Đăng vào: 12 tháng trước
Dương Vận đã lăn tới góc tường, tiếng rêи ɾỉ khản đặc thoát ra từ cổ hỏng, cả người khi thì cuộn lại, khi thì thẳng đơ như cái que. Vị quản sự đầu không có lấy một sợi tóc đen là tổng quản sự Trường Diễn Tinh Quân, hắn chỉ huy vài tên thuộc hạ qua đó nhấc người, sau đó đưa tay bắt mạch.
Mộ Cửu vừa liếc về phía Dư Tiểu Liên liền nghe thấy Trường Diễn kinh hô: " Long Cốt Thảo?"
Long Cốt Thảo, Mộ Cửu nghe được ba chữ này cũng giật mình không ít.
Long Cốt Thảo chính là một loại cỏ mang độc tính cực mạnh sinh trưởng ở Ma giới, phàm là nơi nó sinh trưởng đều có rắn độc, mãnh thú ẩn núp, muốn đi vào sâu bên trong trăm dặm không phải là dễ. Khi nàng mới học luyện đan, Lưu Dương có nói cho nàng biết, đan dược chế từ loại cỏ này, dùng một lần sẽ bị đoạn mạch, hai lần chặt đứt tiên căn, ba lần rơi vào Lục Đạo Luân Hồi, không thể chuyển thế.
Bởi vậy, tuyệt đối không có người nào trên Tiên giới muốn đụng vào loại cỏ này, càng không nói đến Thiên Binh Doanh.
Vậy mà trước mắt, trong cơ thể Dương Vận lại có dấu vết của Long Cốt Thảo?
" Thực sự quá to gan!" Gương mặt của Trường Diễn Tinh Quân trầm xuống. Hắn cầm một mảnh vỡ của ấm trà dưới đất, ngửi một cái, sau đó ánh mắt liền quét qua những người đứng đây, " Long Cốt Thảo chính xác là được thả vào ấm trà này, rốt cuộc là ai dám làm việc ác độc như vậy ở Thiên Đình?"
Dương Vận đang được các vị tiên quan dùng tiên đan chữa trị nằm dưới đất vừa vặn nghe được câu này, mặt biến sắc, lập tức trở mình chỉ ra ngoài cửa: " Nhất định là họ Doãn! Nhất định là họ Doãn! Họ Doãn, ngươi đi ra đây cho ta!" Hét xong, cũng không quản tay chân có khí lực hay không, nàng ta điên cuồng nhào ra khỏi cửa.
Doãn Tuyết Như vẫn đứng đó, nhưng sắc mặt đương nhiên đã chuyển lạnh, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Dương Vận.
" Doãn Tuyết Như, chuyện gì thế này?" Trường Diễn Tinh Quân nhanh chân đi đến, hắn thật không ngờ, nữ nhân cãi nhau mà cũng có thể hạ độc hại người đến mức độ này.
" Không biết." Thái độ Doãn Tuyết Như trước sau như một, rất có phong cách ném ra một câu như vậy.
Mộ Cửu khâm phục nàng ta cực kì, dáng dấp của Dương Vận kia quả thực đang muốn đẩy nàng ta vào chỗ chết, ngược lại nàng ta thì tốt rồi, phun ra một câu " không biết" ngắn ngủi là hết.
Khi nhìn ra tình trạng của Dương Vận có gì đó không đúng, phản ứng đầu tiên của Mộ Cửu chính là nghĩ Dương Vận bị ám hại. Đến khi nhìn thấy Doãn Tuyết Như, trong đầu nàng xác thực có lóe lên ý nghĩ, nàng ta chính là người khả nghi nhất.
Nhưng lúc này, nàng lại cảm thấy kì quái, Dương Vận dựa vào đâu mà khẳng định Doãn Tuyết Như chính là người hạ thủ?
Coi như trước đó hai người họ có thù, dựa vào tính cách của Doãn Tuyết Như, nàng ta sẽ không dùng thủ đoạn thấp kém như vậy để trả thù mới phải?
Hay là, Dương Vận đang sử dụng khổ nhục kế, muốn vu oan Doãn Tuyết Như?
Dù sao, một khi chuyện lén lút thu gom Linh Cốt Thảo bị lộ ra ngoài, Dương Vận vu oan thành công, Doãn Tuyết Như tuyệt đối không thể không bị đuổi khỏi Thiên Đình. Thêm vào tội mưu hại đồng môn nữa, chỉ sợ về sau khó đảm bảo được chuyện có thể tu thành chính quả. Đã như thế, Dương Vận đúng là có thể triệt để báo thù rồi.
Mộ Cửu nhìn Dương Vận, ánh mắt nàng ta đang gắt gao trừng về phía đối diện, móng tay đâm sâu vào mặt đất.
Nếu không có sự thù hận cực lớn, người bình thường sẽ không có dáng vẻ này.
Mộ Cửu thở dài trong lòng, nếu sớm biết Dương Vận trúng độc, nàng chính là chết cũng không thèm dính vào, trước mắt, tuy rằng nàng không phải là đối tượng bị hướng đến, nhưng nàng không đi được, mà ở lại nơi này thì không biết sẽ phiền muộn cỡ nào.
" Các ngươi đi xung quanh tìm kiếm!"
