Chương 3: Căn phòng xa hoa đâu?

Sau Khi Xuyên Thành Nữ Chính Tiểu Bạch Hoa

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Cho đến khi Thẩm Dã mặt đầy phức tạp rời đi, Quý Chu Chu vẫn còn ngây người, cô nhìn ‘Vết thương’ trên cổ tay, không hiểu đả động nam chính và đại gia chỗ nào.

“Anh ta đi rồi.” Giọng điệu không hề thăng trầm của Cố Quyện Thư nhắc nhở.

Quý Chu Chu như có điều suy nghĩ nhìn anh, nên lấy cái tâm tình gì không chuẩn đáp lại, sau khi suy nghĩ một chút vẻ mặt bi thương cúi đầu: “Ừ.”

Sau khi cô đáp lại một tiếng, thì bắt đầu chờ Cố Quyện Thư mở miệng, thông qua biểu hiện của anh để tiếp tục làm những phản ứng khác nữa. Nhưng mà đợi nửa ngày cũng chưa nghe thấy tiếng động, cô bất động thanh sắc ngẩng đầu, vừa lúc rơi vào đôi mắt đối phương.

Không nghĩ tới anh từ lúc bắt đầu đã cứ nhìn chằm chằm mình không nhúc nhích như vậy. Trong lòng Quý Chu Chu hơi sợ hãi: “Cố tiên sinh?”

“Thẩm Dã đã đi rồi.” Cố Quyện Thư lặp lại một câu.

Quý Chu Chu lập tức cảm thấy đầu óc người đàn ông này có bệnh. Bất quá nói lại, nhân vật trong tiểu thuyết này thì không có bình thường, cho nên cô không thể dùng ý nghĩ của người bình thường suy nghĩ. Bây giờ, chuyện Cố Quyện Thư nhấn mạnh Thẩm Dã hai lần, chẳng lẽ là đang để ý quan hệ ở giữa bọn họ?

Trong nguyên văn, Cố Quyện Thư mặc dù là vai phụ quan trọng nhất, nhưng số lần xuất hiện cũng không nhiều, người giả thiết cũng hơi mơ hồ, vì vậy hiểu biết của Quý Chu Chu đối với anh cũng không nhiều như đối với nam chính. Nhưng thông qua vài lần xuất hiện của anh đều là đang hoài nghi nữ chính tư thông người ngoài, người này hẳn là vô cùng đa nghi.

Quý Chu Chu suy tư một phen, hốc mắt trong nháy mắt trào ra nước mắt, miêu tả sinh động hơi thở yếu ớt của tiểu bạch hoa: “Cố tiên sinh, anh yên tâm, nếu anh ta tuyệt tình như vậy, sau này tôi sẽ không nhớ anh ta nữa, từ đây tôi và anh ta nhất đao lưỡng đoạn(*).”

(*) Nhất đao lưỡng đoạn: Chỉ sự đoạn tuyệt quan hệ.

Cô vừa mới xuyên qua chưa đến một tiếng, ngoại trừ hiểu rõ cốt truyện, đối với thế giới ảo này dường như hoàn toàn không biết gì cả, chỉ có thể yên lặng quan sát biến đổi .

Lúc này cô đang ở trong hoàn cảnh không có gì, nếu từ bên cạnh Cố Quyện Thư chạy trốn, một khi bị bắt trở về, khả năng chính là một con đường chết. Cho dù may mắn chạy thoát, cũng có khả năng rơi vào tay nam chính, bắt đầu một vòng dây dưa mới.

Trước mắt xem ra chỉ có thể ở lại nơi này mới có khả năng thoát khỏi cốt truyện hơn, thừa lúc Cố Quyện Thư còn có thể đàn áp nam chính, mượn sức ảnh hưởng anh đoạn tuyệt quan hệ với nam chính. Lại ở khi Cố Quyện Thư bị chèn ép đến vô lực đánh trả, nghĩ cách từ bên cạnh anh chạy trốn.

Đừng để ý làm sao xuyên đến quyển sách này, nếu Quý Chu Chu xuyên đến, thì phải bảo toàn bản thân thật tốt, rời khỏi tra nam và tội phạm giết người. Cho nên, cô cần phải cẩn thận từng bước, từ từ loại bỏ bọn họ.

