Đăng vào: 12 tháng trước
Giờ nếu hai ông em trai của Robert cũng như vậy thì tốt. Tuy chậm nhưng Renly Baratheon vẫn lù lù tiến đến từ phía Đông Bắc cùng với các điền chủ phương Nam và hầu như không đêm nào Tyrion được ngủ an bình kể từ khi nghe tin Lãnh chúa Stannis đang cùng hạm đội tiến đến Blackwater Rush. À thì hiện tại họ có đủ lửa rừng để đối phó, nhưng mà…
Tiếng ồn ào trên đường phố đã đánh gãy suy nghĩ lo lắng của hắn. Tyrion cẩn thận kéo rèm kiệu nhìn ra. Họ đang vượt qua Quảng trường của Những người đóng giày (Cobbler’s Square), nơi đám đông đang tụ tập dưới mái hiên được che bằng da để lắng nghe lời của một vị tiên tri đang vẽ hươu vẽ vượn. Theo cách ăn mặc rách dưới với những sợi dây nối các mảnh vá trên áo choàng, hắn trông giống như các huynh đệ khất cái khác.
“Đồi trụy!” Người đàn ông đó hét to lên. “Đây chính là lời cảnh báo. Đây là trừng phạt của Thiên Phụ!” Hắn chỉ lên ngôi sao chổi đỏ trên bầu trời. Từ góc độ này, lâu đài trên đồi Aegon’s Hill vừa vặn nằm phía sau nó, ngôi sao chổi như thể đang treo trên những ngọn tháp của lâu đài. Một sân khấu không thể tốt hơn, Tyrion nghĩ. “Chúng ta đã trở nên béo ú, dơ bẩn và hủ hóa. Hai anh em ruột rủ nhau ngủ trên giường của đức vua và hậu quả của loạn luân trong hậu cung đã sản sinh ra một tiểu ma hầu độc ác. Những tiểu thư quý tộc cao cao tại thượng thông dâm và sinh ra những con quỷ. Ngay cả Đại giáo chủ cũng quên đi các chư thần. Ông ta tắm trong nước thơm, thụ hưởng sơn hào hải vị trong khi các đệ tử của mình chết đói. Sự ngạo mạn đến trước cầu nguyện, những con giòi đang thống trị các lâu đài của chúng ta và vàng là tất cả… nhưng không lâu nữa đâu. Mùa hè hư thối này sẽ chấm dứt và những kẻ mạo danh đức vua sẽ bị trừng phạt. Hắn sẽ bị lợn rừng mổ bụng, mùi hôi thối sẽ bay tận trời và hàng ngàn con rắn sẽ chui ra từ bụng hắn, trườn ra cắn người.” Hắn lại chỉ tay vào ngôi sao chổi và tòa thành. “Người báo hiệu đã đến, hãy tinh lọc bản thân, các thư thần đang gào thét, nếu không họ sẽ tinh lọc chúng ta. Hãy tắm mình bằng rượu chính nghĩa, nếu không sẽ phải tắm mình trong lửa. Lửa!”
“Lửa!” Những người khác phụ họa, nhưng một tiếng gầm đe dọa đã dập tắt những tiếng đang kêu gào. Tyrion cảm thấy an tâm, ra lệnh cho kiệu đi tiếp, chiếc kiệu giống như con thuyền đi trong bão táp, liên tục nghiêng ngả khi những Burned Men chen ngang đám người. Khá lắm “Tiểu ma hầu”, tên kia cũng đánh giá lão Đại giáo chủ đúng đấy. Đó chẳng phải là lý luận của Nguyệt Đồng (Moon Boy) nói với hắn hôm trước sao? Một người sùng đạo kính bái bảy chư thần nhiệt tình đến mức lấy họ làm thức ăn trên bàn bất cứ khi nào có thể. Ký ức về lão béo ngu ngốc khiến Tyrion mỉm cười.
Hắn cảm thấy mừng khi về đến Red Keep mà không gặp bất kỳ cố sự nào nữa. Khi bước lên những bậc thang về phòng, Tyrion thấy có hy vọng hơn hắn đã hình dung. Thời gian đó là tất cả những gì mình thực sự cần, thời gian để ghép các mảnh ghép riêng lẻ vào nhau. Khi chuỗi liên hoàn xong… hắn mở cửa thư phòng.
Cersei đang đứng ở cửa sổ quay người lại, tà váy mong manh xoay quanh hông. “Sao cậu dám bỏ qua lời triệu của ta!”
“Ai cho phép chị bước vào tháp của tôi?”
