Đăng vào: 12 tháng trước
Trợ lý ở bên cạnh nhìn trong mắt Thượng Quan Lệ đã có thần thái trở lại, xấu hổ gãi đầu nói: "Là tôi hiểu lầm cô ấy."
Thượng Quan Lệ đứng dậy, mở cửa sổ ra, để cho luồng không khí trong phòng ở bên ngoài thổi vào. "Tôi chưa từng nghĩ rằng một ngày nào đó tôi có thể đối diện với những điều này một cách dễ dàng như vậy. Là Mạn Nhu đã cứu tôi, khiến tôi một lần nữa tin tưởng rằng tôi có cơ hội trở mình. Thứ tôi thiếu thốn nhất chính là dũng khí như của cô ấy. Bất kỳ minh tinh nào trong ngành giải trí đều có thể là bình hoa nhưng cô ấy tuyệt đối không phải."
"Bây giờ tôi mới hiểu được vì sao một người luôn lạnh lùng với phụ nữ như Phong Miên lại chọn ở bên cạnh Mạn Nhu. Bởi vì cô ấy xứng đáng...Toàn bộ thế giới này, chỉ có cô ấy xứng đôi với Phong Miên."
Bây giờ Thượng Quan Lệ trở nên hoàn toàn khác lúc trước, cô ấy dũng cảm, kiên cường...
Thượng Quan Lệ nhắm mắt lại, trong lòng thầm hứa rằng sự giúp đỡ của Mạn Nhu lần này, cô ấy sẽ không bao giờ quên. Nếu có một ngày Mạn Nhu gặp rắc rối, cô ấy sẽ dốc hết sức giúp đỡ Mạn Nhu.
Bổ vì buổi họp báo này vô cùng chân thực, tiếng vang cực kỳ tốt. Họ thành công hoà nhau một ván nhưng đây chỉ là mới bắt đầu. Long Đằng có vọng tưởng dùng những bức ảnh kia để công kích Thượng Quan Lệ, kéo Mạn Nhu và Đại Thiên xuống nước, đúng là hoàn toàn nằm mơ. Bởi vì sau buổi họp báo, Đại Thiên còn có hàng loạt chính sách đối phó.
Đại Thiên đã ra mặt lên tiếng cho Thượng Quan Lệ. Cô ấy đã trải qua những truyện kia, thậm chí còn bị nhà xuất bản yêu cầu viết thành một cuốn tự truyện, còn có biên kịch tình nguyện cải biên thành một bộ phim. Tất cả mọi người đều thấy sự quyến rũ thực sự trên người của Thượng Quan Lệ. Những người từng mắng cô ấy trên mạng cũng đã ngậm miệng, còn phóng viên truyền thông công khai xin lỗi Thượng Quan Lệ.
Mặc kệ cặn bã kia sẽ tiết lộ cái gì, công chúng cũng sẽ không chú ý nữa.
Đêm nay là đêm cuối cùng Thượng Quan Lệ ở lại bệnh viện. Trợ lý vội vàng đi đến nói: "Lệ Lệ, có chút chuyện cần cô xem qua."
"Chuyện gì?"
Trợ lý lấy điện thoại di động ra cho cô ấy, trên màn hình hiển thị nhóm fans hâm mộ chính thức của cô ấy. Trong đó có người mắng Mạn Nhu.
"Nếu không phải Mạn Nhu ký hợp đồng với Đại Thiên, Thượng Quan Lệ sẽ xảy ra chuyện sao?"
"Đều là do con tiện nhân đó hại!"
"Tôi muốn đến số tài khoản của ả ta mắng ả ta một trận, đúng là yêu tinh hại người."
Thượng Quan Lệ nhớ kỹ tên tài khoản của ba người này, sau đó đăng nhập vào tài khoản chính thức của mình. Cô ấy trực tiếp trả lời lại một câu trong nhóm, cũng nhấp vào tên của ba người này: "Mời các bạn rời khỏi nhóm fans hâm mộ của tôi, tôi không muốn nhìn thấy fans của mình nói ra những loại lời này."
Đám fans hâm mộ, tất cả đều ngây ngẩn cả người. Sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, tất cả đều đánh chữ hỏi thăm tình trạng cơ thể của Thượng Quan Lệ.
Nhưng Thượng Quan Lệ lên tiếng chỉ là vì Mạn Nhu.
"Cảm ơn mọi người vẫn luôn ủng hộ tôi. Nhưng tôi muốn nói rằng, tôi có thể thành công bước qua sóng gió lần này là bởi vì có Mạn Nhu giúp tôi. Là cô ấy khiến tôi tỉnh ra. Nếu như không có cô ấy, sẽ không có Thượng Quan Lệ của ngày hôm nay. Cho nên tôi hy vọng fans hâm mộ của mình sẽ lý trí phân biệt những tin đồn nhảm, nếu để tôi nhìn thấy bất kỳ câu nói nào tổn thương đến Mạn Nhu, tôi sẽ không nương tay."
"Lệ Lệ, chúng tôi hiểu rồi. Cô cứ yên tâm dưỡng bệnh."
