Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái
Post on: 11 tháng ago
Lại hai tháng thời gian trôi qua…
Ở trong mắt trên dưới Ngọc Tiên Môn, nhờ vào “Phục Mệnh Hoàn Sinh Đan” mà thiếu chủ nhanh chóng phục hồi với tiến độ thần tốc.
Phải biết với thương thế nặng nề của hắn, cao tầng Ngọc Tiên Môn dự đoán ít nhất phải nửa năm thời gian mới có thể khỏi hẳn, lúc này lại nhanh hơn dự kiến, hiển nhiên toàn bộ công lao đổ ập lên đầu Ngọc Cấp Đan Dược – Phục Mệnh Hoàn Sinh Đan.
Đối với việc “Ngọc Hải” sớm khôi phục, toàn bộ Ngọc Tiên Môn từ trên xuống dưới đều vui mừng, duy chỉ có một người rầu rỉ không vui, sắc mặt luôn ảm đạm không ánh sáng.
Người đó không ai khác ngoài Huỳnh Thảo, bởi lẽ trong thời gian qua Thiếu Chủ rất lạnh nhạt với nàng, thậm chí ngay cả cơ hội của nàng ở bên hắn cũng không có.
Tuy nhiên khiến Huỳnh Thảo cảm thấy may mắn chính là rơi vào trường hợp như vậy không chỉ riêng nàng, những nữ nhân trước đây của thiếu chủ cũng bị ghẻ lạnh.
Ngọc Chấn Lôi cùng cao tầng Ngọc Tiên Môn trông thấy tình cảnh như vậy, cho rằng Ngọc Hải đã trưởng thành sau khi trải qua biến cố sốc nổi, trở nên chú tâm cho tu luyện hơn, không còn suốt ngày chìm đắm trong nhục dục, cả đám rất khuyến khích hắn, gia tăng gấp đôi số Tiên Thạch mà Ngọc Hải được hưởng hàng tháng so với trước đây cho hắn.
Nào biết toàn bộ Tiên Thạch của bọn hắn đều bị vị thiếu chủ này dùng làm phân bón dưới gốc cây Bất Tử Thụ.
Bất Tử Thụ là hàng nghịch thiên, công dụng của vài cái lá cây thể hiện trong thời gian qua cũng biểu hiện phần nào vai trò của nó, Lạc Nam đã đặt mục tiêu bồi dưỡng Bất Tử Thụ lên hàng đầu.
“Thiếu Chủ, môn chủ và các vị trưởng lão muốn gặp ngươi!”
Một ngày này, lại có chấp sự đến gặp Lạc Nam, thông báo Ngọc Chấn Lôi với mấy lão già muốn gặp hắn.
…
Bên trong đại điện…
“Hải nhi, thời gian qua ngươi trọng thương, chậm trễ quá trình tìm hiểu cùng tiểu thư Địa Tiên Môn, sắp tới nên tranh thủ một chút!” Ngọc Chấn Lôi ngồi ở chủ vị, sắc mặt đã lấy lại phong độ sau khi trọng thương, mở miệng căn dặn.
Mặc dù bọn hắn tán thành Ngọc Hải không đắm chìm trong nhục dụng với mấy nữ nhân tầm thường, nhưng hôn sự giữa hai đại phái là chuyện trọng đại, không thể lơ là được.
“Tiểu tử đã biết!” Lạc Nam một mặt nghiêm túc gật gật đầu, trong lòng âm thầm cảm thán.
Xét về một mặt nào đó, Ngọc Chấn Lôi quả là một phụ thân tốt, chỉ đáng tiếc lập trường giữa Lạc Nam và Ngọc Tiên Môn khác biệt, đã là kẻ thù người sống ta chết không thể vãn hồi.
Có trách thì trách Ngọc Chấn Lôi không biết dạy con, để Ngọc Hải kiêu ngạo không xem ai ra gì chọc vào Lạc Nam hắn mà thôi.