Trường Diễn Tinh Quân hạ lệnh, sau đó ngồi xuống trên cái ghế mà Dư Tiểu Liên mang ra.
Trên Tiên giới, lục soát một cái sân là chuyện hết sức dễ dàng, không bao lâu sau, một tiên quan miệng hô "Tinh Quân", nhanh chân chạy lại: " Bẩm báo Tinh Quân, thuộc hạ tìm thấy một cái hộp trong bụi hoa, bên trong còn hai viên Linh Cốt Thảo đan!"
Hắn đưa tay lên, trong tay là một cái hộp gỗ vuông vắn cực nhỏ.
Mộ Cửu lập tức rướn cổ nhìn sang. Dương Vận nỗ lực ngồi dậy, Doãn Tuyết Như vốn không nhìn về phía này, lúc này cũng không tự chủ được mà quay lại.
Chỉ có Dư Tiểu Liên, khi nhìn thấy chiếc hộp này liền cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Trường Diễn Tinh Quân cầm lấy cái hộp kiểm tra một chút, sau đó nhấc hai viên đan dược bên trong lên xem, cuối cuối mắt rơi xuống chiếc hộp nhỏ có khắc hình một đóa hoa sen đó: " Chiếc hộp này, các ngươi có biết không?"
Sắc mặt của Dư Tiểu Liên trắng bệch.
Dương Vận nói: " Đây... đây không phải là của Tiểu Liên sao?" Nói xong, nàng ta quay đầu nhìn Tiểu Liên, " Ta nhớ đây là hộp thuốc của ngươi, dùng để đựng Cố Nguyên Đan!"
Lúc này, nàng ta cũng vô cùng mở mịt, rõ ràng nàng ta đã đem Long Cốt Thảo đan ném vào ấm trà của Doãn Tuyết Như, sau đó lại lấy chiếc lọ của Mộ Cửu giả mạo làm bình đựng đan dược giấu sau bụi hoa, tại sao lại biến thành trong trà của nàng ta có độc, mà người hạ độc lại biến thành Tiểu Liên?... Trong hộp có Long Cốt Thảo đan, mà hộp lại là của Dư Tiểu Liên, không xác định nàng ta là "hung thủ" thì là ai?
" Không phải ta!" Dư Tiểu Liên cuống đến mức tay chân không biết để đâu.
" Vậy ngươi giải thích thế nào?" Trường Diễn Tinh Quân gõ lên chiếc hộp nhỏ.
" Ta không biết!" Nàng ta biện bạch, sau đó chợt chỉ vào Doãn Tuyết Như, lại chỉ vào Mộ Cửu, " Muốn làm cũng chỉ có họ làm, sao có thể là ta!"
Mộ Cửu chớp mắt, tại sao lại kéo lên đầu nàng rồi?
Nàng ta không muốn gánh tội, nàng càng không muốn! Ai vừa rồi còn sai nàng như nha hoàn, còn quát mắng nàng nữa?
Đúng là biết bịa chuyện thật đấy!
" Ta vừa mới đến, gặp Dương tiểu thư chưa quá vài lần, tại sao phải đi hại nàng? Thêm nữa, cái hộp này là của ngươi, nếu không phải do ngươi thì chính là do người nào đó thân cận với ngươi. Chẳng lẽ ta có thể cạy khóa cửa nhà ngươi ra để vu oan sao? Mà coi như là vậy, ngươi cũng phải đưa ra chứng cứ chứ!"
Mộ Cửu cũng không sợ họ, chỉ là trước đây nàng không muốn vô cớ gây xung đột mà thôi.
Dư Tiểu Liên không cãi được, đành phải quay sang nhìn Dương Vận.
Vừa nhìn, sắc mặt nàng ta liền trở nên vừa sợ hãi vừa kinh ngạc.
Ánh mắt Dương Vận nhìn nàng ta không còn khiếp sợ như vừa nãy, mà mang theo ý tìm tòi nghiên cứu.
" Ngươi nhìn ta làm gì?"
Dương Vận không nói gì, rũ mắt xuống.
Ngoài mặt tuy không nói, nhưng trong lòng nàng ta có vô vàn suy nghĩ. Vốn nàng ta định hại Mộ Cửu và Doãn Tuyết Như, không nghĩ tới lại biến thành nàng ta và Dư Tiểu Liên là người bị hại. Nàng ta và Dư Tiểu Liên quen nhau từ nhỏ, đương nhiên không tin Tiểu Liên sẽ hại mình, nhưng tại sao thuốc độc lại ở trong trà của mình?
Nàng ta chọn đúng thời điểm Quách Mộ Cửu không ở nhà, ngay cả con thỏ tinh cũng vác rổ đi chợ, họ không có khả năng động tay động chân. Cho dù là Doãn Tuyết Như... tuy Dương Vận vô cùng muốn đưa nàng ta vào chỗ chết, nhưng thời gian nàng ta và Dư Tiểu Liên trở về không chênh lệch nhiều, nàng ta không thể nào có thể xoay chuyển được tình huống trong thời gian ngắn ngủi đó được.
Mà mấu chốt chính là, Doãn Tuyết Như sao có thể biết được chuyện nàng ta hạ Long Cốt Thảo đan vào trà?