"Thì ra đây mới là sự thật. Lệ Lệ, chúng tôi sẽ quản lý tốt nhóm fans hâm mộ."
"Mạn Nhu có thể ở bên cạnh cùng chung hoạn nạn với Lệ Lệ, thật là một minh tinh tốt."
Với sự nhất trí của mọi người, bầu không khí bên trong nhóm fans hâm mộ đã trở nên hài hoà hơn. Thượng Quan Lệ yên tâm đưa di động cho trợ lý: "Ý của tôi là gì, hiểu chứ?"
Trợ lý gật đầu: "Tôi sẽ quản lý tốt nhóm fans hâm mộ."
Có thể vì một nghệ sĩ khác mà có thể nói với fans hâm mộ của chính mình như vậy, cũng chỉ có Thượng Quan Lệ. Vì thế có thể thấy được tình cảm của cô ấy với Mạn Nhu thật sự rất tốt. Sau khi chuyện này truyền ra, vô hình trung sẽ tạo ra tác dụng thúc đẩy rất lớn với hình tượng của Mạn Nhu. Người trong vòng cũng biết tình cảm của hai người tốt bao nhiêu.
...
Mà tại thời điểm Thượng Quan Lệ dũng cảm đối mặt với phóng viên, Mạn Nhu cũng không nhàn rỗi. Nàng sắp xếp lại tất cả chứng cứ mà Thượng Quan Lệ đưa cho mình. Nàng muốn tìm ra tên thủ phạm kia như vậy Thượng Quan Lệ mới có thể kết thúc với cô chết tiệt kia!
Thời gian của chuyện này đã quá lâu, việc điều tra sẽ gặp nhiều khó khăn.
Sau khi Phong Miên sửa lý xong công việc, thấy Mạn Nhu vẫn ngồi bận rộn ở bàn bên kia, tiêu sái ân cần đi qua. "Em đã giúp cô ấy rất nhiều."
"Miên, em cảm thấy cô ta không trong sạch kia có thể quay đầu cắn ngược lại Thượng Quan Lệ. Nếu nhưng cô ta lợi dụng chuyện này hãm hại Thượng Quan Lệ, mọi chuyện sẽ khó khăn."
"Sẽ không ai tin tưởng lời hắn nói." Phong Miên bình tĩnh nói, kéo Mạn Nhu vào ngực mình: "Chị sẽ không ngăn cản em làm chuyện này nhưng điều kiện tiên quyết là em phải bảo vệ tốt thân thể của chính mình."
"Em coi cô ấy như một người bạn, em không thể buông tay mặc kệ được."
Phong Miên nghe vậy cười cười: "Được, vậy chị và em cùng nhau xem."
Mạn Nhu chủ động hôn Phong Miên, sau đó vùi đầu vào công việc tìm manh mối một lần nữa.
Chỉ là cô ấy đã nhìn nhiều lần những chứng cứ này, cũng không tìm ra bất kỳ manh mối nào. Điều đáng ngờ duy nhất là nữ diễn viên thông đồng với cặn bã kia cũng không phải là người có tình người. Cơ thể của cô ta từng có rất nhiều người đàn ông qua lại.
Sau khi Phong Miên lật xem những tư liệu này, nói với Mạn Nhu: "Thật ra, thứ chúng ta muốn tìm có thể không phải là sự thật."
Mạn Nhu kinh ngạc nhìn cô, nhưng rất nhanh đã hiểu rõ ý tức trong lời nói này.
"Em hiểu rồi."
"Người phụ nữ kia chết như thế nào không quan trọng. Quan trọng là cô ta từng làm ra những gì, cặn bã kia khiến Thượng Quan Lệ chịu nhiều ấm ức như vậy. Cũng đã đến lúc nếm trải mùi vị bị tổn thương rồi."
Bọn họ chỉ cần để cho cặn bã kia biết rằng hắn nhớ tình cảm nhân sinh chân thành nhiều năm như vậy chẳng qua là bị người khác đùa giỡn mà thôi. Muốn hắn phải chịu cảm giác bị cả thế giới chê cười.
Phong Miên nhẹ nhàng bao lấy Mạn Nhu, tựa đầu vào cổ nàng. Không cần nói quá nhiều lời giải thích, cảm giác vừa nãy nàng có thể hiểu rõ ý nghĩ của mình khiến cho cô rất thoải mái.
"Chị rất thích cách chúng ta hiểu nhau khi bên nhau như vậy."
"Bởi vì chị hiểu em, em cũng hiểu chị..."
Một ánh mắt cũng đủ khiến đối phương hiểu rõ.
"Nếu như vậy, chị muốn thưởng cho em thật tốt." Trong con ngươi Phong Miên hiện ra tình cảm ấm áp, nhẹ nhàng nâng đôi má của Mạn Nhu lên.
"Thưởng em cái gì?"
Mạn Nhu nghiêng đầu nhìn cô, khoé miệng tràn đầy nụ cười hạnh phúc.
Trong đời có thể gặp được người hiểu nhau gắn bó với mình như vậy, nàng thật là may mắn.