Chương 93: Uống dấm

Phu Nhân, Hôm Nay Chị Đã Thích Em Chưa?

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Con sen vừa mới đi khỏi nhà nửa ngày, mà con chó nhỏ vừa gặp lại con sen lập tức nhiệt tình mà quẩy cái đuôi điên cuồng, nhào vào lòng con sen sao? Kỳ Thanh nhìn thấy trợ lý Hoa chạy đến, trong đầu không tự chủ được mà xuất hiện hình ảnh này.

Còn may, chỉ là chạy tới chứ không có nhào vào lòng cô.

"Kỳ tổng, Lục tổng đi rồi sao?" Trợ lý Hoa dừng lại trước mặt Kỳ Thanh, nhìn cửa thang máy phía sau lưng Kỳ Thanh đóng lại "Sao cô ấy không vào văn phòng ngồi chút a?"

"Chị ấy còn có việc."

Kỳ Thanh đi vào văn phòng, trợ lý Hoa vẫn giống ngày thường đi theo cô vào trong, đi được vài bước trợ lý Hoa phát hiện, Kỳ tổng hôm nay đi có chút chậm, cô một bước đi đến đằng trước Kỳ tổng.

Trợ lý Hoa dừng lại bước chân nghiêng đầu ánh mắt nghi hoặc mà nhìn Kỳ Thanh, Kỳ Thanh đối với ánh mắt đánh giá của trợ lý Hoa xem như không thấy, thần sắc tự nhiên chậm rì rì mà đi vào văn phòng, "Có này đó việc gấp sao?"

"A, có!" Cô vừa hỏi, tâm tư trợ lý Hoa liền trở về với công việc, đem nhu cầu cấp bách nói cho Kỳ tổng nghe.

Vào văn phòng, mới vừa ngồi xuống ghế, Lưu ngâm lại đây.

Nhìn thấy trợ lý Hoa đang báo cáo công việc cho Kỳ tổng, Lưu ngâm đứng ở một bên chờ, chờ trợ lý Hoa nói xong, hắn mới mở miệng, "Kỳ tổng, tổ trưởng Trịnh sáng nay gọi điện thoại cho tôi, làm chúng ta chuẩn bị một chút, mang nhân viên kỹ thuật đến công ty con của Lục Thị."

"Nâng cấp thiết bị khoá của công ty con trước sao?" Kỳ Thanh mở máy tính. Hiện tại, máy tính khởi động máy với tốc độ cực nhanh, nhấn một cái vào nguồn nút , hai giây sau đã khởi động xong.

Máy tính được cài đặt vân tay cùng mật mã, Kỳ Thanh đem ngón áp út đặt lên touch ID, máy tính lập tức tiến vào màn hình chính, Kỳ Thanh mở trên desktop một cái folder, click mở hồ sơ, sau đó cầm một phần văn kiện nhìn lên.

Trên bàn đặt những văn kiện yêu cầu cô ký tên, văn kiện cần ký gấp cũng đã được phân rõ, Kỳ Thanh đọc nhanh như gió, kết hợp với lời nói của trợ lý Hoa, thực nhanh đã xem xong rồi một phần, ở trang cuối cùng yêu cầu cô ký tên, cô ký tên lên rồi ghi thêm hai chữ đồng ý.

" Ân." Giám đốc Lưu gật gật đầu, "Tôi đã hỏi một chút, là quyết định của tổ trưởng Trịnh, cái này hạng mục này do tổ trương Trịnh cùng tổ trưởng Trương phụ trách, trong giai đoạn tiến hành hạng mục, mọi việc không cần phải thông qua Lục tổng."

Công ty con của Lục Thị rất nhiều, Kỳ Thanh đem ký thêm chữ đồng ý vào văn kiện rồi đóng lại đặt quabên tay trái, lại cầm lấy một phần văn kiện mở ra, hỏi giám đốc Lưu: "Tổ trưởng Trịnh có nói rõ là nâng cấp cho công ty con nào trước không?"

