Đăng vào: 12 tháng trước
Mai Truyền Kỳ biết Cố Quân Thanh đang định nói gì, nhanh chóng chặn lời: “Mẹ, thật ra đây là Nguy Nguy lựa chọn, là nó tự nguyện đi theo lão tổ tông huấn luyện.
”
Cậu nhìn ra được Tả Nguyệt thực sự đau lòng vì Nguy Nguy không có người chiếu cố, với tình hình hiện giờ nếu nói ra sự thật, khẳng định sẽ khiến Tả Nguyệt đau đớn vô cùng.
Mai Nguy Hiểm gật gật đầu: “Bà ngoại đừng nên trách ba ba, là cháu tự nguyện đi theo lão tổ tông huấn luyện, về sau cháu sẽ trở thành một quân nhân, bảo hộ tinh cầu chúng ta.
”
Tả Nguyệt trừng mắt Mai Truyền Kỳ: “Cậu thấy chưa, nó thương cậu đến mức nào, tôi chẳng qua nói cậu mấy câu, đã vội vã bênh vực cho cậu, thế nhưng cậu có biết mỗi lần cháu tôi nửa đêm chợt tỉnh lại, nói nhớ ba ba là như thế nào không?”
Mai Truyền Kỳ đau lòng ôm hôn nhi tử.
Cố Thiếu Đình nhìn Mai Nguy Hiểm dính Mai Truyền Kỳ như vậy, lắc lắc đầu, dù sao Mai Truyền Kỳ cũng là ba ba, hài tử đương nhiên thân cận ba ba rồi.
Ông đứng dậy nói: “Cũng gần trưa rồi, chúng ta trở về nghỉ ngơi một lát, chút nữa mang cháo qua cho Quân Thanh.
”
Tả Nguyệt cùng Lôi Tử Hàng nói: “Tử Hàng, con ở đây chiếu cố Quân Thanh, chúng ta trở về cho người mang cơm lại đây, Truyền Kỳ, con có muốn ở lại ăn cơm không?”
Mai Truyền Kỳ vội nói: “Mẹ, không cần phiền toái như vậy, chút nữa con sẽ dẫn Nguy Nguy về dùng cơm sau.
”
Tả Nguyệt chẳng nói gì cùng Cố Thiếu Đình rời khỏi phòng bệnh.
Trong phòng Mai Truyền Kỳ cùng Cố Quân Thanh tức khắc thở phào nhẹ nhõm.
Mai Truyền Kỳ hỏi: “Quân Thanh, không phải ngày dự sinh còn hơn 2 tuần sao? Thế nào đã sinh ra rồi?”
Trước đó nhận được tin Cố Quân Thanh đã sinh, cậu giật mình, nhanh chóng mang theo hài tử lại đây nhìn.
Cố Quân Thanh cười cười: “Lúc lên cầu thang không cẩn thận ngã xuống, động thai khí, hài tử liền ra trước dự kiến, may mà đã đủ tháng, sau khi sinh cũng không có gì trở ngại.
”
Lôi Tử Hàng nói: “Lần sau em mang thai chúng ta sẽ ở tầng một.
”
Cứ như vậy, không cần đi lên đi xuống nữa, đồng thời giảm bớt tỷ lệ té ngã, “Anh hy vọng tiếp theo sẽ là nam hài, làm đệ đệ bảo hộ tỷ tỷ.
”
“Ừm, em sẽ nỗ lực.
”
Cố Quân Thanh đỏ mặt.
“Này này, vợ chồng hai người đừng ân ái trước mặt người khác chớ, hai cha con chúng tôi còn ở đây nè.
”
Mặt Cố Quân Thanh càng nóng hơn, tiếp nhận ly nước Lôi Tử Hàng đưa qua, nhuận nhuận cổ họng, hỏi: “Kỳ ca, vừa nãy sao không cho em nói ra sự thật, về sau mẹ sẽ không còn ý định mang Nguy Nguy về nữa.
”
Vừa rồi vất vả lắm mới lấy hết can đảm, muốn nói rõ cho mẹ biết rằng Nguy Nguy vốn không phải con nàng, nhưng lại bị Mai Truyền Kỳ ngăn lại.
“Em không thấy khi nãy mẹ quan tâm đ ến Nguy Nguy nhiều như thế sao, nếu lúc đó em nói ra chuyện Nguy Nguy không phải con ruột em, chẳng phải sẽ khiến bà đau lòng à.