“Cảm ơn ngài thu nhận tôi, sau này tôi sẽ an phận thủ thường(*).”

(*) An phận thủ thường: Nghĩa là giữ đúng phận mình, không làm điều gì vượt quá, không đòi hỏi gì hơn.

Trong đầu Quý Chu Chu lóe lên rất nhiều ý nghĩ, đôi mắt lại nhìn Cố Quyện Thư chằm chằm không chớp mắt, thấy anh đối với lời nói của mình không có phản ứng gì, cho rằng anh không tin mình, nhưng cũng không giải thích thêm nữa. Bây giờ cô chỉ cần tỏ ra một chút quyết tâm là được, không cần phải nói quá nhiều.

“Sau đó?” Cố Quyện Thư chầm chậm hỏi.

Khóe miệng Quý Chu Chu trừu trừu, trong nháy mắt cô cảm thấy người này dường như đang mong chờ mình sụp đổ, bi ai, gào khóc, giống như nữ chính trong cốt truyện gốc vậy, nhưng cô lập tức phủ định cái suy đoán này. (Truyện Chính Chủ Wattpad TieuHiTieuHi). Đùa à, đường đường đại gia nhà giàu, nhóc con tàn khốc tỏa sáng nhất trong quyển sách sao có thể có thú vị ác độc như thế.

Cố Quyện Thư nhìn chằm chằm cô nửa ngày, xác định không có sau đó, hơi nhàm chán xoay người. Anh vừa sắp rời đi, trong một góc đã có một người đàn ông trung niên xông ra: “Tiên sinh, đem vị tiểu thư này sắp xếp ở đâu?”

“Tùy ý.” Cố Quyện Thư không phải cảm thấy hứng thú lắm.

Người trung niên gật đầu: “Vâng, tôi hiểu rồi.”

Quý Chu Chu: “…” Ông ta hiểu cái gì?

“Quý tiểu thư phải không, tôi dẫn cô đến phòng của cô.”

Quý Chu Chu mỉm cười: “Được.”

Đối với chuyện ở một mình này, cô một chút cũng không ngoài ý muốn, đây cũng là nguyên nhân cô không có phản kháng đã ở lại.

Trong nguyên văn, tra nam chính vì đem nữ chính bán một giá tốt, lúc trước từ đầu đến cuối chưa chạm vào cô, ai ngờ sau khi đưa cho Cố Quyện Thư, mặc dù Cố Quyện Thư thường xuyên dẫn cô ra vào nơi thượng lưu, xem như đối với cô cực kỳ coi trọng, nhưng cũng chưa chạm vào một đầu ngón tay của cô. Kết quả, cuối cùng vẫn là bị tra nam chính chiếm tiện nghi.

Trong tình huống thụ động này, không cần lo lắng sự trong sạch của bản thân, đã làm cô rất hài lòng.

Ba phút sau, cô nhìn căn phòng nhỏ cũ kỹ trước mặt trầm mặc.

“Sau này thì cô ở đây, vệ sinh sẽ có người giúp việc quét dọn, đồ dùng sinh hoạt cần thiết mỗi tháng sẽ đưa tới, ba bữa cơm. Tiên sinh ở nhà người phải tránh mặt cậu ấy, lúc tiên sinh không ở đây sẽ có cố định thời gian, đến lúc đó người nhớ đến phòng ăn, quá giờ không chờ.”

Mặc dù thái độ của người trung niên nhìn rất hòa nhã, nhưng nói ra mà nói một chút hòa nhã cũng không.

Quý Chu Chu liếc ông ta một cái, người trung niên này hẳn là thư ký Chu Trường Quân đi theo bên cạnh Cố Quyện Thư, là người Cố Quyện Thư tin tưởng nhất. Trong nguyên văn, đoạn này cũng do ông ta sắp xếp chỗ ở cho nữ chính.

Chỉ là cô nhớ nữ chính ở tại phòng Cố Quyện Thư dưới lầu, nguyên văn miêu tả thực là vô cùng xa hoa. Căn phòng trước mắt này ánh sáng không tốt không nói, ngay cả giấy tường giấy cũng loang lổ, nơi nào có thể dính vào với hai từ “Xa hoa”.

