Chương 80: 80: Động Thủ

Dòng Máu Mafia

Đăng vào: 12 tháng trước

.


Mọi chuyện không dừng lại ở đó, bản tính tiểu thơ hiếu thắng vẫn trỗi dậy và thôi thúc Nicolike hành động, vì sao cô ta thua cô, vì sao phải chịu đựng đau đớn, nhục nhã như thế này, cô ta không chùn bước.

Vài ngày sau vừa bước vào gần cửa công ty, cô ta từ đâu bất ngờ lao vọt ra và bắt đầu chửi mắng, ngăn cản không cho cô vào công ty, cô giật mình lùi lại tránh cơn điên loạn, còn mọi người thấy được cảnh hay liền dừng lại và theo dõi có vài người rút điện thoại ra xem màn đánh nhau.

Một tập đoàn nổi tiếng và khuôn phép như thế này, để xảy ra một chuyện tai tiếng như thế, chắc chắn cô gái kia sẽ bị đuổi việc, bất ngờ vài tiếng kêu vang lên khi một ánh kim léo sáng cô còn chưa buồn né tránh thì bỗng thấy cơ thể mình được ôm gọn xoay chéo hóa giải nhát đâm, còn người ấy một tay ôm cô vào lòng, một tay giữ lấy tay cầm dao của Nicolike.
- Special/ Vincent.

- Cả hai cô gái kêu lên kinh ngạc.
Một tay anh ôm chặt cô một tay cứ thế đầy lùi Nicolike ra sau.

Vệ sỹ đứng tản rộng ra xung quanh quan sát, vài người đi xử lý những chiếc điện thoại.
- Special.

- Anh không phản ứng.

Người đàn ông ấy đang điên lên.

Hậu quả sẽ thật khủng khiếp.
- Vincent.

- Cô lại kêu lên, cơn giận làm mờ mắt anh, phải dừng lại không hậu quả sẽ thật khôn lường.

- Em đau.


- Câu ấy lập tức có tác dụng, chỉ một câu nói nhưng đủ để khống chế anh.
- Nếu cô còn xuất hiện trước mặt tôi hay cô ấy một lần nữa, đến hơi thở cũng đừng mong giữ lại.

Cút.

- Anh gằn lên vẫn thái độ lạnh băng và uy hiếp như ngày nào.

Nicolike run lên và lủi thủi cúi đầu bước đi.
- Em có sao không? - Anh đổi giọng nhanh đến không ngờ, thì thầm khi quan sát cô, nhẹ nhàng âu yếm và thiết tha.
- Không sao.

Buông em ra.
- Queen..

Ở lại đây đừng bỏ trốn khỏi anh nữa.

Nếu không anh không kiềm chế được đâu.

- Anh rít lên.
- Được rồi, em ở lại đây.

- Nghe cô nói xong anh liền quay người đi vào tòa nhà và gọi.

- Tony?
- Thiếu phu nhân cô có sao không? - Tony chạy lại kiểm tra tay cho cô ngay lập tức khi nghe thấy hiệu lệnh.

- Cô ở lại đi ạ.

Chúng tôi rất nhớ cô.
- Mua tập đoàn này lâu chưa? Thế nào mà tôi lại lao vào đây cơ chứ.
- Khoảng ba năm rồi.

Cô và ngài ấy có duyên ạ.
- Mọi người đến đây kiểm tra?
- Bên này không ổn, chúng tôi về đây sinh sống và làm việc.

Hôm nay ra mắt.
- Trời ơi..


- Cô thở hắt ra.
Đến giờ trưa chuyện cô gái bị đánh ghen đã lan khắp toàn công ty, ai cũng xa lánh cô và xì xào không ngớt, lạ lùng hơn nữa cô không hề bị phòng nhân sự gọi lên nhắc nhở hay sa thải mà cứ yên vị ngồi làm cả ngày, tin nhắn bất chợt sáng lên trên điện thoại:
- Chào em.

Chuyện Nicolike là như thế nào?
- Vẫn dùng số này ư? Em gặp lại cô ấy hôm trước, có lẽ theo em tới tận đây.
- Sáu năm.

Chưa một lần anh tắt máy, chỉ sợ đúng lúc đó em gọi về..
- Hôm nay cảm ơn anh.