“Tháp của cậu? Đây là lâu đài hoàng gia của con trai ta.”
“Cứ coi như thế đi.” Tyrion cảm thấy rất không hài lòng. Crawn cần phải được giáo huấn nhiều hơn. Hôm nay đến phiên Đội huynh đệ mặt trăng của hắn canh gác. “Thực tra tôi đang định đến chỗ chị.”
“Thật sao?”
Hắn đóng cửa lại phía sau. “Chị nghi ngờ tôi?”
“Luôn luôn, và ta có lý do để làm điều đó.”
“Tôi bị tổn thương đấy.” Tyrion khập khiễng bước đến bàn rót một ly rượu. Hắn biết nói chuyện với Cersei kiểu gì miệng lưỡi cũng trở nên khô đắng. “Nếu tôi làm chị tổn thương thì tôi muốn biết tại sao.”
“Cậu là một con giòi nhỏ nguy hiểm. Myrcella là con gái duy nhất của ta.
Ng.uồ.n .từ. s.it.e .Tr.uy.en.Gi.Cu.ng.Co..c.om. Vậy mà cậu thực sự nghĩ rằng ta sẽ cho phép cậu bán nó như một bao yến mạch?”
Hóa ra là chuyện về Myrcell, hắn nghĩ. À, nếu trứng đã ấp thì cần phải xem màu sắc con gà là gì. “Như thế nào lại giống một bao yến mạch? Myrcella là một công chúa. Chẳng lẽ không có ai nói nó sinh ra phải có nghĩa vụ gì sao? Hay chị định cho nó cưới Tommen?”
Bàn tay chị ta giơ lên đánh xuống, chạm vào ly rượu khiến nó đổ xuống sàn. “Bất kể có là em trai hay không thì ta sẽ cũng sẽ rút đầu lưỡi cậu vì những gì vừa nói. Ta là nhiếp vương thay thế cho Joffrey, không phải cậu, và ta nói rằng Myreclla sẽ không bị đưa đến cho người Dornish như cách ta bị đưa đến cho Robert Baratheon.”
Tyrion vẩy vẩy rượu ra khỏi ngón tay và thở dài. “Tại sao? Nó sẽ an toàn ở Dorne hơn là ở đây.”
“Cậu là ngu đến bất trị hay là phát rồ? Cậu biết rõ như ta rằng gia tộc Martell không thích thú gì chúng ta.”
“Gia tộc Martell có mọi lý do để ghét chúng ta. Dù vậy, ta hy vọng họ sẽ đồng ý. Sự bất mãn của hoàng tử Doran với gia tộc Lannister chỉ có thể kéo dài trong một thế hệ, nhưng người Dornish đã giằng co chống lại Storm’s End và Highgarden hơn một ngàn năm nay, và Renly đã có được lòng trung thành của Dorne. Myrcella mới chín tuổi và Trystane Martell mười một tuổi. Ta hy vọng chúng sẽ cưới nhau khi Myrcella mười bốn tuổi. Từ giờ đến lúc đó, nó sẽ lấy thân phận khách quý ở Sunspear, dưới sự bảo trợ của hoàng tử Doran.”
“Một con tin.” Cersei nói, miệng méo xẹo.
“Một khách quý,” Tyrion khăng khăng, “ và tôi chắc chắn Martell sẽ đối xử với Myrcella tốt hơn nhiều so với Joffrey đối xử với Sansa Stark. Tôi dự định sẽ gửi hiệp sĩ Arys Oakheart đi cùng với nó. Với một hiệp sĩ trong ngự lâm quân hộ vệ, sẽ không ai dám quên địa vị của nó.”
“Một hiệp sĩ Arys nhỏ nhoi thì có làm được gì nếu một ngày nào đó Doran Martell quyết định sẽ dùng cái chết của con ta báo thù cho em gái lão.”
“Martell là người quá trọng danh dự để giết một đứa con gái chín tuổi, đặc biệt lại là một đứa bé ngọt ngào và trong sáng như Myrcella… Ngày nào con bé còn ở bên cạnh lão, lão có lý do để tin chắc chắn rằng những lời hứa hẹn của chúng ta là thực, đó là chưa kể các điều kiện của chúng ta rất hậu hĩnh, khó có thể từ chối. Myrcella chỉ là một phần nhỏ trong đó. Tôi cũng hứa sẽ đưa ra kẻ giết em gái lão, một chỗ trong Hội đồng, vài lâu đài ở Marches…”
“Quá nhiều.” Cersei bước xa khỏi hắn, nôn nóng như một con sư tử cái, những tà váy vờn quanh. “Cậu đã đề nghị quá nhiều, nó sẽ không thể được thực hiện nếu không có sự đồng ý của ta.”
