Chương 72: Con là Nam nhân sao?

Truyền Kỳ Phu Nhân

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Sáng chủ nhật, Mai Truyền Kỳ vừa ăn điểm tâm xong liền ôm đứa con xem tin tức gần đây.

Cậu vừa mở tinh võng liền bị tiêu đề trước mắt hấp dẫn ‘Gien SSSS xuất hiện, gien SSS không còn là tồn tại như thần’, nội dung bên trong đều nói về tiệc mừng thọ đêm qua, Lão tổ tông Mai gia tuyên bố nhận Mai Nguy Hiểm là truyền nhân, còn có gien thể năng và độ phù hợp cũng đề cập đến, bên cạnh còn kèm theo hình ảnh của Mai Nguy Hiểm.

Chỉ trong vòng buổi sáng, lượng truy cập đã vượt qua năm trăm triệu lượt xem, thậm chí còn gây náo động lớn nữa.

“Đang xem gì vậy?”

Phong Tĩnh Đằng thấy Mai Truyền Kỳ cau mày, hiếu kỳ đi tới, lướt xem tin tức, sau đó vỗ nhẹ vai cậu, nói: “Tôi sẽ sắp xếp nhân thủ âm thầm bảo vệ thằng bé, lên lớp tan học tôi cũng tự mình đưa đón.”

Sau đêm qua, đứa nhỏ này xem như là bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, chắc chắc sẽ có người âm thầm gây bất lợi cho thằng bé.

Mai Truyền Kỳ nghiêng đầu nhìn Phong Tĩnh Đằng, giật giật miệng định nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn là bỏ qua.

Cậu vốn muốn cự tuyệt hảo ý của Phong Tĩnh Đằng, nhưng mà thêm người bảo vệ, Nguy Nguy liền sẽ an toàn thêm, bất đắc dĩ đành phải chấp nhận sự an bài của anh.

“Cảm ơn anh!”

“Chỉ dùng miệng nói không đủ.” Phong Tĩnh Đằng cúi người xuống, chỉ chỉ má bên trái: “Còn muốn cậu dùng miệng cám ơn nơi này.”

Mai Truyền Kỳ khóe miệng giật một cái, không nói hai lời, bế đứa nhỏ trong lòng hướng về mặt Phong Tĩnh Đằng.

Lúc này, cái miệng non mềm nhỏ nhắn đụng phải gò má Phong Tĩnh Đằng. (⊙ө⊙)

Mai Truyền Kỳ đem con mình thả lại trên đùi, xoa xoa đầu nhóc: “Con ngoan, chú Phong phái người bảo vệ con, con phải biết cảm ơn nha.”

Trán Phong Tĩnh Đằng cùng Mai Nguy Hiểm rớt xuống mấy cái hắc tuyến.

“Baba, sao baba có thể để nam nhân khác hôn nam nhân của baba vậy?” (๑¯△¯๑)

Mai Truyền Kỳ hỏi ngược lại: “Con là nam nhân sao?”

Mai Nguy Hiểm thở phì phò chu chu cái miệng: “Con sớm muộn gì cũng sẽ trở thành một nam nhân đỉnh thiên lập địa, chú Phong, con nói có đúng không?” (ᗒᗣᗕ)

Phong Tĩnh Đằng khóe miệng uốn cong: “Baba con không thừa nhận con là nam nhân cũng không quan trọng gì, chỉ cần cậu ấy không phản bác ta là nam nhân của mình là tốt rồi.” ╮(︶▽︶)╭

Mai Nguy Hiểm: “…”

Mai Truyền Kỳ: “…”

Hai cha con nhất thời câm nín.

Ngay tại lúc này thông tấn khí của Mai Truyền Kỳ vang lên.

Là Giản Dực gọi đến, cậu bắt máy: “Dực, có chuyện gì sao?”

“Bây giờ cậu có tiện nghe máy không?” Giản Dực hỏi.

Mai Truyền Kỳ nhìn Mai Nguy Hiểm và Phong Tĩnh Đằng, đứng dậy đem đứa nhỏ bỏ lên ghế, sau đó bước ra ngoài nói chuyện: “Nói đi, có chuyện gì?”

“Tôi muốn hỏi cậu, chuyện Lão tổ tông nói gien của Nguy Nguy là cấp SSSS là thật sao?”

Mai Truyền Kỳ nhíu mày: “Sao cậu đột nhiên hỏi chuyện này thế?”