“Lễ vật lần này đã chuẩn bị kỹ, cố gắng bồi dưỡng tình cảm với Địa Ngọc Huyền cho tốt, thúc đẩy hôn sự trước thềm Đại Hội là được!” Ngọc Chấn Lôi nghiêm túc nói.
“Đại Hội?” Lạc Nam trong lòng mộng bức, hắn điều tra qua trí nhớ của Ngọc Hải, đâu thấy nhắc đến Đại Hội gì đâu.
Nhìn thấy ánh mắt “Ngọc Hải” có phần khó hiểu, Ngọc Hàn Lãnh bật cười nói:
“Không muốn nói sớm cho Thiếu chủ chính là để ngươi không cần áp lực bởi vì tuổi tác còn trẻ, bất quá hiện tại có thể thử một lần!”
“Thử cái gì?” Lạc Nam vẫn không hiểu.
Ngọc Chấn Lôi cùng đám già Ngọc Tiên Môn cười cười, cũng không tiếp tục che giấu hắn, mở miệng giải đáp nói:
“Lam Cực Tiên Tinh chúng ta là một trong số hàng trăm tiểu Tiên giới phụ thuộc vào một cái Trung Tiên Giới có tên Hải Vực Tinh, chuyện này ngươi biết chứ?”
Lạc Nam gật đầu, hắn xác thực từ trí nhớ của Ngọc Hải điều tra được việc này, đừng nhìn Lam Cực Tiên Tinh rộng lớn vô biên, lại có đến vài cái thế lực sở hữu Ngọc Tiên cường giả, thực chất Lam Cực Tiên Tinh chỉ là một tiểu tiên giới trong số nhiều tiểu tiên giới khác phụ thuộc Hải Vực Tinh mà thôi.
Thậm chí cách ngàn năm, Lam Cực Tiên Tinh phải hướng Hải Vực Tinh cống hiến một lượng tài nguyên tu luyện nhất định…kẻ yếu phục tùng kẻ mạnh, đó là chuyện bình thường.
Tại Hải Vực Tinh có một chi nhánh của Sát Ma Điện, Thiên Tiên Môn đám người muốn giết chết Ngọc Ma chính là để lập công báo lên Sát Ma Điện ở Hải Vực Tinh, với tham vọng được ban thưởng phong phú.
Chỉ là Hải Vực Tinh có liên quan gì đến cái gọi là Đại Hội trong miệng Ngọc Chấn Lôi sao?
Không đợi Lạc Nam thắc mắc quá lâu, Ngọc Hàn Lãnh mở miệng nói tiếp:
“Cứ cách 5000 năm, Hải Vực Tinh sẽ tổ chức một lần Tuyển Tử Đại Hội…hàng trăm cái Tiểu Tiên Giới phụ thuộc Hải Vực Tinh sẽ cử ra các Thiên Tài dưới 5000 tuổi xuất chúng nhất của mình để tham gia Tuyển Tử Đại Hội này, đua nhau biểu hiện!”
Lạc Nam nghe vậy bừng tĩnh, xét về tuổi tác, Ngọc Hải vẫn chưa quá 5000 tuổi, lại thêm Ngọc Tiên Môn không tiết lộ, chẳng trách hắn không hề hay biết chuyện Tuyển Tử Đại Hội này.
“Giám khảo của Tuyển Tử Đại Hội chính là đại diện đến từ các đại Thế Lực trên Hải Vực Tinh, tu vi của bọn hắn thấp nhất cũng là Tiên Vương cảnh cường giả!”
Nói đến đây, trong mắt Ngọc Hàn Lãnh và một đám cao tầng Ngọc Tiên Môn tràn đầy hâm mộ và sùng bái.
Đừng nhìn hắn là Ngọc Tiên mạnh mẽ, nhưng nếu so sánh với Tiên Vương…Ngọc Tiên chỉ là con kiến hôi, ngay cả tư cách so sánh cũng không có.
