Đăng vào: 11 tháng trước
Mỹ nhân trong ngực, lại là người mà Triệu Đạc Trạch ái mộ, đáng lẽ hắn nên mừng thầm càng thêm thương tiếc mỹ nhân.
Mỹ nhân trong lòng đẹp thì đẹp đó, nhưng lời nói lại khiến lửa giận tận trời, Triệu Đạc Trạch bắt lấy cổ tay của Khương Lộ Dao, tính phát hỏa muốn hỏi nàng nói cái gì? Cái gì mà gả ai cũng được?
Hắn gia thế tốt, bối cảnh tốt là nam nhân ưu tú vậy mà Khương Lộ Dao nhìn không tới?
Bị đôi mắt mênh mông ngập nước tràn đầy đau thương bất lực nhìn mình, trong nháy mắt Triệu Đạc Trạch giảm nửa tức giận.
Tính tình Khương Lộ Dao không tốt, miệng cũng không tốt, luôn nói những lời khiến người khác tức giận, nàng như vậy rất khó tìm được phu quân hợp tâm ý.
Ai có tuệ nhãn như hắn đâu? Ai có thể chân chính thương tiếc, thưởng thức nàng như hắn?
Triệu Đạc Trạch đem tay nàng đặt vào trong lòng, thấp giọng hỏi nói:
- Nếu nàng nói gả ai cũng được, vậy gả cho ta thì thế nào? Ta thú nàng, giúp nàng hiếu thuận Khương nhị gia, thân nhân của nàng chính là thân nhân của ta.
(Yul: đoạn nào tình cảm cao trào ta đổi cách xưng hô của TĐT cho hợp độ tình củm nhá.)
Lòng bàn tay có thể cảm nhận được nhịp tim đập, câu này của Triệu Đạc Trạch tương đương với lời cầu hôn, trực tiếp xuyên thấu nội tâm của Khương Lộ Dao:
- Ta...Ta...
- Dao Dao, ta nói chuyện luôn tính toán, nếu ta không chết, ta sẽ tới thú nàng.
Triệu Đạc Trạch tranh thủ lúc Khương Lộ Dao kinh hồn chưa ổn định, đang mê mang giãy giụa, chậm rãi tới gần nàng.
Đưa mắt chỉ thị đám thủ hạ đi theo, bọn thủ hạ lập tức đưa lưng về phía Triệu Đạc Trạch cùng Khương Lộ Dao, che chắn giúp Tần vương thế tử thuận lợi làm chuyện xấu.
Lúc này là đêm tối, tuy có đèn lồng, nhưng là ban đêm, người đi ngang qua Vĩnh Ninh hầu phủ cơ hồ không có.
Triệu Đạc Trạch không lo vì thế mà huỷ hoại " danh tiết" của Khương Lộ Dao, huống chi hắn thấy nơi góc đường có bóng dáng, không phải Tiêu Duệ Hoa thì là ai?
- Nhắm mắt.
-...
Khương Lộ Dao nghe hắn nói, theo bản năng nhắm đôi mắt lại, này không khoa học...... Trên môi mềm mại, nàng bị Tần vương thế tử chiếm tiện nghi.
Lần này không phải giống lần đó ngoài ý muốn có nụ hôn đầu tiên, lần này là vững chắc hôn nhau.
Truyện được đăng ở https://www.wattpad.com/user/Yul_Yuuki. Mọi trang web khác đều là TRỘM. Mong các bạn vào wattpad ủng hộ editor.
Nhịp tim tăng lên, gương mặt nóng lên, đủ loại dấu hiệu cho thấy, nàng có hảo cảm với Triệu Đạc Trạch.
Dù kinh nghiệm có phong phú, thì nàng vẫn là nữ nhân, bị hấp dẫn bởi người khác phái mà mình quý trọng, lúc hôn môi sẽ có một loại cảm giác ấm áp, ngọt ngào.
Đặc biệt ngay lúc Khương Lộ Dao bất lực, mê mang, đối với nụ hôn của Triệu Đạc Trạch mà nói thì sức chống cự là cực nhỏ.
Không thể không thừa nhận Triệu Đạc Trạch biết lựa chọn thời điểm thỏa đáng bày tỏ cõi lòng, nhất cử công phá tâm phòng bị của Khương Lộ Dao.
- Dao Dao, chờ ta.
Hôn môi thực ngọt ngào, Triệu Đạc Trạch không muốn rời đi, hắn muốn vĩnh viễn ở cùng nàng.
Nhưng Khương nhị gia còn ở trong thiên lao, nếu hắn chậm một bước, chẳng may Khương nhị gia bị Từ Nghiễm Lợi hại, hắn không thể nào thú Dao Dao.
Hắn không muốn nữ tử có vẻ bề ngoài hiền huệ, nội tâm lạnh băng hoặc là chỉ vì hắn có thân phận là Tần vương thế tử mới chịu gả cho hắn làm thê tử.
Sau khi mẫu phi tự sát, trừ chuyện hắn thề quyết báo thù ra, cũng từng hạ quyết định, nhất định phải đối đãi thật tốt với thê tử của mình.
Sẽ không học theo phụ vương, rõ ràng là nam nhân vô tình, lại làm bộ đối với mẫu phi là nhất vãng tình thâm(= mối tình thắm thiết).
Nếu lúc ấy phụ vương có thể chủ ý quan tâm mẫu phi, thì sao mẫu phi có cơ hội tự sát?
Phụ vương...... Căn bản không định lưu mẫu phi, nếu không sao mẫu phi lại phải mang hắn cùng đi?
Là nàng sợ hắn ở Tần vương phủ chịu ủy khuất.
