Đăng vào: 12 tháng trước
Ta nhất thời cảm giác sâu sắc không nói gì, rất muốn nói sau đó thì sao? Thế nhưng ta biết, nói như vậy sẽ hậu văn, liền như vậy coi như thôi.
Ta biết, ở cổ đại, quan hệ biểu huynh muội là phức tạp nhất. Không nghĩ tới hôm nay lại bị nàng đụng, thế nhưng với tư cách là tướng công của nàng mà nói, đây có tính là bị khi dễ hay không nhỉ?
"Hả? Hóa ra là biểu ca à, thật là sơ xuất không xa nghênh đón, mong biểu ca tiết nhục chí a." Ta cung kính nói, có điều như cũ ôm Tang tiểu thư.
"Hừ!" Lăng thiếu gia hừ một tiếng thì không còn đoạn sau, ta ngược lại thật có chút cân nhắc nhìn hắn.
"Ngươi còn không mau thả biểu muội ta ra." Ta nhìn vừa ở mức khách khí, ngữ khí Lăng thiếu gia đúng là có chút ôn hòa.
Ta nghe vậy, cũng không nhanh không chậm buông tay bên hông Tang tiểu thư ra, cũng không dấu vết đem Tang tiểu thư kéo ra hướng phía sau ta, che tầm mắt Lăng thiếu gia nhìn sang.
"Ngươi." Lăng thiếu gia có chút nổi nóng nói, lại đem biểu muội hắn che giấu rồi.
"Cái kia, biểu ca." Ta có chút ám muội liếc mắt nhìn hắn, có chút gò bó cười nói.
"Hả?" Lăng thiếu gia đáp một tiếng, không chút nào đem ánh mắt người chung quanh nhìn hắn, trong mắt vẫn chỉ có Tang tiểu thư phía sau Thương Lạc Dục.
Ta nhìn vị Lăng thiếu gia trước mắt này vẫn không nhìn ta, mà vẫn trừng trừng hướng phía sau ta nhìn, không tự giác giận dữ. Người này thật sự là không biết điều, thân sắp là người Tang tiểu thư gọi là phu quân, sao có thể để nương tử mình bị người ta nhòm ngó chứ? Không được, đến chính diện phu cương.
"Ngày hôm nay chính là ngày ta và Tang tiểu thư thành thân, bây giờ đang là lúc thay y phục, ngươi cảm thấy ngươi có thể vào không?" Ta trước đè nén đại hỏa không tên trong lòng, rất có lễ phép nói, nhưng giọng điệu vẫn bay ra tia hàn khí.
Nhưng ta càng muốn nói một mình đại nam nhân ngươi chạy đến nơi nữ nhân thay quần áo mưu tính chuyện gì? Lẽ nào không sợ bị đám nữ lang nuốt sống sao? Một tiểu bạch trắng cao như thế. Đối với lần này, trong lòng ta đối với vị Lăng thiếu gia kia hết sức xem thường.
"Hừ! Ngươi là nữ tử, sao có thể cưới biểu muội ta, đúng là ngươi nên đi ra ngoài!" Lăng thiếu gia cuối cùng cũng coi như tỉnh táo lại, nhìn ánh mắt một đám nữ lang chung quanh này phát tởm, thân thể bất giác run lên. Nhưng nhìn đến trước mắt nữ tử cùng biểu muội kết hôn, trong lòng đột nhiên phẫn nộ, tàn nhẫn nói.
"À? Nói như vậy, Lăng thiếu gia ngươi cho rằng Tang tiểu thư với ai cùng nhau thích hợp nhất?" Bị Lăng thiếu gia nói như thế, ta ngược lại thật chậm rãi thả lửa giận trong lòng xuống. Như vậy ta thật không giống ta trước đây, nếu Lăng thiếu gia ngươi nói như thế, như vậy ta không cố gắng chơi tới một hồi thực sự quá không hợp nổi với cá tính của ta đây hơn nữa còn là đặc vụ người hiện đại đặc biệt ưu tú rồi. Một người cổ đại nho nhỏ, lại cũng dám khiêu chiến ta, nên nói là trâu mới sinh không sợ cọp sao?
"Đó đương nhiên phải là...." Lăng thiếu gia đột nhiên trở nên khí phách phong hảo, đang chuẩn bị nói ra lời nói trong lòng vẫn úp úp mở mở, lại bị ta trực tiếp mở miệng cắt đứt.
"Chẳng lẽ là Lăng thiếu gia?" Ta có chút cân nhắc nhìn thẳng hắn, một bộ vẻ mặt ta hiểu.
