[Quyển 1] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ
Đăng vào: 11 tháng trước
Sau đó, cổ áo của cô bị người khác túm lại.
Cả người đều bị kéo về phía trước.
Khoảng cách giữa Nam Nhiễm và Bạch Phong mỗi lúc một gần hơn.
Một khuôn mặt đột nhiên phóng đại xuất hiện trước mặt cô.
Diện mạo hoàn hảo, giống như tượng thần Hy Lạp.
Nhìn thế nào cũng không tìm ra khuyết điểm, kèm theo là khí thế độc tôn khiến người khác không khỏi ghen tị.
Ánh mắt Bạch Phong không chút cảm xúc.
"Nếu không muốn sống thì nói thẳng. Tôi có thể từ nơi này ném cô xuống dưới."
Thanh âm cũng giống như tính cách con người anh, đều lạnh lùng dọa người.
Nam Nhiễm bên này nghe anh uy hiếp.
Trong mắt không một tia sợ hãi mà còn nổi lên hưng phấn không thôi.
Dạ minh châu mở miệng nói chuyện.
Vô luận có giải thích thế nào vẫn cảm thấy quá thần kỳ.
Chậc chậc chậc, cả một không gian chứa đầy dạ minh châu kia của cô cũng không có cái nào cường như vậy a~.
Bất quá.
Tầm mắt của cô dần chuyển xuống, nhìn về phía cổ áo đang bị tóm chặt của mình.
Thời điểm đang tập trung suy nghĩ, đột nhiên Bạch Phong buông lỏng tay.
Anh tự nhiên gỡ nút thắt trên cùng ra, cũng không thèm liếc mắt nhìn Nam Nhiễm một cái, xem cô có đồng ý hay không.
Lại lần nữa khôi phục bộ dáng lạnh lùng, không cảm xúc như thường ngày, bỏ đi.
...
Bởi vì khúc nhạc đệm này, Nam Nhiễm liền quên mất sự tình phải đưa thơ cho người khác.
Chỉ nghe hệ thống Tiểu Hắc Long ở trong đầu cô lảm nhảm như ông cụ đang dạy dỗ cô cháu gái mới lớn.
[ký chủ, cô vô duyên vô cớ đả thương người ta, còn tự tiện xông vào phòng của nhân gia, thấy được thân thể của hắn, cái này..cái này...cô phải chịu trách nhiệm nha~!]
Nam Nhiễm nhắm mắt lại, chậm rãi mở miệng.
"Chịu trách nhiệm?"
"Ta"
Thanh âm nàng lười biếng, nghe vô cùng uể oải.
Nam Nhiễm không có trở về phòng học, mà trực tiếp đi tìm một gốc đại thụ mát mẻ ngồi xuống.
Tiểu Hắc Long không quan tâm ký chủ có nghe lọt tai hay không, cứ lẩm bẩm.
[ký chủ, nếu cô đã bước vào thế giới này thì phải tuân theo quy củ của thế giới này. Nếu cô phạm pháp, sẽ bị pháp luật chế tài.]
Tiểu Hắc Long chủ động phổ cập tri thức khoa học cho ký chủ nhà mình.
Nói xong, hiếm khi thấy ký chủ của nó thanh tỉnh. Lập tức chớp lấy cơ hội đưa ra nhiệm vụ cải tạo.
[ký chủ, bởi vì cô đã làm quá nhiều chuyện xấu, căn cứ theo đánh giá của hệ thống, yêu cầu ngài ở thế giới này phải siêng làm việc tốt.]
[chỉ cần làm được ba chuyện tốt, nhiệm vụ của ký chủ liền hoàn thành]
Đối với sự hưng phấn của Tiểu Hắc Long, Nam Nhiễm chỉ thờ ơ, không một chút quan tâm.
Làm chuyện tốt?
Đó là thứ gì?
Có thể ăn sao?
Thanh âm trẻ con của Tiểu Hắc Long lại tiếp tục vang lên.
[ký chủ, chỉ cần cô làm được ba chuyện tốt, liền đạt được một viên dạ minh châu.]
Tiểu Hắc Long đã đi đến đường cùng, không còn biện pháp nào cả.
Đối với ký chủ nhà mình chỉ có thể dùng phương pháp này mới thu hút được sự chú ý của cô.
Ký chủ của nó, cái gì cũng không thích, chỉ thích dạ minh châu và những vật phát sáng.
Nhưng dù sao, thời điểm nghe đến phần thưởng là một viên dạ minh châu, Nam Nhiễm nãy giờ luôn tỏ ra thái độ 'ta không làm, ta không biết' lập tức lên tiếng.
"Ân."
Nghe ký chủ đồng ý, hệ thống liền nhắc nhở.
[ký chủ, vào thời điểm giá trị hắc ám trong cơ thể ngài vượt quá 50%, ngài sẽ bị trừng phạt]
Vừa nói xong, Tiểu Hắc Long có chút tò mò.
[ký chủ, hình xăm ở mắt cá chân của ngài chính là hình phạt sao?]
Có trừng phạt hay không cũng không nằm trong quyền quản lý của Tiểu Hắc Long.
Nó chỉ có thể đo lường kiểm tra giá trị hắc ám trong cơ thể của ký chủ có vượt qua 50% không hay thôi, sau đó nhắc nhở ký chủ.
Nam Nhiễm mở mắt ra, liếc mắt nhìn về phía hình xăm ở mắt cá chân của mình một cái.
Sau đó, có chút không kiên nhẫn, nhắm hai mắt lại.
Nam Nhiễm dựa vào đại thụ từ từ đứng dậy.
Nhìn ánh mặt trời chói chang cùng thời tiết nóng bức.
Mở miệng nói một câu.
"Có phải ta nên trở về lớp học?"
Tiểu Hắc Long nghe vậy, nhỏ giọng phun tào.
[ký chủ, tiết thứ nhất của sáng nay đã kết thúc từ sớm rồi!]
Bất quá sau khi phun tào xong, Tiểu Hắc Long nhanh chóng khôi phục lại tinh thần, phát huy tính cách của một hệ thống ba tốt.
[ký chủ, đi học đi!]
Thân là một hệ thống cải tạo, nhiệm vụ của nó là đưa ký chủ trở về con đường chính đạo, làm một con người mới.