Quý Chu Chu nhíu mày, nhìn chằm chằm góc tường gạch bóc ra như có điều suy nghĩ. Ở ngược lại không có gì không thể ở, cô đối với những thứ này cũng không kén chọn, chủ yếu là cô không hiểu cho lắm, rốt cuộc bước nào không đúng, mới dẫn đến sự phân biệt đối xử giữa cô và nguyên nữ chính.

Chu Trường Quân nhận thấy sự do dự của cô, nụ cười trên mặt hơi giảm: “Tuy là rất nhiều người cũng muốn đưa người đến giường tiên sinh, cô là người duy nhất không tệ được giữ lại, nhưng cô phải hiểu rõ, nếu tiên sinh cảm thấy hứng thú với cô thì sẽ không tùy tiện sắp đặt cô.”

Nói xong ông ta không thèm xem sắc mặt của Quý Chu Chu, ngẩng đầu liền đi ra ngoài. Quý Chu Chu không nói gì lui về phía mép giường, nhường ra không gian cho ông ta. Chờ ông ta đi ra lập tức đóng cửa lại.

Từ khi cô xuyên qua thì nghiêm túc dựa theo cốt truyện đi, dường như cùng nguyên nữ chính giống nhau như đúc. Nếu nói chỗ khác biệt lớn duy nhất, hẳn là lực đạo cắt cổ tay cùng cô ấy có liên quan, lượng máu chảy và đãi ngộ có liên quan trực tiếp? Ừmmmm… Cô chỉ thích đứt một chút.

Mắt cô nhìn căn phòng, quả thật quá nhỏ, nhỏ đến sau khi đặt một chiếc giường 1 mét 5, chỗ dư lại chỉ có ba miếng sàn nhà lớn nhỏ. May mắn thay, căn phòng nhỏ như vậy cũng có nhà vệ sinh, mặc dù nhà vệ sinh nhỏ hơn cũng được. Quý Chu Chu đẩy cửa nhà vệ sinh ra, thấy ba dạng vòi sen, bồn rửa tay, bồn cầu đều có, yên tâm thở phào nhẹ nhõm.

Có thể ở một nơi hoàn toàn xa lạ có một chỗ đặt chân, đã là chuyện rất tốt. Tâm tình của Quý Chu Chu mới không nặng nề như vậy. Không cẩn thận nhìn tới gương.

…… Quá phiền lòng rồi! Quý Chu Chu ghét bỏ nhìn bản thân trong gương. Tuy là không hiểu bản thân này tính là xuyên thân hay là xuyên hồn, nhưng khuôn mặt bây giờ rõ ràng không phải cô thích, vậy phải làm một chút thay đổi.

Cô quay lại phòng trong ngồi lên giường, sờ cái chăn khô ráo ấm áp tâm tình cuối cùng tốt hơn một chút, bắt đầu suy nghĩ tính toán bước tiếp theo.

Đầu tiên cần phải có tiền, sau này khi chạy trốn mới không đến nổi nghèo rớt mồng tơi. Tiền của Cố Quyện Thư thì đừng nghĩ, vẫn là phải làm lại từ đầu. Không chỉ là tiền, còn phải danh tiếng xã hội nhất định. Chờ ngày nào đó, vạn nhất Cố Quyện Thư muốn xuống tay với cô, cô cũng có thể hành động quan hệ tự cứu mình.

Quý Chu Chu suy tính một chút, quyết định vẫn là quay về làm nghề cũ của cô: Biên kịch.

Mặc dù cô mới hai mươi hai tuổi, nhưng đã viết kịch bản sáu năm, cũng coi như có chút danh tiếng, vì vậy một lần nữa vào nghề cũng không tính là quá khó, chỉ là yêu cầu trước tiên phải biết sở thích người xem nơi này một chút.

Quý Chu Chu qua loa lập ra một chút kế hoạch, trong lòng cuối cùng có sức lực. Xem ra trong chốc lát sẽ không có người đến làm phiền, cô sờ sờ túi tiền, quả nhiên tìm được di động.

Vốn dĩ muốn dùng di động tải mấy cái video trang web xuống, nhìn xem phong cách thể loại phim truyền hình hot nơi này, kết quả vừa mới mở di động thì điện thoại của Thẩm Dã gọi đến.