Bởi vì Tiên Vương là tồn tại có thể xé rách hư không tại Tiên giới, Ngọc Tiên ở trước mặt Tiên Vương hoàn toàn bất lực trong mọi tình huống.
Ngay cả Ngọc Chấn Lôi đã là Ngọc Tiên Viên Mãn, cũng không biết đời này có cơ hội đột phá Tiên Vương hay không…
Bởi vì muốn trở thành Tiên Vương phải trải qua một giai đoạn cực kỳ mấu chốt, hơn nữa còn phải độ Vương Kiếp khủng bố.
Số lượng Ngọc Tiên Viên Mãn chết dưới Vương Kiếp qua vô số năm đếm không xuể, hàng trăm Ngọc Tiên Viên Mãn chưa chắc có một người đủ sức vượt qua Vương Kiếp.
Giọng điệu mang theo tràn đầy kỳ vọng, Ngọc Hàn Lãnh nhìn Lạc Nam đầy dã tâm cười:
“Chỉ cần ngươi có thể biểu hiện thật tốt bên trong Tuyển Tử Đại Hội, nhất định sẽ lọt vào mắt xanh của các vị giám khảo, từ đó được thế lực của bọn hắn ở Trung Tiên Giới thu làm đệ tử, một bước lên trời!”
Lạc Nam nghe vậy trái tim đập lên thình thịch, một cảm giác háo thắng mãnh liệt sinh ra.
Không phải vì hắn hâm mộ cái gọi là Trung Tiên Giới – Hải Vực Tinh, cũng không phải vì hắn tham vọng trở thành đệ tử của hắn.
Thứ khiến Lạc Nam nhiệt huyết sôi trào chính là…sắp được tranh tài với vô số thiên kiêu anh kiệt đến từ các Tiểu Tiên Giới khác nhau, hắn thật muốn xem xem, có kẻ nào đặc sắc hay không.
Một nguyên nhân khác, chỉ cần được đặt chân đến Trung Tiên Giới, không gian phát triển nhất định sẽ càng cao cấp hơn, khoảng cách tìm đến Tuế Nguyệt Cung lại gần hơn một chút, khoảng cách đoàn tụ với thê tử và con gái sẽ gần hơn một chút.
Bởi vì theo lời của Tuế Nguyệt Nữ Đế…chúng nữ nhất định sẽ đến Đại Tiên Giới tu luyện.
Mà cách ngắn nhất để đến Đại Tiên Giới lúc này chính là thông qua Trung Tiên Giới.
Nếu ngay cả Trung Tiên Giới mà Lạc Nam hắn cũng không thể đặt chân, như vậy làm sao đủ sức truy tìm tung tích chúng nữ?
“Ta nhất định phải tiến vào Hải Vực Tinh!” Lạc Nam kiên định nói.
Ngọc Chấn Lôi lại là lắc đầu, nghiêm túc nói: “Hải Nhi, ngươi có biết vì sao đến hôm nay chúng ta mới đem chuyện Tuyển Tử Đại Hội nói ra hay không?”
Lạc Nam lắc đầu biểu thị không biết.
“Bởi vì trước đây ngươi biểu hiện quá mức bình thường, hoàn toàn không đủ sức để tham gia cấp bậc Đại Hội này, ta thà để ngươi làm một tên ăn chơi công tử, cũng không muốn ngươi chết trong Đại Hội!” Ngọc Chấn Lôi nói thẳng.
Lạc Nam nghe vậy sắc mặt nghiêm nghị, Ngọc Hải mặc dù thật sự là tên ăn chơi, nhưng cũng đạt đến Ất Tiên khi chưa đầy 5000 tuổi, xem như không tệ rồi, vậy mà ở trong mắt Ngọc Chấn Lôi đám người, Ngọc Hải sẽ chết trong Tuyển Tử Đại Hội sao?
Tuyển Tử Đại Hội này…rốt cuộc tàn khốc đến mức nào?
