đứng vững nên bắt lấy tay Quang Quang đang phân tích kia

"Gì vậy?"

Quang Quang cũng do bất ngờ nên cũng sắp té theo, bắt lấy Vũ Vũ. Tội nghiệp anh chàng Vũ Vũ do là người cuối cùng bị bắt nên không có gì nắm để vững vàng lại. Gặp cậu cũng bất cẩn bị trơn như Hoả Hoả nên té xuống lôi theo bốn con người kia té chung

Song Nguyệt và Lâm Lâm cùng các linh thú đứng nhìn cảnh tượng trước mặt mà chán nản có cái việc đi cũng không xong là sao?

"Ai da!"

"Băng ở đây trơn quá"

"Các cậu đi cẩn thận dùm tôi một cái"

Song Nguyệt chán nản đỡ Bảo Bảo dậy, nhìn sang ba con người kia

"Tại cậu đó Hoả Hoả!"

"Tớ bị trượt chân mà"

"Im lặng! Chúng ta nên đi lẹ thôi không là trễ đó"

Lâm Lâm cốc đầu Vũ Vũ một cái, hai tay chống hông liếc xéo cậu bạn tính khí trẻ con kia

"Lâm Lâm nói đúng đó, không ai muốn ở đây vào ban đêm đâu"

"Nhưng Linh thần rực lửa đang......"

"Ánh sáng của nó ngày càng mạnh hơn"

Tất cả bu lại gần Hoả Hoả và Linh thần rực lửa, đúng như lời Song Nguyệt nói Linh thần rực lửa đang ngày càng phát sáng, mạnh mẽ hơn lúc đầu nhiều, nhưng Rồng đỏ bão lửa lại không phát sáng như lúc đàu nữa

"Là do sức mạnh của Linh thần rực lửa đã mạnh hơn rất nhiều so với Rồng đỏ bão lửa nâng cấp"

Quang Quang phân tích

"Vậy là Linh thần rực lửa còn chứa một sức mạnh khủng khiếp hơn sao?"

"Đúng vậy và chỉ khi hợp thể mới đủ sức mạnh"

"Ây! Sao mọi chuyện cứ rắc rối thế, giờ ta còn chưa tìm thấy Hàn Hàn hay Limh thần băng giá nữa"

"Khỏi cần tìm nữa, đây này!"

Tất cả bất ngờ quay sang nơi phát ra giọng nói của Bảo Bảo, nãy giờ mới chú ý rằng cậu đã tách ra khỏi nhóm từ khi nào, chỉ lên phía trước. Tất cả nhìn theo hướng chỉ của Bảo Bảo và phát hiện một điều kỳ lạ

Có một thứ gì đó giống như chiến luân bị đóng băng trong tảng băng to nhất, các tảng băng xung quanh tạo thành gai nhọn và mọc chắn lối đi để không cho ai chạm vào thứ chiến luân kia

"Đó là....."

"Linh thần rực lửa đang phát sáng, chứng tỏ thứ chiến luân kia chính là Linh thần băng giá"

"Cái gì?"

"Do sức mạnh của Linh thần băng giá phản ứng mạnh với nơi này nên các tảng băng xung quanh mọc lên để bảo vệ nó"

Quang Quang phân tích tình hình

"Nếu Linh thần băng giá ở đó thì Hàn Hàn ở đâu?"

Hỏa Hoả lo lắng

"Có thể ở gần đây, hơi đất vẫn còn ấm chứng tỏ có người bước qua nơi này nhưng bây giờ ta phải lấy Linh thần băng giá may ra mới có cơ hội"

Song Nguyệt chạm tay xuống đất, nói là nơi đây lạnh nhưng cô cảm nhận được một hơi nóng chứng tỏ rằng là có người bước qua đây nhưng không phải Hàn Hàn hay anh La Luân có thể là kẻ đã tấn công cả hai đã cố tình đặt Linh thần băng giá ở đây dụ dỗ tất cả