Thê tử của hắn, chỉ có thể thuộc về hắn. Triệu Đạc Trạch cường thế bá đạo ôm chặt Khương Lộ Dao, khẽ nói bên tai nàng:
- Dao Dao, trừ Khương nhị gia ra, trong lòng nàng không thể có người khác, nếu không...
Sẽ không bỏ qua cho bất cứ nam nhân nào được Khương Lộ Dao đặt ở trong lòng, sau này Khương nhị gia cũng phải xếp sau hắn.
Hắn không bao giờ nguyện ý chia sẽ đồ vật chỉ thuộc về hắn cho người khác.
Khương Lộ Dao không phải đồ vật, nhưng người cũng như thế.
- Nếu không sẽ thế nào?
- Khiến hắn ở trước mặt ngươi chậm rãi chết đi, sau đó...... Ta sẽ giết ngươi.
Ngón tay của Triệu Đạc Trạch nhẹ nhàng phất qua gương mặt của Khương Lộ Dao, tuy bờ môi mỉm cười, nhưng lại khiến người khác lạnh sống lưng, hết thảy chứng minh, hắn không phải nói dối.
- Ngươi lấy chân thật đối đãi ta, ta sẽ lấy chân thật đối đãi ngươi.
- Không muốn ta thích người khác, cũng được.
Khương Lộ Dao vặn vẹo thân thể, nhưng như thế nào cũng không tránh thoát cánh tay của Triệu Đạc Trạch.
Nam nhân này bá đạo, hung tàn, đáng lẽ hắn không phải là mẫu người mà Khương Lộ Dao thích.
Nhưng lúc này, không biết như thế nào, Khương Lộ Dao lại có tâm muốn dừng lại trong lòng hắn.
- Chỉ cần ngươi đủ xuất sắc, đủ trung thành, thì đôi mắt ta chỉ biết nhìn theo ngươi.
Nữ tử thay lòng đổi dạ có rất nhiều nguyên nhân, tỷ như bị trượng phu thương tổn, hoặc là có nam nhân vĩ đại xuất hiện...
Đáy mắt Triệu Đạc Trạch xua tan tàn nhẫn:
- Ngươi rất đặc biệt, được lắm, ta sẽ làm nam nhân ưu tú nhất trong mắt ngươi, ngươi phải nhớ kỹ, đôi mắt này chỉ có thể nhìn ta.
Buông Khương Lộ Dao, xoay người lên ngựa, Triệu Đạc Trạch mệnh lệnh thuộc hạ:
- Đi.
Hơn mười con ngựa chạy đi, hậu môn Vĩnh Ninh hầu khôi phục yên tĩnh.
Khương Lộ Dao đứng một lúc lâu, mới chậm rãi xoay người, nếu Triệu Đạc Trạch có thể bảo hộ phụ thân, vì sao nàng không thử ái mộ hắn?
Chuyện phụ thân vào thiên lao một lát nữa sẽ truyền tin đến, hơn nữa người phụ thân tố giác là biên giới đại quan Từ Nghiễm Lợi.
Nếu hoàng thượng không sai người tra rõ Từ Nghiễm Lợi, sau khi các phòng trong hầu phủ biết chuyện, còn không phải sẽ bỏ đá xuống giếng?
Khương Lộ Dao lau sạch nước mắt nơi khóe mắt, nàng không vào thiên lao được, chẳng lẽ nàng không bảo hộ được mẫu thân cùng huynh trưởng?
Tuyệt đối không thể để đám thúc bá leo lên đầu nhị phòng.
Khương Lộ Dao vừa đi vừa nghĩ, phụ thân đi đầu cáo trạng Từ Nghiễm Lợi vì thân phận không đủ, không được hoàng thượng coi trọng.
Còn Tần vương thế tử? Ý tứ của Triệu Đạc Trạch, có nghĩa trong tay hắn cũng nắm giữ chứng cứ phạm tội của Từ Nghiễm Lợi...
Nếu Từ Nghiễm Lợi đề cập tới án oan của Dương gia. Khương Lộ Dao thầm nghĩ:
"Tiêu Duệ Hoa sẽ không bỏ qua cơ hội này, cử tử, hắn sẽ lợi dụng cử tử ở kinh thành đang chuẩn bị khoa cử.
Dương Soái bị chết quá oan, quá thảm, các cử tử còn chưa vào con đường làm quan nhất định nhiệt huyết khí phách dâng trào, rất dễ dàng cổ động, văn nhân còn bị cổ động, bá tánh sẽ nhàn rỗi?
Trong kinh thành bá tánh đồng tình Dương Soái rất nhiều, mỗi năm đến sinh thần của Dương Soái đều có bá tánh trộm đưa một phần tâm ý đặt trước đại môn Dương gia.
Mà ngày giỗ của Dương Soái càng có nhiều chùa miếu hương khói suốt ngày không tiêu tan.
Vốn dĩ ân oán giữa Từ Nghiễm Lợi cùng Dương gia không liên quan đến Khương Lộ Dao, nàng cũng không cần phí tâm tư tra hỏi.
Nhưng hôm nay Khương nhị gia đã tố giác Từ Nghiễm Lợi, bọn họ chính là địch nhân không chết không ngừng...
Khương Lộ Dao không vào thiên lao được, không gặp được Khương nhị gia, chỉ cần Từ Nghiễm Lợi bị đạp ngã, Khương nhị gia sẽ được phóng thích, hoàng thượng sẽ không ban chết cho hắn.
- Tiểu thư, người đi đâu?
- Đi tìm tổ phụ, tổ mẫu.