Chương 38: Holographic sight

Trả Băng Vải Lại Cho Em Đi!

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Lâm Gia Thố đã đặt đũa xuống khi nghe Thiệu Càn Càn nói hai chữ "mở hack", nhưng anh cũng không sốt ruột, vẫn luôn chờ đến khi Thiệu Càn Càn buông điện thoại mới hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

Thiệu Càn Càn nhìn chằm chằm điện thoại, sắc mặt rất kém: "Không phải chuyện gì lớn, hai người cứ ăn đi."

Thiệu Khôn khẽ cau mày: "Sao lại không có chuyện gì lớn chứ, chị nhìn mặt mũi mình kìa trắng bệch cả luôn, chị vừa nói mở hack là sao?"

Thiệu Càn Càn không trả lời, chỉ cúi đầu nhấn mở Weibo.

Cô follow rất nhiều vlogger game, lướt xuống một tí liền thấy mấy trang vlogger game nhảy ra. Thiệu Càn Càn lập tức chú ý đến weibo của vlogger game nổi tiếng "rơi xuống đất thành hộp" vừa đăng một tin mới nhất.

' rơi xuống đất thành hộp' tên thật là Nghiêm Đông, từng là thành viên của câu lạc bộ esports IR, đầu năm nay hắn đã rút khỏi IR, nhưng rất nhanh đã ký hợp đồng với nền tảng, mỗi ngày đều sẽ phát sóng trực tiếp.

Lúc hắn còn là tuyển thủ chuyên nghiệp đã cùng các thành viên trong đội đoạt rất nhiều cúp, độ nổi tiếng cũng rất cao, vì thế ở trong giới, lời nói của hắn rất có trọng lượng, cho nên Thiệu Càn Càn mới follow hắn.

Tuy nhiên cô không ngờ hắn lại đăng cái weibo này, lượt share trên weibo của hắn đã vượt qua mười ngàn, trong văn bản của hắn, người được nhắc đến rõ ràng là cô.

Mặc dù không trực tiếp nói tên, nhưng nó chỉ trích Thiệu Càn Càn rất nặng.

【 Đúng là tức giận nói không nên lời mà, trong bảng xếp hạng của sever Châu Á có thể ít bị hack đi không hả? Tôi thật sự phục cái tập tục này rồi đó. Gần đây xếp hạng của sreamer đang hot ấy đuổi theo cũng không kịp luôn. À đúng rồi, hôm qua tôi có xem thử một cao thủ chỉnh sửa lại video, tôi xem xong thì cực kỳ "kính nể", để ý lúc 3 phút 20 giây ấy, cái góc độ đó tầm mắt hoàn toàn bị lá cây ngăn cản không nhìn thấy được, nhưng mà streamer này lại có thể dùng súng headshot, vậy có chuẩn là ổ khóa tự động hay không, tự mà nhận ra.】 . Truyện Hot

Kèm theo đoạn văn bản ấy chính là một video được cắt ghép biên tập, trong video đều là tổng hợp tất cả những phân đoạn xuất sắc của Thiệu Càn Càn từ đầu năm nay cho đến giờ.

Thiệu Càn Càn mím môi, nhấn mở phần bình luận.

【 Cô ấy là? Nữ streamer? 】

【nữ streamer trâu bò gần đây cực hot, ngẫm lại cũng biết là ai】

【Tiên nữ nhỏ bán vỏ dưa! Cho tui lên top! 】

【 Ơ...... Sự thật sao, tui nói mà sao lại chuẩn như vậy chứ】

【mọi người lại xem lúc 5 phút 7 giây kìa, tốc độ phản ứng đó thật đúng là kinh ngạc! Không mở tầm nhìn thì cũng không giải thích nổi! 】

【 không thể nào, tui thích nữ streamer đó nhất á 】

【tôi cảm thấy cô ấy quá đỉnh cao, nếu không mở hack mà lại lợi hại như thế thì có chút khủng bố đó 】

【 một đứa con cái mấy người nghĩ có thể chơi giỏi thế à? 】

【 ủa là con gái thì không thể chơi giỏi à? Chẳng lẽ phải như những nữ streamer giống Lư Phỉ á? 】

【 nhưng mà nói tới, sao Qua Qua lại mở hack được chứ】

【 chậc chậc, fans của vỏ dưa cũng đừng nhảy ra đây, xấu hổ ghê. Lư Phỉ tuy rằng chơi không tốt nhưng người ta là hàng thật nhé, không giống idol nhà mấy người......】

Thiệu Càn Càn nhìn dòng chữ trước mắt, đột nhiên cảm thấy hơi mờ mịt, cô duỗi tay nhéo nhéo mi tâm, mặc dù biết nếu tiếp tục xem sẽ rất mệt mỏi, nhưng vẫn cứ không chịu buông tay.