“Cậu trả lời tôi trước đi.”

“Nhân viên kiểm trắc cũng không nói cho tôi biết về gien thể năng của Nguy Nguy, bất quá thằng bé nói nó có nhìn lén kết quả.”

Giản Dực hỏi vội: “Là cái gì?”

Mai Truyền Kỳ nghĩ đến câu trả lời nọ, cắn răng nghiến lợi nói: “Nó nói nhìn thấy ba chữ cái giống với dáng người của bạn gái chú Dực.” (ꐦ°д°)

Giản Dực sững sờ, ‘Phốc’ một tiếng, lớn tiếng cười nói: “Ha ha! Thằng bé thật sự nói như thế à?”

Mai Truyền Kỳ tức giận nói: “Lần sau còn dạy Nguy Nguy như thế nữa, cẩn thận lão tử rút da của cậu.”

“Này, uy, uy, thật là oan uổng quá, tôi căn bản không dạy Nguy Nguy nói này nói nọ, muốn trách thì trách con cậu quá thông minh, năng lực học tập cũng mạnh, còn có thể học một biết mười. Chờ chút, đề tài này đi hơi xa rồi đó, cậu nói Nguy Nguy nhìn thấy ‘ba chữ cái giống với dáng người của bạn gái chú Dực’, đây chẳng phải là ba chữ S sao?” Giản Dực đối với loại gien vẫn cứ cảm thấy kinh ngạc.

“Có lẽ vậy, mà tôi chưa xác nhận với Nguy Nguy nữa.”

Giản Dực thu lại nụ cười, nghiêm túc nói: “Truyền Kỳ, tôi cho cậu biết, bất kể gien của Nguy Nguy là cấp 3S hay 4S cũng được, nhưng không thể nào được sinh ra bởi người có gien cấp B như cậu, trừ khi người còn lại gien cũng đạt cấp 3S hoặc 4S giống thằng bé.”

Hắn hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Tuy nói như thế nhưng xác suất đạt được vô cùng nhỏ, một phần tỷ cũng chưa chắc có thể sinh ra. Tối hôm qua sau khi nghe Lão tổ tông tuyên bố gien của Nguy Nguy, tôi cảm thấy rất khó tin, sau khi rời đi liền lập tức đến phòng thí nghiệm. Lấy gien cấp S giao phối 1 tỷ lần với gien cấp SS mà vẫn không thể cho ra được gien cấp SS nữa, huống hồ là gien cấp B cùng gien cấp SSS dung hợp với nhau, đẳng cấp quá chênh lệch, càng khó sinh ra đứa trẻ có gien ưu tú như vậy.”

Mai Truyền Kỳ trực tiếp hỏi: “Cậu cuối cùng muốn nói cái gì?”

“Tôi cảm thấy thân thể của cậu có vấn đề, nếu không với gien cấp B thể năng cấp 5 như cậu là không thể có độ phù hợp cao đến như vậy, gien đứa nhỏ cũng không thể đạt cấp 3S được, điều này nằm ngoài khả năng nghiên cứu đó.”

Mai Truyền Kỳ nhướng nhướng mày: “Nhưng mà kết quả kiểm trắc khí đo được chính là gien cấp B cùng thể năng cấp 5. Ngoài ra cậu đã xét nghiệm máu của tôi cũng không có phát hiện vấn đề gì.”

“Đúng vậy, vấn đề này tôi cũng đã nói qua.”

Giản Dực do dự một chút, nói: “Cậu còn nhớ mấy ngày trước tôi có nói với cậu về Ti Kiếm Đường không, hắn còn mang về một cái nghiên cứu động trời đó.”

Mai Truyền Kỳ nghe đến ba chữ Ti Kiếm Đường, phút chốc nheo mắt lại mắt.

Giản Dực không thấy Mai Truyền Kỳ lên tiếng, thử dò xét hỏi một câu: “Truyền Kỳ, cậu còn nghe không đó?”

“Tiếp tục nói đi.” Cậu biết Giản Dực đề cập đến Ti Kiếm Đường nhất định là có dụng ý.

Giản Dực nghe giọng bên kia trầm xuống, trong lòng thầm thở dài: “Tôi nghe ngóng được lần này tên kia trở về có mang theo kết quả nghiên cứu về gien thể năng, cụ thể ra sao thì phải chờ đến lúc hắn công bố ra. Thế nhưng tôi có dự cảm kết quả nghiên cứu lần này của hắn có thể kiểm tra được vấn đề của cậu.”