Em làm việc đây.
Trong khi ấy anh bị quấy rầy.

Theron, là tiểu thư độc nhất của ông Charlize người có số cổ phần ngang bằng anh tại công ty, ba mươi mốt phần trăm, bản thân cô ta có năm phần trăm cổ phần.

Hai năm trước đã giúp anh lấy được toàn bộ số cổ phần này, lâu ngày dần dần cô ta ngày càng thân thiết với anh và anh cho phép cô ta bước bên cạnh mình, nhưng chưa bao giờ anh động tới cô ta, anh không hứng thú nhưng cô ta thì khác, toàn công ty ai cũng biết họ chuẩn bị cưới nhau, anh không khẳng định cũng không từ chối.

Những lần tổ chức tiệc của công ty vẫn đi cạnh cô ta, nhưng cũng không hề giới thiệu cô ta là gì, bởi anh biết âm mưu của họ, bản thân anh cũng có những toan tính nhưng vì tiền đang rải ra nhiều nơi nên chưa thể dễ dàng thực hiện, cứ để cho thỏa mãn những chuyện nhỏ, ru ngủ họ và chờ thời cơ.
Charlize Theron là một người phụ nữ hấp dẫn, xinh đẹp, giỏi giang, thông minh và có cả thủ đoạn, cô ta thích anh từ ngày đầu tiên nhìn thấy anh đến làm việc với cha, và từ đó không lúc nào cô ta chịu buông người đàn ông này ra.

Ở anh hội đủ mọi yếu tố của một người tuyệt vời từ hình dáng, tiền bạc cho tới tính cách, nhưng có một điểm cô ta vẫn luôn thắc mắc, bao lần cô ta gạ gẫm thậm chí dùng thủ đoạn đưa cả gái vào trong những cuộc làm ăn với khách hàng, anh không một lần ngó ngàng, với anh, đàn bà không tồn tại, có lần cô ta giả vờ đùa rỡn ngã ngồi vào lòng anh và tì người vào anh, thứ gì đó to lớn cứng nhắc cộm hẳn dưới mông cô ta, nhưng người đàn ông có ý chí sắt đá ấy lạnh nhạt đỡ cô ra và đứng dậy, thần kinh thật xuất sắc.

Hay có lần sinh nhật, cô ta chuốc cho anh uống được cả một viên thuốc mới đầu anh cũng không kiềm chế được kéo cô ta vào lòng, nhưng khi tay Theron vừa thèm khát sờ lấy vật nam chính ấy, anh rít lên và đẩy cô ta ra, ném cả bình hoa ra cửa, lập tức vệ sỹ chạy vào giải cứu.

Từ ngày đó anh cảnh cáo cô ta và hiếm khi cho cô ta có được không gian riêng tư bên cạnh, trừ những lúc ở công ty.

Cô ta đã điều tra khắp một lượt, anh không hề có đàn bà bên ngoài, người này làm sao phải kìm hãm mình như thế, cô ta luôn tự hỏi điều đó, nhưng dù sao, cô ta thích, và cô ta phải cưới bằng được anh, đó cũng là mục tiêu của cha cô, có thế, tập đoàn Hội ngộ mới trở thành của nhà họ, của con cháu họ, vững chắc, không ai có thể cướp.
- Carter.


Nghe nói hôm nay anh ra mắt đầy ấn tượng.

Cô ta thế nào? - Cô ta hỏi sóc anh một câu khiến anh bần thần.

Cô ấy ư, cô ấy là tuyệt vời nhất, là người anh yêu, là người làm anh đau, là người chưa một phút giây nào anh ngừng nghĩ đến, mọi việc anh làm vẫn đang vì cô ấy.
- Gọi cô ấy lên bảo cởi quần áo ra cho em xem.
- Carter.

Em không có ý.

- Theron kêu lên khi thấy anh có thái độ không vui vẻ gì.

- Chào mừng anh đến đây hôm nay.

Trưa nay hội đồng mời anh đi ăn.
- Được.

- Cô ta lầm lũi bước ra thất vọng khi anh cúi xuống làm việc cau có không nói gì thêm.
Giám sát mọi thứ ở công ty quanh Thiếu phu nhân, đặc biệt Theron.

– Anh ra lệnh cho Hanse..