Cô có thể đoán được ý muốn của tổ trưởng Trịnh, lần trước tuy đã thử nghiệm và sửa chữa, nhưng khi áp dụng hàng loạt sợ là vẫn xảy ra vấn đề, cho nên mới lấy công ty con ra làm thử nghiệm, để cho nội bộ công ty nâng cấp công nghệ mới cho thiết bị khoá.

"Công ty con ở khu công nghiệp Tây thành, buổi chiều tổ trưởng Trịnh cũng sẽ đến đó." Lưu Ngâm nâng tay nhìn đồng hồ, "Khoảng một tiếng nữa."

"Vậy mang những kỹ thuật viên nào đi qua đó?" Kỳ Thanh hỏi

Giám đốc Lưu mang những cái tên quen thuộc nói cho Kỳ Thanh "Mang những người này đi, có thể chứ?"

Kỳ Thanh hơi suy nghĩ, rồi gật đầu đồng ý, "Có thể, cậu nói với bọn họ chuẩn bị đi rồi đi.

Văn kiện trên bàn vơi dần đi, trợ lý Hoa yên lặng mà đứng ở bàn làm việc bồi Kỳ tổng xem văn kiện, Kỳ Thanh cảm giác phần eo có chút khó chịu, không nhớ đến trợ lý Hoa còn đứng bên canh, duỗi tay mà xoa nhẹ lên eo.

Bỗng có một bàn tay dán lên, Kỳ Thanh giật cả mình, quay sang vừa thấy là trợ lý Hoa đang cười khanh khách với cô, nhiệt tình mà nói: "Kỳ tổng, em giúp chị xoa nhé, chị chuyên tâm xem văn kiện đi."

"..." Kỳ Thanh ghét bỏ mà đẩy tay trợ lý Hoa ra "Không cần."

"Được rồi." Trợ lý Hoa có chút tổn thương, trước kia Kỳ tổng xem văn kiện xem đến mệt mỏi, đều là cô giúp đỡ xoa bả vai, Kỳ tổng chưa bao giờ ghét bỏ cô, còn khen thủ pháp mát xa của cô tốt, hôm nay là làm sao vậy, lại cự tuyệt cô?

Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, Kỳ tổng trước kia xem văn kiện, bả vai bị mỏi, sau lưng khó chịu, hôm nay sao lại xoa eo?

Biểu cảm trợ lý Hoa có chút cứng lại, đoán được vì cái gì rồi. Để nghiệm chứng được phán đoán của mình, ánh mắt cô nhìn vào bên trong cổ áo Kỳ tổng xem xét, áo được cài kín mít nhưng vẫn còn một dấu hôn như ẩn như hiện.

Trợ lý Hoa nheo lại đôi mắt, đem ánh mắt nhìn chằm chằm, cổ áo động đậy, Kỳ tổng nắm cổ áo kéo lại, chặn tầm mắt của cô.

"Trợ lý Hoa, giúp tôi đi lấy ly nước ấm." Chờ trợ lý Hoa giúp cô đổ một ly nước ấm lại đây, Kỳ Thanh bảo cô quay về chỗ ngồi mà làm việc

Cô ngồi được một lát, trợ lý Hoa tới gõ cửa, theo sau chính là một người phụ nữ dáng người cao dài, mảnh khảnh, gương mặt lạnh lùng, áo khoác màu đen, áo thun màu đen, một tay bỏ vào trong túi áo khoác, một tay cầm điện thoại

Nghe được một tiếng mời vào, trợ lý Hoa mở cửa đi vào, "Kỳ tổng, Tần tiểu thư tới."

Kỳ Thanh cúi đầu xem văn kiện, nghe tiếng ngẩng đầu nhìn thoáng qua, Tần tiểu thư trong miệng trợ lý Hoa thật đúng là Tần Phụ Tuyết.

" n, em đi ra ngoài đi." Kỳ Thanh buông bút máy trong tay ra, vòng qua bàn làm việc hướng Tần Phụ Tuyết đi đến, trợ lý Hoa rời khỏi văn phòng, giúp các cô đóng cửa lại.

