Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung
Đăng vào: 12 tháng trước
Editor: Bạch Diệp Thảo
(Hôm nay Roro phải đeo khẩu trang tự cách ly. Cúm rồi huhu ಥ╭╮ಥ)
****
Bạch Quân Ngọc cố ý gọi đến không phải vì muốn hợp tác với ông ta mà là cảnh cáo ông ta. Kết quả này làm ông ta toát mồ hôi lạnh.
Phụ nữ của ông ta?!
Rốt cuộc là đứa nào?
Vương Lão Ngũ đột nhiên nghĩ đến cuộc gọi của Liễu Vân hôm qua, có một trực giác, chính là cô ta!
"Tra cho tôi hai ngày nay Bạch Quân Ngọc ở đâu?" Vương Lão Ngũ phân phó xuống.
Bên kia, Bạch Quân Ngọc vừa gọi cho Vương Lão Ngũ xong thì điện thoại lại vang lên, đó là điện thoại riêng, ngày thường rất ít khi vang lên, nhưng mỗi lần vang lên, Bạch Quân Ngọc đều sẽ rời đi một thời gian.
Bạch Quân Ngọc nhận điện thoại, cũng không nói gì, khoảng mười lăm phút sau, đạm mạc trả lời, "Tôi biết rồi."
Ngắt điện thoại, Bạch Quân Ngọc nói với Chu Phong, "Chuẩn bị xe."
"Được."
Bạch Quân Ngọc nhìn thoáng qua chiếc giường kia, nhớ lại người nào đó, "Căn phòng này giữ lại, an bài Vũ Đường vào ở."
"Được."
Hiệu suất làm việc của Chu Phong rất cao, lúc xuống tầng, xe đã chuẩn bị xong, đồng thời cho người chuyển toàn bộ đồ vật của Bắc Vũ Đường sang phòng bên cạnh.
Bạch Quân Ngọc gọi cho Bắc Vũ Đường, mãi không có ai nghe. Cuối cùng, anh nhắn tin cho cô.
Lúc Bắc Vũ Đường đọc được tin nhắn thì đã là tối.
Tin nhắn vô cùng ngắn gọn – "Chờ anh."
Bắc Vũ Đường không tự giác cong môi.
Tiểu Ngọc ở bên chú ý thấy vậy thì hỏi, "Chị Vũ Đường, chị xem gì mà vui thế?"
"Không có gì."
Bắc Vũ Đường cất di động, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Bắc Vũ Đường bên này vạn dặm không mây, bên Liễu Vân lại không như vậy.
Bởi vì mặt sưng lên, cả ngày Liễu Vân không ra cửa, nhốt mình trong phòng dưỡng thương. Cô ta đang chờ Vương Lão Ngũ đuổi Bắc Vũ Đường ra khỏi đoàn phim.
"Tiểu Phương, bên đoàn phim có tin gì không?"
Trợ lý Tiểu Phương cạn lời, Liễu Vân đã hỏi vấn đề này N lần. Tuy trong lòng không kiên nhẫn nhưng mặt ngoài vẫn cung kính trả lời: "Không có."
Nghe đáp án này, Liễu Vân bất mãn nhíu mày.
Có cần nhắc nhở Vương Lão Ngũ một chút không nhỉ, sao đến giờ còn không đuổi con kia ra khỏi đoàn phim?
Đúng lúc này, điện thoại vang lên.
Liễu Vân vừa thấy tên người gọi, đôi mắt tức khắc sáng bừng, đang nhớ ông ta, ông ta đã gọi trước.
"Lão Ngũ, chuyện sao rồi?" Liễu Vân nũng nịu hỏi.
Vừa rồi cấp dưới đã báo rõ tiền căn hậu quả cho ông ta. Quả nhiên là người phụ nữ này đắc tội Bạch Quân Ngọc!
"Liễu Vân, cô làm gì mà đắc tội Bạch Quân Ngọc hả?" Vương Lão Ngũ giận dữ hét.
Liễu Vân bị ông ta hét đến ngốc, đây là lần đầu tiên ông ta giận dữ với cô ta như thế, làm cô ta sợ ngây người nửa ngày.
