Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái
Post on: 11 tháng ago
“Khoảng cách giữa nơi diễn ra Tuyển Tử Đại Hội và Hải Vực Tinh chính xác là 69 năm ánh sáng, với tốc độ xé rách không gian của Tiên Vương cũng phải mất vài tháng mới đến nơi, vì thế những Pháp Bảo Phi Hành chuyên dụng ngoài tinh không là cực kỳ cần thiết!”
Tuyển Tử Đại Hội kết thúc, Lạc Nam cùng ba nữ Ỷ Vân theo Độc Cô Ngạo Tuyết và Đạm Đài Uyển trở về Hải Vực Tinh.
Lúc này bọn hắn đang đứng trên một kiện pháp bảo phi hành có hình dạng như một ngôi sao năm cánh nằm ngang, năm cánh sao cấp tốc xoay tròn đưa toàn bộ pháp bảo xẹt ngang tinh không, lần lượt lướt qua vô số hành tinh hoang vắng hoặc có sự sống.
Đạm Đài Uyển đang ra dáng của một sư tỷ hướng Lạc Nam đám người rút ngắn quan hệ, mặt nạ và áo choàng đen rộng thùng thình cũng đã cởi xuống, dung nhan mỹ miều hiếm có cũng hiện hữu trong tầm mắt.
Nàng là một mỹ nhân uyển chuyển thành thục lại có phần thần bí, mái tóc màu tím như thác nước mộng mơ chảy dài xuống tấm lưng trơn nhẵn đầy mị hoặc, mày như tranh vẽ, mi như liễu xinh, mũi quỳnh cao thẳng, môi đỏ trơn bóng liên tục tỏa hương thơm, một đôi mắt màu hổ phách sáng ngời giữa tinh không, cực kỳ hoàn mỹ.
Bộ ngực nở nang sau lớp váy dài màu tím, vòng eo như rắn nước không xương chẳng chút dư thừa, bờ mông vểnh cao cong vút cực kỳ như đang khiêu khích người khác phải đét mạnh vào nó.
Đạm Đài Uyển là nữ tử có bờ mông vểnh cao nhất Lạc Nam từng nhìn thấy, chẳng trách lần trước dù mặc áo choàng rộng vẫn không che giấu được, bị Lạc Nam gọi là nữ tử mông cong.
“Pháp Bảo mà chúng ta đang đứng gọi Tinh Vân Thuyền, là một kiện Vương Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo, di chuyển bằng nó chỉ gần một tháng có thể về đến Hải Vực Tinh rồi!” Đạm Đài Uyển nhoẻn miệng cười nói, để lộ hàm răng trắng tinh khiết và cái lưỡi nhỏ thấp thoáng hết sức dụ nhân.
Lạc Nam cùng tam nữ gật gù, tốc độ này so với Tiên Vương còn nhanh hơn một chút, quan trọng là nó có thể mang theo nhiều người di chuyển trong tinh không, còn Tiên Vương nếu mang người theo nhất định sẽ ảnh hưởng đến tốc độ.
“Tiểu Uyển sư tỷ, ngươi có thể cho bọn muội biết một chút quy tắc của Bồng Lai Tiên Đảo chúng ta được hay không?” Địa Ngọc Huyền mở miệng hỏi thăm.
Dù sao sắp trở thành đệ tử cũng nên hiểu rõ quy tắc thế lực của mình, tránh vì một phút sơ ý mà xảy ra vi phạm.
Đạm Đài Uyển gật đầu, ôn nhu cười nói:
“Quy tắc thì rất nhiều, bất quá các muội chỉ cần ghi nhớ một chút điểm mấu chốt là được!”
“Đầu tiên, ở trước mặt người ngoài bắt buộc phải che đi dung mạo, có thể dùng mặt nạ hoặc khăn che mặt đẳng cấp cao, những thứ này trên Đảo đều có, sẽ phân phối cho từng đệ tử!”
“Thứ hai, không được lén lút có quan hệ tình cảm với nam nhân, bằng không sẽ bị trục xuất khỏi Đảo, nghiêm trọng hơn dám mang nam nhân về Đảo sẽ bị toàn Đảo truy sát!”
Địa Ngọc Huyền tam nữ có chút giật mình, vô thức liếc mắt nhìn về Lạc Nam một chút, trong lòng thấp thởm bồn chồn.
Thiên Vô Ảnh bí mật lè lưỡi, cũng may Lạc Nam giả trang đi cùng với nàng, bằng không với đảo quy của Bồng Lai Tiên Đảo không biết bao giờ mới có ngày gặp lại hắn.
“Khụ khụ, Tiểu Uyển sư tỷ nói tiếp!” Lạc Nam trong vai Lạc Yên giả vờ ho khan một tiếng, trong trẻo mở miệng.
