Đăng vào: 12 tháng trước
Ngày hôm sau, Thiệu Quân Lăng mang theo máy chiếu đến trường chỉnh sửa, buổi tối thử một lần, quả nhiên có thể mở ra.
Doãn Sướng kinh ngạc cảm thán không thôi: “Lợi hại quá ta.”
Thiệu Quân Lăng rút đầu cắm lắp lại cái nắp: “Đồ điện mở không lên thì chỉ có nguyên nhân này, chứ nếu bị gì khác thì em không biết.”
Tóm lại lăn lộn cả ngày đêm bây giờ đã được xem rồi.
“Anh xem gì đấy?” Thiệu Quân Lăng hỏi.
“Phim điện ảnh ba ba quay hồi xưa, nghe nói cũng là đề tài tam quốc,” Doãn Sướng nhét băng ghi hình vào đầu máy, “Xem với anh không?”
Thiệu Quân Lăng không lên tiếng, trực tiếp ngồi xuống sô pha làm câu trả lời, cơ mà buổi tối nó còn phải làm bài tập, chỉ xem được trong chốc lát mà thôi.
Màn hình chậm rãi sáng lên, đập vào mắt là cung điện xa hoa sáng chói, màn ảnh đẩy mạnh, quần thần trong triều cúi đầu, Doãn Đông xuất hiện trên ngôi vua.
Doãn Sướng nhất thời có chút ngơ ngẩn, bởi vì trong phim Doãn Đông vẫn còn trẻ lắm.
Hắn tính một chút, nếu đây là mười lăm năm trước thì khi đó hắn mới chín tuổi, mà Doãn Đông đại khái mới 31 tuổi.
Có cha là diễn viên cũng là một điều tốt, chính là có thể lưu lại hình ảnh ở độ tuổi tương ứng, để hậu nhân hồi tưởng. Nhưng Doãn Sướng lại ít khi xem phim Doãn Đông đóng, bởi vì trước kia hắn cảm thấy nhân vật trong phim và Doãn Đông ngoài đời là hai người khác nhau. Sau đó trở thành diễn viên thì hắn lại đem những bộ phim mà Doãn Đông từng tham gia xem lại một lần, xem xong còn tự thẹn rằng mình không bằng, lại nổi lên tâm tư nhung nhớ, khó chịu khắp nơi nên hắn cũng không xem thường xuyên.
Một lát sau, Doãn Sướng nhìn ra được Doãn Đông đóng vai gì, bỗng nhiên bật cười —— thì ra là Ngụy Minh Đế Tào Duệ.
Thiệu Quân Lăng cũng “À” một tiếng, liếc mắt nhìn Doãn Sướng một cái. Mười lăm năm trước, Doãn Đông đóng vai Tào Duệ, mà bây giờ Doãn Sướng lại muốn diễn vai Tào Phi cha của Tào Duệ….
Dạo gần đây Doãn Sướng có nhờ Lục Linh Quyên tìm giúp mình tài liệu lịch sử để đọc, chính sử hay truyền thuyết dân gian đều nói vốn dĩ là thê tử của Viên Hy, sau đó Nghiệp Thành bị thất thủ, Chân Mật bị Tào Tháo bắt được, Tào Phi và Tào Thực đều bị sắc đẹp của Chân Mật đánh đổ, nhưng cuối cùng bà lại thành chính thất của Tào Phi. Chính sử còn viết, Tào Duệ sinh ra ở Kiến Thành sau khi Chân Mật làm vợ của Tào Phi được tám tháng, cho nên có người hoài nghi bà đã mang thai trước khi được gả cho Tào Phi.
Đương nhiên, cũng có nhà sử học cho rằng sử sách viết sai thời gian, nếu không Tào Phi sao có thể để Tào Duệ kế vị. Dã sử lại nói, Tào Phi và Tào Thực tranh giành tình cảm của Chân Mật nhiều năm, cuối cùng Chân Mật lại gả cho Tào Phi, nhưng Tào Thực vẫn một lòng một dạ với bà, 《 》 là Tào Thực viết cho bà, cho nên Tào Phi có đầy hận ý với Tào Thực ……
Doãn Sướng vừa xem vừa kể lại cho Thiệu Quân Lăng, Thiệu Quân Lăng sau khi nghe xong hỏi: “Anh có đọc qua rồi à?”
“Tất nhiên……” Doãn Sướng vỗ tay, lần trước bị Thiệu Quân Lăng nhìn với ánh mắt khinh bỉ, làm hắn không muốn để em trai chê cười mình thất học.
Thiệu Quân Lăng cười cười, lại nhìn về phía màn hình, lúc đầu nó chỉ tính xem một đoạn ngắn thôi, nhưng lại nghĩ tới sau này đi du học rồi, không còn thời gian ngồi xem phim với anh trai, cho nên ráng chịu đựng thêm một tí.
