Chương 41: Nữ Hoàng Tốc Độ Kaylin Hạ Băng

Người Chồng Bá Đạo Nghiện Vợ

Đăng vào: 12 tháng trước

.



Ngày hôm sau cô thức dậy với tình trạng đau nhức cả cơ thể.

Nhất là nơi phía dưới rất đau làm cho cô không thể đi được hay ngồi dậy.
Mở đôi mắt to tròn của mình ra vì ánh sáng vào lúc 7h khá chói nên cô phải nheo mắt lại nhưng cũng từ từ thích nghi được.

Quay sang bên cạnh mình thì thấy anh đang ngủ rất ngon, một khuôn mặt điển trai vô cùng, từ đôi chân mày đến cái miệng đều đẹp làm cho biết bao nhiu cô gái phải điêu đứng.
Anh không có mặc áo nên cô dễ dàng thấy được hình xăm con rồng màu đen rất to nằm ở bên trái vai.

Đây là hình xăm tượng trưng cho quyền lực và bang hội.

Người Chồng Bá Đạo Nghiện Vợ
Cô gỡ cánh tay rắn chắc của anh ra khỏi vòng eo của mình, mặc dù cơ thể của cô như muốn rụng rời nhưng cô vẫn gắng sức ngồi dậy, đi qua phòng của Bối Bối.

Đúng ra thì lúc đầu cô muốn Bối Bối ở chung với cô để cô dễ dàng chăm sóc cho bé nhưng anh cứ kiên quyết không cho Bối Bối ở chung phòng với cô bảo là cứ để Bối Bối qua căn phòng kia.

Cô cũng chả thèm cầu xin vì cô biết anh sẽ lợi dụng điều đó để làm lợi cho mình.

Mở cửa phòng ra, cô thấy Bối Bối đang ngủ rất ngon, nét đẹp của đứa con gái này rất giống anh trừ đôi mắt.

Đến khi cả ngủ mà cũng rất giống.


Cô đi tới bên cái nôi hôn lên má của Bối Bối một cái nhưng vô tình làm cho bé thức dậy.

Vừa thấy cô thì liền cười rất tươi, giơ hay tay lên đòi cô bế.

Thấy cô không bế thì sắc mặt liền muốn khóc, cô vừa muốn cười vừa thấy thương nói:
– Bối Bối mẹ bế con nhé!- Cô cúi người xuống bế bé vào lòng mình.
Con bé vui cười hẳn lên, bám chặt cô.

” cạch ” tiếng cửa mở ra, người mở của ấy là bác Tô.

– Tiểu thư, sao con không ngủ tiếp đi để Bối Bối chăm sóc cho?- Anh dặn tất cả mọi người là khi trước mặt cô thì không được gọi là phu nhân chỉ khi ở trước mặt anh mới được phép gọi là phu nhân, đây đã là luật từ xưa cho đến nay.
– Không sao đâu bác ạ, con cũng muốn chăm sóc cho con bé!- Cô bị mọi người trong lâu đài này giành con bé nên không có thời gian ở bên cạnh con của mình.

– Thôi, để bác cho con bé đi uống sữa đã!- Bác Tô bế bé ra khỏi lòng cô, nói
– Dạ!- Cô không thể cho con bυ" sữa được vì tuyến sữa của mình không đủ sức để đáp ứng bữa cho Bối Bối.

Khi hỏi bác sĩ thì bảo là do cô bị căng thẳng nhiều nên tuyến sữa không thể có nhiều nên điều này khiến cô cũng khá buồn.

– À mà bác ơi, con ra ngoài một chút.

Có gì Hoàng Thiên có thức dậy thì bảo là con đi tới nhà của bác sĩ Kim để khám!- Cô biết anh rất tin tưởng bác sĩ Kim nên cô quyết định lấy lí do này để ra ngoài.

– Con nhớ về sớm, ta không thể kìm chân cậu hai lâu được đâu.- Bác Tô lo lắng nói.

– Vâng ạ, con cảm ơn bác!- Cô vội vàng đi thay đồ.

Cô chọn một đồ đơn giản và thỏai mái không quá nổi bật để tránh bị người khác để ý, từ khi buổi họp báo của giới thượng lưu cho đến nay ai cũng nhận ra cô là phu nhân Lâm làm cho cô rất e ngại khi ra đường.

Người Chồng Bá Đạo Nghiện VợNgười Chồng Bá Đạo Nghiện Vợ
Cô ra xuống dưới đã thấy một đám người mặc đồ đen đứng canh gác rất nghiêm ngặc, thấy cô xuống thì Tử Vương bước tới hỏi cô:
– Tiểu thư, cô đi đâu vậy ạ?- Tử Vương cúi người hỏi
– Tôi đến nhà bác sĩ Kim! Anh không cần phải báo cáo cho Hoàng Thiên đâu, tôi sẽ gọi cho anh ta sau.

Bác sĩ Kim sẽ tới đón tôi.- Cô nản với những câu hỏi tra khảo đủ kiểu này, cô đâu phải là từ nhân đâu mà suốt ngày cần cai quản.
– Nhưng … – Tử Vương khó xử khi thấy cô rất kiên quyết muốn ra ngoài.


Ông chủ mà biết chắc chắn cái đầu này sẽ làm mồi cho cá, Tử Vương đã từng thấy cái cảnh người khác bị ném xuống hồ làm mồi cho cá mập rồi, rất khủng khϊế͙p͙.

– Lâm phu nhân, tôi đợi cô lâu quá nên mới tới đây xem nè!- Ở ngoài cổng có một chiếc xe hơi đậu ngay trước cổng, người trong xe hạ tấm kính xuống là một cô gái.

Cô ấy là bác sĩ Kim.

– Uh, cô đợi tôi một chút!- Cô quay sang nói với Tử Vương:
– Đấy anh thấy chưa? Bây giờ tôi đi được rồi chứ?- Cô không quan tâm đến câu trả lời của Tử Vương ra sao mà bỏ đi đến chiếc xe hơi ấy.

Trêи xe, bác sĩ Kim thở dài lo lắng hỏi cô:
– Lâm phu nhân à! Tôi chưa muốn phải đi xuống chầu diêm dương đâu!- Giọng nói của Kim trêu ghẹo nhưng trong lòng lại run sợ.

– Cô có cần phải nhát gan như vậy không?- Nhật Hạ quay sang nhìn người bên cạnh hoảng sợ hỏi.

Cô biết trước là bọn họ sẽ không dễ dàng cho cô ra khỏi lâu đài nên đã gọi cho bác sĩ Kim đến giúp đỡ.

– Phu nhân à, chơi với lửa có ngày phỏng tay ấy! Lâm Hoàng Thiên tôi quen cậu ấy lâu ngư vậy rồi không hiểu tính khí cậu ta sao? Cậu ta mà nổi giận thì có còn nhớ tới là người quen hay người thân gì đâu.

– Kim lo lắng nói ra nổi lòng của mình.

– Cô chạy xe đi!- Quả thực là Kim không nói sai vì anh luôn nổi nóng khi không thấy cô ở bên cạnh.

Nhưng lại không bao giờ trút giận lên người cô mà toàn đi kiếm người khác để trút giận.


– Bây giờ, cô định đi đâu? Tôi khổng thể đi cùng cô được cả buổi vì hôm nay viện trưởng xuống tham quan bệnh viện – Kim
– Trường đua KFS!- cô rất thích tới chỗ này khi buồn vì nó giúp cô thư giản hơn khi đua xe.

– Cô biết đua xe hả?- Kim thắc mắc khi thấy cô đòi tới chỗ này.

Nơi này là nơi tập hợp những người đua xe chuyên nghiệp trêи thế giới.
– Phải, cô có biết Kaylin?- Cô cũng muốn nói rõ cho Kim biết chuyện này.

– Kaylin Hạ Băng, một trong những DJ nổi tiếng và nữ hoàng tốc độ!- Kim rất hâm mộ người tài giỏi này vì tay lái của cô gái này chưa ai thắng nổi cả.

– Đúng!- Cô nhìn người con gái trước mặt đang bất ngờ.

– Cô …..

cô không sợ Hoàng Thiên biết sao?- Kim lo lắng hỏi
– Anh ta biết lâu rồi!- Khi anh biết được cô là Kaylin Hạ Băng thì đồng thời là anh ta biết được cô là nữ hoàng tốc độ rồi.

———- Tâm Sự ——
Chap sau sẽ khá hay hơn chap này, chap này tác giả muốn cho mọi người biết thêm Nhật Hạ ngoài là nữ DJ nổi tiếng ở thế giới thì còn mang thân phận là Nữ Hoàng tốc độ của giới trường đua..