Lần này trực tiếp làm cho Lăng thiếu gia nói không ra lời, vừa còn phí phách phong hảo, hiện tại trực tiếp bị thuấn sát làm một bộ dáng vẻ lúng túng mặt đỏ mãnh liệt nắm lấy. Lăng thiếu gia nhìn thấy vẻ mặt Thương Lạc Dục thì biết, nếu như hắn thật sự đáp lại, chỉ sợ sẽ bị nàng phản bác đến càng lợi hại. Thế nhưng không chấp nhận, mình lại thực sự không nghĩ ra ngoài mình ra còn ai... xứng đôi. Cho tới nay, hắn đều cho rằng biểu muội muốn gả cho hắn.
Bởi vì hắn biết trong nhà của hắn đều có ý để hắn với biểu muội hắn tác hợp với nhau, chỉ là hắn không biết ý tứ của biểu muội bên này thôi. Có điều gia thế hắn là quan lớn, mà gia thế biểu muội chính là đời đời làm thương nhân, thương quan kết hợp lại không thể tốt hơn, huống hồ chi hai nhà còn thân cận như vậy, thân càng thêm thân lại thích hợp hơn hết.
Từ xưa tới nay không phải đều là kiểu như vậy sao.
Quan trọng nhất là, gia tộc của bọn họ qua lại luôn luôn cực kỳ thân cận. Nghĩ đến biểu muội nhất định sẽ gả cho hắn như vậy, hắn tự nhận là phong lưu phóng khoáng, anh tuấn tiêu sái, người ái mộ nhiều vô số kể, hơn nữa tài hoa hơn người, là tài tử nổi danh kinh thành. Mà biểu muội cũng tài mạo song song, từ nhỏ đến lớn là hơn người được người gọi giống như một đôi thiên tiên.
"Sao? Chẳng lẽ không đúng Lăng thiếu gia sao?" Ta nhìn Lăng thiếu gia dảng vẻ tràn đầy tự tin này, thì cảm giác sâu sắc cái hài giấy này lại rơi vào trong cái gọi là thế tục quan, chẳng lẽ không biết kiêu ngạo khiến người lạc hậu sao? Ta thật muốn hảo hảo đả kích hắn một phen, sắc mặt như người mắc nợ như vậy.
"Ngươi!" Lăng thiếu gia cuối cùng cũng bị nữ nhân trước mắt làm cho tức giận. Hắn xưa nay chưa từng bị người khi dễ qua, từ nhỏ đến lớn hẳn là mọi người đểu ở trước mặt và sau hắn ca ngợi hắn, hôm nay lại ở trước mặt nữ nhân bị thiệt thòi, có thể thấy được tức giận lớn bao nhiêu.
"Nếu không phải Lăng thiếu gia ngươi, như vậy xin mời ngươi đi ra ngoài đi. Còn tiếp tục ở trong phòng tân hôn thay y phục, ta thật không biết ngày mai sẽ có tin đồn gì bay ra. Ta cũng không muốn làm mất mặt mũi nương tử ta, lại có biểu ca như vậy." Nếu không phải Tang tiểu thư ở phía sau lôi kéo quần áo ta một hồi, ta thật muốn trực tiếp dùng lời nói công kích tiêu diệt hắn, đành phải lạnh lùng nói.
Xoay người, trực tiếp đem cái kia người ở phía sau vẫn không ngừng gãi ngứa nàng ôm vào trong lòng, còn vô cùng nghịch ngợm đem đầu chôn ở trong cần cổ của nàng quấy rầy chút. Mà Tang tiểu thư cũng hết sức phối hợp, làm một bộ vẻ mặt sủng nịch, giơ tay vuốt lưng của ta, trong miệng phả khí, cười duyên nói: "Xấu ~"
"Ừ ~" Trong miệng ta đáp lời, trong lòng thì lại lật gần N lần lạnh nhạt...
Lăng thiếu gia trừng trừng nhìn người hắn ngày nhớ đêm mong lúc này người lại ở trong lòng nàng, thành nàng nhân chi phụ, hơn nữa cái kia hắn cũng không phải hắn, mà là nàng!
Vả lại Tang tiểu thư còn trước mặt của hắn cùng Thương Lạc Dục ám muội không ngớt, chuyện này thực sự khiến Lăng thiếu gia chịu không nổi. Thẳng tức giận đẩy cửa bỏ đi, để lại một đám lang nữ đang nhìn Tang tiểu thư cùng "Cô gia" mà buồn nôn.
Lời editor: Lâu quá chưa post chương mới