Nửa giờ trôi qua, Doãn Sướng mơ hồ hiểu được nội dung chính của bộ phim, chính là nói về cách trị vì vương quốc của Tào Duệ. Bởi vì xuất thân và hoàn cảnh trưởng thành, Doãn Đông đóng vai Tào Duệ có một chút…… Tâm lý không bình thường.
Nhưng cũng có thể hiểu được, Doãn Sướng đọc sách biết được mẫu thân của Tào Duệ Chân Mẫu bị phụ thân ban chết, lại được tình địch của mẫu thân nuôi lớn…… Bóng ma tâm lý đủ làm người ta điên loạn.
Doãn Đông đem tâm lý như vậy lên triều đình sát phạt quả quyết, đế vương thiếu hụt tình cảm diễn đến nhập vai.
Vì khắc hoạ Tào Duệ giang dâm vô độ, trên phim Doãn Đông có một dàn hậu cung hùng hậu, còn có không ít ái muội với thái giám và thư đồng kề cận. Diễn viên đóng vai thư đồng có gương mặt thanh tú ưa nhìn, vì phục tùng Tào Duệ, hai người thân mật đến mức có luôn cảnh lên giường……
Vốn dĩ Doãn Sướng ôm tâm lý học hỏi xem phim, hắn lý giải được Tào Duệ là dạng người gì, cho nên cũng không suy nghĩ nhiều, hơn nữa phim điện ảnh có chừng mực, sẽ không quá khoa trương.
Hình ảnh biến hóa vào lúc này lại làm Doãn Sướng hít vào một ngụm khí lạnh —— chỉ thấy “Tào Duệ” bỗng nhiên ôm nam nhân kia bắt đầu quay cuồng…… Xuyên thấu qua rèm trướng, mơ hồ có thể thấy được động tác cởi áo cho nhau……
Doãn Sướng: “……”
Thiệu Quân Lăng: “……”
Trong TV còn thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười trầm thấp của hai người, còn không khí bên ngoài lại quỷ dị đến đáng sợ. Thời gian chưa tới một phút, nhưng lại dài như đã qua một giờ. Ngón tay Doãn Sướng đặt ở môi, vừa định nói hai câu để giảm bớt xấu hổ, thì Thiệu Quân Lăng đã trực tiếp đứng dậy: “Em đi làm bài tập.”
Doãn Sướng: “…………”
Thiệu Quân Lăng đi rồi, một mình Doãn Sướng dày vò tiếp tục xem phim —— bởi vì Tào Duệ rất đa nghi, nghe xong mật báo từ tiểu nhân, hoài nghi thư đồng phản bội mình, nên đã đuổi hắn ra khỏi cung, cả đời không được gặp lại, cuối cùng vị thư đồng kia nhảy xuống sông tự tử, mà Tào Duệ sau đó cũng không còn tinh lực chốn hậu cung, băng hà rất sớm.
Doãn Sướng xem xong liền minh bạch bộ phim này vì sao không qua được thẩm tra, tuy rằng nó chủ yếu nói về chuyện Tào Duệ cầm quyền thế nào, nhưng lại xoay quanh chuyện tình ái giữa Tào Duệ và thư đồng, nói cách khác, đây là một bộ phim đồng tính luyến ái, muốn cắt cũng không biết cắt từ đâu.
Phim nhựa rất đẹp, cũng có thể là do diễn xuất của Doãn Đông quá tốt, làm Doãn Sướng có chút nhập tâm, còn thương cảm cho kết cục bi thảm của Tào Duệ và thư đồng.
Hắn lau mặt, ngồi yên trên ghế sô pha hồi phục tâm tình rồi mới về phòng.
Thiệu Quân Lăng yên tĩnh ngồi đọc sách trong thư phòng, Doãn Sướng không quấy rầy nó, lặng lẽ đi tắm rồi lên giường tiếp tục đọc kịch bản. Nhưng hắn mới vừa cầm lấy ipad thì đầu óc toàn là hình ảnh Doãn Đông lăn giường với người ta……
Lại nghĩ đến phản ứng lúc nãy của Thiệu Quân Lăng, tức khắc dâng lên cảm giác áy náy “Mình bảo em trai xem phim không đứng đắn”……
Doãn Sướng nhìn về phía Thiệu Quân Lăng, thấy sườn mặt tuấn lãng của đối phương, hốt hoảng nhớ lại hai năm trước lúc Thiệu Quân Lăng còn học cấp hai.
Lúc ấy hai người bọn họ vẫn đắp chung một cái chăn, một buổi sáng nọ tỉnh dậy, Doãn Sướng cảm giác trên đùi mình ẩm ướt, nhớ tới tướng ngủ như bạch tuộc của tiểu tử này hồi nửa đêm, lập tức đoán được chuyện gì đã xảy ra.
Thiệu Quân Lăng cũng tỉnh dậy theo, ánh mắt mờ mịt, nhưng biểu tình lại chuyển biến rất nhanh.
Doãn Sướng nhìn nó, nhịn không nổi bật cười, còn trêu chọc nó tối hôm qua mơ thấy con gái nhà ai.