”
“Em biết chứ, nhưng chuyện này không thể cứ kéo dài mãi được, giấu giếm càng lâu thì mẹ sẽ chịu đả kích càng lớn, em thấy tốt nhất vẫn nên sớm nói ra.
”
Mai Truyền Kỳ thở dài: “Anh tính rồi, chờ hài tử đầy tháng thì sẽ nói hết mọi chuyện.
”
Cố Quân Thanh cảm thấy ý tưởng này không tồi, đến khi em bé tròn đầy tháng, tâm tình của mẹ đang tốt, lúc ấy nói ra sự thật là ổn nhất: “Vậy thì sẽ đợi một tháng nữa.
” (Edit by Thỏ Siu Nhơn + Dạ Vũ)
Đột nhiên, cửa phòng khép hờ bị người dùng lực đẩy ra, rầm một tiếng, người trong phòng sửng sốt, liền nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Tả Nguyệt đang đứng ở cửa phòng: “Sao phải đợi đến một tháng, hiện tại nói cho rõ ràng xem, Nguy Nguy không phải con trai của Cố Quân Thanh? Thế thì nó là con của ai?”
Mai Truyền Kỳ trong lòng thất kinh, nhanh chóng đứng lên: “Mẹ, không phải mẹ đã về rồi sao?”
Cậu không ngờ Tả Nguyệt lại đột nhiên quay trở lại, hơn nữa còn nghe được bọn họ nói chuyện.
Cố Quân Thanh cũng luống cuống: “Sao mẹ lại quay trở lại thế?”
Bọn họ nhìn phía sau Tả Nguyệt, ngoại trừ Cố Thiếu Đình, còn có một đôi vợ chồng, tuổi cũng tương đương Cố Thiếu Đình và Tả Nguyệt, trong tay còn cầm hai hộp giữ ấm lớn.
Lôi Tử Hàng nhìn người tới, nhanh đứng lên: “Cha, mẹ, hai người đến A thành cũng không báo với con một tiếng, con sẽ phái người đến đón a.
”
Lôi phụ cùng Lôi Tử Hàng giống nhau, không thích cười, mặt xụ quanh năm, nhìn thấy Lôi Tử Hàng, cũng chỉ nhàn nhạt nói một câu: “Chúng ta biết bệnh viện ở đâu, cần gì phải phiền con phái người đến đón.
”
Lôi mẫu nhìn vẻ mặt lạnh lùng giận dữ của Tả Nguyệt, nương theo lời nói, liền giải thích vì sao ông bà thông gia lại quay về đây: “Vốn chúng ta muốn liên lạc với con, nhưng không ngờ vừa đến đây liền gặp được ông bà thông gia, bọn họ liền mang chúng ta lên đây.
”
Bệnh viện không thể ồn ào, bọn họ cũng phải đè thấp âm thanh, dẫn tới việc người trong phòng bệnh không phát hiện có người đang đứng bên ngoài, trùng hợp lại bị bọn họ nghe được chuyện không nên nghe.
Lôi mẫu cười cười giao hộp giữ ấm cho Lôi Tử Hàng: “Chúng ta mua đồ trong khách sạn, vội mang đến đây cho Quân Thanh dùng.
”
Mai Truyền Kỳ nhanh chóng kéo Mai Nguy Hiểm qua, cười nói: “Thì ra là dì dượng tới, thế thì con không ở đây quấy rầy mọi người nữa.
”
Bọn họ vừa đi được hai bước, Tả Nguyệt lạnh lùng ngồi vào sô pha, lạnh giọng nói: “Mai Truyền Kỳ, nếu cậu dám bước ra khỏi căn phòng này, sau này đừng có đến gặp tôi nữa.
”
Mai Truyền Kỳ vẻ mặt đau khổ xoay người: “Mẹ.
”
Tả Nguyệt cả giận nói: “Đừng gọi tôi là mẹ, Tả Nguyệt tôi không sinh ra người họ Mai.
”
Mai Nguy Hiểm lần đầu nhìn thấy bà ngoại giận dữ như vậy, lùi lùi bước chân trốn ra phía sau ba ba.
Sắc mặt Cố Thiếu Đình vô cùng khó coi, bọn họ thương hài tử đến tận xương tủy, thế nhưng lại không cháu ngoại mình, trong lòng sao lại không khổ sở cơ chứ.
Ông ngồi bên cạnh Tả Nguyệt, chỉ vào vị trí bên cạnh: “Truyền Kỳ, con ngồi xuống đi, nói rõ mọi chuyện ra, vừa lúc ông bà thông gia đều có, chúng ta cũng phải cho họ một lời giải thích.