“Chúng ta đang nói đến hoàng tử của Dorne. Nếu tôi đưa ra đề nghị ít hơn, ông ta sẽ nhổ nước bọt khinh thường.”
“Quá nhiều.” Cersei khăng khăng, bước lại.
“Nếu là chị thì chị đề nghị cái gì? Cái lỗ giữa hai chân chị à?” Tyrion nói, lần này hắn phát hỏa thực sự.
Lần này thì hắn dính cái bạt tai thực sự. Đầu của hắn như văng ra. “Đúng là bà chị ngọt của ngọt ngào.” Hắn nói. “Tôi hứa với chị, đây là lần cuối cùng chị được phép đánh tôi.”
Chị hắn cười to. “Đừng có đe dọa ta, thằng nhỏ. Cậu nghĩ rằng bức thư của Cha sẽ giúp cậu an toàn? Nó chỉ là một mảnh giấy thôi. Eddard Stark cũng có một mảnh giấy như thế, cậu xem hắn có kết cục gì.”
Eddard Stark không có Đội Tuần Thành Phố, Tyrion nói, cũng không có đội quân của riêng mình, hay những đánh thuê mà Bronn đã thuê. Ta thì có. Hay hắn hy vọng thế. Tin tưởng vào Varys, vào Hiệp sĩ Jacelyn Bywater, vào Bronn. Lãnh chúa Stark có lẽ lúc trước cũng có cảm giác của hắn lúc này.
Nhưng hắn không nói gì. Một người thông minh không bỏ thêm củi vào chậu lửa đang phừng phừng. Thay vào đó hắn rót thêm một ly rượu. “ Sao chị nghĩ Myrcella có thể an toàn nếu King’s Landing thất bại? Renly và Stannis sẽ treo đầu con bé bên cạnh chị và các con.”
Và Cersei bắt đầu khóc.
Tyrion Lannister vốn không hề kinh ngạc ngay cả khi Aegon Kẻ Chinh Phục tự mình đốt căn phòng, cưỡi một con rồng và cắn bánh Chanh nhưng giờ đây lại ngạc nhiên. Hắn đã không nhìn thấy chị gái khóc kể từ khi bọn họ là những đứa trẻ vui đùa ở Casterly Rock. Bất giác hắn bước gần đến nàng. Mỗi khi chị gái khóc, bạn luôn muốn an ủi… nhưng đây là Cersei. Hắn đưa bàn tay ngắn ngủn của mình lên vai chị ta.
“Đừng động vào ta,” chị ta nói, tránh người đi. Hắn không cảm thấy khó chịu, nhưng cảm giác còn đau hơn cái tát mà chị ta vừa dành cho hắn. Đỏ bừng mặt, vừa khổ vừa giận, Sersei thở phì phò. “Đừng có nhìn ta, đừng… đừng có nhìn ta với ánh mắt đó… nhất là cậu.”
Lịch sự, Tyrion quay người đi. “Ta không có ý định đe dọa chị, ta hứa với chị, Myrcella sẽ không xảy ra chuyện gì.”
“Nói dối,” chị ta nói phía sau lưng hắn. “Ta không phải là đứa trẻ, đừng có lấy những lời hứa trống rỗng đó làm yên lòng ta. Cậu cũng nói với ta là cậu sẽ giải thoát cho Jaime. Vậy, anh ấy giờ ở đâu?”
“Tại Riverrun. Tôi nghĩ thế. An toàn và được bảo vệ, cho đến khi tôi tìm được cách giải thoát cho anh ấy.”
Cersei sụt sịt. “Nếu ta sinh ra là đàn ông thì tốt. Ta sẽ không cần sự giúp đỡ của cậu. Cũng sẽ không phát sinh chuyện này. Sao Jaime có thể để cho thằng bé đó bắt mình chứ? Và Cha, ta đã tin vào ông ấy, ta thật ngu ngốc, nhưng giờ ông ấy đang ở đâu khi anh ấy đang cần ông ta như vậy? Ông ta đang làm gì?”
“Đang tiến hành chiến tranh.”
“Phía sau những bức tường của Harrenhal sao?”Chị ta khinh miệt. “Thật là một chiến pháp kỳ quặc. Nói thẳng ra là trốn tránh đi.”
“Chị nên động não.”