"Thiệu Càn Càn?" Lâm Gia Thố thấy dáng vẻ cô mất hồn mất vía, nghiêng đầu lại đây ngó điện thoại của cô, nhưng không ngờ rằng, khoảnh khắc anh vừa tiến qua vừa muốn xem thì cô bất ngờ đứng dậy, mặt không cảm xúc nhìn anh.

"Tớ muốn về kí túc xá trước, hai người cứ từ từ ăn." Dứt lời, quay đầu bỏ chạy.

"Thiệu Càn Càn!"

"Chị!"

Tim của Thiệu Càn Càn đập thình thịch, từ trước đến nay cô chơi game trên Weibo chưa bao giờ có bình luận không tốt, cô vẫn cứ cười hi hi ha ha với cư dân mạng, mãi cảm thấy thế giới mạng ảo thật tốt đẹp.

Nhưng cô chưa bao giờ biết, thì ra cư dân mạng trở mặt sẽ kinh khủng như vậy.

Cô không rõ lắm, cũng hơi ngơ, ngày hôm qua cô còn mới tranh cãi với ba công việc của mình tốt biết bao nhiêu, nhưng tại sao chỉ trong một đêm đã đột ngột biến thành thế này, cô càng không rõ lý do Nghiêm Đông lại khẳng định về mình thế, thậm chí hai người bọn họ còn chưa từng nói chuyện với nhau.

Chuyện này, nhất định là có hiểu lầm chỗ nào đó, chắc chắn là sai ở đâu rồi, cô phải tìm hiểu rõ ràng, phải chứng minh bản thân trong sạch!

Lúc này ở nhà ăn, Lâm Gia Thố cơm cũng không ăn, vội lấy điện thoại ra gọi điện cho Trương Thiên Lâm.

Thiệu Khôn: "Anh Gia Thố? Xảy ra chuyện gì, chị của em sao tự dưng lại như vậy?"

"Đừng gấp, anh gọi điện thoại hỏi một chút."

Lâm Gia Thố an ủi Thiệu Khôn, rồi gọi qua điện thoại của Trương Thiên Lâm, sau khi bên kia nhấc máy, anh bình tĩnh nói: "Mày nói gì với Thiệu Càn Càn."

"Hả? Mày vừa ở cạnh Càn Càn à?"

"Ừ ở cạnh, tóm lại là có chuyện gì vậy."

Dáng vẻ Trương Thiên Lâm hơi không biết làm sao: "Thật ra tối qua có một người đăng một cái video nghi ngờ Càn Càn, nói cô ấy mở hack, sau đó thì, cái video này bị một số vlogger game share, tiếp nữa càng share nhiều hơn, chuyện liền ầm ĩ luôn. Lại còn có một vlogger game "rơi xuống đất thành hộp" rất nổi tiếng trong giới tụi tao share nữa. Anh ta có rất nhiều fans, ổng cũng lên tiếng nghi ngờ Càn Càn, cho nên......"

"Mày quen tên đó không?"

"Tao không quen biết ổng, tụi tao khác nền tảng, nhưng tao biết lúc trước anh ta từng là thành viên của chiến đội IR," Trương Thiên Lâm thở dài: "Nhưng mà mày biết đấy, bây giờ streamer live stream mở hack quá nhiều, hơn nữa thời gian trước có mấy người rất giỏi cũng lộ ra bằng chứng mở hack, hiện tại mày hiểu mà mọi người rất nhạy cảm với chuyện này á, Càn Càn dính phải chuyện này, chắc chắn sẽ hút thêm một đống anti fans......"

"Dính phải chuyện này? Mày cũng cho rằng cô ấy mở hack?" Lâm Gia Thố hơi không thể tin nói.

Trương Thiên Lâm gấp gáp nói: "Không không không, tao nào dám nghi ngờ cổ chứ, chỉ là......"

"Chỉ là cái gì."

"Chỉ là cô ấy là con gái, chơi tốt thế này, dù sao vẫn bị mọi người hoài nghi." Trương Thiên Lâm lẩm bẩm nói.