“Đừng cảm thấy ta quá lời!” Ngọc Chấn Lôi hít sâu một hơi nói: “Vô số năm qua, thiên tài Lam Cực Tiên Tinh chúng ta xuất hiện tầng tầng lớp lớp, tuy nhiên vẫn chưa có một ai đủ sức biểu hiện vượt trội tại Tuyển Tử Đại Hội, các vị giám khảo ngay cả nhìn cũng chưa nhìn Lam Cực Tiên Tinh một chút!”
Lạc Nam hít sâu một hơi khí lạnh, quả nhiên muốn leo lên Trung Tiên Giới không phải chuyện dễ a…theo hắn đánh giá, tổng thể đẳng cấp tu sĩ ở Lam Cực Tiên Tinh đã rất không tồi, vậy mà qua bao đời vẫn chưa một thiên tài nào lọt mắt của đám giám khảo kia.
“Ngay cả chính ta cùng với Môn Chủ cũng từng thất bại thảm hại trong Tuyển Tử Đại Hội các thời kỳ trước, bị những thiên kiêu đến từ các Tiểu Tiên Giới khác vượt mặt!” Ngọc Hàn Lãnh thở dài một hơi, tràn ngập cảm khái nhớ lại chuyện cũ.
“Ngoài chúng ta ra, Địa Mạnh Hùng…Thiên Vô Pháp, thậm chí người của Lam gia và các thiên tài cùng thế hệ ở thời điểm đó cũng đều thất bại!” Ngọc Chấn Lôi ho khan một tiếng bổ sung.
Lạc Nam gật đầu, trong lòng lại thầm nghĩ chẳng trách Thiên Vô Pháp và Thiên Tiên Môn điên cuồng đến mức lập ra kế hoạch bồi dưỡng Ngọc Ma, rõ ràng là muốn thông qua con đường này để tiến vào Trung Tiên Giới sau khi thất bại.
Bất quá không lễ những thiên tài đến từ các Tiểu Tiên Giới khác lại vượt mặt Lam Cực Tiên Tinh đến thế sao?
Dường như nhận thấy thắc mắc của Lạc Nam, Ngọc Quán trưởng lão cười khổ nói:
“Có những kỳ Đại Hội…mà tất cả thí sinh đến từ Tiểu Tiên Giới đều bị loại bỏ, bởi vì không một ai đủ chuẩn được các vị giám khảo lựa chọn!”
Lạc Nam giật mình, kén chọn như vậy? phải biết thiên tài đến từ hàng trăm cái Tiểu Tiên Giới tụ hợp lại không phải con số ít, vậy mà loại bỏ toàn bộ?
Ánh mắt của đám giám khảo Hải Vực Tinh này cao đến mức nào?
“Haizz…các đại thế lực ở Hải Vực Tinh tuyển chọn đệ tử hầu hết đều có xuất thân từ chính Hải Vực Tinh, tầm mắt của bọn hắn cao là điều dễ hiểu, thiên tài ở Tuyển Tử Đại Hội chỉ là những vé vớt mà thôi, có cũng được…không cũng chẳng sao!” Ngọc Hàn Lãnh thở dài một tiếng nặng nề.
“Hừ, ta thật muốn xem xem, Trung Tiên Giới nào dám không đem Lạc Nam này nhìn vào mắt!” Lạc Nam âm thầm cười nhạt, hắn không tin thiên tài Trung Tiên Giới sẽ có thiên phú vượt qua mình.
Thiên Phú của hắn ngay cả nhân vật như Tuế Nguyệt Nữ Đế còn phải kinh dị liên tục, một cái Trung Tiên Giới mà thôi, tất cả chỉ là bàn đạp…
Chỉ bất quá sau buổi trò chuyện, Lạc Nam cũng dần dần hình dung ra sự to lớn vô hạn của vũ trụ.
Một cái Trung Tiên Giới như Hải Vực Tinh lại có đến hàng trăm cái Tiểu Tiên Giới phụ thuộc, vậy Đại Tiên Giới còn khủng bố đến mức nào? Những thế lực sừng sững ngạo nghễ trên đỉnh Đại Tiên Giới mạnh mẽ ra sao?