"Lão Ngũ, ý anh là sao, sao em không hiểu." Liễu Vân ủy khuất nói, định dùng sự nhu nhược tranh thủ sự đồng tình của người đàn ông bên đầu dây kia.
"Cô không cần hiểu. Tôi cho cô biết, tôi và cô xong rồi. Sau này cô đừng tới tìm tôi." Vương Lão Ngũ không chút lưu tình nói.
Một người phụ nữ đắc tội Bạch Quân Ngọc, ông ta cần làm gì, tự tìm phiền toái chắc?
Phụ nữ xinh đẹp bên ngoài nhiều lắm, không chỉ có mỗi mình Liễu Vân đâu.
Dù cô ta rất hợp khẩu vị của mình, nhưng trước mặt lợi ích, nó chẳng là gì cả.
"Ông nói cái gì?!" Liễu Vân lập tức kinh sợ, cao giọng hẳn lên.
"Tôi không cần một người phụ nữ gây chuyện thị phi, cô bị đá rồi!" Vương Lão Ngũ nói xong, trực tiếp ngắt máy, không cho Liễu Vân cơ hội nói chuyện.
"Vương Lão Ngũ, ông nói rõ ràng cho tôi. Này, này, này......" Liễu Vân thấy điện thoại bị vô tình ngắt, trợn tròn mắt.
Liễu Vân cũng không để ý Vương Lão Ngũ bao nhiêu, còn ghét bỏ ông ta vừa xấu vừa béo, nhưng ông ta lại là kim chủ lớn nhất mà cô ta tìm được lúc này.
Giờ ông ta không cần cô ta, chẳng phải là mất đi chỗ dựa?
Cô ta tốn không ít tiền mới ngồi được lên cái ghế tình nhân của ông ta đấy.
Giờ ông ta nói không cần là không cần luôn, tâm huyết trước giờ của cô ta chẳng phải là uổng phí?
Cô ta không cam lòng, không cam lòng bị đá văng như vậy.
Sắc mặt Liễu Vân âm trầm, gọi lại cho Vương Lão Ngũ, tiếng nhắc nhở không thể gọi vang lên.
Người đàn ông kia vậy mà lại tuyệt tình như thế, trực tiếp kéo cô ta vào danh sách đen!
"Đáng chết, đáng chết!"
Tiểu Phương ở phòng khách nghe được tiếng đập phá cùng tiếng rống giận của Liễu Vân mà sợ run, không dám tiến lên.
Từ sau khi Liễu Vân không có chỗ dựa, cô ta thu liễm hơn nhiều. Trước khi tìm được chỗ dựa tiếp theo, cô ta không dám không kiêng nể gì như trước.
Đối với Bắc Vũ Đường, cô ta vẫn hận không thể tiến lên xé băm cô ra, nhưng mà cô ta không dám đối địch rõ ràng với Bắc Vũ Đường, hai người cuối cùng xem như hòa bình, việc quay phim cũng thuận lợi hơn nhiều.
Liễu Vân thay đổi, Bắc Vũ Đường là người đầu tiên nhận ra. Cô ta không tìm cô gây phiền toái, cô cũng sẽ không chủ động trêu chọc.
Bắc Vũ Đường có cảm giác, Liễu Vân ngoan ngoãn như thế, rất có khả năng là người nào đó ra tay. Khi hỏi hệ thống, biết không vi phạm quy tắc, cô mới yên tâm hơn.
Ngày đó, người đại diện Hoàng Khiếu đã lâu chưa xuất hiện đến thành phố Điện Ảnh, còn mang cho Bắc Vũ Đường một kịch bản.
"Vũ Đường, có tin tốt muốn nói cho em." Hoàng Khiếu cười nói.
"Tin gì tốt?"
Hoàng Khiếu lấy một hợp đồng trong túi ra, rõ ràng là một hợp đồng quảng cáo, "Đây là hợp đồng quảng cáo anh vừa bàn cho em, còn có một kịch bản, em nhìn xem."
Bắc Vũ Đường không nhìn hợp đồng quảng cáo và kịch bản kia, "Tôi cũng có chuyện muốn nói với anh."