“Thứ ba chính là tôn kính người đi trước!” Đạm Đài Uyển nghiêm túc nói:
“Vì Bồng Lai Tiên Đảo do ba vị Đảo Chủ thành lập chưa lâu nên thành viên trên Đảo của chúng ta không có người lớn tuổi, bên dưới ba vị Đảo Chủ chính là Bồng Lai Ngũ Tiên, địa vị của năm người các nàng có thể sánh ngang trưởng lão ở các thế lực khác, những lần Tuyển Tử Đại Hội trước đều là do một trong số năm vị Bồng Lai Ngũ Tiên đảm nhiệm giám khảo!”
“Bồng Lai Ngũ Tiên?” Lạc Nam lẩm bẩm nói, ghi nhớ danh tự này.
“Hì hì, thật ra ta chính là Bồng Lai Ngũ Tiên đứng hàng thứ năm!” Đạm Đài Uyển chu môi cười nói.
“Phốc!”
Lạc Nam cùng tam nữ xém chút bật ngửa, dùng ánh mắt cổ quái nhìn Đạm Đài Uyển.
“Hừ, ta là người yếu nhất trong số các nàng, từ Tứ Tiên trở lên đều đã đột phá Tiên Vương cảnh!” Đạm Đài Uyển yêu kiều hừ nói:
“Theo dự đoán của các vị Đảo Chủ, không đến năm năm nữa ta cũng sẽ đột phá Tiên Vương, danh xứng kỳ thực!”
Lạc Nam cùng tam nữ có chút hiểu ra gật đầu, cũng không thể trách Bồng Lai Tiên Đảo…thành lập chưa lâu nên nội tình còn chút cạn, chưa thể hình thành một hệ thống cơ cấu hoàn chỉnh như các thế lực khác.
Bất quá đây cũng chính là điểm khác biệt nổi bật của Bồng Lai Tiên Đảo, mặc dù nội tình còn cạn vẫn khiến các Vương cấp đỉnh tiêm thế lực khác phải e dè rồi.
Huống hồ xét về chiến lực, Đạm Đài Uyển quả thật rất mạnh, chỉ sợ ngoại trừ Lạc Nam ra, ở dưới Tiên Vương hiếm có ai là đối thủ của nàng.
“Danh xưng Bồng Lai Ngũ Tiên là do người đời ban tặng, vì năm tỷ muội chúng ta hay đồng hành làm nhiệm vụ cùng nhau, nói là địa vị sánh ngang với trưởng lão cho oai, thực chất ở trong mắt ba vị Đảo Chủ thì năm người chúng ta cũng giống như đệ tử, tiểu bối của các nàng mà thôi!” Đạm Đài Uyển cực kỳ ngưỡng mộ ba vị Đảo Chủ mở miệng.
“Vậy chúng ta vẫn có thể gọi ngươi là sư tỷ chứ?” Thiên Vô Ảnh ngây thơ hỏi, theo nàng cảm thấy nếu địa vị của Bồng Lai Ngũ Tiên sánh ngang trưởng lão, vậy phải gọi là tiền bối rồi.
Nhìn dáng vẻ của Đạm Đài Uyển không có vẻ gì là già nha, gọi tiền bối thật kỳ cục.
“Phốc!” Đạm Đài Uyển bật cười: “Đương nhiên, ngoại trừ ta thì Tứ Tiên còn lại các ngươi cũng phải gọi sư tỷ, gọi là trưởng lão hay tiền bối coi chừng các nàng đánh ngươi!”
Lạc Nam khóe miệng co quắp, hắn chưa từng thấy thế lực nào như vậy, không có Phó Đảo Chủ cũng chẳng có Trưởng Lão, cái gọi là Bồng Lai Ngũ Tiên thực chất cũng chỉ là một nhóm đệ tử xuất chúng nhất mà thôi.
Bất quá nghĩ đến trên Bồng Lai Tiên Đảo không có những cụ bà khó tính, thay vào đó toàn là mỹ nhân như hoa như ngọc, Lạc Nam cười toe toét không khép miệng được.
“Tiểu Uyển tỷ, số lượng đệ tử của Đảo ta được bao nhiêu?” Ỷ Vân có chút tò mò, với điều kiện tuyển chọn đệ tử hà khắc, lại thêm đảo quy phức tạp, chắc hẳn nhân số đệ tử không đông đúc bằng những thế lực khác rồi.
Quả nhiên chỉ nghe Đạm Đài Uyển không chút do dự đáp: “Tính cả bốn người bọn muội vừa gia nhập, toàn bộ Bồng Lai Tiên Đảo vừa tròn 100 người!”
“Phốc!” Lần này rốt cuộc không nhịn được, Lạc Nam cùng tam nữ một ngụm phun ra ngoài, dùng ánh mắt cổ quái nhìn Đạm Đài Uyển.