Vũ trụ rốt cuộc có bao nhiêu cái Tiểu Tiên Giới? có bao nhiêu cái Trung Tiên Giới, lại có bao nhiêu cái Đại Tiên Giới?
Chỉ sợ cả đời cũng khó mà khám phá hết…
Những đại tộc hùng mạnh như Long Tộc, Kỳ Lân Tộc, Kim Ô Tộc, Phượng Hoàng Tộc…sẽ là tồn tại như thế nào?
Còn Ma giới thì sao?
So với Tiên giới, Ma giới chắc không thua kém chứ hả?
Lạc Nam càng nghĩ thân thể càng run rẩy vì hưng phấn, hắn hận bản thân mình hiện tại quá yếu, không thể lập tức đạp lên ngôi Bá Chủ, quân lâm Vũ Trụ.
Thấy sắc mặt “Ngọc Hải” đỏ bừng, đám cao tầng Ngọc Tiên Môn cho rằng hắn bị hiện thực tàn khốc làm cho sợ hãi, bèn an ủi nói:
“Cứ cố gắng một phen, nếu không thể được chọn cũng không sao, chỉ cần biết người biết ta, biết tự lượng sức…nhận thua đúng lúc là được!”
Ngọc Hàn Lãnh với Ngọc Chấn Lôi năm xưa khi còn trẻ cũng từng hiếu thắng không xem thiên tài các Tiểu Tiên Giới khác ra gì, kết quả xém chút mất mạng…cũng may nhận thua kịp thời mới có thể giữ mạng, thất bại ê chề…
Nói thì nói thế, nhưng bọn hắn cũng âm thầm cầu nguyện Thiếu Chủ có thể biểu hiện tốt một phen…
Chỉ cần Ngọc Hải được một vị giám khảo nào đó nhìn trúng, như vậy toàn bộ Ngọc Tiên Môn sẽ được thơm lây, một người đắc đạo gà chó lên trời, khi đó dù là Lam gia cũng không dám đắc tội bọn họ.
“Không biết Tuyển Tử Đại Hội này bao giờ diễn ra? Nơi tổ chức là đâu?”
Lạc Nam thắc mắc điều quan trọng nhất, hắn cần phải chuẩn bị thật kỹ trước sự kiện trọng đại này.
“Không cần gấp gáp, thay vì nôn nóng tham gia Tuyển Tử Đại Hội, ngươi trước tiên cưới về Địa Ngọc Hoàn cho chúng ta là được!” Ngọc Chấn Lôi phất phất tay, ném cho hắn một chiếc nhẫn trữ vật, bên trong là Lễ vật chuẩn bị tặng cho Địa Tiên Môn.
Hiển nhiên ở trong mắt đám già này, lợi ít trước mắt là thúc đẩy hôn sự với Địa Tiên Môn là được, về phần Tuyển Tử Đại Hội quá mức khó xơi, để sau rồi tính cũng được.
Lạc Nam biết đám già này không chịu nói tiếp, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi tiếp nhận Lễ Vật, sau đó cáo lui mà đi…
Đúng lúc này…dị biến nảy sinh.
OÀNH!
Một vụ Chấn Động cực mạnh nào đó xảy ra bên ngoài vũ trụ, khiến toàn bộ Lam Cực Tiên Tinh đều có thể nghe được.
Toàn bộ Ngọc Tiên Môn rung lên kịch liệt, chấn động đến mức lắc lư, khủng bố không thể tả…
“Lại chuyện gì nữa đây?” Lạc Nam sắc mặt tiếp tục mộng bức.
Ngọc Chấn Lôi cùng đám trưởng lão hai mặt nhìn nhau, đều chứng kiến trong mắt đối phương vẻ không dám tin và kinh hỉ, cuối cùng đồng thanh quát:
“Bí cảnh xuất thế?"
…