"Chuyện gì?"
"Hủy hợp đồng của chúng ta." Bắc Vũ Đường bình tĩnh nói.
"Em nói cái gì?!" Hoàng Khiếu khiếp sợ nhìn cô.
Bắc Vũ Đường bình tĩnh nhìn hắn, "Thời gian này, làm người đại diện của tôi, mặc kệ vấn đề thanh danh của nghệ sĩ mình, không biết xử lý vấn đề, tôi còn cần anh làm gì?"
"Gần đây anh vội chuyện quảng cáo, khi anh biết, mọi chuyện đã được giải quyết." Hoàng Khiếu trầm mặt, vẻ mặt vô tội biện giải.
Hoàng Khiếu tất nhiên biết gần đây có nhiều người bôi đen Bắc Vũ Đường, hắn mặc kệ, không hỏi. Hắn chính là muốn Bắc Vũ Đường biết tầm quan trọng của hắn.
Nhưng không chờ được Bắc Vũ Đường gọi đến, mọi chuyện đã được giải quyết xong.
Hắn cũng phải cảm thán vận khí của cô tốt, vậy mà cũng qua dược.
"Đây không tính là lý do." Bắc Vũ Đường lạnh lùng nhìn hắn, chút tính toán nhỏ nhặt này của hắn làm sao qua mặt được Bắc Vũ Đường.
Tiểu Ngọc muốn gọi cho Hoàng Khiếu mấy lần, để hắn đến xử lý, đều bị Bắc Vũ Đường ngăn lại.
Hoàng Khiếu thấy thái độ của cô kiên quyết, trầm mặt, "Được, nếu cô đã nói vậy, vậy thì hủy đi."
Hoàng Khiếu ném hợp đồng trong tay xuống, trực tiếp đá cửa rời đi.
Sau khi Hoàng Khiếu đi không lâu, điện thoại của Bắc Vũ Đường vang lên.
Bắc Vũ Đường thấy tên Trương Cảnh Tuyên, nhấn nghe.
"Anh vừa nghe nói em hủy hợp đồng với Hoàng ca? Có phải xảy ra chuyện gì rồi không?" Trương Cảnh Tuyên tỏ vẻ quan tâm.
"Anh ta nói với anh?"
Trương Cảnh Tuyên nghe giọng cô lạnh lạnh, biết cô không thích Hoàng Khiếu. Để tránh cô hiểu lầm mình và Hoàng Khiếu thân quen, vội vã phủi sạch.
"Không phải. Hoàng ca vừa đăng Weibo. Có phải hai người hiểu lầm gì không?" Trương Cảnh Tuyên thử hỏi.
Bắc Vũ Đường bất đắc dĩ, "Cảnh Tuyên, nói thật với anh một câu. Nếu không phải nể mặt anh, em sẽ không chịu đựng anh ta lâu như thế. Lúc trước anh nói năng lực của anh ta tốt, nhưng anh ta đến chỗ em hồi lâu, mỗi việc anh ta làm không có chuyện gì tốt hết."
"Tạm không nói chuyện khác, chỉ nói thời gian gần đây thôi, những tai tiếng trên mạng bôi đen em, anh ta là người đại diện mà chẳng hỏi một câu, anh nghĩ thế mà được sao?"
Trương Cảnh Tuyên nghe ra Bắc Vũ Đường đã nén giận, luôn miệng trấn an, "Đừng giận, tức giận thương thân, anh sẽ đau lòng. Em hẳn phải nói cho anh biết sớm. Aizz, đều do anh không tốt, để em chịu ủy khuất."
Bắc Vũ Đường nghe hắn áy náy, bắt chước cách nói chuyện của nguyên chr, "Không liên quan đến anh. Cảnh Tuyên, hai ngày nữa em tới thăm ban được không?"
Trương Cảnh Tuyên hầu hạ Trương Trị tốt, giành được vai nam chủ "Phong Vân Thiên Hạ" như nguyện, gần đây vẫn luôn vội vàng đóng phim, ngẫu nhiên mới nhắn tin cho Bắc Vũ Đường, rất ít gọi.