"Sao cậu lại tới đây?" Cô kéo Tần Phụ Tuyết ngồi xuống sofa , đến máy lọc nước tự mình giúp cô lấy một ly nước, đưa cho Tần Phụ Tuyết.

Trong văn phòng không có người ngoài, Tần Phụ Tuyết thu hồi vẻ lạnh nhạt xa cách của cô, tiếp nhận ly nước thở dài, "Mình giống như làm trợ lý Tô không cao hứng."

Cậu có ngày nào làm trợ lý Tô cao hứng sao?

Kỳ Thanh ngồi ở sofa đối diện, "Cậu không phải không thích trợ lý Tô sao, như vậy không tốt sao, cô ấy không cao hứng, về sau sẽ không quấn lấy cậu nữa."

"Vậy cũng tốt." Tần Phụ Tuyết uống lên miếng nước, "Nhưng mình cảm thấy rất có lỗi với cô ấy." Cô đem cái ly hướng trên bàn đặt lên đó, nhìn Kỳ Thanh nói: "Việc này đều phải trách cậu, nếu không phải cậu nói mình phải chịu trách nhiệm, mình cũng sẽ không nói ra những lời đó."

Kỳ Thanh nghe không hiểu cho lắm, việc này như thế nào liền đổ lên trên đầu cô.

Tần Phụ Tuyết dựa vào sô pha, "Mình lúc ấy tức giận, nói cậu hỏi Lục tổng, một ngày tiền lương trợ lý Tô bao nhiêu, mình trả cho cô ấy gấp ba sao? Có khả năng cô ấy cảm giác mình dùng tiền coi thường cô ấy, sau khi cô ấy rời đi, mình có nhắn tin cho cô ấy, hỏi về đến nhà chưa, nhưng mà cô ấy không trả lời mình."

Nếu là trước kia, trợ lý Tô sớm đã trả lời cho cô rồi.

"Mình làm sao nhớ rõ, cậu nói nói cậu muốn đưa trợ lý Tô về nhà mà?"

"Mình có nói qua, nhưng cô ấy đã trực tiếp đi rồi." Trước khi đi còn giúp cô chiên trứng gà, hâm nóng sữa bò, Tần Phụ Tuyết trong lòng càng thêm áy náy

"Cho nên cậu mới đến công ty tìm mình à, muốn mình giúp cậu hỏi một chút tình hình của trợ lý Tô đã về nhà chưa sao?" Kỳ Thanh nở nụ cười, con người a, đều là khẩu thị tâm phi.

Nhìn thấy được một mặt khác của Tần Phụ Tuyết, còn nói đối trợ lý Tô một chút cảm giác đều không có, rõ ràng là đã động tâm với người ta rồi.

"Không phải." Tần Phụ Tuyết quyết không chịu thừa nhận, "Tối hôm qua, không phải cậu hỏi mình tư liệu của Trương Hoàng Nhã tập đoàn Trương Trạch sao, mình tới đưa tư liệu cho cậu."

"Tư liệu đâu?" Kỳ Thanh hướng trên người Tần Phụ Tuyết nhìn nhìn, cô nàng không mang túi, trong áo khoác cũng không giống ẩn giấu cái gì văn kiện tư liệu.

Tần Phụ Tuyết mặt không đổi sắc mà cầm lấy điện thoại, click mở folder, tìm được tư liệu về Trương Hoàng Nhã, lựa chọn gửi đi cho bạn trên weChat.

Hai giây sau, Kỳ Thanh điện thoại chấn một chút, tư liệu phát vào điện thoại của nàng.

Kỳ Thanh: "......"

Gặp mặt để gửi tư liệu, tốc độ truyền sẽ nhanh hơn sao?

Kỳ Thanh yên lặng click mở tư liệu mà xem, người ngồi ở sofa đối diện, mím môi, vài lần muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là không chịu được mà nhắc tới trợ lý Tô, "Kỳ Thanh, cậu nói xem, mình có nên gửi trợ lý Tô một cái bao lì xì không, nói cho cô ấy, mình không phải có ý gì?"