Những Vương Cấp Thế Lực khác nhân số không có ngàn vặn thì cũng trăm vạn, bên mình vừa tròn một trăm người?
“Đó là tính luôn ba vị Đảo chủ, bằng không chỉ có 97 người!” Đạm Đài Uyển lẩm bẩm môi đỏ nói ra.
“Sư tỷ…ngươi không cảm thấy nhân số của chúng ta quá ít sao?” Địa Ngọc Huyền dở khóc dở cười hỏi.
Đạm Đài Uyển lắc đầu: “Không hề ít, ba vị Đảo Chủ đã từng nói Bồng Lai Tiên Đảo thà chất lượng hơn số lượng, mỗi một vị đệ tử tuyển chọn đều cực kỳ hà khắc, xuất thân trong sạch, thiên phú bất phàm, dung nhan tuyệt mỹ, phẩm hạnh vượt trội…thiếu một thứ cũng không được, đã từng có rất nhiều nữ nhân mang lòng hư vinh vì ham muốn danh tiếng của Bồng Lai Tiên Đảo mà gia nhập, cuối cùng đều bị đào thải…”
Lạc Nam xem như hiểu gật đầu, với điều kiện tuyển chọn như vậy thử hỏi toàn bộ Hải Vực Tinh có bao nhiêu nữ nhân đủ khả năng đáp ứng? có được gần một trăm người xem như không tệ rồi.
Chẳng trách ngay cả bảy nữ nhân kia đều sở hữu Vương Cấp công pháp vẫn bị loại bỏ, bởi vì các nàng từng dùng quần lót cá nhân đổi lấy công pháp với một con heo, hành vi như vậy đã không đáp ứng được yếu tố phẩm hạnh vượt trội tại Bồng Lai Tiên Đảo.
Nghĩ đến đây Lạc Nam sắc mặt càng thêm cổ quái, hắn và Ỷ Vân với Thiên Vô Ảnh cũng chẳng đủ điều kiện a, Hệ Thống chết bằm đưa ra nhiệm vụ nhập đảo chẳng biết làm cái gì.
Ngày sau phải cẩn thận, không thể để Bồng Lai Tiên Đảo phát hiện, bằng không bị gần một trăm mỹ nữ truy sát, Lạc Nam vừa nghĩ đã cảm thấy đau đầu.
“Những Vương Cấp Thế Lực khác bọn họ vẫn phân làm đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn, nhưng ở Bồng Lai Tiên Đảo không phân biệt thứ này…mỗi một Đệ tử kém nhất cũng là Ngọc Tiên cấp bậc!” Đạm Đài Uyển tự hào nói ra.
“Kém nhất cũng là Ngọc Tiên?” Sắc mặt Ỷ Vân mấy nữ thay đổi, cũng may tu vi các nàng đã vượt qua Ngọc Tiên, bằng không chỉ sợ trở thành tầng lớp yếu nhất trên Đảo.
Lạc Nam than thở, lúc này hắn cũng biết sự chênh lệch giữa Tiểu Tiên Giới và Trung Tiên Giới lớn đến mức nào.
Ở Tiểu Tiên Giới thì Ngọc Tiên là cường giả đứng đầu, mỗi một cái Thế Lực đỉnh cấp như Ngọc Tiên Môn cũng chưa đạt đến 10 vị Ngọc Tiên, nhưng ở Vương Cấp Thế Lực thì Ngọc Tiên đệ tử đã có hàng trăm người, càng đừng nói đến Tiên Vương.
“Đệ tử ngoại môn ở các Đạo Huyền Tông hay Vô Lượng Hải Các đều phân định là Ất Tiên, phải đạt đến Ngọc Tiên mới có thể thành đệ tử nội môn…mà đạt đến Ngọc Tiên Hậu Kỳ mới tiến vào hàng ngũ đệ tử hạch tâm!” Đạm Đài Uyển tiếp tục giải thích.
Lạc Nam gật gù, như vậy xem ra đám thiên tài mà hắn giết chết bên trong Bí Cảnh đều là đệ tử nội môn trở lên.
Cũng may bọn hắn phải áp chế tu vi xuống Ất Tiên, bằng không chỉ với thực lực khi đó của hắn nếu không xuất sử Long Lực và Thiên Đế Biến thì khó lòng chống lại.
Đạm Đài Uyển nhẹ vuốt mái tóc màu tím, ánh mắt nhìn lên trời sao, môi đỏ tiếp tục thủ thỉ:
“Ta và phần lớn nữ đệ tử của Bồng Lai Tiên Đảo đều là trẻ mồ côi, nếu không nhờ ba vị Đảo Chủ thu nhận, dù có thiên phú tốt cũng trở thành đồ chơi trong tay người khác mà thôi!”