Mặt Quý Chu Chu không cảm xúc chờ điện thoại tự động tắt máy, sau đó tắt nguồn rút thẻ SIM ra bẻ gãy, một loạt hành động nước chảy mây trôi. Đợi sau khi làm xong tất cả những thứ này, cô mới nhận ra mình còn chưa hỏi mật mã WiFi của Cố gia.

Trong phòng cũng không có tivi, chỉ có thể bò lên giường giết thời gian, bất tri bất giác liền ngủ đi.

Buổi tối, Cố Quyện Thư một mình một người ngồi ở phòng ăn ăn cơm, không nhanh không chậm đem đồ ăn đưa vào trong miệng, từ biểu cảm của anh xem ra, cà rốt và bò bít tết dường như không có gì khác nhau.

Chu Trường Quân nhìn thời gian: “Tiên sinh, còn có 13 phút thì 7 giờ 35 rồi.”

Cố Quyện Thư dừng một chút tiếp tục ăn cơm, mặc dù vẫn lười biếng ngồi ở chỗ đó, nhưng tốc độ rõ ràng nhanh hơn. 5 phút sau, anh đi lên lầu cũng không quay đầu lại.

Sau khi Quý Chu Chu thức dậy, được thông báo có thể đến phòng ăn. Cô rửa mặt đi đến phòng ăn ngồi xuống, thấy bò bít tết trước mặt không có gì để nói. Tuy là thức ăn hoàn toàn mới nhưng đã nguội, rõ ràng là cơm thừa.

Lúc này Chu Trường Quân còn ở phòng ăn, sau khi nhìn thấy biểu cảm của Quý Chu Chu hừ nhẹ một tiếng.

Loại phụ nữ đưa tới cửa này ông ta thấy nhiều, đều cảm thấy bước vào nhà giàu thì có thể một bước lên trời, ái mộ hư vinh ý nghĩ hảo huyền. Phải cho cô biết phép tắc, sau này mới dễ dạy bảo. Nếu không thích mà nói, cô có thể lựa chọn không ăn.

Khi trong lúc ông ta muốn mở miệng bỏ đi, người phụ nữ trước mắt này cầm lấy dao nĩa bắt đầu ăn cơm, giống như gió cuốn mây tan đem thức ăn trên bàn tiêu diệt sạch sẽ, tiếp đó ưu nhã lau khóe miệng một chút, mong đợi nhìn về phía ông ta: “Còn nữa không?”

Chu Trường Quân sửng sốt một chút, vẫn là kêu người đưa một phần nữa. Lần này là mới ra lò, suy cho cùng đầu bếp cũng không biết cô có thể ăn hai phần.

Lúc này Quý Chu Chu đã no rồi, nhưng mà nghĩ tới bản thân gầy yếu bây giờ, vẫn là cắn răng tiếp tục ăn, chỉ là biểu cảm dần dần thống khổ lên.

Chu Trường Quân nhíu mày: “Liền ăn ngon như vậy?” Rõ ràng đã ăn no lại còn muốn ăn tiếp, giống như quỷ chết đói.

“Tôi rất lâu, chưa từng ăn cơm no, ợ……” Quý Chu Chu no đến nước mắt lưng tròng, vì cup C(*) của cô, căng chết cũng phải tiếp tục.

(*) Cup C: ngực cup C.

Chu Trường Quân im lặng. Nếu là những người khác, khẳng định ông ta khịt mũi khinh thường, cảm thấy là đang làm màu. Nhưng người phụ nữ khô khốc gầy yếu trước mắt này, cả người đều lộ ra một chút cảm giác suy dinh dưỡng, không giống như là diễn kịch chút nào.

“Cô trước kia…… Tại sao chưa từng ăn no?” Biểu cảm của Chu Trường Quân khẽ buông lỏng.

Quý Chu Chu nhận thấy được đột nhiên ông ta mềm lòng dừng một chút, sau khi hiểu được có chút dở khóc dở cười nhưng vẫn nhếch môi chua xót: “Gởi gắm sai người lại bị ngược đãi, nếu không làm sao sẽ bị đưa đến…”

Chu Trường Quân nhớ đến mặt mũi cái người trẻ tuổi không tốt trong mắt kia, hơi hơi nhíu mày: “Sau này cô ở Cố gia ngoan ngoãn chút, ít nhất ăn no là không thành vấn đề. Những thứ này thì đừng ăn, tổn hại đến dạ dày thì không tốt.”