"Vớ vẩn." Lâm Gia Thố mém chút nữa đập bàn, mà anh bất ngờ rít giọng cũng khiến mấy cô gái bên cạnh trộm nhìn thoáng qua anh, nhưng bây giờ anh không hề có một chút suy nghĩ rằng phải bảo trì hình tượng tốt đẹp, ánh mắt lạnh lẽo nói, "Đúng là một đám tâm thần sống trong xã hội cũ."

"Gia, Gia Thố," Trương Thiên Lâm thấy Lâm Gia Thố tức giận liền hơi hoảng, nhưng hắn vẫn nói, "Mày bình tĩnh trước, tao cảm thấy chuyện này có hơi lạ, rõ ràng chưa có bằng chứng nhưng lại kéo ra cả đám anti fans, giống như đã có âm mưu trước rồi."

"Âm mưu trước?"

"Đúng vậy, Càn Càn cũng coi như là một streamer con của trời đi, trong khoảng thời gian này hot cực cũng khiến nhiều người ghen tị." Trương Thiên Lâm nói, "Hazz...... Chẳng biết nhóc con Thiệu Càn Càn có thể chịu đựng nổi không nữa, loại bạo lực trên internet này ấy, thật sự rất kinh khủng."

**

Thiệu Càn Càn cuối cùng đã hiểu tại sao những minh tinh nổi tiếng đó lại vì bình luận chửi bới, mà bỏ Weibo, bởi vì những người comment trên Weibo đều không biết suy nghĩ, không cần bằng chứng.

Trở lại phòng ngủ xong, cô mở Weibo thì chợt nhận ra những bình luận vui đùa thú vị lúc trước đều đã trở thành hư không, thay vào đó là tất cả nghi ngờ, chửi rủa và chế giễu.

Đương nhiên cũng sẽ trông thấy một số id quen thuộc trước đây kiên trì tin tưởng cô, nhưng khi chứng kiến những người tin tưởng cô về sau bị cư dân mạng chèn ép, Thiệu Càn Càn càng thêm tức giận và buồn bực.

Cô tự biết mình trong sạch, chỉ là bị người khác hãm hại.

Vì thế, cô nghĩ nghĩ liền đăng một cái Weibo.

【cảm ơn những bạn đã tin tưởng mình, thanh giả tự thanh, tôi chỉ nói một câu: Tuyệt đối không mở hack. 】

Sau khi đăng Weibo xong, vừa có kẻ tin cô cũng vừa có kẻ nghi ngờ cô.

【 anh Đông đã nói cô ta mở hack, tin anh Đông của tôi 】

【 có mở hack hay không thì tự biết】

【 chơi game mà không bật video, muốn chứng mình thì bật video đi? 】

【 bật video e rằng là một cú có gai...... Sợ hãi. 】

【 bên official sao còn chưa lên tiếng vậy, mở hack thì phải phong sát đi】

【 còn phải nói lời xin lỗi với Lư Phỉ, lúc trước còn đặt hai cô ấy ở vị trí đối lập】

【 Qua Qua chứng minh cho bọn nó xem! 】

......

Thiệu Càn Càn trước nay chưa từng bật video, nguyên nhân ban đầu cũng chỉ vì cô thấy thoải mái, với cả vì không để cho ba mẹ phát hiện nên mới làm việc âm thầm thế đấy. Về sau, cô hòa thuận ký hợp đồng với nền tảng, lúc đầu cứ không nóng không lạnh, cho nên vẫn chưa để ý đến.

Sau lại nổi lên, nhưng cô mãi luôn xem game như một kỹ năng sống, vì thế mặc kệ mọi người tò mò cô là nam hay nữ, đã già hay trẻ, cô đều không bao giờ mở video.

"Càn Càn? Mày sao lại ở trong phòng ngủ vậy, à đúng rồi, hôm nay tao nhìn thấy Lâm Gia Thố và em trai của mày đó, em mày tên là Thiệu Khôn phải không?! Lúc đó tao ứ nhớ ra, hazz tao nghe bọn nó nói, mày cùng đi ăn cơm với Lâm Gia Thố à?" Kha Tiểu Duy ánh mắt đầy nhiều chuyện rơi xuống mặt cô, "Mày sao đấy, làm gì mà rầu rĩ chán nản thế, tao nói cho mày nghe, vừa rồi dọc đường tao đụng phải mấy người trong phòng ngủ của Lôi Nhân Nhân, các cậu ấy còn hỏi tao có phải mày với Lâm Gia Thố quen nhau không? Cái quái gì! Tuyệt zời như vậy hở!"