Thiệu Quân Lăng thẹn quá thành giận xốc chăn che người, chạy tới phòng tắm tắm rửa.
Suốt một tháng sau đó, Thiệu Quân Lăng không ngủ cùng hắn, gặp hắn mà mặt như đưa đám, như là bị người ta vạch trần tội ác của mình. Sau đó, vẫn là Doãn Sướng làm hòa trước, ôn tồn dạy bảo cho nó, nói đây là hiện tượng bình thường nên nó mới chịu làm lành.
Một tháng sau, Thiệu Quân Lăng về giường lớn cũng như mang theo chăn của riêng mình.
Doãn Sướng cũng không quản nó, chỉ cảm thấy bộ dáng ngây thơ, thẹn thùng và ngạo kiều của tiểu gia hỏa này thật sự là quá thú vị.
Lúc ấy, Doãn Sướng còn ảo tưởng Thiệu Quân Lăng gặp phải phương diện này sẽ bối rối tới thỉnh giáo mình, cũng vì mình là người từng trải. Nhưng từ đó trở đi, Thiệu Quân Lăng không bao giờ lộ ra thất thố trước mặt hắn nữa, càng ngày càng lạnh lùng, cũng càng ngày càng không thích đụng chạm với người khác…… À, đúng rồi, Doãn Sướng nhớ tới, hình như cũng bắt đầu từ đó mà Thiệu Quân Lăng không cho hắn chạm vào người nữa.
Hơn nữa, Thiệu Quân Lăng hiện tại đúng là đang vào tuổi tinh thần phấn chấn, mình lúc ấy cũng có hai người bạn gái rồi.…… Còn Thiệu Quân Lăng thì sao? Nó có tò mò với phương diện ấy không? Ngày thường nó giải quyết vấn đề đó thế nào?
Bất quá, tên kia mỗi ngày không đi học cũng là đi luyện võ, phỏng chừng không có nhiều tinh lực nghĩ ngợi mấy chuyện này đi.
Một đứa nhỏ đang tuổi dậy thì mà tự mình cấm dục thế này thật là làm người ta bội phục.
Doãn Sướng nghĩ nghĩ, chậm rãi rơi vào giấc ngủ, Thiệu Quân Lăng lên giường vào lúc nào, hắn cũng không biết.
Sáng hôm sau tỉnh lại, Thiệu Quân Lăng cũng không đề cập tới bộ phim tối qua, Doãn Sướng nhẹ nhàng thở ra, tự an ủi bản thân như chưa có chuyện gì xảy ra.
Ban ngày thấy Lục Linh Quyên, Doãn Sướng nhịn không được phun tào: “Sao chị không cảnh báo em trước?”
“Cảnh báo cái gì cưng?” Lục Linh Quyên phản ứng lại đây, “A, băng ghi hình Diêu tổng đưa cho em đó hả? Em xem chưa?”
“Yeah,” Doãn Sướng cạn lời nhìn cô, “Chị chưa xem hả?”
Lục Linh Quyên đau khổ nói: “Chị bận đến sứt đầu mẻ trán, làm sao có thời giờ xem phim…… Bộ phim kia thế nào?”
Doãn Sướng: “…… Vậy thôi, không có gì đâu.”
Kỳ thật xem bộ phim dưới ánh mắt nghệ thuật thì rất hay, Doãn Sướng chỉ hy vọng Thiệu Quân Lăng không cần suy nghĩ gì nhiều là được.
Lục Linh Quyên do dự nói: “Vậy chuyện đổi vai thì sao?”
Doãn Sướng: “Cứ diễn Tào Phi đi, không đổi.”
Tối hôm qua xem xong bộ phim điện ảnh Doãn Đông đóng làm Doãn Sướng phải suy nghĩ lại —— tính cách của Doãn Đông hoàn toàn bất đồng với Tào Duệ, vậy mà ông diễn rất sống động, không chỉ có bộ phim này, mà những bộ phim trước kia Doãn Đông chọn vai rất đa dạng, trái lại với mình, hắn vẫn luôn trốn tránh những nhân vật mà mình không thích, kỳ thật như vậy không tính là một diễn viên tốt.
“Coi như là một khiêu chiến mới đi.” Doãn Sướng nói.
Tháng ba năm sau, Doãn Sướng mới biết Thiệu Quân Lăng đang chuẩn bị xuất ngoại.
Ngày đó về nhà, hắn phát hiện trên bàn sách của Thiệu Quân Lăng có hai quyển sách tham khảo dự thi SAT, cười hỏi: “Nhóc quyết định đi du học rồi à?”
Thiệu Quân Lăng nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói: “Thi xong mới biết.”
Doãn Sướng cạn lời…… Tên tiểu quỉ này thừa nhận bản thân muốn đi du học thì chết thằng tây nào hả?
【 chuyện bên lề 】
Doãn Đông: Bài học vỡ lòng từ ba ba, kích thích không?