Giờ Bắc Vũ Đường đưa ra yêu cầu này, hoàn toàn hợp tình hợp lý. Nếu không nhắc tới thì mới là không hợp lý.
Trương Cảnh Tuyên nghe cô thỉnh cầu, phản ứng đầu tiên là từ chối.
Hắn không muốn công khai quan hệ của hai người.
Giờ danh khí của hắn không bằng Bắc Vũ Đường, có lẽ giờ có thể cọ chút nhiệt, nhưng lưng sẽ đeo cái danh dựa vào cô để thượng vị, đây là chuyện hắn không thể nhẫn.
"Vũ Đường, anh biết em nhớ anh, anh cũng nhớ em. Nhưng mà, nếu để đám paparazzi chụp được sẽ ảnh hưởng đến danh khí của em." Trương Cảnh Tuyên từ chối như mọi lần.
"Em không để bụng." Bắc Vũ Đường ném cảm giác ghê tởm xuống, ôn nhu nói.
"Nhưng anh để ý. Anh không muốn em bị tổn thương vì anh. Anh là đàn ông, hẳn phải bảo vệ em, mà không phải tổn thương em. Nếu vì anh mà em bị thương, anh sẽ đau lòng và tự trách."
Mỗi lần Trương Cảnh Tuyên chỉ cần nói thế, nguyên chủ Bắc Vũ Đường sẽ thỏa hiệp, không dây dưa nữa. Trương Cảnh Tuyên quả nhiên nghe được Bắc Vũ Đường thỏa hiệp.
"Được rồi."
"Đạo diễn gọi rồi, anh phải đi trước. Nhớ chăm sóc bản thân thật tốt, đừng để bị mệt, anh sẽ đau lòng." Trương Cảnh Tuyên nói hai câu nữa mới ngắt điện thoại.
Hắn vừa ngắt điện thoại, Bắc Vũ Đường mặt không cảm xúc cúi đầu nhìn cánh tay nổi hết cả da gà của mình, yên lặng xoa xoa.
Bắc Vũ Đường gọi cho Ngọc tỷ, "Hoàng Khiếu bị em đá rồi."
Ngọc tỷ sửng sốt, "Nhanh thế?!"
"Đúng."
"Vậy em cần cẩn thận, ánh mắt Hoàng Khiếu này rất nhỏ." Ngọc tỷ nhắc nhở.
"Em sẽ chú ý. Ngọc tỷ, khi nào chị qua đây?"
Ngọc tỷ nghĩ nghĩ, "Cuối tuần sau đi. Giờ chị có việc, tạm thời không đi được."
"Được."
Bắc Vũ Đường nhìn hai hợp đồng Hoàng Khiếu ném lại, một là quảng cáo, một là phim truyền hình. Bắc Vũ Đường gửi bưu kiện cho Ngọc tỷ, để chị xử lý.
Một tháng sau, Ngọc tỷ kích động gọi cho cô, bảo cô đi thử kính.
Trên xe bảo mẫu, Ngọc tỷ lại dặn dò, "Lần thử kính này rất quan trọng, em phải dùng toàn lực đấy."
"Nếu lần này thành công, rất có thể sẽ đạt được giải thưởng."
Lần thử kính này là một bộ phim điện ảnh, do đạo diễn trứ danh nước G – Kha Hoành tự bỏ tiền quay. Kha Hoành đã qua tuổi 40, là một đạo diễn cực kỳ tài hoa, điện ảnh ông quay được đều là tinh phẩm.
Dù là danh tiếng hay là phòng bán vé đều rất tốt, lần này quay bộ "Vương triều Đại Đường", đạo diễn Kha Hoành đã chuẩn bị khoảng năm năm, từ kịch bản đến bối cảnh, đều cố gắng đạt đến hoàn mỹ.
Vai chính của bộ phim "Vương triều Đại Đường" đã sóm định ra, rất nhiều người tranh vỡ đầu cũng muốn tham diễn, đáng tiếc danh sách diễn viên đã sớm hoàn thành.
Bộ phim chọn diễn viên khi Bắc Vũ Đường còn chưa xuất đạo, tất nhiên không liên quan gì đến cô. Lần thử kính này cũng khéo.