Kỳ Thanh ngước mắt ngó cô nàng liếc một cái, không lên tiếng.

Đang ở trong giai đoạn nước sôi lửa bỏng còn đi gửi cho trợ lý Tô một cái bao lì xì, sợ là trợ lý Tô sẽ bị cô gái này chọc tức đến hộc máu.

Kỳ Thanh trầm mặc nhưng trong mắt Tần Phụ Tuyết thì là đồng ý, Tần Phụ Tuyết click mở giao diện trò chuyện cùng trợ lý Tô, trợ lý Tô cho đã gửi cho cô một cái tin nhắn cuối cùng, là ngày hôm qua giữa trưa hỏi cô có thời gian đi xem phim không, nhưng mà cô đã cự tuyệt.

Nhìn lại thấy thái độ của cô lạnh lùng quá, cũng không quan tâm người ta đã về nhà hay chưa. Tần Phụ Tuyết gửi cho trợ lý Tô 5 ngàn tệ, lại suy nghĩ một chút soạn tin nhắn, gửi tin nhắn giải thích [Buổi sáng, ý của tôi không như cô nghĩ.]

Hệ thống nhắc nhở cô, đối phương không phải bạn tốt của cô.

Trong mấy giây, Tần Phụ Tuyết xem xét nên giải thích như thế nào thì trợ lý Tô đã xoá kết bạn với cô

Nhận được tiền, lập tức xoá kết bạn với cô sao.

Đại não đột nhiên trống rỗng, Tần Phụ Tuyết nhìn tin nhắn hệ thống, ước chừng sửng sốt nửa phút.

Cô chậm rãi ngẩng đầu, trong giọng nói biểu cảm như là không thể tin được, "Kỳ Thanh, trợ lý Tô xóa kết bạn với mình." Cô còn mấy lời chưa nói xong mà.

Kỳ Thanh vừa nghe, từ trên sô pha đứng lên, đi hai bước đến bên này Tần Phụ Tuyết, xoay người ở bên người cô ngồi xuống, nhìn đến trên màn hình rõ ràng chuyển khoản, kinh ngạc nói: "Cậu thật đúng là chuyển tiền cho cô ấy a!"

Ánh mắt nhìn lên dừng ở trên mặt Tần Phụ Tuyết, Kỳ Thanh nói: "Cậu có tiền như vậy , chuyển cho mình a, 5 ngàn tệ, không biết còn tưởng rằng cậu đang giao dịch mua một đêm của người ta."

"Hiện tại một đêm, là giá này sao?" Tần Phụ Tuyết còn có tâm tư hỏi cái này.

Kỳ Thanh cạn lời, lắc lắc đầu, "Phụ Tuyết a, chúng ta quen biết nhau cũng không phải ngắn, chỉ số EQ và IQ bị chó ăn rồi sao? Cậu không nghĩ tới lúc này gửi bao lì xì, trợ lý Tô sẽ càng thêm tức giận sao?"

Tần Phụ Tuyết cúi đầu nhìn tin nhắn hệ thống vẫn đang yêu cầu cô kết bạn với đối phương, nói "Mình không có nghĩ nhiều như vậy."

Tin nhắn gửi kết bạn đã gửi đi nhưng không có đáp lại, không có đồng ý cũng không có từ chối, Tần Phụ Tuyết nhớ đến lần trước cô cũng cho trợ lý Tô vào danh sách đen. Lúc đó, trợ lý Tô nhìn thấy tin nhắn của hệ thống thông báo như vậy, có phải tâm tình cũng giống như cô bây giờ không? Khổ sở, khó chịu, còn có một cảm giác rầu rĩ.

Thông báo lời mời kết bạn vang lên, Lục Uyển Đình nghe được, ngẩng đầu nhìn trợ lý Tô một cái, không do dự mà hỏi "Ai yêu cầu thêm bạn với em vậy?"