Trong thời đại hòa bình thế mà còn có người chưa từng ăn no, quả thực là khó có thể tưởng tượng.

Quý Chu Chu nhìn thức ăn trước mặt bị chuyển đi, vô tội chớp mắt, cảm nhận dạ dày nặng trĩu một chút, thì không có từ chối. Cô suy nghĩ một chút, nhìn về phía Chu Trường Quân rõ ràng thái độ tốt hơn một chút: “Cái đó, mật mã WiFi trong nhà là bao nhiêu?”

“Bởi vì để tiện cho công việc của tiên sinh, mạng lưới vô tuyến là mã hóa(*). Cô hỏi cái này làm gì?” Chu Trường Quân vừa rồi còn dịu dàng, thái độ lập tức cảnh giác lên.

(*) Mã hóa: là công nghệ tốt nhất để bảo vệ thông tin phòng chống kẻ gian, chính quyền và công ty cung cấp dịch vụ. Mã hóa đã phát triển tới mức mà gần như không thể bẻ khóa đuợc – nếu dùng cho đúng cách. (Bạn có thể lên Google tìm hiểu thêm).

Biểu cảm của Quý Chu Chu không thay đổi: “Như vậy à… Vậy trong nhà có tivi không?”

Cô nói xong khóe miệng hơi cong, nước mắt trong nháy mắt trào tới khóe mắt, vừa nhu nhược vừa đáng thương lau lau: “Thôi đi, xin lỗi, là tôi yêu cầu quá mức rồi, thật ra có thể ăn no tôi đã rất vui vẻ rồi. (Truyện Chính Chủ Wattpad TieuHiTieuHi). Chỉ là bị nhốt ở chỗ không có internet, không có tivi rất lâu, bây giờ được thả ra đột nhiên rất muốn làm những điều này.”

“… Cô còn từng bị nhốt lại?” Chu Trường Quân trừng to đôi mắt.

Quý Chu Chu lộ vẻ bi thương cười một tiếng: “Cũng chỉ là hơn năm tháng mà thôi.” Nguyên thân năm tháng ở nhà làm việc quét dọn cho nam chính kia, hẳn không có tâm tình lên mạng chém gió chứ.

Năm phút sau, Quý Chu Chu một mình nằm bò trên sô pha vừa lớn vừa mềm trong phòng tiếp khách, gác chân lên bàn trà phía trước mở tivi. Một tay đổi đài tìm phim truyền hình có giờ phát sóng cao điểm, một tay sờ sô pha vừa lớn vừa mềm, cầu nguyện ngực của mình nhanh chóng có được tính chất đặc biệt tốt giống như sô pha.

Sau khi đổi vài đài, cô dừng ở một phim truyền hình kết hợp, nhìn thấy cái tên《Mẹ kế quyến rũ của tôi》quen thuộc này nhịn không được nhướng mày. Nếu cô nhớ không lầm mà nói, đây bộ phim trong hiện thực cũng có chứ, cẩu huyết ngược thiên logic cảm động nhưng không ngăn cản được yêu thích của người xem, là sự bùng nổ của mấy năm trước.

Đây hẳn là thời gian tác giả đang viết áng văn này, tùy thời lấy giả thiết trong hiện thực.

Cốt truyện giống nhau diễn viên khác nhau, chẳng khác nào là bộ phim truyền hình hoàn toàn mới. Quý Chu Chu rất có hứng thú để điều khiển xuống.

Cũng trong lúc đó, phòng ngủ chính trên lầu, Cố Quyện Thư đang nhìn màn hình tivi màu đen, mưa gió sắp đến. Nhân viên sửa tivi khóc không ra nước mắt: “Cố tiên sinh, âm thanh ở đây sẽ rất ồn, ngài trước đến phòng khác nghỉ ngơi nhé.” Anh ta nhìn chằm chằm như vậy, mình rất dễ run tay.

Cố Quyện Thư không cảm xúc cầm cái ly rời đi, lập tức đi xuống phòng tiếp khách dưới lầu.