”
Lôi phụ Lôi mẫu nghe ông thông gia nhắc tới mình, đành ngồi vào bên kia sô pha, nhìn hài tử xinh đẹp núp phía sau Mai Truyền Kỳ, ánh mắt hơi sáng lên.
Đứa nhỏ này lớn lên thật tinh xảo, đáng yêu như một thiên sứ, chẳng lẽ chính là con của Cố Quân Thanh và chồng trước?
Ơ, không, vừa rồi Cố Quân Thanh Mai và Truyền Kỳ nói chuyện, hài tử này không phải Cố Quân Thanh sinh, vậy rốt cuộc là sao? (Edit by Thỏ Siu Nhơn + Dạ Vũ)
Bọn họ đấu tranh lắm mới có thể chấp nhận đứa con dâu đã từng có một đời chồng, cả chuyện con riêng nữa, hiện tại đột nhiên lại không phải, quả thực làm cho bọn họ cảm thấy mờ mịt.
Mai Truyền Kỳ nhìn khuôn mặt Tả Nguyệt cùng Cố Thiếu Đình, trong lòng nghĩ sự tình sớm hay muộn đều cũng phải nói ra, huống chi Tả Nguyệt và Cố Thiếu Đình đều nghe được bọn họ nói chuyện, tới tình cảnh này rồi, cậu đành kéo đứa nhỏ vào ngồi cạnh Cố Thiếu Đình.
“Đây là chuyện chín năm trở về trước…”
Tả Nguyệt cùng Cố Thiếu Đình nghe Mai Truyền Kỳ mở miệng, nâng mắt nhìn cậu.
Mai Truyền Kỳ kể lại sự tình trước kia: “Năm đó, con cùng Quân Thanh đều đã nói mình bạn trai, bạn trai Quân Thanh là Lôi Tử Hàng, mà bạn trai của con chính là Phong Tĩnh Đằng.
”
“Khụ khụ.
” Cố Quân Thanh đang uống nước canh nghe Mai Truyền Kỳ nói thế, thiếu chút nữa bị sặc.
Mọi người trong phòng đều quay lại nhìn nàng.
Cố Quân Thanh vội nói: “Con uống canh nhanh quá, bị sặc thôi ạ.
”
Tả Nguyệt bọn họ lại nhìn Mai Truyền Kỳ: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó, Phong Tĩnh Đằng và Lôi Tử Hàng cùng nhau thực hiện nhiệm vụ, thế nhưng không bao lâu, trong quân đội đột nhiên phát ra tin tức rằng hai người đã hy sinh…”
Lôi Tử Hàng nghe được Phong Tĩnh Đằng cũng giả vờ ‘hy sinh’ giống mình, khóe miệng giật giật.
Lôi mẫu lập tức nói: “Đúng là có chuyện như vậy, lúc ấy, ta đã cho rằng Tử Hàng không thể trở về bên cạnh chúng ta được nữa.
”
Nghĩ đến khi nhận được tin Tử Hàng hy sinh, Lôi mẫu thống khổ vạn phần, lúc đó cũng không biết mình làm sao mà chịu đựng được.
Tả Nguyệt nhíu mày: “Chuyện này với chuyện cậu và Quân Thanh kết hôn sinh con thì có liên quan gì?”
“Đương nhiên có liên quan, lúc ấy, con với Quân Thanh đều đang mang thai.
”
“Cái gì?” Tả Nguyệt, Cố Thiếu Đình, Lôi phụ, Lôi mẫu đều khiếp sợ nhìn Mai Truyền Kỳ.
Mai Truyền Kỳ tiếp tục nói: “Sau đó, con và Quân Thanh quyết định kết hôn, chờ sinh hài tử xong, cùng nhau nuôi nấng, cho bọn nhỏ có một gia đình hoàn chỉnh.
”
“Vậy… Vậy như thế nào cuối cùng lại chỉ có một hài tử?” Giọng Lôi mẫu có chút run run.
“Bởi vì Tử Hàng chết đã khiến con thương tâm quá độ, dưỡng thai không tốt, hài tử vừa mới ra đời ba ngày liền chết non.
” Cố Quân Thanh nức nở nói.
Lôi mẫu cùng Lôi phụ vừa kinh ngạc lại khổ sở.
Bọn họ không hề biết rằng mình đã từng có một đứa cháu nội.
(Edit by Thỏ Siu Nhơn + Dạ Vũ)
Tả Nguyệt không thể tin mà nhìn hài tử trong lòng Mai Truyền Kỳ: “Vậy Nguy Nguy…”.