Trợ lý đem điện thoại cất vào túi quần, trong lòng như có tảng đá đè nặng, kéo khoé miệng, cười nói: "Là một người xa lạ, không quen biết." Rồi tiếp tục nói tiếp đề tài đang bị dừng giữa chừng "Tổ trưởng Trịnh đã đi đến Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật, buổi chiều sẽ cùng người bên Kỳ Giang đi khu công nghiệp Tây Thành qua công ty con."

Lục Uyển Đình khép văn kiện lại đưa cho trợ lý Tô "Vừa lúc, tôi đã lâu rồi không qua công ty con bên đó, em chuẩn bị đi, lát nữa em lái xe."

"Em nghe tổ trưởng Trịnh nói, Kỳ tổng không có đi. Chỉ có giám đốc Lưu và mấy nhân viên kỹ thuật cùng hắn đi qua đó." Trợ lý Tô nhắc nhở sếp mình "Thư ký Phó nói với em báo lại với chị, Trương tổng hẹn chị đi uống trà chiều."

Kỳ Thanh không đi, Lục Uyển Đình đánh mất ý niệm đi đến công ty con thị sát, "Vậy em thay tôi đi qua công ty con đi."

Đến nỗi Trương Hoàng Nhã hẹn cô đi uống trà chiều, Lục Uyển Đình cũng không thèm suy nghĩ mà nói "Em nói với thư ký Phó thay tôi từ chối Trương tổng, nói cho cô ấy buổi chiều nay tôi rất bận, không có thời gian uống trà."

Tần Phụ Tuyết vẫn đang trông ngóng người ta kết bạn với cô, Tần Phụ Tuyết đánh chủ ý lên người Kỳ Thanh, "Kỳ tổng..."

Mới vừa hô lên hai chữ Kỳ tổng, Kỳ Thanh liền biết cô nàng muốn cô làm cái gì, Kỳ Thanh giơ tay từ chối "Mình không giúp cậu." Đứng dậy về lại bàn làm việc.

Lưu Ngâm gõ cửa đi vào "Kỳ tổng, mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng, tổ trưởng Trịnh mới thông báo, sắp tới rồi." Nhìn thấy còn có người ngồi trên sofa, ánh mắt Lưu Ngâm sáng lên, dừng lại trên người kia "Sao cô lại đến công ty?"

Tần Phụ Tuyết liếc hắn một cái, lạnh lùng mà ừ một tiếng, không có ý tứ muốn cùng Lưu Ngâm tán gẫu.

"Kỳ tổng, tôi có việc, đi trước nhé."

Kỳ Thanh cười gật đầu, nhìn theo Tần Phụ Tuyết ra khỏi văn phòng, Lưu Ngâm chân trước chân sau cũng đi theo.

Người vừa đi, Kỳ Thanh đem giao diện điện thoại từ đang xem tư liệu chuyển sang khung chat wechat, nói không giúp Tần Phụ Tuyết nhưng mà vẫn làm a, nhắn cho trợ lý Tô [Trợ lý Tô, cô về nhà rồi sao?]

Trợ lý Tô nhìn thấy tin nhắn, liếc mắc nhìn Lục tổng một cái "Lục tổng, phu nhân nhắn tin cho em, quan tâm hỏi em về nhà chưa." Nói rồi nhắn lại cho Kỳ Thanh [Về nhà rồi, hiện tại đang ở công ty.]

Trong lòng cô biết rất rõ, cô vẫn không thèm trả lời tin nhắn của Tần Phụ Tuyết, đột nhiên nhận được tiền bên kia gửi qua cô tức giận đem kéo đen, phu nhân khẳng định là đang giúp Tần Phụ Tuyết hỏi.

Lục Uyển Đình nhíu mày, Kỳ Thanh không có thời gian quan tâm đến cô đã đến công ty chưa, nhưng lại có thời gian quan tâm trợ lý Tô a. Nghĩ đến Trương Hoàng Nhã muốn hẹn cô đi uống trà, Lục Uyển Đình tìm lý do gọi điện thoại cho Kỳ Thanh, "Kỳ Thanh, Trương tổng hẹn tôi đi uống trà, buổi chiều em có thời gian không, đi cùng tôi nhé?"