Mai Truyền Kỳ nhàn nhạt nói: “Vậy thì sao?”

Giản Dực ở đầu bên kia bất đắc dĩ trợn tròn mắt: “Có phải cậu đã gặp Ti Kiếm Đường mạch não liền bị rút ngắn lại không hử?”

Mai Truyền Kỳ bị hắn chọc tức, cười nói: “Tôi chỉ là không muốn nghe về chuyện liên quan đến tên khốn kia mà thôi.”

“Được rồi.” Giản Dực thở dài: “Tôi có lòng từ bi nhắc nhở cậu, về chuyện đêm qua Lão tổ tông đã tuyên bố gien thể năng của Nguy Nguy, cậu không muốn tìm rõ nguyên nhân về kết quả gien thể năng của thằng bé sao?”

Mai Truyền Kỳ nhíu mày lại.

Giản Dực không nghe được câu trả lời, đoán được cậu sẽ đồng ý: “Vì thế, nếu Ti Kiếm Đường chủ động tìm cậu, cậu không được từ chối hắn, nói không chừng cậu có thể phát hiện ra sự thật.”

“Tôi biết rồi.”

Giản Dực ngáp một cái: “Cả đêm không ngủ, giờ tôi cúp máy đây.”

“Nghỉ ngơi cho tốt.”

Mai Truyền Kỳ cúp máy, nghĩ đến tên khốn nào đó, khóe miệng cười trào phúng.

Đang cầm thông tấn khí trong tay, đột nhiên nhớ lại lời nói hôm qua của Tả Nguyệt, cậu liền gọi cho Cố Quân Thanh. Giống như lời Tả Nguyệt từng nói, không thể liên lạc được.

Mai Truyền Kỳ có chút không yên lòng.

Nếu như hôm trước không liên lạc được thì vẫn còn tin được, nhưng đã qua một ngày một đêm rồi mà vẫn không có tín hiệu là sao?

Cậu nghĩ chắc hiện tại Quân Thanh đang ở cùng Lôi Tử Hàng, nếu gọi cho Lôi Tử Hàng chắc có thể tìm được Quân Thanh. Nhưng khổ nổi mình lại không có số của Lôi Tử Hàng.

Cậu suy nghĩ một chút, quay trở vào trong nhà, nhìn đứa nhỏ đang vui vẻ trò chuyện với Phong Tĩnh Đằng hỏi: “Con trai, con có số liên lạc của Lôi Tử Hàng không?”

Nghe vậy, ánh mắt Phong Tĩnh Đằng lóe lên, ôm Mai Nguy Hiểm không nói lời nào.

Mai Nguy Hiểm vô tội chớp chớp đôi mắt: “Baba, baba đang nói ai vậy?” ◕.◕

Mai Truyền Kỳ xoa trán: “Nguy Nguy, đừng nghịch, baba có việc quan trọng cần tìm hắn.”

Mai Nguy Hiểm nhìn thấy mặt baba nghiêm túc, bất đắc dĩ nói ra một dãy số.

Mai Truyền Kỳ ghi nhớ dãy số đó, quay người đi ra sân, rút thông tấn khí ra bấm.

Sau khi đối phương bắt máy, cậu trực tiếp nói: “Xin chào, Lôi Tử Hàng, tôi là Mai Truyền Kỳ.”

Người bên kia trầm mặt chốc lát, mới nói: “Xin hỏi cậu có chuyện gì?”

Mai Truyền Kỳ nghe ra ngữ khí của hắn có chút không tốt, đoán là chuyện mình cùng Quân Thanh kết hôn nên mới tỏ thái độ như vậy.

Cậu không thèm tính toán: “Thông tấn khí của Quân Thanh gọi không được, có phải có chuyện xảy ra không?”

Lôi Tử Hàng dùng ngữ khí lạnh nhạt, đơn giản nói: “Máy truyền tin của cô ấy rớt bể.”

Mai Truyền Kỳ không tin tưởng hỏi lại: “Phải vậy không? Vậy anh đưa máy cho cô ấy đi, tôi có chuyện cần nói với cô ấy.”

“Cô ấy hiện tại không có ở đây.”

Giọng Lôi Tử Hàng rất bình tĩnh, thế nhưng cậu lại cảm thấy Quân Thanh nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó.