Chương 40: Giáo viên

Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chuông báo hiệu vang lên, phòng học đột nhiên im lặng xuống, Chu Tư Y mắt lạnh nhìn phía trước mấy nữ sinh đều ngồi thẳng lưng, dùng sức nâng đầu, ánh mắt chuyên chú nhìn cửa, tựa như một đám truy tinh đợi ngôi sao giá lâm.

Trong ánh mắt tha thiết hy vọng của đàn bướm, một nam tử cao lớn anh tuấn, mặc áo sơmi trắng đi đến, dung mạo ưa nhìn cũng rất có khí chất, làm cho người ta nghĩ tới nhân vật Tiết Thiệu* trong Đại Minh Cung Từ.

*con trai của Thành Dương công chúa (chị gái của Đường Cao Tông) và Tiết Diệu, phò mã của Thái Bình công chúa, về sau tạo phản nên bị Võ Tắc Thiên tống giam và bỏ đói đến chết

"Aaaaaaa......" Chúng nữ sinh thấy chính chủ xuất hiện, người người đều hưng phấn lên, nhưng lại sợ phá hư hình tượng của tình nhân trong mộng, đành phải kìm nén kích động, thanh âm kia liền biến thành một loại khinh ngâm ẩn nhẫn...... Rất nhiều nữ sinh đồng thời phát ra thanh âm đó, làm cho người ta cảm giác có chút dâm...... Đãng.

Chu Tư Y nghe thấy thanh âm kia, chán ghét nhíu mày, thanh âm này nghe đứng lên thật sự là...... Chẳng lẽ mấy nữ sinh này không biết thẹn sao? Ở lớp học lại phát ra thanh âm như vậy.

"Ha!" Thái Trác Nghiên cười lạnh một tiếng, trào phúng bĩu môi nói: "Xem thầy Tô của chúng ta có nhiều mị lực a, đàn bướm có lẽ chỉ cần thấy hắn, đều có thể...... Cao trào!"

Chu Tư Y cùng Thái Trác Hân nghe nói như thế, đều ngây người một chút, sau đó hai người lại trầm mặc gật đầu, Thái Trác Nghiên nói xác thực có đạo lý. Mà Khâu Khả Nhi da mặt mỏng nghe lời nói quá trực tiếp kia, trên mặt thoáng chốc đỏ lên, như là bị Thái Trác Nghiên dọa đến, kinh ngạc nhìn nàng.

Tô Vân Trì đứng ở cửa nhìn phòng học chật chội, bất đắc dĩ nở nụ cười, lộ ra răng nanh trắng noãn, khiến cho một đám mê trai lại kích động lên. Hắn thản nhiên đi lên bục giảng, yên lặng đem bút ký bản đặt trên bàn giáo viên, liên tiếp ấn lướt giáo trình, mới ngẩng đầu mỉm cười nói: "Thật cám ơn mọi người kính yêu lão sư tôi đây, nếu mọi người đều thích lớp của tôi như vậy, tôi tự nhiên không thể đuổi các em đi...... Bất quá, tôi hy vọng mọi người đều im lặng chuyên tâm nghe giảng bài, tôi sẽ rất cảm tạ các em."

Nói xong, hắn lại lấy ra một chồng giấy từ trong túi công văn, giơ cao tay nói với mọi người: "Đây là báo cáo điều tra tình huống cơ bản của học sinh, mỗi bạn học đều phải điền vào. Bởi vì trường ta có vẻ coi trọng phân biểu này, tan lớp sẽ phải nộp lên, cho nên mời mỗi đệ tử trong lớp hiện tại liền điền, điền xong thì giao cho tôi."

Hắn nói xong thì nhìn xung quanh liếc mắt một cái, muốn tìm một cá nhân trong đám người đến phụ trách phát báo cáo ra, chúng nữ sinh tự nhiên là mắt lộ ra chờ mong nhìn hắn, mà không phải là thất vọng vì các nàng lại mất đi cơ hội tiếp xúc gần gũi với tình nhân trong mộng.

Lúc hắn nhìn đến Chu Tư Y ngồi ở chỗ xa nhất, hơi ngây ra một lúc, tựa hồ nghĩ đến cái gì, lại xoay đầu đi, cuối cùng lựa chọn một nữ sinh ngồi ở phía trước.

Nữ sinh kia thật cao hứng đứng lên, trong mắt mang theo một chút si mê đi lên bục giảng, tiếp nhận phân biểu trong tay Tô Vân Trì, nhưng là khi quay đầu lại, trên mặt lại mang theo một cỗ ngạo khí nhìn người dưới bục giảng, nữ sinh theo chuyên ngành.M đều có gia cảnh vô cùng tốt, cho nên trên cơ bản đệ tử nào cũng đều ngạo khí.

Nữ sinh kia sắc mặt lạnh lùng ở trong đám người tìm được bạn đồng ban, sau đó đem báo cáo phát ra, thẳng đến khi đi đến vị trí sau cùng của Chu Tư Y, lại gắt gao cầm lấy bốn bảng cuối cùng, lạnh lùng nhìn Chu Tư Y, ánh mắt đó quả thật như thấy cừu nhân, ai cũng biết Tô Vân Trì chú ý Chu Tư Y, mỗi buổi học đều nhất định hỏi nàng mấy vấn đề.

Chu Tư Y mẫn cảm trong nháy mắt liền cảm nhận được địch ý từ nữ sinh kia, nàng khoanh hai tay, lưng tựa vào ghế dựa, trên mặt không có biểu tình gì, thản nhiên đối diện với nữ sinh kia.

Ba vị bằng hữu của Chu Tư Y cũng là người mẫn cảm, huống chi địch ý của nữ sinh kia rõ ràng như thế, Thái Trác Nghiên cùng Thái Trác Hân cũng học theo bộ dáng của Chu Tư Y, khoanh tay tựa lưng vào ghế ngồi, lạnh lùng liếc nữ sinh kia. Bất đồng là, Thái Trác Nghiên âm trầm cười lạnh, còn Thái Trác Hân trên mặt lại mang theo nụ cười toả nắng, nếu không thấy hàn khí trong mắt nàng, người khác nhất định sẽ nghĩ đến nàng đang câu dẫn người. Mà Khâu Khả Nhi có vẻ sợ phiền phức, nàng lo lắng nhìn Chu Tư Y ba người, dáng vẻ lo lắng co quắp không biết làm thế nào cho phải.

Nữ sinh kia cho dù kiêu ngạo, cũng vô pháp thừa nhận sự giằng co như vậy, huống chi Tô Vân Trì còn đứng trên bục giảng nhìn đâu. Nàng ta hừ lạnh một tiếng, tùy tay đem bốn phân biểu để lên bàn, lạnh lùng xoay người bước đi.

Nữ sinh kia vừa đi, Thái Trác Hân liền quay đầu, mang theo khoa trương sùng bái nói với Chu Tư Y: "Tư Y, bộ dáng vừa rồi của cậu thật sự rất soái, rất khốc, hảo manh nha......"

Thái Trác Nghiên cũng nhìn Chu Tư Y, gật đầu đồng ý, bộ dáng vừa rồi của Chu Tư Y quả là như một thế ngoại cao nhân, trên mặt ngoại trừ bình tĩnh ra thì không còn gì khác, chính là trực tiếp xem nữ sinh kia như không khí, phần bình tĩnh này là nàng cùng Thái Trác Hân muốn học cũng học không được.

Chu Tư Y nhíu mày nghi hoặc nhìn hai người, nàng cảm thấy bọn họ phô trương quá rồi. Nàng thoạt nhìn như không sao cả, kỳ thật lại là một loại trạng thái bảo hộ bản thân, khoanh hai tay lại có thể cho nàng cảm giác an toàn, tựa lưng vào ghế dựa có thể làm cho nàng cách nữ sinh kia xa chút, mà mặt nàng vô biểu tình, thập phần bình tĩnh, là phương thức ứng đối cuồng khuyển* hữu hiệu nhất mà mọi người tổng kết ra. Khi cuồng khuyển trừng bạn, bạn chỉ cần duy trì trấn định, thì cuồng khuyển sẽ không cắn bạn.

*chó điên

Báo cáo điều tra tình huống cơ bản, cũng chỉ là khảo sát gia cảnh mà thôi. Cơ hồ hết thảy đại học đều đã có, sinh viên nào cũng điền qua rồi. Nhưng là ở chuyên ngành M, phân biểu vốn bình thường lại trở nên bất bình thường, bởi vì học sinh theo chuyên ngành M có bối cảnh không đơn giản, cho nên phân biểu này đối với bọn họ mà nói, cực chú trọng bí mật trong đó.

Chu Tư Y điền báo biểu, sau đó nhìn ô "người giám hộ" bị bỏ trống, hơi sững sờ. Chu Tư Y tuy rằng cảm giác được tâm độn độn đau, nhưng mà không có rơi lệ, ánh mắt của nàng không có bi thương, chỉ có hàn khí băng lãnh tận xương, tay cầm bút không khỏi hung hăng nắm chặt, làm cho móng tay cắm vào nhuyễn thịt.

Khi tất cả mọi người điền xong giao lên, Tô Vân Trì cẩn thận kiểm tra, sợ đệ tử điền sai cái gì, thời điểm phiên đến phân nửa thì tạm dừng một hồi, nhìn về phía Chu Tư Y. Mà lúc này Chu Tư Y đang đặt hai tay dưới bàn, lại còn cúi đầu, căn bản không thể nhìn đến biểu tình của nàng, nhưng là Tô Vân Trì lại cảm thấy trên người cô gái này có một cỗ quen thuộc, đồng dạng tản ra hơi thở lạnh lùng. Hắn không khỏi đắm chìm trong trí nhớ, trầm mặc lên.

Tô Vân Trì hấp dẫn tầm mắt mọi người đang ngồi, đệ tử của hắn rất nhanh phát giác loại tình huống này, theo hắn ánh mắt xem qua đi, vừa lúc thấy Chu Tư Y đang cúi đầu.

Thái Trác Nghiên cau mày bất mãn nhìn Tô Vân Trì, này không phải cấp Chu Tư Y tăng thêm cừu địch tăng thêm phiền toái sao? Nàng không tự giác thoáng đề cao thanh âm, lạnh lùng kêu một tiếng: "Thầy!"

Một tiếng gọi này bừng tỉnh rất nhiều người, bao gồm Tô Vân Trì cùng Chu Tư Y. Chu Tư Y bừng tỉnh từ suy nghĩ bi phẫn của mình, nhưng nàng vẫn như cũ cúi đầu, nàng phải áp chế cảm xúc này xuống, cho dù trong lòng tái đau tái hận, nàng cũng không thể làm cho bất luận kẻ nào phát hiện.

Tô Vân Trì phát giác chính mình đột ngột, hắn ho khan một tiếng che giấu xấu hổ, trên mặt lại tự nhiên hỏi: "Bạn học này, xin hỏi có chuyện gì?"

Thái Trác Nghiên nhìn Tô Vân Trì, thoáng mị hai mắt, lạnh lùng nói: "Không có việc gì!"

Thái độ như thế làm cho Tô Vân Trì không khỏi nhíu mày, hắn cẩn thận nhất tưởng, liền biết Thái Trác Nghiên là vì sao như thế, nhưng cũng không so đo nhiều, dừng một chút nói: "Sau khi tan lớp, mời bạn học Chu Tư Y theo tôi đến văn phòng một chuyến."

Chúng nữ sinh nghe được Tô Vân Trì nói như vậy, đồng loạt ồ lên, ánh mắt hồ nghi quét qua quét lại Chu Tư Y và Tô Vân Trì. Mà Chu Tư Y đột nhiên nghe thấy lời này, nàng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tô Vân Trì, nhưng có vẻ như cảm xúc còn chưa có khôi phục, ánh mắt kia mang theo lãnh ý lạnh như băng.

Tô Vân Trì chống lại ánh mắt của Chu Tư Y, tim lại lậu nhảy vỗ, đầu óc chỉ còn lại một cái nghi vấn: "Vì sao ánh mắt đó của Chu Tư Y lạnh lùng như vậy, vì sao lại tương tự tiểu công chúa nhiều năm trước đến thế, vì cái gì?"

Thái Trác Nghiên nghe được lời Tô Vân Trì nói, mặt nhăn càng nhanh, lạnh lẽo nhìn Tô Vân Trì, hai mắt lóe ra ánh sáng suy tư. Mà ánh mắt của Thái Trác Hân lại dao động qua lại giữa Thái Trác Nghiên, Chu Tư Y còn có Tô Vân Trì, cuối cùng dừng trên mặt Thái Trác Nghiên, cũng nhíu mày có chút đăm chiêu.