“Vậy cậu gọi nó là gì? Cha ngồi trong một lâu đài và Robb Stark ngồi trong một lâu đài khác và không ai làm bất kỳ cái gì.”
“Cả hai người đều đang ngồi đợi.” Tyrion chỉ ra. “Mỗi người đang chờ đợi người kia hành động, giống như con sư tử liếm mép ngồi yên cũng khiến con nai sợ hãi không dám chuyển động, hồn phi phách tán. Và dù con nai có chạy hướng nào thì cuối cùng con sư tử cũng bắt được hắn, và nó biết thế.”
“Và cậu chắc rằng Cha là con sư tử đó.”
Tyrion cười nhạt. “Chẳng phải điều đó thể hiện trên lá cờ gia tộc của chúng ta sao.”
Chị ta không thèm để ý đến nụ cười của hắn. “Nếu hôm nay người bị bắt là Cha, Jaime chắc chắn sẽ không ngồi im như thế. Ta đảm bảo điều đó.”
Jaime sẽ liều mình đánh phá thành trì Riverrun, và Những người lạ sẽ có cơ hội thâm nhập. Hắn chưa bao giờ biết đến kiên nhẫn, không hơn chị là bao, chị gái ngọt ngào ạ. “Không phải ai trong chúng ta cũng anh dũng như Jaime, nhưng vẫn còn những cách khác để chiến thắng trong các cuộc chiến tranh. Binh lực Harrenhal mạnh mẽ và ở vị trí tốt.”
“Và King’s Landing thì không, cả hai chúng ta đều biết rõ điều ấy. Trong khi Cha và thằng nhóc nhà Stark ngồi chơi trò sư tử thì Renly đã hành quân đến roserroad. Hắn sẽ tiến đến cổng thành trong vài ngày tới.”
“Thành phố sẽ không thất thủ trong một ngày. Từ Harrenhal đi thẳng có thể xuyên xuống Kingsroad, Rendly sẽ không kịp chiếm thành trước khi Cha tiến đánh từ phía sau. Nói cách khác, quân đội của Cha như cái búa, những bức tường thành phố như cái đe, hình ảnh tuyệt vời.”
Đôi mắt xanh của Cersei nhìn hắn chằm chằm, nghi ngờ nhưng đã muốn tin những lời hắn nói.
“Và nếu Robb Stark xuất binh?”
“Harrenhal cách Trident khá gần, đủ để chặn Roose Bolton khi hắn dẫn quân phương Bắc đến hội ngộ với đội kỵ binh của Young Wolf. Stark không thể đến King’s Landing mà không đi qua Harrenhal và ngay cả khi hội được quân với Bolton thì hắn cũng không đủ mạnh để vượt qua đó.”
Tyrion mỉm cười chiến thắng. “Trong lúc đó thì Cha dưỡng quân ở Riverrlands, và chú Stafford sẽ tập quân ở Rock.”
Cersei nhìn hắn nghi ngờ. “Sao cậu biết tất cả những việc này? Cha nói với cậu ý định của ông khi gửi cậu đến đây?”
“Không. Tôi có liếc qua bản đồ.”
Ánh mắt của chị ta chuyển thành tia ghét bỏ. “Tiểu tử, những lời hoa ngôn vừa rồi chỉ là dự định trong đầu cậu, đúng không?”
Tyrion cười. “Chị gái ngọt ngào, tôi hỏi chị, nếu chúng ta không có cơ thắng, liệu nhà Stark có thỉnh cầu ngưng chiến không?” Hắn đưa bức thư mà hiệp sĩ Cleos Frey chuyển đến ra. “Tên Young Wolf đã đưa ra điều kiện, chị xem đi. Tất nhiên đó là những điều kiện không thể chấp nhận được, nhưng cũng là đã bắt đầu. Chị có muốn xem không?”
“Có chứ.” Thái hậu quay lại. “Sao cậu có được nó? Thư này được gửi đến cho ta cơ mà.”
“Cánh tay phải để làm gì nếu không xử lý các vấn đề của chị?” Tyrion đưa cho chị ta lá thư. Bên má vừa bị Cersei đánh vẫn còn vết vết hằn đỏ. Thôi thì hãy để chị ta đánh nửa mặt mình đi, đó là cái giá nhỏ bù cho việc chị ta sẽ đồng ý hôn sự với người Donish. Hắn giờ có cảm giác việc này sẽ thành công. Và chắc chắn hắn cũng biết rõ tên chỉ điểm… à, đó chính là quả mận trên chiếc bánh pudding mà.