"Không có." Thiệu Càn Càn bấy giờ làm gì có tâm tư suy nghĩ chuyện này, cô rũ đầu, "Tiểu Duy, bây giờ tao có chút chuyện, chuyện này khi khác tao sẽ giải thích với mày."

Kha Tiểu Duy thấy dáng vẻ cô như vậy cũng thu hồi ý cười: "Mày làm sao vậy?"

"Live stream có chút chuyện."

"Chuyện gì?"

Thiệu Càn Càn không nói chuyện, đưa điện thoại cho cô ấy, Kha Tiểu Duy nhanh chóng mở lên xem, chân mày khi xem đến những lời nói xấu xa của cư dân mạng mà càng ngày càng nhíu chặt.

"Đm! Đây mà là chút chuyện à, đây chính là muốn bôi xấu thanh danh của mày!"

Thiệu Càn Càn nhéo nhéo mi tâm: "Tao sẽ nghĩ cách tự chứng minh mình trong sạch."

"Chứng minh như thế nào? Bọn họ vài giây nói một chuyện thì mày có thể tiếp từng người một à? Tao tin tưởng khả năng của mày, nhưng cảnh quay thế này thì làm sao khôi phục được."

Thiệu Càn Càn cũng biết đây là một chỗ khó, rất nhiều cảnh quay không thể phục hồi được, tựa như trong video mặc dù có lá cây ngăn trở tầm mắt nhưng cô lại có thể ngắm chuẩn là vì: Cô sau khi thấy người đó chạy vào thì chỉ dựa theo cảm giác và phỏng đoán qua loa mà vội lia nhanh, sau đó thì trúng, đây là may mắn kết hợp với năng lực.

Nhưng ai có thể tin tưởng cô.

Còn những nghi ngờ liên quan tới tốc độ phản ứng, cô cũng phải chuẩn bị kế hoạch thật tốt để chứng minh mới được.

Tuy nhiên, dù thế nào đi nữa cô cũng phải mở live stream, mặc kệ ra sao, cố gắng đánh mấy ván làm cho bọn người này câm miệng mới là chuyện quan trọng.

Thiệu Càn Càn nghĩ vậy, lập tức lấy điện thoại và túi xách rồi lao ra khỏi phòng ngủ.

"Càn Càn mày đi đâu vậy!"

"Tao qua chung cư bên kia!"

Đầu óc xoắn thành một chùm keo dán, bây giờ Thiệu Càn Càn chỉ biết, nhiều người đang ủng hộ cô như thế, cô tuyệt đối không thể làm cho những người thích mình thất vọng, cũng không thể làm trò cười cho những kẻ núp trong bóng tối được.

Ngay khi chạy xuống lầu, Thiệu Càn Càn tập trung chỉ muốn đi ra bên ngoài, cho nên cũng không chú ý đến Lâm Gia Thố vừa vặn đứng dưới lầu kí túc của cô.

"Thiệu Càn Càn." Lâm Gia Thố trông thấy cô lao tới như một trận gió, nhưng gọi cô một tiếng song cô chẳng phản ứng gì cả, Lâm Gia Thố cau mày, tiến lên vài bước.

"Cậu đi đâu vậy?"

Thiệu Càn Càn sửng sốt, hơi thở bất ổn quay đầu, "Cậu...... Tớ có việc, xin lỗi, bây giờ tớ thật sự rất gấp."

"Tớ biết." Lâm Gia Thố ngó khuôn mặt nhỏ tái nhợt của người trước mặt, ngực hơi buồn phiền, "Tớ hỏi Quỷ Ca rồi, tớ cũng lên mạng xem rồi, tớ biết tất cả."

Thiệu Càn Càn đồng tử khẽ run lên: "Cậu thấy hết hả?"

"Ừ."

Thiệu Càn Càn cúi đầu, nhớ đến những bình luận trên mạng liền cảm thấy rất khó chịu: "Đã vậy thì, cậu chắc cũng biết tớ đang rất rối, bây giờ tớ chỉ muốn qua bên chung cư rồi mở live stream, nên không nói chuyện với cậu nữa."

Thiệu Càn Càn kéo tay anh ra, rầu rĩ đi đi về phía trước.

Nhưng không đi được hai bước đã bị Lâm Gia Thố túm trở về: "Bây giờ live stream? Cậu muốn live stream như thế nào, chứng minh thế nào, cậu sốt ruột quá rồi đấy."