“Tiểu Uyển tỷ…”
Lạc Nam trong lòng có chút đồng cảm, bởi kiếp trước hắn giống như nàng, nếu không được nghĩa phụ thu nhận cũng chẳng biết sẽ trôi dạt về đâu…
Đạm Đài Uyển nhoẻn miệng cười, tiếp tục nói: “Giảng cho các ngươi một chút về cách thức phân chia Vương Cấp Thế Lực!”
“Xin lắng nghe!” Lạc Nam cùng tam nữ gật đầu, đây cũng là thông tin bọn hắn muốn biết.
“Vương Cấp Thế Lực cũng phân chia mạnh yếu!” Đạm Đài Uyển nghiêm túc nói:
“Thông thường, mỗi một Thế Lực chỉ cần có được Tiên Vương tọa trấn là đủ xưng Vương Cấp rồi, nhưng nếu muốn xét về mạnh và yếu giữa các thế lực, cần phải đi sâu hơn!”
“Vương Cấp Thế Lực là cách gọi chung, thực chất bên trong Vương Cấp cũng chia thành Vương Giả Cấp Thế Lực, Đại Vương Cấp Thế Lực, Địa Vương Cấp Thế Lực và Thiên Vương Cấp Thế Lực!”
“Vương Giả cấp thế lực đương nhiên có được Vương Giả tọa trấn, để phân chia mạnh yếu giữa những thế lực này phải xét số lượng Vương Giả giữa đôi bên!”
“Đại Vương thế lực có được Đại Vương tọa trấn, phân chia mạnh yếu phải xét số lượng Đại Vương và Vương giả giữa đôi bên!”
“Địa Vương và Thiên Vương Cấp Thế Lực cũng tương tự như vậy!”
“Trong Vương Cấp Thế Lực, Thiên Vương là mạnh nhất, Vương giả là Yếu Nhất!”
“Bồng Lai Tiên Đảo chúng ta, Đạo Huyền Tông, Vô Lượng Hải Các và Hải Yêu Cung chính là Thiên Vương Cấp Thế Lực!”
“Ở Hải Vực Tinh ngoại trừ bốn đại Thiên Vương Cấp Thế Lực vẫn còn vô số thế lực khác tồn tại, từ Địa Vương Cấp trở xuống Ất Cấp, Cực Cấp không đủ khả năng sinh tồn ở Hải Vực Tinh!”
Theo Đạm Đài Uyển lần lượt mở miệng, Lạc Nam và tam nữ rốt cuộc hiểu rõ hơn về tình hình thế lực ở một cái Vương giới như Hải Vực Tinh.
Mà Hải Vực Tinh cũng chỉ là một Vương giới bên trong vô số Vương giới…
Nghĩ đến bên trên Vương giới còn có Tôn giới, bên trên Tôn giới còn có Đại Tiên Giới…vũ trụ rộng lớn quả thật bao la vô tận không thấy điểm dừng a.
Mạnh như Độc Cô Ngạo Tuyết ở Hải Vực Tinh cũng có vài người, càng đừng nói đến phạm vi trên toàn Vũ Trụ.
Những nhân vật như Đại Thủ Tiên Vương, Phù Đổng Tiên Vương, Tản Viên Tiên Vương…từng bề nghễ thoáng ẩn thoáng hiện như thần long thấy đầu không thấy đuôi, lúc này cũng giống những hòn đá nhỏ chìm vào biển rộng, chẳng có chút tin tức nào.
Giường như đã từng Tiên Vương cao cao tại thượng khiến vô số sinh linh bé nhỏ ở hạ giới quỳ bái ngưỡng vọng cũng chẳng là gì so với Tiên giới rộng lớn.
Càng đi xa hơn, Lạc Nam lại càng cảm thấy bản thân mình bé nhỏ…
OÀNH!
Đúng lúc này, theo một tiếng vang lên chấn động tinh không, Tinh Vân Thuyền bị một viên đạn pháo oanh tạc mà đến.
KENG!
Tiếng Kiếm ngâm cao vút từ trong khoang thuyền lao vọt mà ra, Kiếm khí sắt lẹm vô tình đem viên Đạn Pháo chém thành mảnh nhỏ, thân ảnh xuất trần như tiên của Độc Cô Ngạo Tuyết chậm rãi xuất hiện.
Ánh mắt hờ hững của nàng lập tức nghiền ngẫm nhìn về phía trước, không chút ba động.
Nhìn ba chiếc Chiến Thuyền khổng lồ như xuyên toa hư không bao vây mà đến, sắc mặt Đạm Đài Uyển trở nên ngưng trọng, bất an nói ra:
“Là Tinh Không Đạo Tặc…hơn nữa còn là Vương Cấp!”
…