Nữ số 3 đã sớm định ra vì liên quan đến sự kiện ma túy, không thể diễn, chỉ có thể tìm diễn viên khác. Lúc này Bắc Vũ Đường mới có cơ hội thử kính.
Nhân vật thử kính lần này là một ca cơ, trên thịnh yến Đại Đường, nhất vũ kinh nhân, khiến Hoàng Đế chú ý, lại bị Quý Phi ngoan độc thiết kế hại chết.
Trước khi vị vũ cơ này chết, vốn định thành hôn với vị hôn phu thanh mai trúc mã của mình, không ngờ lại chết thảm, sau khi chết không cam lòng, hóa thành lệ quỷ báo thù.
Nữ chủ là một người bắt yêu lợi hại, chuyên tới để thu phục lệ quỷ. Trong quá trình thu phục lệ quỷ thì tra ra được chân tướng cái chết của Hoàng Hậu và ca cơ năm đó.
Chân tướng được tìm ra, chuyện xưa kết thúc.
Suất diễn của vũ cơ này nói nhiều không nhiều, nói ít không ít. Quan trọng nhất là, vai ca cơ là tâm điểm cốt truyện, suất diễn vô cùng quan trọng.
Nếu diễn hỏng nhân vật này sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ bộ phim. Vậy nên đạo diễn Kha Hoành rất coi trọng nhân vật vũ cơ này, ai ngờ vị diễn viên đóng vai vũ cơ lại dính phải chuyện kia.
Đạo diễn Kha Hoành bắt bẻ với nhân vật kia cũng không phải vì không tìm được người có kỹ thuật diễn trong giới giải trí, mà là người có kỹ thuật diễn thì không có vũ đạo, có vũ đạo thì kỹ thuật diễn lại thiếu sót. Lúc trước vị diễn viên kia là sinh ra trong gia đình vũ đạo, kỹ thuật diễn cũng ổn, mới nhận được nhân vật này.
Mấy vị thử kính lần này đều là diễn viên có chút danh tiếng trong giới giải trí, có cả kỹ thuật diễn và nhan sắc.
Lúc họ vào, khu thử kính đã có không ít diễn viên.
Bắc Vũ Đường cầm số 10, ở mãi phía sau, đếm ngược thứ hai từ dưới lên.
Ngọc tỷ nhìn thoáng qua người chung quanh, đều là người có thực lực, muốn nhận được nhân vật này quả là quá khó. Nhưng mà, bằng với mạng lưới quan hệ mạnh mẽ của mình, Ngọc tỷ đã nhận được một tin tức quan trọng, biết cây kim đang đâm trong lòng Kha Hoành là gì.
Đó chính là một vũ đạo kinh vi thiên nhân!
Những diễn viên tham gia thử kính hôm nay có rất ít người biết múa, nhưng Bắc Vũ Đường đã từng học vũ đạo chuyên nghiệp mấy năm, cũng coi như có cơ sở nhất định, cũng nắm chắc hơn người khác vài phần.
"Vũ Đường, em cứ bình tĩnh, đừng khẩn trương quá." Ngọc tỷ không yên tâm dặn.
"Uhm." Bắc Vũ Đường nhìn người đang thử kính, cô rút được cảnh diễn lúc vũ cơ biến thành lệ quỷ.
Không thể không nói, Trương Tú Linh diễn rất tốt, lôi cuốn được cảm xúc của người xem, làm họ đều bị sự không cam lòng và phẫn nộ của cô ấy cảm nhiễm.
Sau khi cô ấy diễn xong, Bắc Vũ Đường nhỏ giọng nói: "Cô ấy diễn thật tốt."
Ngọc tỷ cũng không thể không thừa nhận kỹ thuật diễn của Trương Tú Linh rất tốt, tốt hơn Vũ Đường.
Ngay cả một số giám khảo cũng cảm thấy không tệ, đều gật đầu, chỉ có đạo diễn Kha Hoành vẫn lạnh mặt như cũ.
Kha Hoành hỏi Trương Tú Linh: "Cô biết múa cổ vũ không?"