"Nhưng giờ tớ cũng không còn cách nào hết! Tớ cũng không thể rụt đầu không giải thích được!" Thiệu Càn Càn sụp đổ đôi chút, thế cho nên cô cũng quên mất người trước mặt mình lúc này là Lâm Gia Thố, cô nhìn chằm chằm anh, nghiêm nghị nói, "Một tiếng nữa là thời gian tớ vừa định live stream lúc nãy, nếu đợi chốc nữa tớ không xuất hiện, thì mọi người sẽ chỉ cảm thấy là tớ đang chột dạ!"

Lâm Gia Thố biết bất kì ai đột ngột gặp phải biến cố đều sẽ hỗn loạn đầu óc, anh thả nhẹ thanh âm, dùng ngữ khí an ủi nói, "Chuyện này cậu nói không sai, muốn stream thì stream, nhưng mà cậu phải bình tĩnh lại được chứ? Hiểu không? Cậu xem bản thân bây giờ luống cuống tay chân kìa, cậu cho rằng mình có thể chơi tốt sao?"

Thiệu Càn Càn quay đầu đi, hốc mắt có phần nóng, "Tớ sẽ bình tĩnh, chỉ là tớ, chỉ là......"

Chỉ là cảm giác bị hiểu lầm như thế, khó chịu lắm.

Cô chưa nói ra miệng, nhưng Lâm Gia Thố hiểu rõ, anh kéo cô đi lên phía trước, nói nhỏ: "Tớ hiểu mà, vì vậy trước một giờ cậu phải bình tĩnh một chút, tiện thể cậu suy nghĩ xem lát nữa sẽ làm như thế nào. Đi thôi, tớ theo cậu qua bên đấy."

Thiệu Càn Càn cứ như vậy đi theo anh về phía trước, sân trường sau giờ trưa, người ra vào tấp nập.

Một số người lướt qua, một số người ngoảnh lại.

Thiệu Càn Càn cưỡng ép những giọt nước mắt tủi thân quay về, nhìn người nọ ở trước mặt, lại nhìn tay bị anh lôi kéo.

Chỗ cổ tay, da thịt chạm nhau, hơi ấm áp.

Cô nhìn nhìn, hơi mê mang ngẩng đầu: "Lâm Gia Thố."

"Hả?"

"Cậu tin tưởng tớ sao?"

Bước chân dừng lại, người trước mắt quay đầu, dưới ánh nắng chói chang, dung mạo của anh như được phủ một tầng ánh sáng vàng nhạt rực rỡ.

"Cậu đoán xem."

Thiệu Càn Càn: "Tớ đoán cái gì chứ."

"Cậu đoán xem tớ có tin cậu hay không."

Thiệu Càn Càn di chuyển ánh mắt: "Tớ cảm thấy......"

"Tớ cảm thấy có."

Thiệu Càn Càn ngẩn ra, giây tiếp theo, cô lại nghe anh nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Tớ tận mắt nhìn thấy cậu đánh rồi, không tin cậu thì tin ai. Nhưng, nếu tớ không tận mắt thấy, thì tớ cũng tin."

Thiệu Càn Càn kinh ngạc nhìn về phía anh: "Vì sao chứ."

"Vì sao à?" Lâm Gia Thố hơi buồn cười, "Cậu nói câu này, chẳng lẽ, cậu thật sự mở hack sao?"

"Tớ không có!"

"Thì không phải là được, nếu đã nói không có, thì tớ sao lại không tin."

Một câu nói, kích thích một đợt sóng dưới đáy lòng, anh cười nhạt nhìn cô, ánh mắt tỏ vẻ rất bình thường. Nhưng ánh mắt ấy vào khoảnh khắc này, lại giống như một chiếc búa tạ nặng nề đập vào một chiếc đồng hồ khổng lồ trong đêm tối, oanh động một tiếng, phá tan ranh giới của bóng tối, cũng phá tan thứ cô vẫn luôn kiên trì bảo vệ thật chặt.

Trong cổ họng dường như có gì đó nghẹn lại, cô nhấc chân bước lên trước, cũng duỗi tay che che hốc mắt đang nóng lên, muốn khóc, nhưng lại cảm thấy không thể khóc.

Vì thế chỉ có thể cứng rắn chuyển chủ đề: "Nóng quá, muốn về lẹ để mở máy lạnh."

Lâm Gia Thố nhìn cô gái đang kéo ngược lại mình đi trước mặt, cũng không nói toạc ra, chỉ cười nhẹ nói: "Ừ."